Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 210: Cảm giác thành tựu của Hoa Minh Minh

Chương 210: Cảm giác thành tựu của Hoa Minh Minh
Hậu viện của Trần gia, đoàn người đều đứng ở trong viện, ánh mặt trời chiếu sáng, Trần Dương ngồi dưới dù che nắng, bởi vì phần lớn thời gian hắn đều ở dưới tầng hầm, cho nên không thể tiếp xúc với bức xạ mặt trời.
Chuyện này thật ra không liên quan gì đến bệnh trạng, chỉ là một người bị giam trong phòng tối lâu ngày, không được nhìn thấy ánh sáng nên con mắt và làn da không thể thích ứng với ánh sáng mặt trời ngay được mà phải tiếp xúc từ từ.
Trong sân, trên bãi cỏ là mười viên đá, tất cả đều là phỉ thúy nguyên thạch.
Mười khối phỉ thúy nguyên thạch, được Phương Minh lần lượt bày ở trong viện, cảnh này làm cho người Trần gia nghi hoặc, ngay cả Trần Bách Vạn cũng không nhìn ra Phương Minh muốn làm gì.
Mới vừa từ tầng hầm đi ra, Phương Minh liền kêu Trần Bách Vạn đi tìm mười khối phỉ thúy nguyên thạch, đối với yêu cầu của Phương Minh, Trần Bách Vạn hiển nhiên là làm theo, thậm chí hắn còn hỏi qua Phương Minh có yêu cầu gì đối với nguyên thạch không.
Nhưng cách trả lời của Phương Minh khiến ông nghi hoặc, không cần nguyên thạch loại tốt nhất, ngược lại còn phải tìm cho hắn những khối nguyên thạch ít có khả năng sản sinh ra phỉ thúy nhất.
Chuyện này quả là làm khó Trần Bách Vạn, vốn là ông trùm trong giới phỉ thúy, nguyên thạch của hắn đều là hàng thượng đẳng, muốn tìm được một khối thường thường không hề dễ, cuối cùng ngàn chọn vạn chọn mới chọn được mười khối nguyên thạch chất lượng tương đối kém một chút trong đống nguyên thạch của mình.
Trần Bách Vạn ngay từ đầu còn cảm thấy Phương Minh có thể sẽ cần dùng đến nguyên thạch, cho nên ông còn cố ý nói qua không cần sợ hư hao nguyên thạch trân quý, so với bệnh của cháu trai ông mà nói, cho dù lấy sạch sành sanh nguyên thạch của nhà ông cũng không sao.
Ở đẳng cấp của ông hiển nhiên là hiểu rõ đạo lý mạng người so với tiền bạc quý hơn nhiều.
Bất quá Phương Minh nghe ông nói xong chỉ cười cười, không giải thích thêm cái gì.
Mười khối nguyên thạch đã được đưa đến, Phương Minh bảo Trần Dương đi tới, chỉ vào mười khối nguyên thạch nói rằng: "Chọn một khối cậu cảm thấy là phỉ thúy hoặc có khả năng là nguyên thạch tốt nhất. "
"Vị Phương đại sư này tại sao lai kêu Dương Dương chọn nguyên thạch a. "
"Chẳng lẽ là muốn suy tính năng lực phán đoán của Dương Dương, nhưng Dương Dương từ nhỏ đã bị bệnh nên cũng không tiếp xúc nhiều với nguyên thạch, đối với nguyên thạch cũng không hiểu a. "
Người của Trần gia nghi hoặc, ánh mắt nhao nhao nhìn về phía Trần Bách Vạn, nhưng Trần Bách Vạn lúc này cũng không hiểu ra sao, chỉ nói: "Cậu Phương nếu an bài như vậy nhất định là có dụng ý của cậu ấy, chúng ta chỉ đứng nhìn là được. "
Nói cũng như không, người của Trần gia cũng không thể làm gì khác hơn là nhìn về phía Hoa Minh Minh, dưới cái nhìn của bọn họ, vị này cũng giống như vị Phương đại sư kia, nên có lẽ cũng sẽ hiểu được một chút.
Hoa Minh Minh cảm nhận được ánh mắt tò mò của người Trần gia, trong lòng hắn đang chửi cha mắng mẹ, đều nhìn bản thiếu gia làm gì, bản thiếu gia cũng không biết Phương Minh đang bán thuốc gì trong hồ lô.
Đương nhiên, những lời này hắn sẽ không nói ra, đưa tay vuốt ngược tóc về phía sau, Hoa Minh Minh nhìn về phía Phương Minh ra vẻ yên tâm, thỉnh thoảng gật đầu.
"Uhm. "
"Không sai. "
"Nên như vậy. "
"Hơi sai một chút, bất quá như vậy cũng được rồi. "
...
Người Trần gia nghe Hoa Minh Minh nói, khi nhìn thấy động tác của Hoa Minh Minh, từng ánh mắt càng trở nên cực kỳ tò mò, một cậu trai trẻ của Trần gia đứng gần Hoa Minh Minh nhịn không được hiếu kỳ hỏi: "Vị đại ca này, ngài biết vị Phương đại sư đang làm gì sao? Có thể tiết lộ cho chúng tôi một chút được không. "
"Hỗn trướng! "
Cậu trai trẻ kia của Trần gia không ngờ Hoa minh Minh lại trừng mắt hét to như vậy, làm cho hắn sợ đến mức còn chút nữa là té ngồi xuống đất.
"Cậu muốn học lỏm hay là muốn làm gì, không biết là có rất nhiều thứ chúng ta chỉ có thể nhìn chứ không thể nói sao? Cậu là đang phạm vào điều đại kị rồi! "
Cậu trai trẻ của Trần gia sợ run người, khuôn mặt ủy khuất, hắn không ngờ chỉ là thuận miệng hỏi một chút đã bị chụp cho cái tội lớn như vậy, liền vội vàng giải thích, "Tôi... Tôi không biết, tôi không phải cố ý. "
"Chính là nể tình cậu lần đầu vi phạm, không phải cố ý, nên mới tha cho cậu lần này, nếu có lần sau sẽ không dễ dãi như thế đâu. "
"Dạ dạ dạ, cám ơn đại ca không tính toán với tôi, tôi cam đoan không có lần sau. "
Giọng nói của cậu trai trẻ Trần gia mang theo tiếng khóc nức nở và cảm kích, Hoa Minh Minh phất phất tay.
Hắn lúc này mới dám rời đi.
Nhìn thấy cảnh này, mấy vị khác dù có hiếu kỳ cũng không dám hỏi thăm, chỉ có thể mang theo ánh mắt tò mò nhìn về phía giữa sân.
Thấy người của Trần gia không dám tới gần, Hoa Minh Minh cảm thấy trong lòng vô cùng vui sướng, quả nhiên, trên đời này chuyện khiến người ta thoải mái thì ngoài tán gái ra chính là giả trang dù chỉ khác nhau có mấy chữ nhưng cảm giác thoải mái và cảm giác đạt được thành tựu cách nhau một bậc.
Giữa sân, Trần Dương bắt đầu đi qua đi lại giữa mười hòn đá, thỉnh thoảng ngồi xổm người xuống nhìn kỹ những thứ được gọi là nguyên thạch này, tuy là rất ít tiếp xúc với nguyên thạch, nhưng là người của Trần gia, hắn cũng biết được một ít về nguyên thạch.
Không đến mấy phút, Trần Dương đã chọn ra một khối nguyên thạch.
"Đây là khối nguyên thạch mà cậu cho là tốt nhất?" Phương Minh xác nhận nói.
"Uhm, tôi cảm thấy phỉ thúy trong khối nguyên thạch này hẳn là tốt nhất." Trần Dương gật đầu.
"Tốt lắm, bây giờ cậu lại chọn một khối nguyên thạch mà cậu cho rằng phỉ thúy của nó là kém nhất." Phương Minh không nói gì thêm, sau khi đánh dấu lên khối nguyên thạch này lại bảo Trần Dương tiếp tục.
Sau ba phút, Trần Dương lần nữa lựa ra một khối nguyên thạch mà hắn cho rằng kém nhất.
"Tốt, bây giờ cậu lại chọn ra khối tốt nhất trong số còn lại. "
Nghe Phương Minh nói, Trần Dương chỉ liếc mắt nhìn Phương Minh rồi tiếp tục chọn nguyên thạch, tính tình của hắn vốn là tương đối bình thản, nếu như đổi thành công tử của nhà khác ước đoán đã sớm nổi đóa.
"Lại chọn ra một khối mà cậu cho là kém nhất. "
"Chọn một khối mà cậu cho là tốt nhất. "
"Chọn một khối nguyên thạch mà cậu cho là kém nhất. "
...
Như vậy vòng đi vòng lại, khoảng một khắc đồng hồ sau, Trần Dương đã chọn xong mười khối nguyên thạch, Phương Minh đánh số rõ ràng lên đó.
"Tốt. "
Phương Minh không hề động vào nguyên thạch, mà là lại lấy ra mấy hạt giống, đây là số hạt giống mà hắn nhờ Trần Bách Vạn sai người đi mua từ hôm qua.
"Đây là mười hạt giống hoa lan, trong đó có ba hạt là tốt và bảy hạt xấu, cậu hãy chọn ra ba hạt tốt.
Chọn xong nguyên thạch rồi lại chọn hạt giống, Trần Dương vẫn không nói một lời, quan sát đám hạt giống thật kỹ rồi mới chọn ra ba hạt.
Phương Minh vẫn dựa theo sự lựa chọn của Trần Dương mà sắp hàng sau đó nhìn về phía Trần Bách Vạn nói "Trần hội trưởng, thứ cuối cùng mà tôi nhờ ông chuẩn bị thì sao. "
"Một số thứ không có sẵn nên chắc phải chờ thêm chút nữa."
"Vậy thì chờ một chút vậy!. "
Phương Minh gật đầu, sau đó không nói gì thêm cũng không giải thích về những hành động này chỉ ngồi yên trên ghế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận