Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 801: Người thủ lăng (1)

Chương 801: Người thủ lăng (1)
Sau nửa giờ, trong nhà xưởng không ngừng có người đi ra, Từ Khắc cũng đang đi ra giữa đám người, trên mặt của hắn có vẻ kích động không thể che giấu được, vừa nội dung của buổi họp với quốc sư khiến cho hắn vô cùng phấn chấn, càng thêm xác định lựa chọn gia nhập Đại Minh triều của mình lúc ban đầu là chính xác.
Vội vội vàng vàng rời đi, sau đó toàn bộ nhà xưởng rất nhanh lại khôi phục sự yên tĩnh, mà những người khác bên trong khu vườn này lại càng không biết, ở bên trong nhà xưởng kia có văn võ bá quan Đại Minh triều.
Cửa sau của nhà xưởng, một chiếc xe hơi màu đen đã ngừng ở nơi đó, vị quốc sư mới kia từ cửa sau đi ra, đang muốn mở cửa xe lên xe, chỉ là ngay khi tay hắn vừa cầm tới tay nắm cửa xe, một giọng nói từ phía sau truyền đến.
"Giáo sư Lăng, đã lâu không gặp, từ lần trước gặp mặt đến giờ vẫn khoẻ chứ?"
Vị quốc sư mới này chấn động cả người, sau khi quay đầu thấy Phương Minh đang cười tủm tỉm đứng ở nơi đó, vẻ mặt đột nhiên trở nên âm trầm.
"Phương Minh."
Âm thanh mang theo một chút tức giận cùng bất mãn, vị quốc sư mới này chính là Lăng Phong, giáo sư Lăng mà Phương Minh quen biết trước đây, chuyên gia quyền uy trên phương diện sinh vật học của đại học Thủy Mộc, sau lại bởi vì hạt giống Vu Sư mà biến mất.
Nhìn thấy Lăng Phong, Phương Minh cảm thấy vui mừng vô cùng, bởi vì Lăng Phong đã từng tiếp xúc với cha của cậu, cậu có thể thăm dò chút đầu mối về cha mình từ nơi giáo sư Lăng này, chẳng qua nhìn vẻ mặt của đối phương thời khắc này, dường như rất bất mãn đối với chính mình.
Chỉ là trong nháy mắt, Phương Minh cũng hiểu sự bất mãn này của Lăng Phong từ đâu đến, trước đây Lăng Phong đã đạt thành hiệp nghị cùng mình, để bản thân mình hỗ trợ bảo vệ cùng chăm sóc Lăng Dao, nhưng sau này bởi vì nhà họ Mục mà bản thân bị ép chạy trốn ra nước ngoài, căn bản không hề làm theo hiệp nghị.
Đã biết sự bất mãn này của Lăng Phong từ đâu đến, trong lòng Phương Minh cũng hiểu, sợ rằng Lăng Phong không phải người trong giới tu luyện, bằng không hắn cũng sẽ biết chuyện giữa mình và nhà họ Mục, cũng sẽ không đến mức bất mãn như vậy.
"Ở đây không phải chỗ nói chuyện, lên xe."
Tuy rằng Lăng Phong rất bất mãn với Phương Minh, nhưng vẫn mở cửa xe ra, ra hiệu cho Phương Minh đi lên, bởi vì hắn không muốn bị người phát hiện ở chỗ này, từ đó biết thân phận chân thật của hắn.
Phương Minh vuốt vuốt mũi, lên xe của Lăng Phong, mà sau khi Lăng Phong lái xe hơi ra khỏi khuôn viên, trực tiếp đạp chân ga chạy thẳng về một phương hướng rất hẻo lánh, thẳng đến nửa giờ sau, Lăng Phong mới đậu xe ở ven đường.
"Cậu Phương, tôi không cảm thấy tôi với cậu còn có chuyện gì để nói với nhau, hoặc có lẽ là cậu còn mặt mũi nào mà dám đi tới bắt chuyện với tôi?"
Lăng Phong quay đầu nhìn về phía Phương Minh, trong lòng của hắn thực sự có lửa giận, ban đầu mình cố ý giao con gái của mình cho cậu chăm sóc, nhưng kết quả thế nào? Nhờ vả không đúng người.
"Giáo sư Lăng, thật xin lỗi vì tôi đã không thể thực hiện được ước định của chúng ta, chẳng qua đây cũng là bởi vì chính tôi gặp phải một ít chuyện, nói thật chính tôi cũng bị người ta bức tới mức phải chạy trốn ra nước ngoài, mới vừa về nước gần đây thôi."
Nghe được lời nói của Phương Minh, nhìn lại một chút vẻ mặt của Phương Minh, lúc này sắc mặt Lăng Phong mới dễ nhìn một chút, chẳng qua vẫn nổi giận đùng đùng nói: "Cậu Phương, nếu cậu đã không thể thực hiện theo ước định, như vậy đương nhiên hiệp nghị giữa tôi và cậu cũng liền vô hiệu, hiện tại tôi có chuyện muốn làm, hy vọng cậu Phương không nên quấy rầy."
"Tôi không muốn quấy rầy giáo sư Lăng, chẳng qua tôi ngược lại có chút hứng thú đối với Đại Minh triều này, chỉ là không nghĩ đến giáo sư Lăng lại còn là quốc sư của Đại Minh triều, nếu để cho người ngoài biết một nhà sinh vật học đã trải qua chương trình giáo dục đại học vẫn còn có tư tưởng phong kiến, không biết sẽ nghị luận như thế nào?"
Sắc mặt Lăng Phong biến hóa mấy lần, trầm giọng hỏi: "Cậu theo dõi tôi?"
"Cũng không phải theo dõi, chỉ có thể nói là tình cờ gặp gỡ, vừa vặn thấy tình cảnh giáo sư Lăng đảm nhiệm chức vị quốc sư, tôi nghĩ dù sao cũng là người quen cũ, do đó mới lên tiếng chào hỏi giáo sư Lăng."
Phương Minh lắc đầu, mà Lăng Phong cũng tin lời của Phương Minh, bởi vì Phương Minh không cần phải theo dõi bản thân mình, trừ phi... Là vì hạt giống có năng lực phục chế kia.
"Nói ra thì thế nào, nếu cậu thấy được, vậy thì nên biết những nhất phẩm, nhị phẩm đại thần phía dưới kia, có không ít người cũng là giáo sư chuyên gia, thậm chí còn có không ít người còn là người chốn quan trường, đương nhiên cũng không thiếu một số ông chủ lớn."
"Không sai, cho nên tôi mới cảm thấy rất ngạc nhiên với cái Đại Minh triều này, ngay từ đầu tôi cho rằng đây chỉ là một âm mưu, thế nhưng sau này tôi đã thay đổi cái nhìn, không biết giáo sư Lăng có thể nói cho tôi biết cái Đại Minh triều này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
"Chuyện gì xảy ra? Chính như những gì cậu đã nhìn thấy, là Huệ Đế giả chết, tất thảy này chỉ là những chuẩn bị để đưa ông ấy sống lại thôi."
Hiển nhiên Lăng Phong không muốn nói chuyện nhiều cùng Phương Minh, vẻ mất kiên nhẫn trên mặt rất rõ ràng, chẳng qua Phương Minh lại làm như không nhìn thấy hoặc là không nhìn ra, cho dù làm người ta ghét, cậu cũng muốn tìm hiểu rõ ràng chuyện này.
"Vấn đề giả chết này tôi tin tưởng, nhưng mấy vị thần phò tá rồng này thì tôi lại không tin. Giáo sư Lăng, chúng ta đều là người thông minh, sao không nói thẳng vào vấn đề? Cho dù giáo sư Lăng không muốn nói cho tôi biết sự thật, tôi tin tưởng tôi có thể tự đi điều tra và điều tra ra chân tướng, chỉ sợ đến lúc đó không cẩn thận sẽ phá hư kế hoạch của giáo sư Lăng."
Trong lời nói của Phương Minh có ý uy hiếp, đương nhiên sở dĩ cậu sẽ nói như vậy cũng là do đoán được từ những hành động của Lăng Phong lúc trước.
Sau khi Lăng Phong nhìn thấy bản thân mình, mặc dù rất bất mãn với bản thân mình nhưng vẫn để cho mình lên xe, đã nói rõ một điểm, đó chính là Lăng Phong không muốn để cho người khác biết thân phận thật sự của hắn, nhưng dựa theo những gì cậu biết được từ chỗ Từ Khắc, các vị đại thần bên trong Đại Minh triều cũng không giấu giếm thân phận của mình, Từ Khắc nhận biết thân phận thực tế của một phần ba đồng liêu trong đó.
Cho nên nếu như không phải có nguyên nhân khác, Lăng Phong tuyệt đối không cần phải che giấu thân phận chân thật của mình, mà đây cũng là điểm Phương Minh có thể uy hiếp được Lăng Phong.
Quả nhiên, sau khi nghe xong lời của Phương Minh, vẻ mặt Lăng Phong có chút khó coi, sau một hồi lâu mới đáp lại: "Tất cả những gì cậu muốn biết tôi cũng có thể nói cho cậu biết, nhưng điều kiện tiên quyết là cậu phải hợp tác với tôi hoàn thành một việc."
"Vấn đề này có quan hệ cùng Đại Minh triều kia?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận