Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 992: Dã tâm của Phương Minh (1)

Chương 992: Dã tâm của Phương Minh (1)
Đoàng!
Khi tiếng sấm thứ năm hạ xuống xong, không ít người run một cái, bình thường, dựa vào tu vi của đám người ở đây vốn không đến mức bị tiếng sấm này dọa sợ, nguyên nhân khiến bọn họ khiếp sợ như vậy là vì Phương Minh.
Một tiếng sấm đại biểu cho một đạo thiên địa pháp tắc, mà có thể khống chế một đạo thiên địa pháp tắc cũng có nghĩa đã bước vào cảnh giới Thiên Cấp, mà có thể khống chế năm đạo thiên địa pháp tắc chính là cảnh giới thiên vương!
Từ Địa Cấp đại viên mãn thoáng cái đã đột phá đến cảnh giới thiên vương, từ xưa đến nay chuyện như vậy chưa từng xảy ra trong giới tu luyện.
Tu luyện càng về sau lại càng thêm gian nan, Địa Cấp là như vậy, Thiên Cấp cũng là như vậy, hơn nữa Thiên Cấp còn khó tu luyện hơn so với Địa Cấp.
Thử nghĩ một chút, phần lớn người đều phải tìm hiểu mấy chục năm thậm chí cả gần trăm năm mới nắm trong tay một đạo thiên địa pháp tắc, đột phá đến Thiên Cấp, mà nếu muốn tiếp tục tiến thêm một bước, nhất định lại phải khống chế thiên địa pháp tắc một lần nữa, mặc dù đã có kinh nghiệm khi khống chế đạo thiên địa pháp tắc đầu tiên, nhưng đây cũng là việc cần một thời gian rất dài.
Bao nhiêu cường giả Thiên Cấp dành cả đời vẫn không thể nắm giữ hai đạo thiên địa pháp tắc, chứ đừng nói là ba đạo, bốn đạo thậm chí là năm đạo để đạt được cảnh giới thiên vương.
Cho dù là hậu tích bạc phát, thế nhưng cũng không thể phát như thế được.
Rốt cuộc là vì sao cậu có thể làm được điều đó?
Giờ khắc này, trong ánh mắt của đám người ở đây khi nhìn về phía Phương Minh tràn đầy sợ hãi thán phục cùng nghi ngờ, bởi vì đây đã vượt quá cực hạn mà thiên phú có để đạt tới.
Nhất định phải dựa vào cơ duyên đặc thù mới có thể đạt tới mức này, chỉ là đám cường giả Thiên Cấp ở đây nghĩ tới nghĩ lui cũng không thể nghĩ ra, rốt cuộc phải là cơ duyên như thế nào mới có thể khiến Phương Minh đạt đến một bước này.
Thân thể Chu Thương Hải đang run run, cho dù đã là cường giả Thiên Cấp nhưng giờ phút này trái tim hắn lại đang run rẩy, nếu như hắn không nhớ lầm, đợi khi Phương Minh kết thúc đột phá, dựa theo ước định của nhà họ Phương cùng Tông Thánh Cung, ba cường giả Thiên Cấp mới đột phá là bọn họ sẽ phải luận bàn một phen.
Nhưng này làm sao có thể luận bàn được? Một khi tỷ thí khác gì tự đâm đầu vào đường chết, này khác gì tự đưa mặt ra cho người ta đánh chứ?
Nghĩ tới đây, Chu Thương Hải ai oán nhìn về phía Tư Đồ Hòa, kết quả lại phát hiện giờ phút này sắc mặt Tư Đồ Hòa vô cùng nhợt nhạt, cắn chặt môi tới mức sắp chảy máu.
Điều này khiến hắn hiểu rõ, biến hóa cảm xúc trong lòng Tư Đồ Hòa không ít hơn hắn chút nào.
Nếu như Chu Thương Hải là trực tiếp ai oán, như vậy Tư Đồ Hòa lại là hoàn toàn há hốc mồm không biết phải làm sao.
Lần này hắn hấp thu mười bốn đạo khí vận đại đạo bên trong Long Môn bí cảnh, đã trở thành người đứng đầu, nhờ đó mà hắn có thể một lần hành động đột phá tới cảnh giới Thiên Cấp, vốn muốn một lần thành danh thiên hạ biết, thậm chí còn có thể giúp tông môn chèn ép nhà họ Phương, trở thành đại công thần của tông môn.
Nhưng bây giờ...
Nếu như lúc này có thể mở miệng mắng to, nhất định Tư Đồ Hòa sẽ khàn giọng rống lớn, mắng nhà họ Phương, mắng Phương Minh, càng phải mắng lão tặc thiên này.
Cho dù ông trời có bất công cũng không thể bất công đến trình độ này được!
"Lúc người này ở Long Môn bí cảnh tuyệt đối không phải không thu hoạch được gì, ngược lại hẳn là còn có thu hoạch khổng lồ, nếu không cậu ta không thể nào làm được điểm này, chúng ta đều bị gạt rồi."
Một vị cung chủ Tông Thánh Cung hít sâu một hơi, nói ra phán đoán của mình, mà lúc này phán đoán của hắn cũng được toàn bộ cường giả Thiên Cấp ở đây tán thành.
Trên đời này tuyệt đối không có cơ duyên gì có thể khiến người ta thoáng cái từ Địa Cấp đại viên mãn đột phá đến cảnh giới thiên vương, khả năng duy nhất chính là cậu đã lấy được đầy đủ khí vận đại đạo bên trong Long Môn bí cảnh.
Về phần tại sao Phương Minh đã lấy được khí vận đại đạo lại không bị phát hiện, điểm này đã không còn quan trọng nữa.
So sánh với việc thu được hơn năm mươi đạo khí vận đại đạo, vấn đề phía trên vẫn được tính là vấn đề sao?
Thu hoạch được mấy chục đạo khí vận đại đạo, bản thân chuyện này đã là một vấn đề vô cùng lớn rồi.
Lúc này Vô Cực Tử đang đứng trong đám người lại vuốt râu mà cười, trước đây khi Phương Minh tay không đi ra, hắn đã cảm thấy có cái gì không đúng, nhất là sau đó lão tổ còn nói một câu, chính câu nói ấy đã khiến hắn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
Mà biểu hiện của Phương Minh lúc này đã chứng minh những lời lão tổ nói, không phải Phương Minh không thu hoạch được gì, ngược lại, cậu là người có thu hoạch to lớn nhất.
Khóe miệng Tư Đồ Hòa co quắp một cái, cung chủ nhà mình vừa nói ra lời này lập tức khiến một chút tôn nghiêm cuối cùng của hắn cũng mất tăm, ngay cả danh xưng người sáng tạo kỷ lục trong Long Môn bí cảnh cũng bị tước đoạt.
Đoàng!
Tiếng sấm thứ sáu vang vọng, lần này đám người ở đây đã chân chính chết lặng.
Quan tâm gì chuyện cậu có thể gọi tới bao nhiêu tiếng sét, có giỏi thì trực tiếp truyền tới mười tiếng sét đi, cùng lắm là đến cảnh giới thiên tôn chứ gì.
Trên thiên vương là thiên tôn, cần khống chế mười đạo thiên địa pháp tắc, đừng cho rằng chỉ là gấp đôi số lượng thiên địa pháp tắc, độ khó trong quá trình này hẳn phải gấp mấy chục lần chứ chẳng đùa, chẳng qua độ khó trong quá trình này chỉ có cường giả thiên vương đang muốn đột phá thiên tôn mới có thể cảm nhận được.
Sáu tiếng sấm hạ xuống, mây mù cuồn cuộn trên bầu trời, cùng lúc đó một vòng gió xoáy xuất hiện từ trong mây mù, cuốn hết tất cả kéo thẳng về phía Phương Minh.
Thấy gió xoáy xuất hiện, cuối cùng đám người ở đây cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng bọn hắn cũng hiểu rõ, sáu đạo thiên địa pháp tắc trong người Phương Minh đã chú định cậu sẽ là kỷ lục tiền vô cổ nhân… ừm, chắc cũng là hậu vô lai giả (1) trong lịch sử giới tu luyện trong vòng trăm năm tới.
(1) Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả: ý chỉ người trước, kẻ sau không ai bằng
Gió xoáy bao phủ lấy Phương Minh, màu sắc rực rỡ, chỉ quan sát đã có thể phát hiện bên trong gió xoáy này bao hàm hơn trăm loại thiên địa pháp tắc, số lượng vượt xa mấy chục loại thiên địa pháp tắc mà Tư Đồ Hòa triệu hoán được lúc trước.
"Không biết lần này Phương Minh sẽ lựa chọn sáu đạo thiên địa pháp tắc nào."
Đố kị, có lẽ có, nhưng trong lòng phần lớn người ở đây, đố kị không phải là cảm xúc chính của bọn họ, bởi vì bọn họ biết có đố kị cũng vô dụng, còn không bằng an tâm làm một người chứng kiến kỳ tích, sau này cũng có sự tích để kể lại cho con cháu mình.
"Mấy con có biết không, nhân vật truyền kỳ sáng tạo ra lịch sử kia, chính là Phương Minh đã từ Địa Cấp đại viên mãn nhảy vọt đột phá đến thiên vương, trước đây chính mắt cha đã nhìn thấy hắn đột phá đấy."
"Vào lúc ấy, tên kia có thể dẫn động sáu tiếng sấm sét nổ vang, trăm đạo thiên địa pháp tắc nghe triệu hoán mà đến..."
Mọi người đều đang đợi sự lựa chọn cuối cùng của Phương Minh.
Mà giờ khắc này, Phương Minh đang ở trong vòng xoáy lại không vội ra tay, bởi vì cậu còn thời gian sáu mươi hơi thở.
Mười đạo khí vận đại đạo có thể đổi lấy thời gian mười hơi thở để lựa chọn, mà trên người cậu có sáu mươi bốn đạo, đồng nghĩa với cậu sẽ có thời gian chừng sáu mươi hơi thở để lựa chọn, cậu phải đợi, đợi đến thời khắc cuối cùng mới ra tay.
Bởi vì chừng trăm đạo thiên địa pháp tắc trước mắt không phải toàn bộ thiên địa pháp tắc trên thế giới này, còn có quá nhiều thiên địa pháp tắc chưa hiện rõ.
Thời gian từng hơi thở trôi qua, mà theo thời gian trôi qua, thiên địa pháp tắc bên trong vòng xoáy cũng hội tụ càng ngày càng nhiều.
"130 đạo, 150 đạo..."
"Sắp được hai trăm đạo rồi sao cậu ta còn chưa đưa ra lựa chọn?"
Trong đám người, có người nghi ngờ khó hiểu, lúc này hẳn cậu ta phải chọn rồi mới đúng, đã có nhiều loại pháp tắc xuất hiện như vậy rồi, không lẽ cậu ta còn chưa vừa ý?
Bạn cần đăng nhập để bình luận