Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1102: Người đá sống ba đời (2)

Chương 1102: Người đá sống ba đời (2)
Ba ngày sau!
Ngày thứ ba kể từ khi Phương Minh rời khỏi thần linh cổ thành, phong ấn Cự Thạch Trận được hóa giải, thành Thần linh xuất hiện ở trước mắt thế nhân, đồng thời, rất nhiều thần linh phương Tây đều đồng thời sống lại, trong lúc nhất thời tất cả mọi người trong liên minh phương Tây đều đến đấy triều bái.
Rất nhiều thần linh trong thần linh thành cổ đã tiếp nhận ý kiến của Phương Minh, bọn họ quyết định sẽ đánh vào tử thành, tiến vào Cửa Vĩnh Hằng, thu được bất tử bất diệt chân chính.
Những thần linh này cũng không rời khỏi thành Thần linh, thế nhưng người đời vẫn có thể biết được số lượng thần linh tồn tại bên trong thành Thần linh, bốn mươi hai tôn thần linh, đây là một con số cực kỳ kinh khủng.
"Bốn mươi hai tôn ấy ư, xem ra đã có tới ba mươi ba tôn thần linh vẫn lạc."
Sau khi biết được con số này, trên mặt Phương Minh lộ ra vẻ suy tư, trước đây khi cậu bị dẫn vào vùng đất tạo thần cậu có số hiệu thứ bảy mươi sáu, nói cách khác trước cậu đã có bảy mươi lăm vị thần linh, mà bây giờ chỉ có bốn mươi hai vị thần linh, điều đó đồng nghĩa với đã có ba mươi ba thần linh vẫn lạc.
Đối với thực lực của những thần linh này, trong lòng Phương Minh cũng có tính toán đại khái, tất cả đều là cường giả cấp bậc Chí Tôn, chỉ có điều những người này hơi chút đặc thù, chính vì nguyên nhân tuổi thọ khiến bọn họ không thể ra tay liên tục, nếu không bọn họ đã không cần chìm đắm nhiều năm như vậy, thậm chí còn chìm đắm tới mấy thời đại.
"Không ngờ cậu lại đi trêu chọc đám người kia."
Phương Bảo Bảo không biết đã xuất hiện ở bên cạnh Phương Minh từ lúc nào, ánh mắt nhìn về phương Tây, trên mặt lộ ra vẻ nhớ lại, nói: "Ở trong trí nhớ của tôi, những người ở bên trong kia đều là những tồn tại không đơn giản một chút nào, lai lịch của bọn họ đều không tầm thường."
Ánh mắt Phương Minh nhìn Phương Bảo Bảo, đương nhiên cậu biết đám người kia có lai lịch không tầm thường, chẳng qua điều này cũng không quá quan trọng, bởi cậu có kế hoạch của chính mình.
"Cậu đã gặp vị ở núi Thiên Táng kia rồi?" Phương Bảo Bảo hiếu kỳ hỏi.
"Không, cha sợ bị người ấy một tát đập chết."
Phương Minh lắc đầu, cậu nhớ kỹ trước đây cái vị ở núi Thiên Táng kia đã nói, lần gặp lại tiếp theo mà cậu chưa bước vào cảnh giới lục tinh sẽ trực tiếp chụp chết mình.
Tuy rằng mấy năm nay thực lực của chính mình đột nhiên tăng mạnh, nhưng Vu Sư Chi Châu trong cơ thể lại không tăng trưởng, bản thân cậu cũng đang tu theo một con đường khác, chỉ dùng tới lực lượng pháp tắc thuần túy, cho nên từ trình độ nào đó đến nói, trên con đường Vu Sư này cậu đã có thực lực chuẩn cảnh giới lục tinh của Vu Sư.
Nhưng nếu vị kia là người nói được làm được, cứ như vậy trực tiếp một tát đập chết mình thì mình phải tìm ai để nói rõ lí lẽ đây?
"Quả thật, cô gái kia quá kinh khủng, mặc kệ cậu có kế hoạch gì, tôi cảm thấy tốt nhất không nên đụng đến cô gái đó thì hơn, nếu không chắc chắn mọi chuyện sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát của cậu."
Vẻ mặt Phương Bảo Bảo tràn đầy tán đồng và sợ hãi, Phương Minh có chút bất ngờ đưa mắt nhìn Phương Bảo Bảo, thằng này luôn một bộ ông đây đệ nhất, thế mà không ngờ lại sợ vị kia như vậy, xem ra có vẻ chuyện bị phong ấn lúc trước cũng không đơn giản như những gì thằng này đã nói.
"Được rồi, tôi cũng phải đi đây, cậu không cần tìm tôi làm gì, dù sao tôi cũng không tham gia kế hoạch của cậu đâu, đừng mơ tưởng có thể kéo tôi vào hầm cậu đào."
Lúc này Phương Bảo Bảo tới đây chính là vì để cố ý nói cho Phương Minh biết những điều này, cậu bé hiểu rõ thằng Phương Minh này rất xấu, một bụng ý nghĩ xấu, nhất định là lại đang tính toán ai.
...
Sau ba tháng, tử thành lại hiện thân, phủ xuống trên bầu trời.
Oanh!
Thần linh cổ thành của Phương Tây phóng lên trời, trực tiếp đánh tới tử thành, song phương va chạm, thành tường tử thành nhao nhao sụp xuống, một màn này khiến toàn bộ dân chúng trên thế giới phải khiếp sợ.
"Chư vị thần linh đại nhân làm vậy là có ý gì?"
Vẻ mặt của đám người liên minh phương Tây vô cùng nghi hoặc, không phải mấy đại nhân thần linh này cũng nên tiến vào tử thành sao, vì sao lại đụng vào tử thành?
Xung quanh tử thành có quỷ khí xuất hiện, bắt đầu phòng ngự, thế nhưng không thể ngăn nổi thế công liều mạng của thần linh cổ thành, thậm chí không tiếc khiến bản thân vỡ tan, một bộ dạng như muốn đồng quy vu tận với tử thành.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đây là nghi ngờ trong lòng của toàn bộ người trên thế giới này.
"Chỉ bằng bọn ngươi mà cũng dám muốn siêu thoát thế giới trở thành vĩnh hằng, há có thể được như các ngươi mong muốn!"
Trong thần linh thành cổ truyền đến nụ cười lạnh tràn đầy khinh thường của một vị thần linh, hắn không hề có ý che giấu câu nói của mình, vì thế tiếng nói của hắn đã truyền khắp toàn bộ thế giới.
"Đây là chuyện gì, lẽ nào Chư Thần không muốn nhìn thấy những người khác tiến vào Cửa Vĩnh Hằng?"
"Không phải mọi người vẫn nói bên trong Cửa Vĩnh Hằng là một thế giới rộng lớn sao, hoàn toàn có thể chứa được tất cả mọi người mà."
Toàn bộ người tu luyện trên thế giới đều mang vẻ mặt hoang mang, giờ khắc này chỉ có những tín đồ cuồng nhiệt của đám thần linh đang kêu gào: "Bên trong Cửa Vĩnh Hằng là thần giới chân chính, ngoại trừ chư vị thần linh, những người khác căn bản không có tư cách đi vào thế giới thần linh."
Trong tử thành, Phương Chính máu me khắp người, trừ hắn ra, những cường giả khác ít nhiều gì cũng chảy máu, trong trận chiến với Vu Sư nhất mạch bọn họ không thể chiếm được một chút ưu thế nào, lúc này lại gặp phải thần linh cổ thành công kích, sắc mặt nguyên một đám trở nên ngưng trọng hẳn lên.
"Các vị đạo hữu, các ngươi đều có chung mục đích với ta vì sao lại không công kích vào trước, những thứ khác có thể từ từ thương lượng."
Trong tử thành có cường giả chí tôn mở miệng, muốn hòa đàm cùng những thần linh bên trong thành Thần linh kia.
"Cùng nhau tấn công? Đừng mơ tưởng hão huyền, kết cục của các ngươi đã được định trước, thế giới này nhất định phải bị hủy diệt, mà các ngươi sẽ phải bị hủy diệt cùng với thế giới này."
Trong thành Thần linh lại truyền tới một giọng nói lạnh như băng, điều này khiến sắc mặt của vô số cường trong tử thành trở nên âm trầm.
"Các hạ nói thế là có ý gì?" Có cường giả nghi ngờ hỏi, cái gì gọi là thế giới sẽ hủy diệt?
"Xem ra vẫn có một vài tên ếch ngồi đáy giếng, ngu dốt vô tri, không ngại nói cho các ngươi biết, thế giới này chẳng qua chỉ là một tràng thí nghiệm của thế giới cao cấp, tất cả những thứ tồn tại bên trong thế giới này chỉ là những thứ thế giới cao cấp kia tạo ra để thí nghiệm, đợi tới một thời gian nhất định tràng thí nghiệm này sẽ bị phá hủy, sau đó sẽ lại mở ra lần thí nghiệm kế tiếp."
Một vị thần linh trong thành Thần linh mở miệng, mà mấy lời này của hắn vừa nói ra khỏi miệng, trong chớp mắt toàn bộ thế giới lâm vào yên tĩnh.
Không ai hoài nghi lời của vị thần linh này, bởi vì đối phương không cần phải nói dối, chỉ có điều đây là chân tướng mà tất cả bọn họ không cách nào tiếp nhận được.
Từ khi nhân loại có thể tiến hóa từ loài vượn đến này, mặc dù ngoài miệng luôn nói cái gì mà vạn vật bình đẳng, nhưng thực tế loài người vẫn luôn cho rằng bản thân mình đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn, cho dù tới sau này khi biết Hệ Thái Dương cũng không phải toàn bộ vũ trụ, rất nhiều người đã bắt đầu huyễn tưởng tới sự tồn tại của người ngoài hành tinh, huyễn tưởng tới sự tồn tại của một nền văn minh cao cấp hơn, nhưng nói cho cùng đó chỉ là ảo tưởng, từ trong xương bọn họ vẫn thấy nhân loại là mạnh mẽ nhất.
Nhưng hiện tại bọn hắn đang nghe được cái gì, toàn bộ thế giới chỉ là một tràng thí nghiệm của thế giới cao cấp hơn, giả thiết này giống hệt với giả thiết địa vị của địa cầu chỉ là thuộc địa của một hành tinh khác trong mấy phim khoa học viễn tưởng hay nhắc tới, mà sự phát triển cùng số mệnh của địa cầu cũng đang bị người khác khống chế trong tay.
Không chỉ có những người này bối rối, giờ khắc này rất nhiều cường giả trong tử thành cũng cảm thấy vô cùng chấn kinh, bởi vì bọn họ cũng không hề biết tới bí mật này, bọn họ chỉ biết bên trong Cửa Vĩnh Hằng kia có một tồn tại giống như tiên giới, nếu muốn tiếp tục đột phá để đi tới vĩnh hằng, đương nhiên phải tìm được biện pháp để tiến vào thế giới kia.
"Dị tộc đang giám thị thế giới này từng phút từng giây, nếu như tất cả mọi người tiến vào, đợi khi dị tộc phủ xuống đương nhiên sẽ có thể nhận ra có điểm gì đó không đúng, cho nên, chỉ có bọn ta mới có thể đi vào thế giới bên trong Cửa Vĩnh Hằng kia."
Trong thành Thần linh lại có một giọng nói truyền ra, mà cuối cùng mọi người cũng hiểu được mấy vị thần linh này làm vậy là có ý gì.
Nếu toàn bộ thế giới chỉ là một sân thí nghiệm của thế giới cao cấp hơn, mà đột nhiên mất đi nhiều cường giả như vậy, đến lúc đó hiển nhiên dị tộc sẽ nhận ra được, sẽ tìm kiếm căn nguyên, từ đó đám cường giả đang trốn ở thế giới bên trong Cửa Vĩnh Hằng kia chưa chắc đã có thể an toàn.
Người tiến vào Cửa Vĩnh Hằng càng ít tương đương với khả năng dị tộc phát hiện ra sẽ càng nhỏ đi.
Chuyện này cũng giống như một bãi cỏ vậy, ngay từ đầu bãi cỏ này chỉ nuôi mấy con dê, mà người chăn dê để bầy dê này tự động sinh sôi nảy nở, chờ đến giờ sẽ đến bãi cỏ kiểm tra. Nếu bãi cỏ chỉ thiếu bốn, năm con dê, không có sai số quá nhiều so với những lần trước đây thì đương nhiên người nuôi dê sẽ không để ý, nhưng nếu trên bãi cỏ này lại thiếu hơn trăm con dê so với trước đây, đương nhiên người nuôi dê sẽ nhận ra được, cũng sẽ đi điều tra xem vì sao số dê ở đây lại thiếu nhiều như vậy.
Những thần linh bên trong thành Thần linh đều là những người đã từng sống sót sau kiếp nạn, cho nên bọn họ rất rõ ràng điểm này, mỗi lần hạo kiếp tới người có thể chạy trốn khỏi tràng hạo kiếp ấy tuyệt đối không thể vượt quá con số nhất định.
"Một đám lão bất tử chỉ còn sót lại một hơi cuối cùng, thật cho rằng chúng ta sợ ngươi sao!"
Cường giả trong tử thành cũng bùng nổ giận dữ, nếu bọn họ đã biết chân tướng lại càng không thể nào buông tha cho cơ hội này, Cửa Vĩnh Hằng kia bọn họ nhất định phải đi vào.
"Nếu không còn cách nào để trao đổi nói chuyện, vậy thì đấu một hồi phân thắng thua đi."
Thần linh cổ thành cùng tử thành va chạm, song phương dán lại với nhau, mắt thấy cường giả song phương sẽ chiến đấu, thế nhưng đúng lúc này, đột nhiên trong tử thành bắn ra chín tia sáng, chín tia sáng này trôi nổi ở bên trong tử thành chậm rãi dung hợp trên bầu trời, ngay sau đó chín tia sáng này tạo thành một vòng sáng.
Một cửa vòng sáng duy nhất sừng sững trên bầu trời cao, bên trong tản ra từng hơi thở, hơi thở này khiến cường giả bên trong tử thành cùng thành Thần linh phải ngừng chiến đấu, ánh mắt song phương lập tức bị vầng sáng này thu hút.
"Loại khí tức này không ngờ lại thuần túy như vậy, căn bản không phải thứ mà thế giới này có thể có được, trong Cửa Vĩnh Hằng thực sự có một thế giới cao cấp hơn..."
"Không tốt, Cửa Vĩnh Hằng muốn rời khỏi."
Có cường giả đã nhận ra điều gì đó, mà ngay khi cường giả ấy hô lên, từ bên trong thành Thần linh đột nhiên có một cánh tay đá vươn ra, cánh tay đá này mang theo hơi thở mục nát trực tiếp chộp thẳng về phía Cửa Vĩnh Hằng kia.
Cánh tay đá xẹt qua bầu trời, đại đạo pháp tắc chiến minh, chúng cường giả trong tử thành lại kinh hãi nhìn chằm chằm cánh tay đá kia.
Loại lực lượng này đã vượt qua cấp bậc Chí Tôn.
"Người đá, đây là cường giả tam thế."
Bên trong thành Thần linh cũng có thần linh kinh ngạc thốt lên, toàn bộ thần linh trong thành Thần linh đều là những người đã từng sống sót qua kiếp nạn, nhưng phần lớn thần linh đều chỉ mới trải qua một đời, loại thần linh đã có thể trải qua ba đời như thế này, bọn họ chỉ biết nó có tồn tại thế nhưng từ trước tới nay bọn họ chưa từng được nhìn thấy.
Không nghĩ tới, người xuất thủ trước lại chính là cường giả đã sống qua ba đời, trải qua ba đời mà không chết, thực lực khủng bố đến mức nào bọn họ không dám tưởng tượng, nhưng ít nhất bọn họ có thể hiểu được một điểm, chính là ngay cả cường giả chí tôn cũng không tính là gì trước mặt bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận