Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 711: Diệp Mai thay đổi lớn

Chương 711: Diệp Mai thay đổi lớn
Giọng nói của Phương Minh rất đạm mạc, thật giống như nói một việc vô cùng nhỏ bé bình thường.
"Dựa vào cái gì, cậu tính là gì? Tôi muốn ở cùng với ai, có muốn chia tay hay không là chuyện của chính tôi!"
Tô Diệu Tình nghe được lời nói của Phương Minh, sắc mặt thay đổi trong nháy mắt, mà Lăng Duy càng là trực tiếp mở miệng phản bác, người thanh niên này coi mình là cái gì, còn để cho mình chia tay, cậu ta cho rằng cậu ta là trưởng bối của mình sao?
Nhưng mà sau khi Lăng Sở Sở nghe được lời nói của Phương Minh, trên mặt dĩ nhiên lộ ra vẻ suy tư, bởi vì cô ấy nghĩ tới bản lĩnh đặc thù của Phương Minh, xem tướng, đoán mệnh... Lẽ nào Phương Minh đã nhìn ra cái gì từ trên tướng mạo sao?
Vốn đã không có thiện cảm gì đối với Tô Diệu Tình, cộng thêm lời của Phương Minh, trong lòng Lăng Sở Sở có quyết đoán, ánh mắt nhìn về phía em trai mình, lấy giọng điệu không cho phép cự tuyệt nói: "Nếu Phương Minh nói như vậy, vậy em liền chia tay với cô Tô đi."
"A!"
Lăng Duy không nghĩ tới chị mình dĩ nhiên sẽ nói ra lời như vậy, cũng bởi vì một câu nói của người ngoài mà để mình chia tay cùng bạn gái mình, tuy rằng chia tay hay không chia tay với cậu ta mà nói cũng không có ảnh hưởng quá lớn, nhưng chủ yếu là vấn đề mặt mũi!
Nếu như cậu ta chủ động chia tay vậy cũng không có gì, nhưng bởi vì người ngoài mà bị ép buộc chia tay, vậy mặt mũi của cậu ta phải để nơi nào? Nếu như truyền đi, sao cậu ta có thể ngẩng đầu lên trước mặt mấy người bạn kia nữa.
Sắc mặt Tô Diệu Tình cũng trở nên trắng bệch, cô ta không nghĩ tới chị Lăng Duy dĩ nhiên nghe lời bạn trai Diệp Tử Du nói như vậy, nếu sớm biết như vậy, lúc trước cô ta tuyệt đối sẽ không cố ý lấy le, thậm chí cô ta còn có thể nịnh bợ Diệp Tử Du.
Nhưng mà Tô Diệu Tình cũng không biết, cho dù cô ta có nịnh bợ Diệp Tử Du cũng vô ích, sở dĩ Phương Minh sẽ nói ra lời như vậy, liền là từ trên tướng mạo nhìn ra cô ta và Lăng Duy không hợp.
Mặt của hai người hoàn toàn tương khắc lẫn nhau, hơn nữa khóe mắt Lăng Duy mơ hồ có tia sáng đỏ, khóe mắt mang sát hiện lên tia đỏ, đây là kiếp đào hoa, mà kiếp đào hoa này của Lăng Duy hẳn là đến từ chính Tô Diệu Tình bên cạnh cậu ta, nếu như không chia tay với Tô Diệu Tình, nội trong vòng 3 ngày đoán chừng sẽ gặp nạn.
Có lẽ có thể chính là một lúc sau, có lẽ có thể là ngày thứ hai hoặc là ngày thứ ba, thời gian cụ thể Phương Minh cũng không có cách nào suy đoán ra đến, cho nên biện pháp ổn thỏa nhất dĩ nhiên chính là chia tay với Tô Diệu Tình.
Đổi lại trước đó, Phương Minh sẽ không nhắc nhở, nhưng rốt cuộc là em trai của Lăng Sở Sở, mặc dù mình cùng mẹ còn chưa nhận nhau, nhưng Lăng Sở Sở được tính là chị họ của mình, Lăng Duy này cũng liền là em họ mình, nghĩ thế cậu mới nhắc nhở một câu như vậy.
"Chị, em và A Duy yêu nhau thật lòng."
Tô Diệu Tình cảm thấy không thể ngồi chờ chết, lúc nói lời này, càng dùng dáng vẻ làm bộ đáng thương đưa mắt nhìn hướng Lăng Duy, nhất là trong ánh mắt còn mang theo một tia quyến rũ, khiến cho Lăng Duy nghĩ đến hứa hẹn của Tô Diệu Tình với mình lúc trước, càng cảm thấy trong lòng nóng lên thiếu chút nữa muốn phụ họa theo cô ta.
"Cô Tô, cô và A Duy có thật lòng yêu nhau hay không, tôi tin tưởng trong lòng hai người đều biết, có một số việc không cần tôi nhiều lời." Lăng Sở Sở liếc nhìn Tô Diệu Tình, sau đó chuyển hướng em trai mình, "Đừng quên tiền sinh hoạt tháng sau của em..."
Chỉ là những lời này, liền để cho vẻ mặt Lăng Duy tràn đầy bất đắc dĩ, nhà họ Lăng có một gia quy, đó chính là trước khi kết hôn con trai trong nhà không có quyền hành kinh tế, mỗi tháng cũng chỉ được cho một ít tiền sinh hoạt, chút tiền ấy đối với Lăng Duy đến nói còn thiếu rất nhiều.
Cho nên bình thường con trai nhà họ Lăng đều đối xử vô cùng tốt với chị hoặc em gái, nguyên nhân rất đơn giản, tuy rằng nhà họ Lăng quản mấy người con trai rất nghiêm, nhưng đối với cô gái lại hoàn toàn là dưỡng theo kiểu giàu có, đám con trai chỉ có thể nịnh bợ chị hoặc là em gái, xin thêm một ít tiền từ trên tay chị hoặc em gái.
Mà sở dĩ nhà họ Lăng có thể có gia quy như vậy, chính là vì tăng địa vị của con gái, không giống gia tộc khác trọng nam khinh nữ, phụ nữ phần lớn đều trở thành người có tác dụng đám hỏi gia tộc hoặc là vật hi sinh vì lợi ích.
"Được rồi."
Cuối cùng, Lăng Duy khuất phục, mặt mũi và vân vân nào có quan trọng như tiền, đã không có nguồn kinh tế, vậy cậu ta còn tái gái thế nào được nữa?
"A Duy!"
Thấy Lăng Duy thật muốn chia tay mình, Tô Diệu Tình nóng nảy, vì nắm Lăng Duy thế nhưng cô ta đã hao tốn không ít tâm tư, hiện tại chỉ mới lấy được một vòng tay, điều này làm cho cô ta cực kỳ không cam lòng.
"Kêu cái gì mà kêu, dù sao cô cũng không lỗ, hai ta chỉ mới qua lại được cỡ nửa tháng, nhưng tôi đã mua cho cô món trang sức mấy trăm nghìn, còn mua túi xách cho cô, vậy đã rất nhiều rồi."
Nếu quyết định chia tay, Lăng Duy cũng sẽ không dài dòng dây dưa, mà Tô Diệu Tình nghe được lời của Lăng Duy, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau khi biết kết cục này không cách nào thay đổi, trên mặt lộ ra vẻ oán hận, ánh mắt trở nên âm lãnh quét qua trên người nguyên một đám Phương Minh.
"Tốt, thực sự rất tốt, nhưng tôi nói cho các người biết, các người tuyệt đối sẽ phải hối hận."
Ánh mắt oán độc đảo qua mỗi người, Tô Diệu Tình lưu lại một câu ác độc, sau đó trực tiếp xoay người rời đi, chẳng qua Lăng Sở Sở cũng không đặt lời Tô Diệu Tình nói vào trong mắt, duy chỉ có Phương Minh nhìn bóng lưng Tô Diệu Tình rời đi, trong mắt có một vòng suy tư.
"Nếu có thể, điều tra một chút lai lịch của Tô Diệu Tình, sợ rằng cô gái này không đơn giản."
Lời của Phương Minh không phải bắn tên không đích (1), cả người Tô Diệu Tình mang tới cho cậu một loại cảm giác quỷ dị, bây giờ còn chưa có phát giác ra được, nhưng vừa rồi khi Tô Diệu Tình bộc lộ cảm xúc, lại khiến cậu phát hiện một số mánh khóe.
(1) Bắn tên không đích: ví với lời nói hành động không mục đích rõ ràng, không sát thực tế
"Cậu có ý gì, tôi cũng đã chia tay với bạn gái rồi, cậu còn đòi điều tra cô ấy, cậu cho rằng cậu là cảnh sát sao?"
Vẻ mặt Lăng Duy tràn đầy bất mãn, bản thân bởi vì chị ép mà phải chia tay với Tô Diệu Tình, trong lòng vốn đã đủ chán nản, lời của Phương Minh không thể nghi ngờ là lửa cháy đổ thêm dầu, khiến cậu ta triệt để không nhịn được.
"Em câm miệng cho chị."
Nhưng mà Lăng Sở Sở quát lớn một tiếng, trực tiếp dập tắt ngọn lửa phẫn nộ trong lòng Lăng Duy, đối mặt với chị già nhà mình, Lăng Duy vẫn còn không dám phát hỏa.
"Ý của cậu là nói, có thể cô ta là vì nhà họ Lăng tôi mà tới?"
Lăng Sở Sở nghe hiểu ý trong lời nói của Phương Minh, bản thân lão đệ dù sao cũng là con trai nhà họ Lăng, tương lai nhất định là sẽ đảm nhiệm một phương trong nhà họ Lăng, nếu như lai lịch của Tô Diệu Tình này thật sự có vấn đề, vậy rất có thể liền là vì nhà họ Lăng mà tới.
"Cái này phải chờ kết quả điều tra của cô xuất hiện mới biết được." Phương Minh cũng không bảo đảm cái gì, cậu chỉ đưa ra một đề nghị mà thôi.
"Tốt, tôi biết rồi."
Lăng Sở Sở gật đầu biểu thị đã hiểu, đến lúc đó cô ấy sẽ phái người đi điều tra lai lịch của Tô Diệu Tình này, nếu quả thật cô ta tới vì nhà họ Lăng bọn họ, vậy thì phải đào ra người sau lưng Tô Diệu Tình.
"Tử Du, đã lâu không gặp, vừa vặn ngày hôm nay mọi người đụng nhau, chúng ta cùng đi ăn một bữa đi."
Thu hồi vẻ nghiêm túc trên mặt, vẻ mặt Lăng Sở Sở tràn đầy tươi cười nhìn về phía Diệp Tử Du, Diệp Tử Du liếc nhìn Phương Minh, phát hiện Phương Minh không cự tuyệt, liền theo chân gật đầu, lập tức cũng giới thiệu Trần Trạch cùng Đường Diễm.
Tầng cao nhất trung tâm thương mại này có chỗ ăn cơm, chỉ có điều giá cả nơi này đối với những người dân bình thường tới nói là cực kỳ sang quý, nhưng đối với Lăng Sở Sở đến nói ngược lại không coi vào đâu, mà tuy rằng Lăng Duy có chút buồn bực, nhưng cũng không dám trốn ngay lúc này, chỉ có thể ngoan ngoãn đi cùng.
Đoàn người mới vừa ngồi xuống, Lăng Sở Sở liền tiếp một cuộc điện thoại, sau khi cúp điện thoại, hướng phía Phương Minh cùng Diệp Tử Du nói: "Một người bạn thân của tôi cũng tới, ah đúng rồi, Phương Minh, một hồi cậu giúp tôi nhìn kỹ một chút."
Phương Minh nghe thấy những lời Lăng Sở Sở nói có chút nghi ngờ nhìn Lăng Sở Sở, bạn thân của Lăng Sở Sở qua đây, lại để cho mình nhìn kỹ một chút, đây là cái thao tác gì?
Nếu như người theo đuổi Lăng Sở Sở tới, mình còn có thể nhìn nhìn tướng mạo một chút, nhưng bạn thân cô, tôi có thể nhìn cái gì?
"Tôi cảm thấy có thể cô ấy gặp vấn đề, dù sao thì một hồi cậu cứ nhìn kỹ một chút là được."
Lăng Sở Sở không nói quá rõ ràng, chẳng qua Phương Minh ngược lại đã hiểu rõ, Lăng Sở Sở đây là hoài nghi ấy có thể bạn thân của cô ấy gặp phải một thứ dơ bẩn gì đó, cho nên muốn tự mình đứng ra quan sát cẩn thận.
Mấy phút đồng hồ sau, một người phụ nữ cao gầy dáng người nổi bật ăn mặc sườn xám đi đến, thấy người phụ nữ này, Trương Thư Thần vội vã từ vị trí đứng lên, hô to: "Diệp Mai, ở đây."
Diệp Mai là bạn thân của Lăng Sở Sở cùng Trương Thư Thần, gia thế cũng bất phàm, chính là loại gia thế giống Lăng Sở Sở các cô ấy, có thể trở thành bạn thân, đương nhiên gia thế cũng không chênh lệch quá nhiều, dù sao chỉ có người ở đẳng cấp như nhau mới có thể chơi đùa cùng nhau.
Kẻ có tiền làm bạn với người nghèo cũng không ít, thế nhưng cái loại bạn này không thể giống với bạn thân, loại kịch tình này chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, nguyên nhân rất đơn giản, không cùng cấp bậc căn bản không thể dung nhập vào nhau được.
Người ta ăn một bữa cơm đã chi tới mấy nghìn nguyên, đi dạo ở khu thương mại tiêu hơn mấy nghìn vạn, nói chuyện đều một loại thương hiệu xa xỉ nào đó lại đưa ra sản phẩm mới, rượu vang nào đó có mùi vị không tệ... Mà bạn còn đang là phát sầu vì một ngày ba bữa, vẫn còn đang suy tư đi tới cửa hàng giảm giá có thể mua thêm một chút hàng dự trữ.
Ánh mắt của Phương Minh đã rơi vào trên người Diệp Mai ngay khi Diệp Mai vào cửa, đây là một người phụ nữ có động tác cử chỉ rất ưu nhã, sườn xám mặc ở trên người cô ấy cũng rất có ý vị.
Một người phụ nữ như thế, Phương Minh không nhìn ra có vấn đề gì, cậu không rõ vì sao Lăng Sở Sở muốn nói như vậy.
"Con mẹ nó, đây là chị Diệp Mai sao? Thế nào em lại có cảm giác giống như chị ấy đã biến thành một người phụ nữ khác."
Lăng Duy thấy Diệp Mai, ánh mắt sáng rực lên, tuy rằng là cùng một gương mặt, cùng một vóc người, nhưng khí chất cả người đã hoàn toàn thay đổi, nếu như cậu ta gặp chị Diệp Mai bây giờ sớm hơn, vậy cậu ta đã sớm tiến hành theo đuổi chị ấy.
Thành thục, quyến rũ, lại có một loại khí chất đặc biệt, đây là chị Diệp Mai mà cậu ta quen biết lúc trước sao? Chính là chị Diệp Mai thích ăn mặc như một tiểu thái muội (1) kia sao?
(1) Tiểu thái muội: cô gái cư xử không đúng mực, ngang ngược, hư hỏng
"Diệp Mai, tại sao cậu còn cầm cái ô giấy này làm gì? Này, các người chẳng qua chỉ vừa mới đính hôn mà thôi, sao cậu lại giống thiếu phụ như vậy chứ?"
Trương Thư Thần thấy cách trang điểm của bạn thân mình cũng mang vẻ mặt nghi hoặc, tóc cuộn lại, mặc sườn xám, trên tay còn cầm một cái ô giấy, đây là style lưu hành đương thời sao?
"Thói quen."
Diệp Mai thản nhiên cười cười, ngồi trên bàn, bắt cheo chân, toàn bộ tư thế ngồi cực kỳ thục nữ.
"Ta sao mình không biết cậu có thói quen mang theo dù giấy này vậy?"
Trương Thư Thần trừng mắt nhìn, chẳng qua lập tức liếc nhìn cổ Diệp Mai, trực tiếp kinh hô thành tiếng, "Diệp Mai, cậu đã xóa bỏ hết hình xăm trên lưng cậu rồi sao?"
Với tư cách là bạn thân, Trương Thư Thần cùng Lăng Sở Sở đều biết sau lưng Diệp Mai có xăm một đóa hoa hồng, mà nhìn từ phần gáy cũng có thể thấy một ít đầu cánh hoa, nhưng vừa nãy khi cô ấy nhìn qua lại phát hiện nhánh hoa kia đã không còn, này chỉ một cách giải thích duy nhất: Diệp Mai đã xóa hết hình xăm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận