Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 514: Bí mật của giáo hoàng

Chương 514: Bí mật của giáo hoàng
Mộng Cơ không nhịn được, cô chịu không nổi tên Sirio thô bỉ này, nếu như bị Sirio vũ nhục cô thà chết đi còn hơn.
Phương Minh nhìn về phía Mộng Cơ, dường như là đang suy nghĩ độ tin cậy trong lời nói của Mộng Cơ.
"Tôi không lừa cậu đâu, thần tử đối với giáo hội mà nói quả thật rất trọng yếu, thế nhưng tôi có thể nói cho cậu biết, trong lịch sử giáo hội, số lần thần tử xuất hiện kỳ thực cũng không ít, nhưng cuối cùng chỉ có bốn vị thần tử có thể trở thành giáo hoàng, những thần tử khác đều chết hết, mà trong số những thần tử này, chỉ có một vị chết ở trong tay hắc ám hội nghị chúng tôi, nguyên nhân cái chết của sáu người khác vô cùng không rõ ràng."
Mộng Cơ mang trên mặt vẻ kích động, tiếp tục nói: "Thế nhưng tôi biết những thần tử này chết như thế nào, bọn họ đều là bị người trong giáo hội hại chết, chỉ cần cậu tha cho tôi tôi có thể nói cho cậu biết rốt cuộc là ai hại thần tử, bằng không mà nói cậu tuyệt đối không sống quá năm năm."
Ánh mắt của Phương Minh lóe lên, cậu tin tưởng Mộng Cơ không nói láo, bởi vì một điểm này chỉ cần điều tra một chút liền có thể biết thiệt giả.
"Cái này không được, anh đã hứa với tôi, cô ấy là của tôi."
Sirio từ dưới đất bò dậy vội vã phản bác, nhưng Phương Minh trực tiếp đánh một quyền khiến cậu ta hôn mê bất tỉnh.
"Nói đi."
Mộng Cơ thấy Sirio đã bất tỉnh liền thở phào một hơi, nhưng lập tức dường như lại nghĩ tới điều gì, nói ngay: "Sao tôi có thể tin tưởng vào cậu, sau khi tôi nói ra cậu sẽ thực sự buông tha tôi?"
"Cô có lựa chọn khác sao?" Phương Minh cười cười hỏi ngược lại.
Mộng Cơ nghẹn lời, cục diện trước mắt đối với cô đến nói thực sự là không có sự lựa chọn nào khác, nếu như cô không nói ra bí mật kia, sợ rằng ác ma này sẽ giao bản thân mình cho Sirio.
"Tốt, tôi có thể nói cho cậu biết, thế nhưng tôi cảm thấy vẫn nên chuyển sang nơi khác nói chuyện thì hơn, vấn đề này quan hệ trọng đại."
Con mắt Phương Minh hơi híp, trong lời nói của Mộng Cơ đã tiết lộ quá nhiều tin tức, cái sảnh lớn này cũng chỉ có hai người bọn họ thế mà Mộng Cơ vẫn không dám mở miệng, vậy chỉ có thể nói bí mật này liên quan tới người không tầm thường.
Trầm ngâm một lát, Phương Minh trực tiếp nhấc Mộng Cơ lên rồi đi vào phòng làm việc, mà Alene đang đợi trong phòng chứa đồ nghe được động tĩnh của phòng làm việc liền mở cửa đi ra.
"Người Huyết tộc?"
Ngay khoảnh khắc khi Mộng Cơ thấy Alene, trong đôi mắt đẹp có vẻ kinh ngạc, là một thành viên của hắc ám hội nghị, chỉ một cái liếc mắt cô liền có thể nhận ra thân phận của Alene, bởi vì Alene mới vừa thức tỉnh huyết mạch của Huyết tộc, hơi thở Huyết tộc trên người rất đậm đặc, căn bản là không che giấu được.
"Cậu Tần, đây là…?"
Alene cũng dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía Mộng Cơ, chẳng qua Phương Minh không hề giải thích: "Alene, cô đi vào trước đi."
Sau khi Alene đã vào lại trong phòng chứa đồ Phương Minh liền đặt Mộng Cơ lên trên ghế sa lon, sau đó đi tới trước bàn sách, từ trong ngăn kéo lấy ra sáu tờ giấy vàng rồi gấp thành cờ xí.
Sáu lá cờ này bị Phương Minh đặt ở sáu phương hướng trong phòng làm việc, bao trọn không gian phòng làm việc vào giữa, mà cuối cùng sau khi Phương Minh đi tới vị trí trung tâm của phòng làm việc, nặng nề giậm chân một cái, sáu mặt cờ xí trong nháy mắt thiêu đốt, toàn bộ phòng làm việc trở nên yên tĩnh, chí ít Mộng Cơ cảm thấy dường như cô không còn nghe được một chút tiếng động nào từ bên ngoài.
"Hiện tại đoạn đối thoại của chúng ta người ở phía ngoài tuyệt đối không thể nghe thấy chút gì, cô nói đi."
Ánh mắt của Phương Minh nhìn về phía Mộng Cơ, mà Mộng Cơ lúc này cũng dùng một loại ánh mắt kỳ dị đánh giá Phương Minh, một thần tử của giáo hội dĩ nhiên lại có quan hệ với Huyết tộc, chuyện này nếu không phải là tận mắt nhìn thấy, cho dù có nói ra sợ rằng cũng không ai tin tưởng.
"Rốt cục cậu có thân phận gì?"
Nghe được câu hỏi của Mộng Cơ, Phương Minh cười một tiếng: "Thần tử của giáo hội, không phải các người đã xác định rõ ràng rồi sao? Bằng không sao các người lại phải tới giết tôi?"
Mộng Cơ không nói chuyện, hiện tại cô cảm thấy mình đã có chút không thể nhìn thấu người trước mắt. Người trước mắt này nhất định là thần tử, bằng không mà nói giáo hội tuyệt đối sẽ không điều động nhân lực như vậy, điểm này tuyệt đối không thể tồn tại mấy thứ giả mạo làm bộ gì đó, thế nhưng thần tử lại ở chung một chỗ với người Huyết tộc, này...
"Thời gian của cô không nhiều lắm, có lẽ một hồi nữa Elfa sẽ đi vào cũng nên."
Phương Minh thấy Mộng Cơ rơi vào trầm tư tự hỏi, không thể không mở miệng cắt đứt suy nghĩ của người phụ nữ này.
"Được rồi, tôi cho cậu biết về bí mật cái chết của các thần tử, trên thực tế một vị trưởng lão trong tộc của tôi đã tận mắt nhìn thấy một vị thần tử tử vong, lại còn là chết trong tay người của giáo hội nữa."
"Vì sao?"
"Bởi vì giáo hoàng đương đại cũng là thần tử thượng vị." Mộng Cơ nhìn về phía Phương Minh, nói gằn từng chữ một.
"Có ý gì?" Tròng mắt của Phương Minh co rút lại một chút, lập tức nhíu mày truy hỏi.
Mộng Cơ cắn môi một cái, nói: "Nếu như cậu hiểu được lịch sử của giáo hội liền sẽ phát hiện, các đời giáo hoàng của giáo hội đều có một đặc điểm rất lớn, đó chính là nếu như giáo hoàng đương đại là thần tử thượng vị thì giáo hoàng kế tiếp tất nhiên không phải thần tử, mà nếu như giáo hoàng đương đại không phải thần tử, vậy giáo hoàng kế tiếp liền nhất định là thần tử."
Lời nói có chút nhiễu, chẳng qua Phương Minh trong chớp mắt liền hiểu rõ ý của cô ta, nói cách khác nếu như giáo hoàng là thần tử thì người kế nhiệm của hắn sẽ không phải là thần tử, nếu như giáo hoàng không phải thần tử, vậy người kế nhiệm của hắn chính là thần tử, nói cách khác trong hai vị giáo hoàng tất nhiên sẽ có một người không phải thần tử.
"Bây giờ biết tại sao tôi phải nói cậu không còn sống lâu nữa rồi chứ? Bởi vì giáo hoàng đương đại Louis Vuitton chính là thần tử thượng vị, nói cách khác giáo hoàng kế tiếp nhất định không phải thần tử, mà cậu vị thần tử này là người thừa kế giáo hoàng được giáo hội công nhận, cậu nghĩ có cậu ở đây, làm sao có thể đến phiên người không phải thần tử thượng vị."
Phương Minh không để ý đến vẻ trào phúng trong giọng nói của Mộng Cơ, Mộng Cơ đã nói quá rõ rồi, có vị thần tử là cậu ở đây còn có thể đến phiên những người khác kế nhiệm giáo hoàng sao? Nếu có thì chỉ có thể là vì một khả năng, đó chính là vị thần tử như cậu không may bất hạnh bỏ mình.
Trên thực tế, Phương Minh không có hứng thú gì đối với vị trí giáo hoàng, hơn nữa cậu cũng không thể ở lại phương Tây cả đời, nhưng tình huống hiện tại sợ rằng có người không muốn để cậu sống sót, dù sao thân phận thần tử của cậu đã được phần lớn cao tầng của giáo hội biết rõ.
"Nói hết tất cả những gì cô biết ra đi." Phương Minh lạnh lùng nói.
"Năm đó, một vị trưởng lão trong tộc của tôi đã từng nhìn thấy hiện trường thần tử bị sát hại, mà người truy sát thần tử không phải ai khác mà chính là người của sở tài phán, lực lượng thần bí nhất của giáo hội lại cũng chỉ nghe lệnh của giáo hoàng, nói cách khác, người muốn giết chết thần tử không phải ai khác mà chính là giáo hoàng, người có quyền lực cao nhất trong giáo hội."
Con ngươi của Phương Minh co rút lại một chút, đây là một đáp án cậu không hề nghĩ tới, thật ra ngay từ đầu cậu vẫn cho rằng hẳn là một người nào khác trong cấp lãnh đạo của giáo hội ra tay, dù sao giết chết thần tử rồi thì những người này mới có cơ hội trở thành người đứng đầu giáo hội sau khi giáo hoàng về hưu.
Nhưng Mộng Cơ lại nói cho cậu biết, người muốn giết chết thần tử dĩ nhiên lại là giáo hoàng, đáp án này có chút nằm ngoài dự liệu của cậu.
"Kỳ thực trưởng lão của tộc tôi lúc đó cũng cảm thấy rất kỳ quái, mà sau đó gia tộc của tôi tiến hành điều tra ngầm nhiều năm, sau khi điều tra nguyên nhân cái chết thần bí của thần tử giáo hội các đời, cuối cùng phát hiện một đầu mối rất thú vị."
Sau khi nói đến đây, trong đôi mắt đẹp của Mộng Cơ có tia sáng, thân thể nghiêng về phía trước: "Chúng tôi phát hiện một đầu mối rất thú vị, chính là những giáo hoàng hay thần tử thượng vị lại có thời gian tại vị không giống nhau. Nếu như không có thần tử xuất thế, người đảm nhiệm chức giáo hoàng này sẽ tại vị tám mươi năm, mà nếu có thần tử xuất thế đồng thời tử vong, vậy giáo hoàng này sẽ có thời gian tại vị hơn trăm năm."
Nói tới chỗ này đã không cần Mộng Cơ nói tiếp, con mắt Phương Minh hơi nheo lại, ngồi xuống ghế.
Cùng là thần tử thượng vị giáo hoàng, nếu như trong lúc tại vị không gặp phải thần tử khác thì giáo hoàng này sẽ tại vị tám mươi năm, nếu như gặp phải thần tử khác đồng thời thần tử này còn chết đi, vậy thời gian tại vị liền vượt quá trăm năm, nếu quả thật là như vậy, cho dù nói trong thời gian những giáo hoàng kia tại vị không xảy ra mờ ám gì chỉ sợ tuyệt đối không có ai tin…
"Cho nên tôi nói thời gian còn lại của cậu cũng không nhiều lắm, cộng thêm giáo hoàng Louis Vuitton tại vị đã hơn bảy mươi năm rồi, nói cách khác nếu như cậu vẫn chưa xuất hiện, hẳn chỉ còn vài năm nữa ông ta sẽ phải thoái vị, nhưng nếu như cậu chết, dựa theo tình huống trước đây, hẳn là ông ta còn có thể tại vị hơn ba mươi năm thậm chí lâu hơn nữa..."
"Cho nên, đừng xem cậu bây giờ là thần tử của giáo hội, có nhiều người bảo vệ cậu như vậy, nhưng nếu như giáo hoàng muốn giết cậu thì sợ rằng không ai có thể bảo vệ cậu được, trừ phi cậu một mực xuất hiện trước mắt người đời, không để cho giáo hoàng có cơ hội."
"Được rồi, những lời cần phải nói tôi đều đã nói rồi, hiện tại có phải cậu nên thả tôi rời đi rồi không? Kỳ thực nói theo một ý nghĩa nào đó, những thần tử như các cậu cũng thật là đáng thương đấy, đã được định sẵn số phải chết, hắc ám hội nghị chúng tôi kỳ thực không cần phải hạ sát thủ với thần tử các cậu làm gì."
Mộng Cơ lắc đầu, gương mặt cảm thán, đầu mối này chỉ có gia tộc Nightmare bọn họ biết, thậm chí còn không nói cho người cầm quyền hắc ám hội nghị.
"Kỳ thực tôi cảm thấy cậu nên hợp tác với hắc ám hội nghị chúng tôi, hắc ám hội nghị chúng tôi phụ trách âm thầm bảo vệ cậu trong bóng tối, đợi tới khi cậu thượng vị rồi hồi báo lại chúng tôi một chút là được."
Sau khi nghe được lời nói của Mộng Cơ Phương Minh nở nụ cười, Mộng Cơ đây là định xúi giục cậu sao? Nếu như cô ta thật sự có thể thành công xúi giục cậu trở thành người nằm vùng cấp cao ở giáo hội, sợ rằng giáo hội liền muốn đổi thời.
"Đương nhiên đây chỉ là đề nghị của tôi, đồng ý hay không đồng ý là chuyện của cậu, chẳng qua bây giờ tôi có thể rời đi rồi phải không?"
Mộng Cơ kỳ thực cũng chỉ là thuận miệng nhắc tới, cô không cảm thấy đối phương sẽ chấp nhận đề nghị như vậy, dù sao có tin đồn thần tử là Chúa chuyển thế, nhất định là trung thành với giáo hội đấy.
Mặc kệ thần tử cùng giáo hoàng mâu thuẫn tới cỡ nào thì cũng đều là mâu thuẫn trong nội bộ, mà đối với hắc ám hội nghị bọn hắn thì tranh đấu bên ngoài, bọn họ chắc chắn sẽ nhất trí đối ngoại đấy.
Cho nên sau khi Mộng Cơ nghe được câu trả lời của Phương Minh, cả người đều ngẩn ra.
"Tôi cảm thấy lời đề nghị của cô cũng không tệ, cũng không phải là không thể hợp tác, như vậy đi, cô hãy mang tin tức này về nói cho cao tầng của hắc ám hội nghị, tôi có thể hợp tác với bọn họ."
"Cậu… Cậu nói thật hay giả vậy?"
Bởi vì khiếp sợ mà lời nói của Mộng Cơ có chút lắp bắp, thần tử của giáo hội muốn hợp tác với hắc ám hội nghị của cô, đây không phải cô bị ảo giác nên nghe lầm đấy chứ?
"Tôi là người cho tới bây giờ chưa bao giờ nói láo, điểm ấy vừa nãy hẳn là cô đã nhìn thấy rồi."
Nghe được lời của Phương Minh, Mộng Cơ khinh bỉ trừng mắt, rõ ràng là người đàn ông có tâm cơ thế mà dám nói mình là người thành thật, nắp quan tài của tên Sirio vừa ngã xuống kia sợ rằng sắp bị lật tung lên rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận