Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 534: Phỏng vấn (1)

Chương 534: Phỏng vấn (1)
Một thời gian sau, Phương Minh an tâm đợi ở trong thôn, bất quá cũng không có ở nhà mình, mà là xây dựng một cái nhà lá bên cạnh đập chứa nước, trực tiếp ở tại đập chứa nước.
Đập chứa nước đột nhiên có nước, làm cho các thôn dân rất hiếu kỳ, cho nên mấy ngày này không ngừng có thôn dân đến đập chứa nước, mỗi một người đều khiếp sợ không biết nói cái gì.
Đập chứa nước lớn như vậy, có nước, ý vị như thế nào, những thôn dân này rất rõ ràng, nếu như nói một tháng trước, rất nhiều thôn dân đều cảm thấy đầu óc của Phương Minh bị rắn cắn hỏng thì hiện tại ai ai cũng phải giơ ngón tay cái lên tán thưởng.
Năm nghìn đồng một năm nhận thầu một cái đập chứa nước đắt không?
Đập chứa nước lớn như vậy, cho dù là hai ba chục ngàn một năm cũng có người sẽ nguyện ý nhận thầu, phải biết rằng chỉ với vài cái hồ nước trong thôn, hàng năm người nhận thầu nuôi cá đều cấp cho làng sáu trăm cân cá mỗi một lần thu hoạch.
Nguyên nhân rất đơn giản, ở thập niên sáu mươi bảy mươi, rất nhiều làng đều không có ao, cái hồ nước này là do đội thôn dân hợp lực đào lên, cho nên dựa theo quy củ trong thôn, hàng năm người nuôi cá đều cấp cho thôn dân một phần cá.
Sáu trăm cân cá các loại, giá thị trường cũng không phải một hai ngàn đồng, nhưng hết thảy hồ nước trong thôn cộng lại, cũng không bằng một phần mười diện tích đập chứa nước, có thể tưởng tượng được năm nghìn đồng nhận thầu đập chứa nước một năm có bao nhiêu lời.
Có người ngưỡng mộ vận may của Phương Minh, có người học theo chủ ý của hắn, song khi bọn họ nghe trưởng thôn nói, Phương Minh cùng thôn ký hợp đồng mười năm đều rối rít tắt ý tưởng.
Ở bên cạnh đập chứa nước, Phương Minh chỉ nằm trong trên một chồng cỏ, nhắc tới cũng kỳ quái, thông thường trên núi, côn trùng và muỗi sẽ tương đối nhiều, nhưng mà trong túp lều của Phương Minh không có lấy một con côn trùng và muỗi.
Ngẩng đầu nhìn trời xanh mây trắng, trong miệng ngậm một cọng cỏ đuôi chó, biểu tình của Phương Minh cực kỳ nhàn nhã, gió núi thổi qua, mang theo sự mát mẻ và thích ý.
"Tần Dương, ngươi ở đây a. "
Thôn trưởng Lí Nam xuất hiện ở trên đập chứa nước, ngoài hắn ra còn có hai người.
"Thôn trưởng. "
Phương Minh cười và chào hỏi Lí Nam, đối với Lí Nam hắn vẫn rất cảm kích, ngay từ đầu ngăn cản mình dùng tiền nhận thầu đập chứa nước, sau khi biết đập chứa nước đầy nước, vẫn như cũ nguyện ý cho mình kí hiệp ước mười năm, tuy là phía sau hiệp ước giá cả là ba chục ngàn một năm, nhưng cái giá tiền này cũng không tính là đắt.
Mà trọng yếu hơn chính là, hắn không cần lấy trước số tiền này, mà có thể đợi hai năm sau mới bỏ ra số tiền này, giải quyết được vấn đề tiền nong thiếu hụt của hắn.
"Ta nói Lí Nam, vận khí của ngươi thật tốt,
Đập chứa nước đột nhiên đầy nước, đây là đại đại vận, nhưng cũng phải bắt cho được may mắn này, hai vị này là chuyên gia trong lĩnh vực nông nghiệp trong huyện chúng ta là giáo sư Lý và giáo sư Vương, lúc này đây ta mang hai vị giáo sư tới, chỉ là muốn để hai vị bày mưu tính kế cho ngươi, giúp ngươi biết được phải làm gì để nuôi cá cho tốt. "
Nghe Lí Nam nói, Phương Minh cũng ấm lòng, thôn trưởng của những thôn khác thế nào hắn không biết, thế nhưng vị Lí thôn trưởng này tuyệt đối là một vị thôn trưởng tốt, chỉ tiếc chính là, phần hảo ý này hắn không có cách nào tiếp thu.
"Thì ra là hai vị giáo sư, chào Vương giáo sư, chào Lý giáo sư. "
Lý giáo sư đẩy gọng kiếng, nhìn nước tràn đầy trong đập chứa nước, trên mặt lộ ra vẻ cảm khái, nói rằng: "Ta nhớ được bảy năm trước, lúc đó ta và chuyên gia trong lĩnh vực địa lý của bộ phận thuỷ lợi đã tới nơi đây, còn tham khảo qua nguyên nhân vì sao cái đập chứa nước Thất Tinh này không còn cách nào chứa nước được nữa.”
"Đúng vậy, một cái đập chứa nước lớn như vậy, đột nhiên khô cạn, đối với thôn dân mà nói là một cái tổn thất thật lớn, bất quá cũng may là hiện tại đập chứa nước lại đầy nước, điều này nói rõ Tần Dương ngươi là phúc tinh."
Hai vị giáo sư rất là cảm khái, đập chứa nước Thất Tinh có vị trí địa lý tốt, một cái đập chứa nước lớn như vậy, hiện tại rơi vào một tiểu tử mới hai mươi tuổi đầu, không thể không nói đây là miếng bánh từ trên trời rơi xuống.
"Nhất định phải lợi dụng số nước này, hơn nữa đập chứa nước có nước, những đồng ruộng bên trên cũng có thể khai khẩn, đồng chí Tần Dương quả là không tệ, trồng cây ăn quả, nhưng ngươi trồng loại này không đúng. "
Vương giáo sư nhìn thấy các loại cây ăn quả, khóe miệng co quắp một cái, hắn thấy rõ ràng là trồng loạn xạ hết cả lên.
"Đồng chí Tần Dương, mỗi một loại cây ăn quả cần một loại đất khác nhau, cho nên rất nhiều nhà đều chỉ trồng một loại cây ăn quả, sau đó đối với thổ nhưỡng bón phân làm cho thổ nhưỡng thích hợp với loại cây ăn trái đó và gây giống, còn ngươi bây giờ trồng nhiều cây ăn quả như vậy, chẳng khác nào nói ngươi lấy phân của cây này bón cho cây khác, phải phân chia thổ nhưỡng sao cho phù hợp chứ, đây là một công trình lớn hạng nhất đấy. "
Hoa quả có tính chất địa vực, nguyên nhân nằm ở ba yếu tố, ánh mặt trời, không khí và thổ nhưỡng, ba yếu tố này quyết định khu vực đó thích hợp trồng dạng cây ăn quả gì, giống như hơn hai mươi mẫu đất này của Phương Minh trồng lên chừng mười loại cây ăn trái, nhất định là chuyện cười rồi.
"Tần Dương, nghe Vương giáo sư nói, loại người như ngươi thực chính là hồ đồ, để Vương giáo sư chỉ điểm cho ngươi, xem loại nào thì thích hợp. "
"Về cây ăn quả lão Vương hiểu rõ hơn ta, có thể cho lão Vương chỉ đạo một chút, còn như nước, một cái đập chứa nước lớn như vậy khi nuôi trồng nhất định phải chú ý cân bằng sinh thái, cân bằng sinh thái là chỉ loại cá, chủ yếu là lấy việc nuôi dưỡng cá trắm cỏ làm chủ, nhưng cũng phải kết hợp với các loại cá khác."
Lý giáo sư và Vương giáo sư không ngừng nói, mà Phương Minh cũng chỉ nghe không muốn nói chen vào, dù sao hai vị giáo sư cũng là có ý tốt, mặc dù không cách nào tiếp thu, nhưng cũng phải nể mặt họ một chút.
Sau khi nói mấy câu, hai vị giáo sư tựa hồ là có chút khát nước, lúc này mới dừng lại, Lí Nam lập tức nói tiếp: "Tần Dương, có nghe hay không, hai vị giáo sư nói gì ngươi đều phải nhớ kỹ, dựa theo các giáo sư nói đi làm, vài năm sau, tình hình của nhà ngươi cũng có thể được cải biến. "
"Đa tạ Vương giáo sư và Lý giáo sư chỉ điểm, cũng cảm tạ thôn trưởng, ta sẽ chú ý. "
Phương Minh mỉm cười gật đầu đáp ứng, mà hai vị giáo sư cũng không có chờ lâu, đi vòng quanh đập chứa nước một vòng, sau khi nhờ Phương Minh và thôn trưởng chụp giúp mấy bức ảnh thì rời đi.
Hai vị giáo sư đến đối với Phương Minh mà nói chỉ là nốt một nhạc đệm, hơn hai tháng sau, mọi thứ vẫn yên bình, trong lúc thôn trường Lí Nam nhìn thấy Phương Minh vẫn không có tiến hành thay đổi đối với cây ăn quả, mặc dù nói mấy lần rồi, nhưng sau khi thấy Phương Minh vẫn tỏ thái độ qua loa lấy lệ, đành bỏ qua.
Dù sao, làm một thôn trưởng, hắn còn có rất nhiều công việc phải làm, cũng không thể chỉ nhìn chằm chằm Phương Minh.
Hơn hai tháng này, Phương Minh vào thị trấn ba chuyến, đều là đi thăm Tần Tuyết, mà Tần Tuyết mỗi tuần được nghỉ cũng đều sẽ trở về, giặt sạch quần áo mặc trong suốt một tuần của Phương Minh.
Không sai, Phương Minh sẽ không giặt quần áo, hơn nữa hắn cũng chưa từng tắm, về điểm này hắn thật ra rất tự đắc mà hưởng thụ, không biết cái gì gọi là ngại, mà sư phụ hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng tắm rửa giặc giũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận