Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1010: Tổng bộ của tổ chức Hắc Xà (1)

Chương 1010: Tổng bộ của tổ chức Hắc Xà (1)
Khi biết được những hành động của phân thân mình ở cõi âm từ trong miệng Lưu Nguyệt, Phương Minh cũng không biết nên nói gì cho phải.
Trong khoảng thời gian này, mình ở dương gian đột phá trở thành cường giả Thiên Cấp, thậm chí còn nắm trong tay pháp tắc Thời gian, nhiêu đó đã khiến toàn bộ giới tu luyện khiếp sợ, nhưng nếu so sánh ra, phân thân của mình thật sự không kém mình chút nào, thậm chí còn vượt qua mình.
Sau khi phân thân của mình đến Lạc Sơn phủ ở Nam Vực, chỉ dùng thời gian mấy tháng ngắn ngủi đã được Sơn chủ Lạc Sơn nhìn trúng, trở thành nhân vật lớn gần với Sơn chủ khu Lạc Sơn nhất.
Một vị Sơn chủ là nhân vật cấp bậc nào? Toàn bộ cõi âm chỉ có ngũ vực, mà một vực chỉ có năm núi, tồn tại có thể trở thành Sơn chủ đã có thể tính là nhân vật bá chủ một phương ở cõi âm.
Chắc chắn thực lực tổng hợp của cõi âm mạnh hơn dương gian, bởi vì tuổi thọ của quỷ tu ở cõi âm dài hơn người dương gian nhiều lắm, mặc dù tu luyện chú trọng thiên phú, nhưng cho dù có thiên phú mạnh hơn nữa cũng không thể đánh lại thời gian.
Dựa vào thiên phú và cơ duyên vượt xa người thường, không tới ba mươi tuổi Phương Minh đã bước vào cảnh giới Thiên Cấp, nhưng nếu cho một nhóm người bình thường tu luyện một hai trăm năm, tuy rằng không tới mức mỗi người đều có thể bước chân vào cảnh giới Thiên Cấp, nhưng ít ra cũng sẽ có một nhóm lớn có thể bước vào.
Mà cõi âm, chính là tình huống như vậy.
Mấu chốt hơn là thiên tài giống Phương Minh toàn bộ giới tu luyện dương gian có mấy người? Mà thọ mệnh của quỷ tu ở cõi âm đa số đều hơn hai ba trăm năm, ngay cả những quỷ dân bình thường không được tu luyện cũng đã có dễ dàng sống hơn trăm năm.
Cho nên đừng xem quận trưởng một quận thành ở cõi âm, cảnh giới Lục phẩm chỉ tương đương với cường giả Thiên Cấp, đó chỉ là do hệ thống địa lý ở cõi âm mang đến.
Càng gần mấy dãy núi lớn thì âm khí ở cõi âm lại càng mạnh, cho nên phàm là cường giả đều không muốn đi về phía quận thành, đều chọn ở lại quanh mấy dãy núi này tu luyện.
Mà dương gian lại không giống vậy, tuy rằng thiên địa linh khí ở dương gian cũng có phân bố, nhưng sẽ không tập trung dày đặc ở một chỗ như thế, lại thêm linh khí của xã hội hiện đại quá mức mỏng manh, mỗi thế lực lớn đều có động phủ của riêng mình, cho nên cường giả Thiên Cấp ngược lại không thể tập trung ở một chỗ như cõi âm.
Kỳ thực cõi âm có chút giống với hệ thống quan lại trong nước, cho dù một cán bộ cấp thị trấn có lợi hại hơn nữa, nhưng một khi đi tới tỉnh sẽ có không dưới trăm cán bộ cấp thị trấn, mà tới trung ương lại càng không cần phải nói.
Phân thân của mình có thể được Sơn chủ Lạc Sơn coi trọng trong thời gian ngắn như vậy, thật sự có chút ngoài dự liệu của Phương Minh.
"Nếu vẻn vẹn chỉ là vậy cũng cho qua, quan trọng nhất là phân thân của cậu rất không thành thật, ngay trước đây không lâu, vì em vợ của Sơn chủ có ý đồ với tỳ nữ kia mà bị phân thân của cậu trực tiếp chặt đứt một chân."
Khuôn mặt quyến rũ của Lưu Nguyệt mang theo thâm ý, nói: "Xung quan giận dữ vì hồng nhan, vì một người phụ nữ mà đắc tội phế bỏ em vợ Sơn chủ, cậu cảm thấy phân thân của cậu còn có thể tiếp tục ở lại Lạc Sơn sao?"
"Ý của anh là, hiện tại phân thân của tôi đã trở mặt với Sơn chủ Lạc Sơn?"
"Tạm thời còn chưa, nhưng tôi đoán mâu thuẫn đã sinh ra, loại nhân vật cấp bậc bá chủ khu vực như Sơn chủ Lạc Sơn, chỉ sợ là không muốn thấy một thuộc hạ bản thân không cách nào nắm trong tay tồn tại, nhất là người thuộc hạ này còn có tiềm lực như vậy."
Phương Minh đã hiểu rõ ý trong lời Lưu Nguyệt nói, sợ rằng hiện tại phân thân của mình đang lâm vào tình cảnh không an toàn, mà phía trên Sơn chủ Lạc Sơn còn có Vực chủ, vừa vặn Nam Vực lại muốn khai chiến cùng Tây Vực, lúc này nhất định Vực chủ sẽ không bằng lòng nhìn thấy đám thuộc hạ dưới quyền tàn sát lẫn nhau.
Có thể Sơn chủ Lạc Sơn sẽ không động thủ ngoài sáng, nhưng khẳng định đang đợi chờ cơ hội cùng lý do để động thủ.
Vốn là lấy quan hệ của Phương Minh cùng phân thân của mình phải nên tâm linh tương thông mới đúng, mà cậu cũng sẽ biết tất cả những gì phân thân đã trải qua, nhưng vì Âm Dương cách trở nên cậu ở dương gian không cách nào cảm ứng được hành vi cử chỉ của phân thân.
"Ngoại trừ chuyện phân thân, anh còn nói đã phát hiện đầu mối về cha tôi, là đầu mối gì?"
Phương Minh quyết định tiếp tục đi tới cõi âm một chuyến, mà trước đây sư phụ cậu cũng để lại một bức thư cho cậu, muốn bản thân cậu bước vào cảnh giới Thiên Cấp rồi lại tiến vào cõi âm một chuyến, đến lúc đó sẽ có người tiếp ứng cậu.
"Rất có thể cha cậu đang ở ngay Tây Vực."
Nhắc tới cha Phương Minh, vẻ mặt Lưu Nguyệt cũng trở nên nghiêm chỉnh lại, nhìn Phương Minh rồi nói.
"Ở Tây Vực?"
Phương Minh nhíu mày một cái, Tây Vực đã phong tỏa với bên ngoài, hơn nữa lúc mở ra lần nữa cũng chính là lúc tam vực đại chiến, đây thật sự không phải tin tức tốt gì.
"Tổ chức chúng tôi có người liên lạc ở cõi âm, căn cứ theo tin tức bọn họ điều tra được mấy năm nay, trước đây khi cha cậu vừa tới cõi âm đã xuất hiện ở Bắc Vực, sau đó cũng đã tới Nam Vực, chẳng qua cuối cùng lại đi Tây Vực, mà sau khi chiến loạn bạo phát ở Tây Vực thì không còn bất kỳ đầu mối gì nữa."
"Chờ đã!"
Phương Minh đột nhiên cắt đứt lời Lưu Nguyệt nói, ánh mắt cứ như vậy nhìn chằm chằm Lưu Nguyệt, mà tròng mắt Lưu Nguyệt cũng chuyển thật nhanh, quyến rũ cười, "Người ta đẹp không?"
"Không cần nói lảng sang chuyện khác, tổ chức các anh đã điều tra tin tức về cha tôi ở cõi âm nhiều năm? Nếu như tôi nhớ không lầm, trước đó không lâu tôi mới nói anh tìm hiểu một chút tin tức về cha tôi, tại sao lại có “nhiều năm” ở đây?"
"Ha ha, là tôi nói sai, chính là gần đây."
Lưu Nguyệt cười ha hả, nhưng ánh mắt Phương Minh lại vẫn nhìn anh ta chằm chằm, ý tứ rất rõ ràng, anh cảm thấy tôi tin tưởng lời anh nói sao?
"Cho tôi đáp án."
"Đáp án, đáp án rất đơn giản, cha cậu có chút quan hệ với tổ chức chúng tôi, nhưng tôi cảm thấy có lẽ cậu sẽ không muốn biết đâu."
Trên mặt Lưu Nguyệt đột nhiên lộ ra nụ cười tà, đó là một loại tươi cười nghiền ngẫm, nói: "Ngoại trừ bốn Thiên Vương như chúng tôi, tổ chức Hắc Xà còn một tồn tại cao hơn, vị này... Ha ha, có chút ân oán với cha cậu."
"Cho nên, sở dĩ tổ chức các anh muốn tìm cha tôi là vì vị kia muốn tìm cha tôi, sau đó chấm dứt ân oán sao?"
Phương Minh nhíu mày lại, tuy rằng cậu không nghi ngờ lời Lưu Nguyệt nói, nhưng luôn cảm thấy lời của Lưu Nguyệt có chỗ hơi không hợp lý, nếu như trong cao tầng của tổ chức Hắc Xà có người có ân oán với cha mình, như vậy hẳn Lưu Nguyệt không nên trò chuyện với mình ở đây như vậy.
Hơn nữa, quan trọng nhất là Phương Minh có thể xác định một điểm, sợ rằng Lưu Nguyệt đã sớm biết thân phận đệ tử nhà họ Phương của mình, mà lúc ấy bản thân mình còn chưa trở lại nhà họ Phương, tổ chức Hắc Xà hoàn toàn có thể xuống tay với mình ngay lúc ấy.
"Nếu cậu đã hiếu kỳ như vậy, có muốn đi một chuyến với tôi không? Tôi dẫn cậu tới tổ chức gặp vị kia, lấy thực lực của cậu lúc này, hẳn sẽ không sợ tổ chức tạo ra cạm bẫy gì nhắm vào cậu."
"Cũng được, tôi vẫn luôn cảm thấy hứng thú với tổ chức Hắc Xà tiếng tăm lừng lẫy lại vô cùng thần bí, đã như vậy, vậy anh dẫn đường đi."
"Đi theo tôi."
Lưu Nguyệt cũng rất dứt khoát, từ vị trí đứng lên, trực tiếp đi ra khỏi cửa hàng Vu Đạo, dẫn Phương Minh chạy xe thẳng đến sân bay.
Tổng bộ của tổ chức Hắc Xà không ở Ma Đô, điểm này Phương Minh không cảm thấy bất ngờ, song khi thấy vị trí được in trên vé máy bay, Phương Minh sửng sốt một chút, không ngờ mục đích của chuyến đi này lại là núi Trường Bạch.
Núi Trường Bạch là nơi có không ít môn phái trong giới tu luyện tồn tại, mà không ngờ những môn phái này lại không nhận ra sự tồn tại của tổ chức Hắc Xà. Chỉ có hai loại khả năng, một loại là những môn phái này đều do tổ chức Hắc Xà phát triển thành, dùng để che giấu tai mắt người ngoài.
Còn có một loại khả năng khác chính là những môn phái này thật sự không biết hàng xóm của bọn họ là một tồn tại khủng bố.
Cho dù là khả năng nào cũng đã nói rõ một điểm, tổ chức Hắc Xà tuyệt đối không phải chuyện đùa.
Đương nhiên, Phương Minh cũng có thể tính là người tài cao gan lớn, lấy thực lực của cậu lúc này chỉ cần không gặp phải cường giả cảnh giới thiên vương, cho dù không địch lại cũng có thực lực tự bảo vệ mình, huống chi trên người cậu còn có cọng tóc cuối cùng mà sư phụ mình lưu lại, cho dù có đối mặt với cường giả thiên vương cũng không sợ.
Xuất hiện từ sân bay ở núi Trường Bạch, Lưu Nguyệt không nói một lời, trực tiếp dẫn theo Phương Minh thẳng đến núi Trường Bạch.
Trong mắt người ngoài, thứ nổi danh nhất núi Trường Bạch là nhân sâm, thứ nổi danh thứ hai chính là thiên trì, đương nhiên, mấy năm gần đây vì bộ truyện đạo mộ bút ký rất hot, dẫn tới Thanh Đồng môn trong núi Trường Bạch cũng trở thành chuyện khiến không ít người trẻ tuổi bàn tán say sưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận