Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1076: Hai chị em (2)

Chương 1076: Hai chị em (2)
Phương Thời ngược lại không cảm thấy quá chán ghét mấy cô gái này, bước ra khỏi tòa thành thị này chính là chiến trường, người tu luyện tới chỗ này chỉ có hai loại, một loại là người có lòng tin đối với thực lực của chính mình, muốn ở chỗ này ma luyện bản thân hoặc mong muốn có thể nhất chiến thành danh.
Còn có một loại người khác là vì cầu tài, tu luyện cần tài nguyên, nhưng không phải người tu luyện nào cũng có thể thu được đầy đủ tài nguyên tu luyện, cho nên nếu muốn lấy được tài nguyên bọn họ chỉ còn cách liều mạng đánh đổi.
Phía trên cùng giới tu luyện phương Đông đã ban bố một loạt nhiệm vụ ở nơi này, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ nhất định sẽ nhận được ban thưởng tương ứng, ngoại trừ tài nguyên còn có sự khẳng định trên mặt thân phận địa vị.
Mà đối với những người tu luyện loại thứ hai, bọn họ sẽ vì tài nguyên mà liều mạng, do đó ngày hôm nay còn sống thì phải sống cho thật tốt bởi có thể ngày mai bọn họ sẽ không còn sống nữa, tinh thần luôn nằm trong trạng thái căng thẳng cao độ, vì vậy bọn họ cần phát tiết, mà không có cách nào có thể khiến bọn họ phát tiết tâm tình nhanh chóng, khôi phục bản thân nhanh chóng như việc rong ruổi trên người mấy người phụ nữ này.
Cho nên, ở tòa thành thị này, những điều này đều là hợp pháp.
"Đây là tòa nhà Kim Sa đúng không?"
Cuối cùng Phương Tuyết cùng Phương Thời đi tới trước một tòa cao chọc trời, đây là tòa nhà cao tầng cao nhất trong thành phố này, hơn nữa nó còn cực kỳ nổi danh trong toàn bộ phương Đông.
"Sòng bạc Kim Sa, croupier gợi cảm, chỉ cần online là có thể chơi bài!”
Gần như toàn bộ thanh niên phương Đông đều biết tới quảng cáo này, mà đối với người tu luyện sòng bài này lại càng có tiếng tăm lừng lẫy, bởi vì đây không phải một sòng bạc đơn giản.
Sòng bạc cũng là một nơi để người tu luyện phát tiết tâm tình, mà đặc điểm lớn nhất của sòng bạc Kim Sa nằm ở điểm ngoại trừ mấy trò bài bạc thông thường, nơi này còn có sòng bạc chuyên dành cho người tu luyện.
Ở chỗ này, đồ gì cũng có thể đánh cuộc.
Công pháp tu luyện, thuật pháp bí tịch còn có đủ loại tài nguyên tu luyện, thậm chí ngay cả người cũng có thể đánh cuộc, chỉ cần ngươi có vốn, chỉ cần ngươi dám đánh cuộc.
Đã từng có một nữ đệ tử của một môn phái lớn nghiện đánh bạc, sau khi thua sạch tiền bạc ở nơi này, dưới cơn giận dữ đã đánh cược cả chính bản thân mình, nếu người nào thắng cô ta thì cô ta sẽ thuộc về người thắng ấy.
Kết quả sau cùng chính là nữ đệ tử của môn phái lớn ấy thua trong tay một người tu luyện bình thường không có bối cảnh gì, mà sau khi nữ đệ tử kia thua cuộc lại muốn đổi ý, thậm chí còn khiến trưởng bối trong sư môn của cô ta ra tay, thế nhưng kết quả sau cùng của nữ đệ tử kia là bị trưởng lão của sòng bài Kim Sa bắt được, về phần trưởng bối trong sư môn của nữ đệ tử kia cũng bị trưởng lão sòng bạc Kim Sa ra tay phế bỏ.
Ở sòng bạc Kim Sa, ngươi có thể tùy ý đánh cuộc, nhưng điều kiện tiên quyết là phải tuân thủ quy củ, chỉ cần ngươi tuân giữ quy củ, cho dù ngươi thắng cái gì sòng bạc cũng sẽ đưa cho ngươi đầy đủ, cũng sẽ giải quyết loại bỏ tất cả phiền toái ngươi gặp phải.
Đương nhiên, chuyện đó chỉ giới hạn ở bên trong tòa nhà cao tầng này mà thôi, sau khi rời khỏi tòa nhà cao tầng này, chuyện không thuộc về sự quản lý của sòng bạc Kim Sa.
"Phương Thời, chị muốn cá độ, chị muốn đại sát tứ phương."
Phương Tuyết kích động đi về phía cao ốc sòng bạc Kim Sa, lúc này Phương Thời ngược lại không ngăn cản, nhìn logo to lớn phía trên sòng bạc Kim Sa còn có ảnh chụp của mấy cô gái vô cùng xinh đẹp, tâm tình của cậu bé cũng có chút kích động.
Đương nhiên, điều khiến cậu bé kích động không phải vì ảnh của mấy cô gái xinh đẹp kia, mà là vì trong lòng bất kỳ người đàn ông nào cũng đều có sở thích cá cược, đương nhiên cậu bé cũng muốn đi vào sòng bạc Kim Sa mở rộng tầm mắt.
"Hoan nghênh quang lâm!"
Vừa đi vào cao ốc, hai bên cửa lập tức có một loạt cô gái mặc sườn sám khoét tà lộ ra hơn phân nửa bắp đùi trắng nõn khom mình hành lễ, tuổi của những cô gái này cũng không lớn, nguyên một đám tràn đầy sức sống, hơn nữa điều quan trọng nhất là những cô gái này đều là người tu luyện, trên người các cô ấy có tản mát ra khí tức của người tu luyện, chỉ có điều thực lực chỉ dừng lại ở Nhân Cấp tầng một tầng hai, cũng chính là những người mới bước chân vào con đường tu luyện.
"Hai vị khách quý lần đầu tiên tới sòng bạc Kim Sa sao? Có cần tôi hướng dẫn cho hai vị không ạ?"
Trong hai hàng nữ này có một cô gái đi ra, nở nụ cười chuyên nghiệp nhìn về phía Phương Thời, Phương Thời rất đẹp trai, gương mặt cậu bé được kế thừa từ dung mạo của Diệp Tử Du, hoàn toàn là một bộ dạng chó sữa nhỏ.
Những cô gái khác thấy đồng bạn của mình đi ra, trong ánh mắt lập tức lộ ra vẻ trào phúng, các cô ấy không chỉ là người tiếp khách mà còn là người phụ trách hướng đạo cho khách tới sòng bạc, giới thiệu tình huống cùng quy tắc của sòng bạc.
Tuy rằng các cô ấy thuộc về sòng bạc nhưng sòng bạc lại không hề trả tiền lương cho các cô ấy, tiền lương của các cô ấy tới từ tiền boa của những người khách tới đây chơi. Cũng chớ xem thường tiền boa, nếu có thể gặp được mấy vị khách giàu có, bọn họ chi tiền cực kỳ hào phóng, nếu khách có thể thắng càng nhiều tiền thì số tiền boa các cô ấy nhận được cũng càng lớn hơn.
Đương nhiên, nếu như đối phương cho nhiều tiền đương nhiên các cô ấy cũng phải phát sinh chút gì đó với khách, nói trắng ra là các cô ấy rất giống với loại gái bồi rượu trong các KTV nội địa.
Vì vậy đối với những cô gái này, các cô phải học được cách nhận rõ khách, khách nào là khách có tiền, là khách tới đánh cuộc chân chính, còn khách nào chỉ là khách tò mò vào xem một chút, cho dù có đánh cuộc cũng chỉ đánh tượng trưng một hai ván.
Trong mắt của những cô gái này, hai người trước mắt tuổi không lớn lắm, trước đây người ở độ tuổi này thường chỉ theo trưởng bối trong nhà qua đây mở mang tầm mắt, căn bản là không có bao nhiêu tiền để đánh cuộc, cho nên chuyện rất hiển nhiên số lượng tiền boa các cô ấy nhận được cũng không nhiều, đây cũng là nguyên nhân vì sao những cô gái này chỉ hành lễ biểu thị hoan nghênh, mà không có lấy một vị đứng ra tiếp đãi.
Hai bên cửa tổng cộng có hai mươi cô gái, dựa theo quy tắc thì cô gái đứng ở vị trí trước nhất có quyền đón khách, sở dĩ có quy tắc như vậy là vì phòng ngừa những cô gái này cướp khách, nhưng Phương Tuyết cùng Phương Thời đã sắp đi xa mà vị đứng phía trước vẫn không đứng ra, cuối cùng người đứng ra lại là cô gái cuối cùng đứng hàng bên trái.
"Đã năm tháng nào rồi còn bắt khách dựa vào diện mạo, ở chỗ này chỉ có thực lực và tài phú mới là vương đạo."
Dưới cái nhìn của mấy cô gái này, đồng bạn của bọn họ đúng là một người ngu ngốc, bị giá trị nhan sắc mê muội.
Loại khách như vậy rõ ràng chỉ vì tò mò nên tới thăm quan, căn bản sẽ không tiêu phí quá nhiều tiền trong sòng bạc, đương nhiên số lượng tiền boa cũng không có bao nhiêu, mặt khác điểm quan trọng nhất là những người này còn rất thích đi dạo, vừa đi dạo là đi suốt cả buổi, điều đó có nghĩa các cô ấy cũng sẽ lãng phí một ngày vô ích.
Đây là tổn thất lớn đấy.
"Ah, chúng tôi chỉ muốn dạo chơi, vậy phiền phức chị nhỏ nhiều."
Phương Tuyết cười hì hì mở miệng, Mạc Ninh hơi gật đầu đưa mắt nhìn về phía Phương Thời, tuy rằng Phương Thời có chút bất đắc dĩ nhưng vẫn đồng ý.
Trên thực tế, cậu bé không thích người của sòng bài đi theo sau lưng bản thân mình, bởi vì cậu bé biết những người này sẽ đưa bọn họ vào tròng, dẫn bọn họ tới chơi những trò dễ thua tiền.
Nhưng nếu chị mình đã nói như vậy cậu bé cũng không tiện cự tuyệt, ngược lại chỉ cần bản thân mình không mắc mưu là được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận