Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 521: Tầng thứ hai của bảo tháp mở ra

Chương 521: Tầng thứ hai của bảo tháp mở ra
Tòa thánh Vatican này Phương Minh nhất định phải đi, nhưng chính như Kassel nói, Phương Minh cũng không tính ở thánh thành lâu dài, bởi vì chỗ kia quá nguy hiểm, huống chi ở phía trong tòa thành còn có Kiến Linh Thảo gần thành thục đợi cậu tới thu hoạch.
Tình huống lý tưởng nhất chính là cậu tới thánh thành trước một chuyến, sau đó được Giáo hoàng tứ phong rồi liền trở lại thành phố Sheffield, đương nhiên, phương diện này cũng tồn tại một vấn đề rất lớn, chính là sau khi trở lại thành phố Sheffield rồi cậu nên làm cái gì bây giờ.
Bởi vì cho dù là đối mặt hắc ám hội nghị hay là thủ hạ của Giáo hoàng sở tài phán, thực lực của cậu đều chưa đủ để chống lại, vấn đề này mấy ngày này vẫn là quanh quẩn ở trong đầu Phương Minh.
Chẳng qua hôm nay, Kassel đến đã đưa ra một biện pháp giải quyết cho cậu, ở nước Anh, nếu như hoàng thất nước Anh nguyện ý bảo đảm an toàn của cậu, vậy cậu không cần sợ giáo hội cùng hắc ám hội nghị nữa.
Trên thực tế Phương Minh cũng là từ trong miệng Mộng Cơ mới biết được, ngoại trừ giáo hội cùng hắc ám hội nghị được coi là tử địch, thì cao tầng của các quốc gia cũng cùng ôm một thái độ với giáo hội cùng hắc ám hội nghị, bọn họ cho phép giáo hội tồn tại cũng tương tự cho phép hắc ám hội nghị tồn tại, bởi vì đây là một cách cân đối.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao vô số năm qua, giáo hội cùng hắc ám hội nghị tranh đấu nhiều năm như vậy nhưng từ đầu đến cuối không cách nào tiêu diệt đối phương, thứ nhất là sợ trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi, tiện nghi thế lực khác, thứ hai cũng là các quốc gia âm thầm ngăn cản.
Một giáo hội hay hắc ám hội nghị không có đối thủ cạnh tranh là điều mà cao tầng các quốc gia không hy vọng nhìn thấy.
"Thần tử, nói thật lòng thì năm đó khi giáo hội mạnh mẽ nhất đã tiến hành huyết tẩy Huyết tộc, mà lúc đó Huyết tộc từ các nơi trên thế giới đã tới tình trạng không chốn dung thân, cuối cùng đều chạy đến quốc gia của tôi, bởi vì chỉ có ở chỗ này giáo hội mới không dám ra tay, mà thời đại kia, quý tộc ở nước Anh của tôi có tới một phần mười đều là Huyết tộc."
Dám nói chuyện bao che cho Huyết tộc ngay trước mặt thần tử của giáo hội, sở dĩ Kassel nói như vậy chính là vì muốn tiết lộ thành ý của hoàng thất bọn họ cho Phương Minh, cho nên đây cũng là vì sao trong rất nhiều bộ phim điện ảnh trên truyền hình, những Huyết tộc ẩn giấu trong mác con người đa số đều là quý tộc người Anh.
"Chúng ta phải hợp tác như thế nào?"
Phương Minh hỏi ra lời này khiến cho trên mặt Kassel lộ ra dáng tươi cười, câu trả lời này liền đại biểu cho Phương Minh tiếp nhận điều kiện hợp tác với hoàng thất Anh bọn họ.
"Rất đơn giản, chỉ cần khi thần tử tới các nơi để cầu nguyện, nói với người ngoài người Anh là được Chúa quyến luyến, nhưng mà những năm gần đây, bởi vì tội ác của một số người mà Chúa không còn muốn che chở cho người dân Anh nữa."
Nghe được Kassel nói đến đây, Phương Minh liền đã hiểu kế hoạch của hoàng thất nước Anh rồi.
Nước Anh sở dĩ thoát khỏi liên minh Châu Âu có nguyên nhân rất lớn là vì vấn đề di dân, mà nguyên nhân chính khiến mình trở thành Chúa chuyển thế là vì vấn đề tín ngưỡng của người dân Anh còn có Chúa không còn muốn che chở cho tín đồ Anh nữa, như vậy trong lúc người Anh tức giận đương nhiên sẽ cho rằng là bởi vì những người di dân kia đến khiến tất cả những chuyện này xảy ra, tỷ như nạn dân tới từ Trung Đông bên kia.
"Tôi hiểu được."
Phương Minh cùng Kassel bắt tay ngầm hiểu lẫn nhau, hai người nhìn nhau cười, lần hợp tác này liền coi như đã đạt thành.
...
Một giờ sau, đoàn người vương tử Kassel ngồi xe riêng rời đi, Phương Minh tiếp tục bắt đầu chuyến cầu nguyện của cậu.
"Vương tử điện hạ, mới vừa truyền về tin tức, đặc công ở phương đông bên kia đã trả lời, Trung Quốc tổng cộng có 1,600 người tên Tần Minh, nhưng mà không có một người nào phù hợp với đặc trưng của thần tử, cho nên về quá khứ của thần tử Tần Minh ở phương Đông hiện nay vẫn còn là một ẩn số."
Trên xe, một ông lão chậm rãi mở miệng, Kassel thì cầm ly rượu đỏ lên, rót rượu đỏ khẽ nhấp một miếng, một lúc sau mới nói rằng: "Không cần tiếp tục điều tra nữa, mặc kệ lai lịch của cậu ta là cái gì, mục đích của chúng ta cũng đã đạt thành, tôi tin tưởng về lai lịch của đối phương, giáo hội cùng hắc ám hội nghị bên kia còn gấp gáp hơn chúng ta nhiều."
Kassel nói không sai, ngay khi vừa xác định được thân phận thần tử của Phương Minh, hắc ám hội nghị cùng giáo hội liền phái người đến Trung Quốc tiến hành điều tra thân phận của Phương Minh, nhưng kết quả cũng không khác biệt mấy so với những gì hoàng thất nước Anh điều tra được, không thu hoạch được gì.
Bởi vì Trung Quốc không giống với phương Tây, cho dù là giáo hội vẫn là người của hắc ám hội nghị cũng không dám gióng trống khua chiêng điều tra, cho nên phải cần một khoảng thời gian.
Sau khi buổi cầu nguyện ở nhà thờ lớn London kết thúc, Phương Minh không tiếp tục đến giáo đường ở những thành phố khác nữa, bởi vì có hoàng thất nước Anh bảo đảm, cậu quyết định tới thánh Vatican trước, chẳng qua trước khi tới thánh Vatican cậu muốn làm một việc.
Hai mươi chín bình nước thánh vinh diệu còn lại, cậu muốn dùng hết toàn bộ.
Nơi nhân viên nội bộ của giáo đường nghỉ ngơi, Phương Minh lựa chọn một gian mật thất, sau khi bảo đảm sẽ không bị người khác quấy rối, cậu đổ hết hai mươi chín bình nước thánh vinh diệu còn lại vào một cái chậu, sau đó không chút do dự trực tiếp đổ hết chậu nước này lên người mình.
Nước thánh vinh diệu nhập vào cơ thể, Vu Sư Chi Châu bên trong đan điền bắt đầu tự động vận chuyển, quanh thân Phương Minh lại một lần nữa xuất hiện quang mang, chẳng qua cũng may đây là một cái mật thất, người ngoài không thể nhìn thấy bên trong mật thất lúc này đang sáng như ban ngày.
Hai mươi chín bình nước thánh vinh diệu, tốc độ chuyển động của Vu Sư Chi Châu trong cơ thể Phương Minh vô cùng nhanh chóng, mà mỗi một lần chuyển động, Vu Sư Chi Châu liền nhỏ đi một vòng, lần này Vu Sư Chi Châu chuyển động suốt nửa tiếng đồng hồ.
Sau nửa giờ, Vu Sư Chi Châu ngừng chuyển động, khôi phục nguyên dạng, hai mươi chín bình nước thánh vinh diệu bị tiêu hóa hầu như không còn.
Việc tôi luyện này không cần Phương Minh phải động tay động chân làm gì, cậu càng giống như một người đứng xem chỉ cần quan sát là được, nếu như không phải sợ ở người bên ngoài nhìn thấy quang mang này, cậu thậm chí có thể vừa ăn cơm vừa rèn luyện.
Thở dài!
Sau khi phun ra một ngụm trọc khí, quang mang trên người Phương Minh tiêu tán, cả người khôi phục trạng thái như lúc trước, chẳng qua Phương Minh lại biết rõ chính nhờ một lần tôi luyện này, thực lực của cậu đã tăng lên gần như gấp đôi.
Lấy thực lực của cậu bây giờ, đối mặt cường giả Địa Cấp sơ kỳ cũng không phải không có lực đánh một trận, mấu chốt nhất là nếu như cậu nguyện ý, tùy thời có thể đột phá đến cấp bậc Địa Cấp.
Không thể tôi luyện mà có thể khiến thực lực tăng lên gấp đôi, Phương Minh liền chọn đột phá, nhưng bây giờ có khả năng tôi luyện, trước khi chưa hoàn thành tôi luyện cậu chắc chắn sẽ không đột phá cảnh giới.
Nhưng không đột phá không có nghĩa tiếp tục đè nặng vấn đề này, Phương Minh lấy Trường Sinh Quan Tưởng Hoa ra, sau đó tiến vào trạng thái minh tưởng, bảo tháp lại một lần nữa hiện lên trước mặt cậu.
Sau vài ngày cậu mới tiến vào bảo tháp, Phương Minh đột nhiên có một loại cảm giác mới lạ đối với bảo tháp, bảo tháp này hình như đã xuất hiện một chút biến hóa rất nhỏ, chẳng qua là cậu vẫn chưa thể nhìn ra biến hóa tới từ nơi nào.
Loại cảm giác này rất vi diệu, sau khi khi cậu bước vào bảo tháp tầng thứ nhất cuối cùng cũng có thể xác định cảm giác của mình không sai.
Bởi vì, bảo tháp tầng thứ nhất có biến hóa rõ ràng, trên đỉnh tháp ngoài đồ án thái cực bát quái còn hiện ra một bức tranh.
Mà phía sau bức tranh này xuất hiện một chiếc thang cuốn, một thông đạo đi tới tầng cao hơn.
Bảo tháp, vào lúc này dĩ nhiên mở ra tầng thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận