Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 260: Thư diệt môn

Chương 260: Thư diệt môn
Hơn bốn mươi năm trước, thời điểm đó Trần Hán Sinh vẫn còn trẻ, là một thanh niên hăng hái tràn đầy nhiệt huyết.
Sau khi xuống núi, Trần Hán Sinh một đường hăm hăm hở hở, lão ta nghĩ rằng bản thân chỉ cần nương theo những bản lĩnh mà sự phụ đã dạy mình để làm rạng danh truyền thống, theo đó mà dương danh thiên hạ.
Trên thực tế, lúc mới bắt đầu cũng quả thật là như thế, Trần Hán Sinh giúp người ta điểm huyệt, cũng giúp người ta bắt quỷ, cũng đã từng siêu độ oan hồn… Ở trong giới coi như hình thành chút danh tiếng.
Nhưng mà tính tình của Trần Hán Sinh lại rất nóng nảy, trong mắt không dung được hạt cát, chính vì tính khí này của lão khiến lão đắc tội với rất nhiều người.
Đối với Trần Hán Sinh mà nói, lão không hề quan tâm tới chuyện đắc tội người khác, ngược lại lão còn cho rằng bản thân có thực lực, cũng có bản lĩnh, không sợ người ta nói xấu sau lưng chút nào.
Cho nên, mặc dù Trần Hán Sinh vào nghề tới mấy chục năm nhưng lại không có mấy người bạn thân thiết.
Hai mươi năm trước, có người mời Trần Hán Sinh tới chọn mộ địa phong thủy cho một lão giả đã chết đi, người nhà đó cực kỳ giàu có, trước khi mời Trần Hán Sinh lại còn đi mời mấy người thầy phong thủy khác.
Trần Hán Sinh là người như thế nào chứ? Người nhà này sau khi mời lão tới lại còn đi mời những thầy phong thủy khác, đây không phải là không tín nhiệm thực lực của lão hay sao?
Trần Hán Sinh không nói hai lời muốn đứng lên rời đi ngay, mà người trong nhà kia thấy Trần Hán Sinh muốn đi cũng có chút vội vã, sở dĩ bọn họ mời thêm mấy thầy phong thủy khác cũng là muốn tìm một một địa tốt thật sự mà thôi, nghĩ rằng muốn mời mọi người tới cùng nhau nghiên cứu, tham khảo thảo luận, tới lúc đó mộ địa mà họ tìm được chắc chắn sẽ không tồi.
Thế nhưng những người này cũng không hiểu quy củ trong giới phong thủy, bất kỳ một thầy phong thủy nào có bản lĩnh đều có sự kiêu ngạo của chính mình đấy, tuyệt đối sẽ không cùng những thầy phong thủy khác thảo luận giúp ai đó tìm kiếm mộ địa.
Người nhà này vội vã, bọn họ không hiểu quy củ kia, thấy Trần Hán Sinh muốn đi tự nhiên là ngăn cản không cho lão đi. Dù sao trong số mấy thầy phong thủy ở đây thì danh tiếng của Trần Hán Sinh là lớn nhất, cho nên bọn họ lựa chọn khuyên mấy thầy phong thủy khác rút lui.
Nhưng trong số những thầy phong thủy mà nhà này mời tới có một người không phục, ông ấy tự nhận thành tựu trên phương diện phong thủy của bản thân còn cao hơn Trần Hán Sinh, chỉ có điều bởi vì rất ít xuất hiện cho nên danh khí mới không lớn Trần Hán Sinh mà thôi.
Thầy phong thủy này trực tiếp tìm tới Trần Hán Sinh, nói muốn khiêu chiến với Trần Hán Sinh, trong thời gian một tháng cả hai đều tự chọn một khối mộ địa, sau đó tìm người trong nghề tới nhận xét đánh giá, nhìn xem người nào chọn được mộ địa phong thủy tốt hơn.
Tính tình của Trần Hán Sinh vốn nóng nảy, tự nhiên là sẽ không cự tuyệt, cá cược của song phương cứ như vậy hình thành.
Một tháng sau, Trần Hán Sinh chọn được một khối phong thuỷ mộ địa tốt, mặc dù không thể nói rõ tên của phong thủy này, nhưng nếu so nó với những khối mộ địa lão đã từng lựa chọn lúc trước, thì phong thủy vùng đất này chắc hẳn phải xếp vào top 10.
Trần Hán Sinh chọn xong chuẩn bị đi tìm thầy phong thủy kia, nhưng nhưng thật không ngờ đợi tới khi lão tìm được thầy phong thủy kia, thì thầy phong thủy kia đã chết!
Một người đang sống sờ sờ sao lại đột tử?
Mới đầu Trần Hán Sinh còn có chút buồn bực, mà đợi khi lão biết được chân tướng, cả người cũng khiếp sợ tột cùng.
Người thầy phong thủy này vì để thắng được cuộc khiêu chiến, lại chọn lúc Sát Sư Nhật đi ra ngoài lựa chọn phong thuỷ đấy, cuối cùng gặp phản phệ, chết bất đắc kỳ tử.
"Sát Sư Nhật?" Tiền Gia Lý đang đứng bên cạnh nghe đến đó, vẻ mặt trở nên vô cùng nghi hoặc, Sát Sư Nhật này là gì vậy?
"Sát Sư Nhật là một khoảng thời gian rất đặc thù, trên trời có một vì sao tên là La Hầu, bởi vì quỹ tích vận chuyển tương phản với Nhật Nguyệt ngũ tinh, cho nên khi sao La Hầu hiện lên, thầy phong thủy tuyệt đối không được dùng la bàn để chọn lựa mộ huyệt, bằng không ắt gặp giết chóc."
Phương Minh ở một bên giải thích một câu ngắn gọn, sao La Hầu là một ngôi sao vô cùng đặc thù. Trước đây trong lúc cậu quan tưởng cũng đã nhìn thấy sao La Hầu trong số vô cùng vô tận tinh tú trên bầu trời.
Cậu không thể hấp thu Tinh Huy của Thái Dương là vì dương khí bên trong ánh sáng mặt trời quá kinh khủng, cậu không dám hấp thu, mà Tinh Huy do sao La Hầu này phát ra cậu cũng không dám chủ động hấp thu, bởi vì Tinh Huy của sao La Hầu mang tới cho cậu một loại cảm giác rất tà dị.
"Bình thường, thầy phong thủy đều phải chú ý tránh đi Sát Sư Nhật cùng Sát Sư Thì, bởi lúc đó sẽ để lại dấu vết, rất nhiều thầy phong thủy đã bị chết trên tay Sát Sư Địa này."
Phương Minh lại bổ sung một câu, cái gọi là Sát Sư Địa là một loại địa hình rất đặc thù, loại địa hình này không hề ảnh hưởng tới gia đình của người hạ táng, thế nhưng thầy phong thủy chọn khu mộ địa này chắc chắn sẽ gặp báo ứng, nhẹ thì tàn, nặng thì tử!
"Phương sư đệ nói không sai, Sát Sư Địa chính là mối nguy hại lớn nhất đối với thầy phong thủy, nhưng điều mà huynh không nghĩ tới chính là, vị kia chỉ vì thắng huynh mà thậm chí không để ý tới cả Sát Sư Nhật."
Trên mặt Trần Hán Sinh lộ ra vẻ cảm thán, Sát Sư Nhật mặc dù sẽ gây ảnh hưởng không tối đối với thầy phong thủy, nhưng dựa theo những đại sư thời cổ đại dự đoán, vào ngày sao La Hầu hiện lên, những địa khí mà sông núi ẩn chứa đều phải lộ ra, nếu chọn huyệt vào khoảng thời gian này sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Nói cách khác, nếu như thầy phong thủy không sợ chết mà tầm huyệt vào Sát Sư Nhật, cơ hồ là chọn đâu trúng đó.
"Ông nội, cái chết của thầy phong thủy này vốn không liên quan gì tới ông nội, đây vốn là lựa chọn của ông ấy mà." Trần Tâm Di nói lời này cũng không phải lãnh huyết vô tình, trên thực tế vấn đề này đúng là không thể trách ông nội cô ấy được.
"Thế nhưng cái chết của ông ấy bắt nguồn từ trận khiêu chiến này, cho nên dựa theo góc độ nhân quả, ông cũng có một chút trách nhiệm."
Trần Hán Sinh thở dài một hơi, sau khi biết thầy phong thủy đó chết bất đắc kỳ tử, lão cũng đã tới xin lỗi nhà họ Phương, đồng thời để lại một số tiền bồi thường không nhỏ chút nào.
Mà cũng ngay vào lúc này, người nhà của thầy phong thủy kia mới biết được nguyên nhân cái chết của ông ấy, mà điều khiến Trần Hán Sinh không nghĩ đến chính là, vì chuyện này mà lão đã mang tai họa tới cho nhà họ Trần.
Mấy năm này, Trần Hán Sinh cũng rất ít khi xem phong thủy cho người nào nữa, bắt đầu sống cuộc sống của người già cả. Thế nhưng ngay tại một ngày ba tháng trước, một người thanh niên trẻ tuổi đột nhiên tìm tới tận cửa, đồng thời còn hạ thư diệt môn!
Thư diệt môn, chính là một loại khế ước văn thư đặc thù của những hành nghiệp truyền thống, chỉ khi đối mặt với kẻ thù một mất một còn, không chết không thôi thì mới hạ thư diệt môn này.
Thư diệt môn, danh như ý nghĩa, đó chính là chiến thư tiêu diệt cả nhà.
Nói như vậy, nếu như hai gia tộc là kẻ thù truyền kiếp, hơn nữa còn đạt tới trình độ không đội trời chung, thì hai gia tộc này mới đưa ra thư diệt môn.
Gia tộc mà bản thân muốn diệt có bao nhiêu người, thì phải viết tên của chừng đó người trong gia tộc mình lên thư diệt môn này, đồng thời còn người trong gia tộc mình còn phải ký tên điểm chỉ lên thư diệt môn, sau đó lại thực hiện bí pháp nào đó để cho nó có hiệu lực, sau đó đưa nó cho gia tộc của đối phương.
Không có cách nào cự tuyệt thư diệt môn, bởi vì bên khởi xướng viết thư cùng bên nhận thư có tồn tại nhân quả sinh tử, mà dựa vào nhân quả sinh tử này, quy tắc của thiên đạo chấp nhận hiệu lực của thư diệt môn.
Cả đời Trần Hán Sinh không hại bao nhiêu người, người duy nhất có quan hệ nhân quả sinh tử với lão chỉ có thầy phong thủy kia mà thôi, cho nên khi thấy người tuổi trẻ đưa thư diệt môn tới, lão liền biết người trẻ tuổi kia chính là con cháu của thầy phong thủy năm xưa.
Nội dung của thư diệt môn rất đơn giản, người tuổi trẻ kia khiếu chiến toàn bộ người nhà họ Trần, vòng thứ nhất là song phương đều tự chọn một khối phong thuỷ, vòng thứ hai là song phương cùng điểm huyệt trên cùng một khối phong thủy, vòng thứ ba chính là đấu pháp.
Một nhà Trần Hán Sinh con cháu ba đời này có ba mươi sáu người, mà đối phương thì chỉ là lẻ loi một mình.
"Ông nội, dựa theo ông nói thì thư diệt môn này dựa trên quy tắc phải có số người ngang nhau, nhưng đối phương chỉ có một người, vậy đáng ra thư diệt môn này phải vô hiệu mới đúng."
Sau khi Trần Tâm Di nghe thấy ông nội nói về quy tắc của thư diệt môn, trên mặt hiện lên vẻ nghi hoặc.
"Đó là bởi vì anh ta đã viết cả ba mươi sáu đời vào, nếu như thất bại thì kết quả của anh ta sẽ là hồn phi phách tán, ngay cả cơ hội xuống cõi âm đầu thai chuyển thế cũng không có."
Lời nói của Trần Hán Sinh khiến Phương Minh nhướng mày, đối phương thật đúng là ngoan độc mà, đây là hoàn toàn cắt đứt đường lui của mình.
Đối với người thường mà nói, chết rồi thì không còn liên quan gì tới người sống nữa, chết chính là hết, thế nhưng những người như Phương Minh lại rất rõ ràng, chết đi không có nghĩa là kết thúc, mà nếu như hồn phi phách tán, đó mới chính là triệt để kết thúc.
Giống như một số cường giả thời cổ đại tu luyện tới đỉnh cao, có đôi khi bọn họ đột nhiên nhớ ra kiếp trước của mình, có thể là toàn bộ những chuyện đã phải trải qua ở kiếp trước, cũng có thể là một vài hình ảnh không liền mạch…
Mà người nổi danh nhất về vấn đề này trong lịch sử chính là Trang Tử.
Điển cố Trang Chu Mộng Điệp, đối với người thường thì đó chính là Trang Tử nằm mơ, mơ thấy bản thân biến thành hồ điệp, nhưng mà Phương Minh từng nghe sư phụ mình nói qua, đây không phải là mơ, chẳng qua là đại năng này tu luyện đến cấp độ thâm sâu, ngộ đạo trước khi bản thân tiến nhập luân hồi thì bản thân là hồ điệp.
Trang Tử, chính là đại năng nổi danh của Đạo giáo, tồn tại trâu bò gần như Vu lão tử, nhân vật như vậy có thể thức tỉnh trí nhớ kiếp trước là một chuyện rất bình thường.
"Thế nhưng ông nội, cho dù con trai của thầy phong thủy kia tới đây trả thù, chúng ta cũng không cần phải sợ anh ta nha. Trên phương diện phong thủy ông nội đã có nhiều năm kinh nghiệm như vậy, bản lĩnh khẳng định còn mạnh hơn anh ta nhiều."
Nghe được lời nói của cháu gái mình, trên mặt Trần Hán Sinh hiện ra vẻ cười khổ: "Người trẻ tuổi kia thực lực rất mạnh, lúc đó chỉ dựa vào khí tràng liền có thể vững vàng ngăn chặn ông, chúng ta không có phần thắng khi chống lại anh ta."
Phương Minh cũng nhìn về phía Trần Hán Sinh, xen vào nói: "Có lẽ nguyên nhân chân chính khiến Trần sư huynh lo lắng sợ rằng không phải vì điều này, mà là vì thư diệt môn."
Đám người ở đây, chỉ có Phương Minh hiểu biết về thư diệt môn, thư diệt môn là một loại khế ước văn thư rất tàn khốc, hơn nữa chỉ khi sử dụng bí pháp nào đó mới có thể có hiệu lực.
Thế nhưng, cũng không phải ai cũng có thể chế tạo ra thư diệt môn đấy, thế giới này có quy tắc của riêng nó, loại văn thư mang theo sát khí giết chóc này cần phải là người có công lực mạnh mẽ mới có thể sáng lập.
Phương Minh không cho rằng con cháu của người thầy phong thủy kia có thực lực này, nói cách khác, sau lưng đối phương còn có một vị cường giả, đây mới là điều khiến Trần Hán Sinh thật sự lo lắng.
Dựa theo một cấp độ nào đó mà nói thì Thiên đạo là rất công bình, cường giả có thể sáng lập thư diệt môn muốn diệt hết một nhà họ Trần là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng đối phương hết lần này tới lần khác lại dựa vào thư diệt môn để khiêu chiến nhà họ Trần, cho nên nhà họ Trần căn bản không có gì phải oán trách.
Cũng bởi vì Trần Hán Sinh biết điểm này, cho nên lão mới biết rõ lúc này đây nhà họ Trần chỉ sợ là không thể thoát khỏi kiếp nạn, mà con trai của Trần Hán Sinh là đám người Trần Đại Lương, bọn họ không biết tình hình cụ thể, chỉ là dựa theo lời cha nói mà biết nhà họ Trần sẽ phải đối mặt với kẻ địch cực kỳ mạnh mẽ, cho nên bọn họ mới muốn dựa vào nhà họ Nhan, bởi vì nhà họ Nhan cũng có một nhân vật lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận