Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1096: Tử thành (2)

Chương 1096: Tử thành (2)
Oanh!
Cột sáng hạ xuống, khu vực tử vong kia trực tiếp bị san thành đất bằng, xuất hiện một hố sâu to lớn, trong hố sâu ấy có một ông lão đang ngồi trên mai rùa lớn, lão già mở mắt, thân hình trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
"Chủ của tử thành cũng không phải dễ làm như vậy."
Khi lão già ấy lại hiện thân, bản thể đã xuất hiện ở trước thành cổ, một thân khí tức mục nát giống hệt như lão già gần đất xa trời, mà giờ khắc này đám người nhìn thấy tình huống phát sinh trên bầu trời kia, không một ai dám khinh thường ông lão này.
Không thấy ngay cả ba vị thiên tôn kia cũng phải cung kính lùi về phía sau sao, thân phận của lão giả này là gì không cần nói cũng biết.
Cường giả chí tôn, trong lòng của toàn bộ người tu luyện trên khắp thế giới, thế giới này chỉ có một vị cường giả chí tôn duy nhất chính là Bổ Thiên Chí Tôn, mà cuối cùng vào giờ khắc này lại có một vị Chí Tôn thứ hai xuất hiện.
Phương Chính nhìn lão già vừa xuất hiện trước mắt này, trên mặt không có bất kỳ vẻ ngoài ý muốn gì, bởi vì sự xuất hiện của người này đã nằm trong dự liệu của ông ấy.
"Các ngươi lựa chọn ngủ say nhiều năm như vậy là vì chờ đợi cái gì, bản thân ta rất rõ ràng, ba năm sau ta sẽ mở tử thành, chư vị cũng có thể đi đến."
Nghe được lời của Phương Chính, ánh mắt ông lão mịt mờ không rõ, chẳng qua lúc này, trên bầu trời lại truyền tới tiếng đáp lại.
"Thời gian ba năm, đồng ý!"
Giọng nói này hệt như tiếng sấm vang vọng toàn bộ thế giới, sau khi lão già kia nghe được giọng nói này, cuối cùng cũng không nói gì nữa, xoay người lập tức biến mất.
Sau khi lão già ấy biến mất, ba vị cường giả thiên tôn cùng liếc mắt nhìn nhau một cái rồi lại nối đuôi nhau rời đi, lấy tuổi thọ cùng cảnh giới của bọn hắn, thời gian ba năm căn bản không coi là gì.
Ba vị thiên tôn rời khỏi, thành cổ cũng biến mất, mà giờ khắc này đã không còn người nào quan tâm tới chuyện núi Lưỡng Giới nữa, tất cả mọi người đều biết, tòa tử thành thần bí này có thể sẽ thay đổi toàn bộ bố cục thế giới, so sánh với sự thay đổi đó, chiến đấu giữa giới tu luyện phương Đông cùng liên minh phương Tây thật không đáng đặt vào mắt.
Xích Phát thiên vương đưa mắt nhìn thoáng qua Phương Minh sau đó lập tức rời đi, sau khi Phương Minh cùng lão tổ nhà họ Phương nói với nhau mấy câu, cũng dẫn theo bọn nhỏ rời đi.
Chuyện bên phía núi Lưỡng Giới kết thúc dưới tình huống như thế.
...
Một đỉnh núi ở phương Đông.
"Cha, tử thành này là…?"
Trên đỉnh núi, hai cha con Phương Minh cùng Phương Chính đang đứng ở nơi đó.
"Tử thành chính là chí bảo trong vùng đất Chỉ Dẫn ở cõi âm, chính là vật từ bên ngoài tới, trên thực tế tử thành này chính là bổn nguyên của cõi âm."
Phương Chính cũng không giấu giếm con trai mình, mà Phương Minh cũng đã biết mình những chuyện cha mình đã trải qua ở cõi âm.
Trước đây, cha mình nhận lời mời của Vực Chủ Trung Vực đi tới vùng đất Chỉ Dẫn ở cõi âm, cùng nhau tìm kiếm chí bảo của cõi âm, cuối cùng tìm được tử thành, mà trên thực tế toàn bộ âm khí của cõi âm đều tới từ tử thành này, khi mới xuất hiện cõi âm chỉ là một khu vực rất nhỏ bé, chính nhờ tử thành không ngừng phát ra âm khí, theo thời gian âm khí tràn ngập khuếch tán chậm rãi tạo thành khu vực cõi âm rộng lớn như ngày nay.
Vực chủ ngũ vực ở Cõi âm cộng thêm Phương Chính là sáu người, liên thủ đánh vào tử thành, nhưng bên trong tử thành tràn đầy nguy hiểm, kết quả sau cùng Vực chủ ngũ vực chết trận, ngay cả Vực Chủ Trung Vực mạnh mẽ nhất cũng không thể thoát khỏi tai nạn, mà Phương Chính lại là người duy nhất may mắn còn sống sót, trở thành chủ của tử thành.
"Cha, rốt cuộc bên trong tử thành có cái gì?"
"Vấn đề này hiện tại cha không thể nào trả lời cho con được, cha tranh thủ thời gian ba năm, thời gian ba năm này cha sẽ bầu bạn bên người mẹ con thật tốt, chờ đợi ba năm sau khi tử thành mở ra, những lão bất tử kia đều sẽ tranh nhau đi vào bên trong thế giới này, thế nhưng bản thân con không nên đi vào."
Phương Chính không trả lời thẳng vấn đề này khiến Phương Minh hơi nhíu mày, cậu biết cha mình cố ý không muốn nói cho mình biết tình huống ở bên trong tử thành kia.
"Minh nhi, con hãy nhớ kỹ một điểm, có đôi khi hi vọng quan trọng hơn bất kỳ điều gì khác."
Phương Chính vỗ vỗ bả vai Phương Minh, sau khi nói một câu ý vị thâm trường như vậy lập tức dời trọng tâm câu chuyện, "Cha phải mau mau đến xem cháu trai cháu gái của cha, hai đứa nhóc này đã lớn như vậy rồi, phận làm ông ngoại như cha lại chưa từng bầu bạn với bọn nhỏ lấy một ngày."
Đã một tháng kể từ sau khi tử thành xuất hiện!
Giới tu luyện phương Đông cùng liên minh phương Tây đồng thời tuyên bố với bên ngoài, hai phe ngừng chiến đấu, người tu luyện của song phương có thể tùy ý qua lại giữa hai bên, vì thế chiến đấu được duy trì suốt mười năm đã kết thúc như vậy.
Vậy mà cho dù là người tu luyện phương Đông hay vẫn là người của liên minh phương Tây đều không vì vậy mà buông lỏng, bởi vì bọn họ biết, nguyên nhân khiến cao tầng của song phương đột nhiên đình chiến chính là vì có tình huống mới xuất hiện.
Nhất là khi nhớ tới tình cảnh khi tử thành xuất hiện một tháng trước, càng khiến tất cả mọi người hiểu rõ, chắc chắn ba năm sau sẽ có chuyện lớn xảy ra.
Thời gian ba năm này một nhà Phương Minh không quản bất kỳ chuyện gì, yên lặng sống cuộc sống bình thản và hạnh phúc.
...
Thời gian ba năm, toàn bộ thế giới rất bình tĩnh, dường như tất cả mọi người đều đang chuẩn bị cho một ngày của ba năm sau.
"Đi thôi, em ở nhà chờ anh trở về."
Sáng sớm, Lăng Mộ Mai chỉnh sửa quần áo cho Phương Chính, mà Phương Minh thì lại yên lặng đứng phía sau, từ xa xa nhìn về phía cha mẹ của mình, ba năm này là tháng ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời của cậu, trên có cha mẹ, bên cạnh có vợ yêu làm bạn, dưới lại có con trai con gái, nếu như có thể, cậu hi vọng tháng ngày hãy cứ trôi qua như vậy.
"Ừm, chờ anh trở lại anh sẽ đưa em ra ngoài du lịch, đi khắp mọi ngóc ngách trên thế giới này."
Trên gương mặt kiên nghị của Phương Chính cũng có một tia phức tạp, mà Lăng Mộ Mai nghe nói như thế lại giả cáu giận: "Ai thèm ra ngoài du lịch với anh, chắc chắn người em gái kia của anh sẽ làm bóng đèn mỗi ngày."
Ách...
Lần này đến phiên Phương Chính không biết nên nói gì cho phải, chỉ giải thích một câu: "Anh và cô ấy..."
"Em biết rồi, tuy rằng Lăng Mộ Mai em chỉ là một người bình thường, mà mặc dù người ấy có thể giúp ích cho anh trên phương diện tu luyện nhưng thế thì đã sao, ai bảo người anh thích lại là em đây chứ."
Trên mặt Lăng Mộ Mai khó có được lộ ra dáng vẻ cô bé hờn dỗi.
...
Oanh!
Toàn bộ thế giới, luồng khí tức âm lãnh ngày xưa lại một lần nữa xuất hiện, tử thành cũng lại một lần nữa xuất hiện ở trên không trung.
Ước hẹn ba năm, đúng hạn tới.
Khác hẳn với ba năm trước đây, lần này xung quanh thành cổ không còn tử khí quanh quẩn, cửa thành mở lớn, Phương Chính đứng thẳng trên tường thành kia.
"Tử thành mở cửa với bên ngoài, toàn bộ cường giả từ Thiên Cấp trở lên đều có thể vào!"
Giọng nói của Phương Chính truyền khắp toàn bộ thế giới, mà cùng lúc đó, vô số khí tức mạnh mẽ cũng xuất hiện ở khắp nơi trên thế giới, từng bóng người lần lượt xuất hiện trên bầu trời tử thành, dừng ở phía trước cửa thành.
"Cha, ông nội muốn làm gì vậy?"
Phương Tuyết đang đứng bên cạnh Phương Minh nhìn về phía bầu trời trên tử thành, nghi ngờ hỏi.
"Ông nội của con muốn làm một chuyện đại sự."
Phương Minh sờ sờ đầu Phương Tuyết, có mấy lời tuy rằng cha không nói rõ cho cậu thế nhưng cậu vẫn biết, lần này cha mình đã chuẩn bị sẵn tâm lý một đi không trở lại.
"Tứ phương bát hoang, nếu muốn sống mãi thì chỉ còn cách vào tử thành, đạp lên Cửa Vĩnh Hằng kia."
"Tử thành là nơi Cửa Vĩnh Hằng trong truyền thuyết tồn tại, năm đó lão phu đã bỏ lỡ một lần, lần này tuyệt đối sẽ không bỏ qua."
Có vài đạo khí tức khủng bố lao thẳng về phía tử thành, thậm chí bọn họ còn không có ý che giấu khí tức của mình, vô số khí tức mạnh mẽ khiến tử thành lắc lư vài cái.
Bên trong tử thành có Cửa Vĩnh Hằng, mà Cửa Vĩnh Hằng lại nằm trong tầm khống chế của Vu Sư nhất mạch, lần này, toàn bộ cường giả thế giới đều muốn xông thẳng tấn công Cửa Vĩnh Hằng.
"Ba ngày sau, tử thành sẽ đóng!"
Ba ngày này, toàn bộ dân chúng trên thế giới đều chú ý tới tử thành kia, có hơn hai trăm vị cường giả Thiên Cấp tiến vào tử thành, mười tám vị cường giả thiên vương, bảy vị cường giả thiên tôn, thậm chí còn có người suy đoán, chí ít còn có ba vị cường giả chí tôn cũng đã đi vào.
Lực lượng này khiến toàn bộ thế giới khiếp sợ, phần lớn người cảm thấy không thể tin được, thì ra trên thế giới này lại có nhiều cường giả ẩn giấu như vậy.
Ngay khi khoảnh khắc cuối cùng của ba ngày tới, cửa chính của tử thành chậm rãi đóng lại, cả tòa tử thành lại một lần nữa biến mất, không có ai biết tử thành đã đi đến nơi nào.
Một ngày, một tháng, ba tháng...
Trên thế giới có rất nhiều tin đồn về tử thành, có người nói tử thành đã rời khỏi thế giới này đi đến thế giới khác, cũng người có nói tử thành đã trở về cõi âm, mà những cường giả đi vào tử thành kia đều đã chết hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận