Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 756: Quan hệ của biệt thự cùng giá y

Chương 756: Quan hệ của biệt thự cùng giá y
Nhưng mà, Trương Hạo lại chỉ chậm chạp không tiếp tục vẽ xuống tiếp, thậm chí đột nhiên lấy tay xóa sạch đồ án đã vẽ trên tường từ lúc trước, giống như trên tường vốn đã tồn tại mấy đồ án màu đỏ, mà hình vẽ hiện tại trên tường lại chính là hình dáng của đồ án sau khi bị hủy bỏ trong đầu bà cụ khi trước.
"Ha ha, như vậy... Như vậy bọn nó liền sẽ không tới, liền sẽ không tới."
Trương Hạo lại tiến vào trạng thái điên cuồng, mà lúc này Phương Minh không do dự nữa, trực tiếp điểm một cái ở tại trên gáy Trương Hạo.
Một chỉ này điểm xuống, cả người Trương Hạo ngốc như gà gỗ, ngẩn người ra đó, mà sau khi Phương Minh thu ngón tay lại, quay qua nói với Trương Vĩnh: "Mang cậu ấy lên xe, dẫn theo cậu ấy cùng đến biệt thự."
"Không được."
Trương Vĩnh còn chưa đáp lời, Từ Duệ đã cự tuyệt trước một bước, giải thích nói: "Tổng giám đốc Trương, lúc Trương Hạo được đưa vào đã trải qua ban ngành công an cưỡng chế thi hành, nếu như chưa chữa khỏi tuyệt đối không thể xuất viện."
Đương nhiên bệnh viện tâm thần có quy định rất rõ ràng với bệnh nhân, nếu như sau khi bệnh nhân được thả ra ngoài gây nên chuyện gì, bệnh viện bọn họ sẽ phải gánh trách nhiệm.
"Công an bên kia tôi sẽ giải quyết."
Phương Minh nhàn nhạt trả lời một câu, nguyên vốn Từ Duệ còn muốn nói cậu giải quyết cái quái gì, cậu cho rằng cậu là bộ trưởng bộ công an sao, nhưng sau lại nghĩ đến số tiền Trương Vĩnh đã cho bệnh viện, cuối cùng vẫn nhịn được, dù sao thì khi nào hắn không nhận được công an bên kia báo tin thì khi đó còn sẽ không thả người.
Đi ra khỏi phòng bệnh, Phương Minh lấy điện thoại di động ra gọi một cuộc điện thoại, mà thấy Phương Minh đi ra khỏi phòng bệnh, đám người Trương Vĩnh cũng đều chạy theo ra ngoài, chẳng qua giờ khắc này ở phía kia hành lang, mấy vị bác sĩ lại đang giữ chặt lấy một nam thanh niên, quyền đấm cước đá điên cuồng đánh vào trên người nam thanh niên này.
"Sao? Ai cho mày chạy?"
"Xem ra lần trước để mày bị điện giật vậy còn chưa đủ."
Những thầy thuốc kia một trận quyền đấm cước đá, mà người bị bệnh tâm thần kia lại chỉ ôm đầu, thống khổ quát: "Tôi không bệnh, tôi không bệnh, các người thả tôi đi ra ngoài."
"Có bệnh hay không không phải mày định đoạt, dùng điện giật nó ngất đi."
Mấy bác sĩ trói chặt người bị bệnh tâm thần này, Phương Minh liếc nhìn bên kia một cái, đây là một người thanh niên hơn hai mươi tuổi, sắc mặt trắng bệch, trên mặt có một cục máu ứ đọng lớn, lúc này vô lực mặc cho mấy bác sĩ kia khiêng đi.
"Đó là một bệnh nhân tâm thần ngoan cố, không chỉ không phối hợp trị liệu, còn thường xuyên quát tháo thương tổn những bệnh nhân khác, thầy thuốc của chúng tôi cũng đã có mấy người bị hắn cắn bị thương."
Từ Duệ vừa ra khỏi, nhận ra được đám người Phương Minh đưa mắt nhìn hướng bên kia, liền vội vàng giải thích, hắn cũng không muốn để người ngoài thấy mặt không tốt của bệnh viện, tuy rằng bệnh viện này của hắn thực sự tồn tại rất nhiều điểm âm u.
Phương Minh không nói gì thêm, lúc này tâm tư của cậu toàn bộ đều ở trên người Trương Hạo, mà khi cậu cúp điện thoại không bao lâu, điện thoại của Từ Duệ liền vang lên, nhìn dãy số hiện lên trên màn hình điện thoại di động, Từ Duệ có chút kinh ngạc, cầm điện thoại di động đi tới một bên nhận.
thân phận địa vị của người bên kia điện thoại cũng không thấp, từ đầu tới đuôi thái độ của Từ Duệ đều rất cung kính, không ngừng "Vâng", "Tốt", "Nhất định làm theo", đợi tới sau khi cúp điện thoại, ánh mắt Từ Duệ nhìn về phía Phương Minh mang theo hiếu kỳ cùng kính nể.
Cuộc điện thoại vừa rồi là do một vị quan viên bên hệ thống vệ sinh gọi tới, nội dung trong điện thoại chỉ có một vấn đề là để cậu Phương dẫn Trương Hạo đi, tuy rằng vị kia quan viên cũng không nói cậu Phương có thân phận gì, thế nhưng trong giọng nói cũng tiết lộ một điểm, nhất định phải tôn kính đối với cậu Phương kia.
"Cậu Phương, phía trên đã đồng ý để cậu đưa Trương Hạo đi, cậu muốn dẫn Trương Hạo đi đâu, tôi sắp xếp mấy bác sĩ đi cùng với cậu, mặt khác bệnh viện cũng có xe cứu thương..."
"Không cần, ông chủ Trương, đỡ cháu ông đưa đi thôi."
Phương Minh cự tuyệt ý tốt của Từ Duệ, mà giờ khắc này Trương Vĩnh cũng đã nhận ra, năng lượng của cậu Phương này qua tưởng tượng của mình, một cuộc điện thoại là có thể cho một người bị bệnh tâm thần xuất viện, chuyện này không phải chuyện người bình thường có thể làm được.
Phải biết rằng người bị bệnh tâm thần ở bên ngoài rất dễ dàng mang đến bất ổn cho xã hội, một khi xảy ra chuyện gì, vậy quan viên đã thả bệnh nhân sẽ phải gánh trách nhiệm, đầu năm nay có quan chức nào không thương tiếc mũ cánh chuồn trên đầu mình, cho nên chỉ có một khả năng, chính là còn có quan viên chức vụ càng cao hơn gọi tới.
Trong lòng Trương Vĩnh tràn đầy may mắn, cậu Phương là thượng khách của nhà quan lại quyền quý, nhân vật như vậy căn bản không phải dựa vào tiền có thể mời được đấy, mình có thể tìm được cậu Phương hỗ trợ, thật là gặp vận may lớn, nghĩ tới đây thái độ của Trương Vĩnh đối với Phương Minh càng thêm tôn kính.
Nhắc tới cũng kỳ quái, từ khi bị đưa lên xe đến biệt thự, dọc theo con đường này Trương Hạo vô cùng an tĩnh, nhưng mà tới được cửa biệt thự, khi xuống xe thấy biệt thự, Trương Hạo lại điên, đẩy Trương Vĩnh ra xoay người muốn chạy đi.
Nhưng mà có Phương Minh ở đây, làm sao Trương Hạo lại có thể chạy thoát, tay phải Phương Minh xách cổ áo của Trương Hạo, giống như xách một con chó nhỏ đi vào biệt thự.
Sau khi vào biệt thự rồi, lúc này Phương Minh mới thả Trương Hạo xuống, điều quỷ dị là lúc trước ở cửa biệt thự Trương Hạo còn muốn chạy đi, sau khi đi vào dĩ nhiên ngoan ngoãn ngồi ở trên sàng.
"Bà xã, đi pha trà cho cậu Phương."
Trương Vĩnh ra hiệu cho vợ mình đi pha trà, chẳng qua Phương Minh trực tiếp xua tay cự tuyệt.
"Ông chủ Trương, tôi xin nói thẳng một câu, biệt thự này của ông tồn tại bí mật lớn."
Sau khi nói xong lời này, ánh mắt của Phương Minh vẫn nhìn phòng khách biệt thự, toàn bộ sảnh lớn là cái loại phong thủy phục cổ, bàn ăn làm từ gỗ lim, gần như tất cả vật dụng trong nhà đều được làm từ gỗ lim, có vẻ vừa to lớn vừa huy hoàng.
Sau khi nghe thấy những lời Phương Minh nói, vẻ mặt của Trương Vĩnh không có gì ngoài ý muốn, bởi vì hắn đã đoán được, lại thêm lúc trước Phương Minh đi tới biệt thự lại không tiến vào mà trực tiếp đi tìm cháu mình, này cũng đã để hắn đoán được đôi chút.
"Cậu Phương, rốt cuộc biệt thự này của tôi có vấn đề gì? Tôi đã mời thám tử tư điều tra, cũng mời thầy phong thủy tới thăm, đều nói không có vấn đề, đương nhiên không phải tôi hoài nghi lời của cậu Phương, cậu Phương là cao nhân có bản lãnh thật sự, những điểm mà mấy thầy phong thủy khác không nhìn ra được, đương nhiên cậu Phương có thể nhìn ra."
"Không cần khen tặng tôi, phương diện phong thủy của biệt thự này không có vấn đề gì, nếu như muốn nói có vấn đề, đó chính là xuất hiện ở trên người cháu trai này của ông, ông viết ngày sinh tháng đẻ của cháu trai ông cho tôi."
"Được."
Trương Vĩnh lấy giấy bút, viết xuống ngày sinh tháng đẻ của cháu mình, mà khi Phương Minh thấy ngày sinh tháng đẻ này, tròng mắt co rút lại một chút, quả nhiên, giống hệt với suy nghĩ của cậu.
Phương Minh tiếp nhận giấy bút, tại trên giấy này đồng thời viết xuống ngày sinh tháng đẻ của hai người khác, Trương Vĩnh cùng Từ Phú Hào cũng tò mò đến nhìn thoáng qua, kết quả phát hiện thời gian sinh của ba ngày sinh tháng đẻ này giống nhau như đúc.
"Cậu Phương, hai cái ngày sinh tháng đẻ này là của ai vậy?" Từ Phú Hào không nhịn được hiếu kỳ hỏi một câu.
"Hai người không có bất kỳ quan hệ gì với Trương Hạo."
Hai cái ngày sinh tháng đẻ này không phải là của người khác, chính là bà cụ nhà họ Kiều cùng Diệp Mai đấy, trước đây sau khi chuyện nhà họ Kiều được giải quyết, Phương Minh hỏi thăm ngày sinh tháng đẻ của Diệp Mai cùng bà cụ nhà họ Kiều, ngoài ý muốn phát hiện giờ sinh của hai người này rất giống nhau, mà bây giờ Trương Hạo cũng ra đời ở cái giờ này.
"Cũng một thời điểm giống nhau, cũng một đồ án giống nhau, một cái là giá y, một lại là biệt thự, rốt cuộc hai người này có quan hệ gì?"
Trong lòng Phương Minh tự nói, bắt đầu suy tư điểm giống nhau của ba người này, trước đây khi cậu nhìn đến biệt thự này, vừa liếc mắt liền đã nhận ra có điểm gì đó không đúng, không phải điểm khác lạ trên phương diện phong thủy, mà là cả biệt thự cho cậu một loại cảm giác rất đặc thù, cảm giác này chỉ có trước đây cậu thấy giá y mới từng xuất hiện.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, khi vừa liếc mắt nhìn đến biệt thự này, cậu liền nghĩ đến bà nội Kiều đã bị hại, cho nên lập tức liền đến bệnh viện tâm thần, ít nhất phải bảo đảm Trương Hạo không gặp phải nguy hiểm.
"Trong ghi chép của bà nội Kiều nhắc tới bọn nó, mà lúc trước khi Trương Hạo điên cuồng cũng nhắc tới bọn nó, bọn nó là ai, cùng chuyển thế trường sinh lại có quan hệ gì?"
Mấy nghi ngờ này đều quanh quẩn ở trong đầu Phương Minh, chẳng qua lập tức dường như cậu đã nghĩ tới điều gì, đột nhiên quay qua hỏi Trương Vĩnh: "Có ảnh chụp toàn bộ của biệt thự này không?"
"Có."
Trương Vĩnh đi về phía tầng hai của biệt thự, không bao lâu sau trên tay cầm lấy một cái túi đi xuống, trong túi có rất nhiều ảnh chụp, là ảnh chụp biệt thự này, trong đó liền có mấy tấm ảnh chụp toàn cảnh biệt thự từ máy bay không người lái.
Phương Minh cầm mấy bức ảnh này trong tay, sau đó rải đều lên bàn, đồng thời lấy điện thoại di động của mình ra, tìm được ảnh bộ giá y mình đã chụp lúc trước kia, sau đó lại phóng to bức hình...
Khi trong điện thoại di động chỉ có thể nhìn thấy một góc của bộ giá y, khóe miệng Phương Minh cong lên, bởi vì cuối cùng thì cậu cũng đã phá giải được liên hệ giữa biệt thự cùng giá y rồi.
"Cậu Phương, đây là cái gì?"
Trương Vĩnh cùng Từ Phú Hào hiếu kỳ tại sao cậu Phương lại đột nhiên nhìn một bức ảnh giá y, cái đó và biệt thự có quan hệ gì sao? Song khi Phương Minh nói câu nói tiếp theo ra khỏi miệng, Trương Vĩnh cùng Từ Phú Hào đều bị dao động kinh trụ.
"Chẳng lẽ hai người không cảm thấy được, sau khi phóng lớn giá y, chính là biệt thự trước mắt này sao?"
Không sai, đây là phát hiện của Phương Minh, lúc trước cậu còn cảm thấy kỳ quái, nhưng bây giờ sau khi phóng to bộ giá y này lên, ở trong đầu của cậu lại tự động xếp chồng bộ giá y đã được phóng to vô số lần cùng biệt thự này lên nhau, độ trùng khớp của hai chúng nó dĩ nhiên đạt tới hơn 90%.
Hoa văn long phượng trên bộ giá y đối ứng với vườn hoa đã được cắt tỉa cẩn thận của biệt thự này, đương nhiên điều này cần khả năng tưởng tượng cực kỳ mạnh mẽ mới có thể nhìn ra, mà Phương Minh chính là trùng hợp có bản lĩnh như vậy.
Trương Vĩnh đang đứng bên cạnh đám người tuy rằng không nhìn ra, nhưng là bọn hắn tin tưởng lời nói của Phương Minh, nghe được biệt thự dĩ nhiên lại giống một cái giá y, trong lòng Trương Vĩnh liền cảm giác được có chút lạnh lẽo, không thể nói thành lời vì sao.
"Bởi vì bộ giá y này có liên quan với biệt thự, mà liên hệ giữa Trương Hạo cùng bà nội Kiều còn có Diệp Mai cũng đã tìm được, nói cách khác nếu như người bình thường vào biệt thự này ở sẽ không có vấn đề, trừ phi là loại người có ngày sinh tháng đẻ như Trương Hạo, chẳng qua tình huống của Trương Hạo cùng hai người khác lại có khác nhau."
Đã giải quyết được một vấn đề, nhưng mà lại một vấn đề khác xuất hiện, Trương Hạo là thần kinh nhận lấy kích thích, gần như biến thành một người điên, chẳng lẽ nói Trương Hạo sẽ chuyển thế thành một người điên?
Này khó tránh khỏi có chút xa...
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Phương Minh nhìn về phía Trương Hạo, trong lòng của cậu có một suy nghĩ to gan lớn mật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận