Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 381: Phá vỡ bố cục (1)

Chương 381: Phá vỡ bố cục (1)
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
--------------------
Cao ốc Hoàn Cầu Kim Dung.
"Phương đại sư, tôi cảm giác rất lạnh."
Bãi đậu xe dưới tầng hầm của tòa nhà, lúc này chỉ có hai bóng người, chính là Phương Minh và Tần Lỗi, còn đám người Đường Trấn Quốc, Phương Minh không để cho bọn họ đi theo vào bãi đậu xe dưới đất.
"Bởi vì nơi này tràn đầy âm khí, cũng bởi vì sách âm dương sách trước đây nên thể chất của anh có chút đặc thù, nếu đổi lại là một người bình thường, khi tới đây đã bị âm khí nhập vào cơ thể rồi."
Phương Minh liếc nhìn Tần Lỗi, không có chút nào khoa trương, giờ phút này bãi đậu xe dưới tầng hầm không phải ai cũng có thể tiến vào, chỉ có tu luyện giả hoặc là người có mười phần dương khí, huyết khí thịnh vượng, nếu không những người khác tiến vào chỉ có thể bị âm khí nhập vào cơ thể.
Âm khí vào cơ thể kết quả chính là thân thể phát lạnh, khí quan bị phá hư, nghiêm trọng hơn là sản sinh ảo giác, lưu lại mầm bệnh, thậm chí sẽ còn vì vậy mà trở thành người không ra người quỷ không ra quỷ.
Dù sao, đây là âm khí của cõi âm, mà không phải âm khí sinh ra trên đời này, hai cái chênh lệch không chỉ một ít.
Cuối cùng, Phương Minh mang theo Tần Lỗi đi tới chính giữa bãi đậu xe, Tần Lỗi thấy bãi đỗ xe trống rỗng, chỉ cảm thấy bốn phía không ngừng có gió lạnh thổi tới, cả người đều nổi da gà.
"Tần Lỗi, một lát nữa tôi cần anh giúp một chuyện."
"Phương đại sư cứ việc nói, chỉ cần có thể giúp được tôi tuyệt đối không từ chối."
Đối với Tần Lỗi mà nói, hắn trước đây chịu khổ vì âm dương quấy nhiễu, suýt chút nữa cả người đều bị rửa nát, là Phương đại sư cứu vớt hắn, cho nên nếu Phương đại sư yêu cầu hắn tuyệt đối sẽ không cự tuyệt.
"Rất đơn giản, tôi cần nhờ anh tới cõi âm để bắt liên lạc."
Phương Minh nói ra mục đích của hắn, mà Tần Lỗi sau khi nghe Phương Minh nói, sửng sốt một chút,"Phương đại sư, tôi và cõi âm không có liên hệ a?"
"Anh có, chỉ là chính anh cũng không biết mà thôi. \" Phương Minh cười giải thích:"Trước đây anh trở thành sách âm dương, là quỷ sai cõi âm mắc sai lầm, mặc dù cuối cùng đạt thành điều kiện không truy cứu nữa, nhưng chỉ cần trong lòng anh nghĩ đế quỷ sai của cõi âm vẫn có thể cảm ứng mà đến."
Kỳ thực nói trắng ra là, chuyện của Tần Lỗi là do quỷ sai phụ trách khu vực mắc sai lầm, trước đây quỷ sai kia và Phương Minh đạt thành hiệp ước hoà giải, Phương Minh đại diện Tần Lỗi không truy cứu chuyện này nữa, nhưng quỷ sai này nhất định là không yên lòng, để lại tiêu ký ở trên người Tần Lỗi, chỉ cần Tần Lỗi có ý kiến gì, quỷ sai kia liền là có thể cảm ứng mà đến.
"Được, vậy lát nữa đại sư nói cho tôi nên làm thế nào là được rồi.”
Phương Minh gật đầu, sau một khắc đi xung quanh vài vòng cuối cùng đứng ở vị trí trung tâm.
Hai tay bấm tay niệm thần chú, hai chân Phương Minh không ngừng run run, cùng lúc đó trong miệng cũng nhớ kỹ, sau đó bước chân củaPhương Minh bước chậm lại, nhưng càng về sau, Tần Lỗi đứng bên cạnh mỗi lần nhìn thấy kiến Phương Minh giậm một bước trong lòng chính là run rẩy một phần.
Bởi vì mỗi lần Phương Minh giậm một bước, liền có âm khí kéo tới, âm khí này cực kỳ băng lãnh, làm cho cả người hắn không ngừng run rẩy, ngay cả hàm răng cũng va vào nhau lập cập
Cho nên nhìn thấy Phương Minh giậm chân, hắn liền phản xạ có điều kiện toàn thân run run, thậm chí hắn cảm thấy nếu như Phương Minh lại giẫm thêm vài cái, chắc mình sẽ không chịu nổi mà ngã xuống.
Mà Phương Minh hình như cũng biết tình huống của hắn, khi hắn gần như không chịu nổi rốt cục cũng ngừng lại, đồng thời miệng quát:"Mở!"
Theo tiếng quát của Phương Minh cửa liền mở ra, Tần Lỗi cảm nhận được nhiệt độ toàn bộ hầm đậu xe đột nhiên giảm xuống, giống như là biến thành một vết nứt, cơn lạnh kéo tới làm cho hắn nhịn không được toàn thân run run.
"Tần Lỗi, bây giờ anh hãy nghĩ thầm rằng anh muốn gặp quỷ sai, thầm gọi quỷ sai trong lòng."
Phương Minh đột nhiên bắt được tay Tần Lỗi, Tần Lỗi cảm giác được một dòng nước ấm theo tay của Phương Minh truyền tới cánh tay của hắn, làm cho cảm giác lạnh băng trong người hắn bị đẩy ra rồi ba phần.
"Được. . . Đươcj."
Tần Lỗi run run đáp, bắt đầu ở trong lòng mặc niệm, mà ánh mắt của Phương Minh vẫn nhìn chằm chằm phía trước, ánh mắt lấp lánh nhìn nơi đó.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mà giờ khắc này ở bên ngoài, Đường Trấn Quốc thấy bầu trời càng ngày càng u ám, biểu tình trên mặt cũng càng ngày càng ngưng trọng, bởi vì Phương Minh nói với hắn, khi toàn bộ bầu trời hoàn toàn bị mây đen cho bao phủ, chính là lúc Âm Minh mở cửa.
"Đường tiên sinh, cấp trên gọi điện nói muốn ngài rời khỏi nơi này trước."
"Không cần, thay tôi trả lồ cấp trên, Trấn Quốc sẽ cùng sống chết cùng với Ma Đô."
Đường Trấn Quốc lắc đầu, lúc này hắn sẽ không rời đi, cũng không thể rời đi, tuy là hắn biết cấp trên có ý tốt, hắn ở lại chỗ này thực tế không có ích lợi gì, nhưng chỉ cần hắn ở lại, thì mọi người có chủ kiến, nếu như hắn rời đi, vậy chẳng khác nào muốn nói cấp trên đã bỏ rơi nơi này.
"Chỉ hy vọng Phương tiên sinh có thể ngăn cơn sóng dữ."
Đường Trấn Quốc khẽ nói, hiện tại hắn chỉ có thể đem tất cả hy vọng đặt ở trên người Phương Minh.
Bãi đậu xe dưới đất, nhiệt độ đột nhiên giảm xuống, mà ánh mắt của Phương Minh cũng lấp lánh nhìn chằm chằm phía trước, theo sau là một đám mây khói xuất hiện, trong mắt hắn lóe lên tinh quang.
"Mọi người muốn gì, đừng quên chuyện lúc ban đầu đã giải quyết rồi."
Ở giữa đám mây khói giọng nói củ quỷ sai cõi âm xuất hiện, thanh âm tràn đầy bất mãn, một tiếng hừ lạnh, làm cho Tần Lỗi thiếu chút nữa thì ngã quỵ trên mặt đất, may mà Phương Minh đỡ lấy hắn.
"Quỷ sai bớt giận, chi là không còn cách nào, chỉ là có chuyện muốn mời quỷ sai hỗ trợ."
Phương Minh vội vàng mở miệng, mà sau khi quỷ sai nghe Phương Minh nói, trầm mặc trong khoảng khắc, sau đó đột nhiên phát ra tiếng cười nhạt,"Âm Minh chi khí, thì ra là thế, ngươi muốn ta giúp ngươi lấy lại Âm Minh chi khí."
"Quỷ sai đại nhân quả nhiên là mắt sáng như đuốc, liếc mắt một cái liền nhìn ra. \" Phương Minh giở giọng nịnh bợ.
"Ngươi vuốt mông ngựa cũng vô ích, chuyện này ta sẽ không nhúng tay, đây là chuyện mà người dương gian các ngươi người làm ra, cùng cõi âm của ta không có quan hệ."
Quỷ sai trực tiếp cự tuyệt thỉnh cầu của Phương Minh, Phương Minh cũng không bất ngờ chút nào, bởi vì ... chuyện này ở trong dự liệu của hắn, nếu như Âm Sai dễ dàng đáp ứng như vậy mới là không bình thường.
"Quỷ sai đại nhân, mặc dù nói đây là người dương gian chúng ta làm ra, nhưng Âm Minh chi khí xuất hiện, đến lúc đó nếu như quỷ vật cõi âm chạy ra, mặt khác xuất hiện kế hoạch nham hiểm các loại, đến lúc đó người mệt cũng là quỷ sai đại nhân."
Phương Minh đã nói lại những lời của sư phụ mình, cõi âm và dương gian là hai hên thống không thể liên quan, can thiệp lẫn nhau, nếu như quỷ vật cõi âm chạy lên dương gian, để cho người dương gian giải quyết, nhưng không có nghĩa là cõi âm không có chuyện gì.
"Quỷ sai đại nhân, nếu như khu vực này thực sự đã xảy ra chuyện, đến lúc đó rất nhiều bách tính vì vậy bỏ mạng, nhiều quỷ hồn như vậy tiến vào cõi âm, đến lúc đó quỷ sai đại nhân hẳn là sẽ mệt chết."
"Thực sự là khôi hài, sưn cường đại của cõi âm ta há là ngươi có thể tưởng tượng được, trăm vạn quỷ hồn đối với cõi âm của ta mà nói không bằng chín trâu mất một sợi lông."
Quỷ sai căn bản cũng không thèm để ý, Phương Minh ngẩn ra, quỷ sai này khó chơi thật, thật đúng là có chút không dễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận