Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 152: Tinh quái đến

Chương 152: Tinh quái đến
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
-------------------
“Có lẽ là vì lương tâm trỗi dậy hoặc là hoàn toàn tỉnh ngộ, tóm lại một lần kia, bà đồng đã giải trừ hết những pháp thuật mà tinh quái này tạo ra trên người đứa bé, chính vì vậy thân thể của con trai lão sau đó mới có những chuyển biến tốt đẹp.”
Trương Đức Long sở dĩ yếu đuối nhiều bệnh chính là vì tinh quái phá rối, không còn tinh quái nữa đương nhiên Trương Đức Long cũng có thể đơn giản khỏe mạnh trưởng thành, chỉ là vì khi còn bé xương cốt bị tổn hại nên mới dẫn tới sau này mặc dù lớn lên nhưng vẫn yếu đuối hơn người bình thường rất nhiều.
“Không đúng.” Hoa Minh Minh đột nhiên cắt ngang lời Phương Minh: “Nếu thật sự là như vậy thì có một vấn đề lớn, nếu như tinh quái đã phá hoại thất bại thì tại sao anh ta lại ra nông nỗi này chứ?”
“Bởi vì con tinh quái này lại tới.”
Lúc Phương Minh nói những lời này, ngoài cửa đột nhiên có một trận gió thổi qua, làm cho đám người Hoa Minh Minh cùng Hồ Quang Vinh không tự chủ được run lên một cái.
“Phương Minh, cậu đừng có hù tôi.”
“Từ lúc tôi mới vào nhà đã ngửi thấy một cỗ mùi rất đặc thù, mùi này phát ra từ trên người Trương Đức Long.”
“Cậu nói là mùi khai sao? Mùi đó tôi cũng ngửi thấy, đúng thật là rất khó ngửi.”
Khóe miệng Phương Minh co giật, tên Hoa Minh Minh này chỉ giỏi phá nát tâm tình của người khác!
“Không phải là mùi khai mà là yêu khí, giống như trong phim điện ảnh vẫn có cảnh những đạo sĩ thường xuyên hét lên một câu có yêu khí, mà đúng là trên thân thể của yêu quái có yêu khí thật.”
“Nhưng tinh quái cùng yêu quái thật sự là rất khác nhau, mục đích mà tinh quái tu luyện chính là vì để trở thành yêu quái, mà hiện tại trên đời này khả năng xuất hiện yêu quái thật sự quá bé nhỏ.”
Trong ti vi thường có những phim yêu quái hại người, mà những yêu quái này cũng vô cùng cường đại, nhưng đó là yêu quái, tinh quái phải bị thiên khiển mười lần thì mới có thể trở thành yêu quái được.
Tinh quái thật ra cũng không quá đáng sợ như con người tưởng tượng, bởi vì bình thường những tinh quái này chỉ có thể dựa vào huyễn thuật để đối phó với người khác, mà trường hợp phố biến nhất chính là gặp quỷ đả tường khi đi bộ trong núi sâu.
Tinh quái hại người dựa vào cách thay đổi từ trường của môi trường xung quanh, trong một khoảng thời gian ngắn sẽ ảnh hưởng khí tràng của con người, khiến cho người ta dễ sinh ra ảo giác rồi trở nên khủng hoảng. Mà một khi con người khủng hoảng sẽ khiến thần hồn bất ổn, để tinh quái thừa cơ lợi dụng. Nhưng nếu là người có ý chí kiên định hay có khí tràng ổn định, tố chất thân thể mạnh mẽ thì tinh quái không thể làm gì bọn họ được.
Mà nếu tinh quái không thể mê hoặc con người sẽ chủ động rút lui, rất ít khi lựa chọn tự mình ra tay, bởi vì hình thái của tinh quái chính là động vật, không có nhiều năng lực tự bảo hộ mình.
Hai mắt Phương Minh sáng lên, con tinh quái này không thể dùng được cách cũ nên nó mới quấn lên người Trương Đức Long, nhưng nếu nó muốn sống trên thân thể con người thì cần phải được người này phối hợp, ban đầu nó muốn mượn tay bà đồng để Trương Đức Long tự mời nó tới cung phụng, thế nhưng cách này đã bị bà đồng hủy hoại, nó cũng chỉ có thể lựa chọn cách phá hoại hồn phách của Trương Đức Long, sau đó hoàn toàn chiếm cứ thân thể của anh ta, tồn tại dưới một loại hình thức hoàn toàn mới.
“Phương đại sư, xin cậu hãy cứu con trai của tôi!” Nghĩ tới con trai của mình bị một tinh quái ký sinh, Trương Tuyền Căn không ngừng cầu khẩn.
“Nếu tôi không định giải quyết vấn đề này lão cho rằng tôi còn ở đây sao?”
Phương Minh lạnh lùng liếc nhìn Trương Tuyền Căn: “Nhưng tôi cũng phải nói cho lão biết, người cuối cùng có thể cứu con trai của lão chính là lão đấy.”
Trương Tuyền Căn không chút do dự: “Phương đại sư, cậu có việc gì cứ giao cho tôi.”
“Hiện tại tôi đã phong bế hồn phách của con trai lão, tinh quái hẳn là sẽ sớm phát hiện ra, vì vậy đợi khi trời tối con tinh quái này sẽ tới, đến lúc đó muốn cứu con trai thì lão nhất định phải dùng sài đao trong tay chém chết tinh quái, lão có dám không?”
“Tôi dám! Chỉ cần con tinh quái đó dám tới tôi sẽ giết nó!”
Vì con trai, cho dù thật sự có một con cọp xông tới như lời Phương Minh đã nói trước đó, lão cũng nhất định sẽ dùng sài đao này chém chết con cọp!
“Rất tốt.”
Phương Minh gật gật đầu rồi lập tức nhìn về phía Hoa Minh Minh: “Tôi cần thời gian để chuẩn bị một ít đồ, vì vậy khi con tinh quái kia tới còn có việc cần sự giúp đỡ của cậu, ngoài việc lão Trương dùng đao chém nó thì Hoa Minh Minh cậu còn phải cầm cành trúc kia mà quất nó.”
Nhánh trúc chính là vật thông âm, cho nên trong nhà dân thường không trồng trúc, thế nhưng nước cốt của cành trúc thì hoàn toàn ngược lại, nó là vật thuần dương, nếu bôi nó lên trên nhánh trúc sẽ có uy hiếp vô cùng lớn đối với tinh quái.
Khi còn bé những đứa trẻ ở nông thôn rất nghịch ngợm, thường thích ra ngoài dạo chơi, sau khi đi về thường sẽ bị cha mẹ dùng que trúc mà đánh, sở dĩ lựa chọn nhánh trúc cũng chính là vì nó có công hiệu khu tà.
Khi đó xã hội không phát đạt như bây giờ, ở nông thôn có rất nhiều nhà trúc, mà bên ngoài thì lại có nhiều đồng ruộng cùng với rừng núi, vì vậy khi bọn nhỏ ra ngoài chơi rất dễ dính phải một số đồ vật không sạch sẽ.
Dùng nhánh trúc quất lên người thì những đồ vật không sạch sẽ này sẽ sợ tới chạy trốn mất dạng.
Điều này, có lẽ chính cha mẹ của đứa bé cũng không biết, chẳng qua là thấy năm đó ông bà của bọn họ vẫn dùng gậy trúc đánh họ, vì thế nên bây giờ họ lại dùng cách đó để giáo dục con cái.
“Tôi đi đánh tinh quái?”
Giọng của Hoa Minh Minh đột nhiên cao vút: “Cậu có nhầm hay không vậy? Cậu lại kêu một người trần mắt thịt như tôi đi đối phó với tinh quái sao? Tôi không làm!”
“Cậu đã khong còn lựa chọn khác rồi, tôi nói cho cậu biết, chỉ cần đi vào căn phòng này là đã đủ để khiến con tinh quái kia ghi hận, trừ khi con tinh quái này bị diệt, nếu không sau này nó chắc chắn sẽ đi tìm cậu!”
Phương Minh mỉm cười, ý của cậu rất rõ ràng, Hoa Minh Minh đã lên thuyền rồi thì đừng mong có thể xuống đơn giản như vậy.
Đương nhiên là cậu cũng không lừa gạt Hoa Minh Minh, con tinh quái này sau khi phát hiện biến hóa của Trương Đức Long chắc chắn sẽ tức giận mà đi tìm hết những người từng lưu lại mùi vị trong phòng, sau đó lần lượt trả thù.
Tóm lại, Hoa Minh Minh chỉ có thể lựa chọn một trong hai, hoặc là xử lý tinh quái, hoặc là bị tinh quái xử lý.
Nhìn thấy Hoa Minh Minh trầm mặc, Phương Minh lại nhìn qua Hồ Quang Vinh: “Hồ Quang Vinh, nếu như một chút nữa ông thấy Trương Đức Long phát điên thì hãy ôm lấy anh ta, tuyệt đối không được để cho anh ta rời khỏi chiếc giường này.”
“Phương đại sư, tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Hồ Quang Vinh cũng buồn phiền không thôi, chuyện của nhà Trương Tuyền Căn lại còn liên lụy tới cả ông ta, thế nhưng nghĩ tới có thể nhìn thấy tinh quái trong truyền thuyết, ông ta vừa kích động lại cũng vừa sợ hãi.
“Phương Minh, cậu đã giao hết chuyện cho bọn tôi thì cậu làm cái gì?” Hoa Minh Minh phát hiện mỗi người bọn họ đều có một công việc riêng, chỉ có Phương Minh là vẫn thảnh thơi.
“Đương nhiên là tôi còn có việc riêng của tôi, thế nhưng những việc vừa rồi tôi giao cho mọi người chỉ là đề phòng tình huống khẩn cấp, nếu như con tinh quái kia tới trễ một chút thì không cần phải làm nữa.”
Nên dặn dò cũng đã dặn dò rồi, Phương Minh biết rằng chuyện này không thể chậm trễ, bắt đầu lấy lư hương mà Hồ Quang Vinh mang tới ra, đốt ba cây Thiền Hương rồi cắm vào lư hương.
Phương Minh đặt lư hương ngay chỗ nhà bếp, đơn giản chỉ là vì đây là vị thần duy nhất mà trong nhà Trương Tuyền Căn thờ cúng.
Cho dù ngôi nhà có rách nát tới mức nào đi nữa, chỉ cần có nhà bếp thì sẽ có ông táo, cái gọi là ông táo chính là chỉ Khương Thái Công. Lúc trước Khương Thái Công còn được phong thần trên Phong thần bảng, nhưng sau đó lại phát hiện không còn thần vị nào thích hợp cho ông ta, vì thế ông ta đành phải làm thần táo, hay còn được gọi là ông táo.
Dựa theo truyền thuyết trong dân gian, thần táo vẫn thường ở trong gia đình, chỉ có ngày 23, 24 tháng mười hai âm lịch thì ông táo mới quay trở về Thiên Đình, vì thế vào những ngày này người dân mới thường dâng cống phẩm để ông táo mang tới Thiên Đình, chờ mong ông táo ở trên đó nói tốt cho nhà bọn họ.
Sau khi đặt lư hương xong thì Phương Minh lại lấy giấy vàng trải ra đất trên bếp, một tay cầm chu sa đã chuẩn bị sẵn, một tay cầm bút lông bắt đầu vẽ.
Nếu muốn đối phó tinh quái thì nhất định phải cần tới phù lục, mà phù chú lần này Phương Minh vẽ chính là trấn quái phù trong truyền thừa vu sư, đây là một loại phù chú có thể thăng cấp, nếu là phù do đại sư vu sư vẽ ra còn có thể trấn áp cả yêu quái.
Thế nhưng với khả năng của Phương Minh thì chỉ có thể vẽ phù trấn áp tinh quái mà thôi, thậm chí chỉ có thể trấn áp đa số tinh quái, còn một bộ phận tinh quái quá mạnh mẽ thì phù của cậu không thể trấn áp được.
Vẽ phù khó khăn hơn định bút khai quang nhiều, bởi vì phù chú muốn có hiệu lực cần phải đánh pháp ấn vào, ví như bùa của đạo gia thì thường được khắc trấn ấn của đạo gia, còn bùa của Long Hổ Thiên Sơn thì có trấn ấn của thiên sư.
Thật ra cũng không khó hiểu, Trương Thiên Sư là người sáng tạo ra bùa chú, được sự tán thành của thiên địa, vì vậy chỉ có lá bùa có được trấn ấn của thiên sư thì mới có hiệu quả chân chính.
Đương nhiên ngoại trừ trấn ấn của thiên sư, một số cao nhân trong đạo giáo cũng tự tạo ra trấn ấn riêng của bản thân, những trấn ấn này được lưu truyền từ đời này qua đời khác, về sau đã trở thành tuyệt học của một môn phái.
Điều đó cũng giải thích vì sao đồ án trên phù lục không mấy phức tạp, thế nhưng người bình thường mãi cũng không thể học theo được. Không có trấn ấn thì phù lục chỉ như một cái xác không hồn, phải có trấn ấn thì nó mới có thần vận.
Đây đều là những điều mà sư phụ của cậu đã nói, cậu cũng từng hỏi sư phụ có bao nhiêu loại trấn ấn, sư phụ cậu chỉ cười cười rồi duỗi tay xoay xoay hai lần. Lúc đó Phương Minh còn chưa nhập đạo môn, đương nhiên không có khả năng nhìn thấy những trấn ấn do sư phụ tạo ra.
Mà phù lục trong vu sư truyền thừa thì lại hoàn toàn khác, loại phù chú này cần vu lực trong cơ thể vu sư nén lại đè ép lên trên tấm phù, chỉ cần cuối cùng phù lục không bị vỡ nát thì coi như phù chú đã được hoàn thành.
Đồ án trên phù lục chính là nơi gánh chịu sức ép, nó quyết định cho việc phù lục có thể chịu đựng được sức ép của vu lực hay không.
Nếu không phải vì thời gian quá gấp gáp thì Phương Minh cũng sẽ không vẽ phù ở ngay tại đây, mà nhất định phải tắm rửa thay quần áo, đốt lửa dâng hương sau đó tĩnh tâm vẽ bùa. Thế nhưng trong tình huống bây giờ tinh quái có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, cậu cơ bản là không có thời gian để làm những việc đó.
“Mượn dùng thần vị, xin thần táo chớ trách.”
Phương Minh nhìn về hướng bếp lò nói nhỏ một câu, hít sâu một hơi, ra hiệu cho bọn Hoa Minh Minh bất kể xảy ra chuyện gì cũng không được quấy rầy cậu, sau đó Phương Minh bắt đầu tĩnh tâm ngưng thần vẽ bùa chú.
Mà khi Phương Minh vừa hạ bút, ngoài cửa đột nhiên có một trận cuồng phong nổi lên, thổi đến cửa gỗ rung lắc không ngừng, mà trời cũng đã tối hẳn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận