Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 483: Hối hận (2)

Chương 483: Hối hận (2)
"Chuyện này không thành vấn đề, bây giờ mình sẽ…"
"Em gái."
Bern mở miệng cắt ngang lời em gái anh ta: "Thư viện sách này không cho phép người ngoài vào, đây là quy định của gia tộc."
Nghe thấy anh mình nói thế, Alene liền thấy kinh ngạc. Tuy gia tộc đúng là có quy định như vậy, nhưng vài năm trước thư viện sách đã được kiểm kê. Sau khi một số sách bí sử về gia tộc được mang đi chỗ khác, thư viện sách đã cho phép người ngoài vào. Không phải tháng trước anh mình còn dẫn đám Mã Long vào sao?
Sao giờ anh mình lại không cho phép?
Nhưng sau khi nhìn sắc mặt Mã Long đứng bên cạnh, Alene liền hiểu ra. Đoán ý qua lời nói nét mặt là một khả năng của con cháu đại gia tộc cô. Rõ ràng đây là anh mình cố ý. Mã Long và anh Tần này là tình địch, mà anh mình và Mã Long lại là anh em, tất nhiên anh mình sẽ đứng về phía Mã Long.
Đương nhiên, làm một người con của đại gia tộc, ngoài EQ, còn một nguyên nhân quan trọng khác nữa chính là ích lợi.
Dựa theo tin cô biết, kết quả cho đợt tuyển cử lần này của Sheffield đã được công bố, Vương Hâm nhà họ Vương sẽ đảm nhiệm chức thị trưởng, mà nhà họ Mã từ trước đến nay có mối quan hệ rất thân thiết với nhà họ Vương, lần này cũng tương đương với việc nước lên thuyền lên, địa vị tăng vọt.
Gia tộc cô tuy có lịch sử mấy trăm năm, tài lực cũng hùng hậu, nhưng nhà họ Vương và nhà họ Mã đều là quý tộc mới. Gia tộc cô sau ngày danh sách trúng cử được công bố đã đưa ra quyết sách, chính là phải tạo mối quan hệ thân thiết với nhà họ Vương và nhà họ Mã.
Nếu không phải, sao khoảng thời gian này ba cô cứ yêu cầu cô thường xuyên lui tới nhà họ Vương, thậm chí hy vọng cô và đại thiếu gia nhà họ Vương có thể ở bên nhau.
"Luân, mình cũng chịu thôi. Nhà mình đúng là có quy định, người ngoài không thể vào thư viện sách được."
Alene tỏ ra lực bất tòng tâm, mở tay nhún vai. Quế Luân không ngờ ngay cả bạn thân mình cũng không giúp mình. Nhưng cô ta cũng biết, tình bạn sâu sắc của mình và Alene chỉ là giả tạo, dùng một câu thịnh hành để diễn tả chính là: chị em hoa nhựa.
"Nếu đã như vậy thì thôi, đã quấy rầy."
Phương Minh mở miệng, mặc kệ Quế Luân ôm mộng gì với cậu, nhưng chí ít cô ta đúng là đã giúp đỡ cậu, còn tiếp tục ở đây khép nép cầu xin, chi bằng nghĩ cách khác còn tốt hơn.
"Được rồi, vậy chúng tôi đi trước."
Quế Luân gật đầu, cô ta cũng không muốn ở lại đây nữa.
"Luân, mình quả thật hết cách rồi, xin lỗi cậu nhé."
"Mình hiểu."
Quế Luân gật đầu, thấy Phương Minh đã bỏ đi, cô ta cũng đi theo, nhưng chưa đi được mấy bước lại gặp phải một nhóm người đang đi tới.
Thấy hai chàng trai trẻ đang đi tới, mắt Quế Luân chợt sáng lên. Ngay cả nhóm người Bern cũng nở nụ cười, bởi vì họ biết thân phận hai người này. Đây là thế hệ trẻ của nhà họ Vương, là quý tộc mới của thành phố Sheffield.
"Vương đại thiếu, Vương nhị thiếu…"
Mã Long lên trước đón tiếp. Nhà họ Mã và nhà họ Vương có quan hệ rất mật thiết, nhất là hiện tại nhà họ Vương sẽ bay lên, nhà họ Mã đem cả gia tộc buột chặt với nhà họ Vương. Nếu nói nhà họ Vương hiện tại là một con thuyền lớn đang chờ giương buồm xuất phát, vậy nhà họ Mã chính là con thuyền nhỏ bên cạnh phụ thuộc con thuyền lớn đó.
"Bạn tốt của tôi đến rồi."
Bern cũng cười mở rộng vòng tay, nhưng hai anh em Vương Minh và Vương Bằng sau khi quét mắt qua tất cả mọi người thì dừng lại trên người Phương Minh.
Hai anh em nhìn nhau. Cả hai đều thấy sự không chắc chắn trong mắt đối phương, sau khi chào hỏi Mã Long thì không quan tâm đến nữa. Cuối cùng Vương Minh hướng Phương Minh hỏi: "Xin hỏi anh là Tần Minh đúng không?"
"Tôi là Tần Minh, các anh là…?"
Phương Minh nhìn hai anh em Vương Bằng, trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc, bởi cậu cũng không biết hai người này.
"Tôi tên là Vương Minh, đây là em tôi Vương Bằng. Ba tôi là Vương Hâm, chắc anh Tần không lạ."
"Các anh là con của Vương Hâm?"
Phương Minh hơi kinh ngạc. Vương Minh thấy vẻ mặt kinh ngạc của Phương Minh liền vội vàng giải thích: "Anh Tần, là như vậy, lúc nãy chúng tôi mới tới thì ba tôi thấy xe của anh, biết được anh Tần cũng tới tham gia vũ hội. Lúc nãy ba tôi có tìm một vòng nhưng không tìm được anh nên mới bảo hai anh em chúng tôi tiếp tục tìm. Giờ đã tìm được anh Tần, mời anh qua ngồi với ba chúng tôi một lúc."
Vương Minh vừa nói xong, vẻ mặt Phương Minh vẫn chưa thay đổi, biểu cảm trên mặt đám người Bern đã vô cùng đặc sắc. Bởi vì lời nói của hai anh em Vương Minh đã cho họ một thông tin cực kỳ chấn động.
Chàng trai đến từ Trung Quốc mà họ vốn dĩ xem thường vậy mà lại có mối quan hệ sâu sắc với nhà họ Vương như vậy. Quan trọng nhất là Vương Minh xưng hô với Phương Minh bằng kính ngữ, đã vậy còn dùng từ “mời”.
Ba Vương Minh là Vương Hâm. Vương Hâm có thân phận gì? Đó là thị trưởng tương lai của Sheffield. Bern còn biết phía sau Vương Hâm là một nhóm gồm ba anh ta cùng một số người có quyền lực nhất ở Sheffield. Tầng cấp của giới đó ngay cả anh ta cũng không có tư cách tham gia, trừ phi đến ngày anh ta trở thành tộc trưởng gia tộc Corgi.
Nếu Tần Minh có quan hệ tốt với nhà họ Vương, vậy anh em nhà họ Vương chào hỏi cũng là chuyện rất bình thường. Nhưng Vương Hâm muốn mời Tần Minh qua bên kia, điều này nói lên điều gì? Đó là trong mắt Vương Hâm, người tên Tần Minh này có cùng sức mạnh ngang bằng họ.
Đây mới là điều khiến Bern khiếp sợ thật sự. Đừng thấy nước ngoài luôn nói về tự do, trên thực tế vẫn luôn có phân chia cấp bậc rõ ràng, nhất là những quốc gia giữ chế độ hoàng gia từ thời xưa như nước Anh, chế độ cấp bậc càng rõ ràng hơn những quốc gia khác.
Giờ phút này trong lòng Bern vô cùng hối hận. Sắc mặt Mã Long thì tái nhợt không biết làm sao. Anh ta có thể vênh váo tự đắc với Phương Minh là vì chắc chắn Phương Minh là kẻ bỏ trốn. Nhưng hiện tại kẻ bỏ trốn trong mắt anh ta lại trở thành khách quý của nhà họ Vương. Điều này khiến anh ta trong khoảng thời gian ngắn căn bản không thể chấp nhận được.
Nếu để hai anh em Vương Minh biết mình tỏ thái độ gì với Tần Minh, tất nhiên sẽ không để anh ta ăn trái ngọt, thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến mối quan hệ của nhà họ Vương và nhà họ Mã. Ngoài ra còn có một chuyện chính là lúc nãy anh ta chẳng khác nào kéo Bern theo làm chuyện xấu, bởi vì anh ta đã nói với Bern, Tần Minh là kẻ bỏ trốn.
Hồn vía Mã Long đã bay mất đi đâu, không biết nên làm gì bây giờ. Alene cũng kinh ngạc đến há hốc miệng. Trong tất cả mọi người duy chỉ có đôi mắt Quế Luân vẫn sinh động. Sở dĩ cô ta coi trọng Tần Minh, chẳng phải là vì biết Tần Minh và nhà họ Vương có quan hệ không bình thường hay sao?
Nhưng hiện tại xem ra, cô ta vẫn quá xem nhẹ Tần Minh. Quan hệ giữa Tần Minh và nhà họ Vương sâu sắc hơn cô ta tưởng nhiều.
Nhờ hai anh em Vương Minh đến nói chuyện mà bầu không khí ở đó cũng trở nên khác lạ.
"Ha ha, hóa ra anh Tần và nhà họ Vương có quan hệ sâu sắc như vậy. Anh Tần sao anh không nói sớm?"
Bern nói cho cùng vẫn là con cháu đại gia tộc, rất nhanh đã biết nên làm thế nào, trên mặt liền nở nụ cười, thái độ lập tức thay đổi.
"Bern, anh và anh Tần…?"
Hai anh em Vương Minh cũng không phải kẻ ngốc. Vừa rồi lúc mới đến hai anh em họ đã nhận ra không khí ở đây có chút bất thường, vậy nên những lời vừa nói khi nãy cũng là có ý nói cho Bern nghe.
"Minh, vừa nãy anh Tần muốn vào thư viện sách của nhà tôi tìm sách. Bởi vì quy định gia tộc nên tôi đã từ chối. Nhưng nếu biết anh Tần và nhà họ Vương các anh có quen biết với nhau, tôi tất nhiên sẽ đồng ý."
Bạn cần đăng nhập để bình luận