Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1006: Trời sinh từ nhỏ đã bạc

Chương 1006: Trời sinh từ nhỏ đã bạc
Hệ vật lý lại có thêm một sinh viên mới, một sinh viên mới thoạt nhìn khá lớn tuổi.
Chẳng qua đối với sinh viên hệ vật lý, điều này không hề tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì, bởi vì giảng đường ở đại học là một môn gộp nhiều lớp, đối với chuyện đột nhiên có nhiều hơn một người, tất cả sinh viên ở đây đều tưởng rằng Phương Minh là người lớp khác.
Tuy rằng, sinh viên này thoạt nhìn rất thành thục, nhưng biết đâu chỉ là do người ta già trước tuổi thì sao?
Phương Minh không bỏ một tiết nào trong chương trình học của hệ vật lý đại học Phúc Đán, chẳng qua trong khi cậu trở lại vườn trường làm sinh viên, bên phía Viện Y Học đã mở thêm một chuyên ngành mới.
Chuyên ngành xây dựng môi trường.
Một chuyên ngành không có chút liên quan gì tới y học, cứ ra đời ở bên trong Viện Y Học như vậy, nhưng điều quỷ dị là không ngờ người báo danh vào ngành này lại đặc biệt nhiều, phần lớn đều là sinh viên chuyển trường.
Trong phòng làm việc của viện trưởng Viện Y Học, lúc này Tần Đức Phong cùng một số lãnh đạo trường học đều mang vẻ mặt bất đắc dĩ.
Trước mặt bọn họ có đặt một phần danh sách, trên danh sách này chỉ có tên sinh viên, cũng chính là những sinh viên xin được vào chuyên ngành xây dựng môi trường.
"Đám sinh viên này quá nhiệt tình cũng không phải chuyện tốt gì, nhất là..."
Một lãnh đạo trường học mở miệng, chỉ là sau khi nhìn tư liệu trong danh sách, hắn không nói nổi thành lời.
Nhiệt tình, cho dù có nhiệt tình hơn nữa nhưng hơn sáu mươi tuổi rồi mà vẫn muốn đi học sao?
Nhìn tên của mấy người trong danh sách này xem, đều là người gì thế này? Tuổi tác bình quân đều hơn bốn mươi, đây là lớp học đại học chính quy, không phải lớp huấn luyện quản lý xí nghiệp đâu!
"Thiệt thòi lúc trước chúng ta còn sợ không có sinh viên nào báo danh chuyên ngành này, cố ý điều hơn mười sinh viên tới, nhưng bây giờ ngược lại có quá nhiều sinh viên, nhiều tới mức không biết nên chọn lựa như thế nào."
Tần Đức Phong cũng có chút bất đắc dĩ, quan trọng nhất là thân phận địa vị của mấy người trong danh sách không nhỏ, có vô số người trực tiếp bắt chuyện với lãnh đạo bộ giáo dục, một viện trưởng nho nhỏ như hắn nào dám không nhận.
Trong mắt người ngoài, hiệu trưởng một trường đại học y đã là chức quan rất cao, nhưng chỉ có Tần Đức Phong hiểu rõ, trong mắt những người lãnh đạo chính thức, Tần Đức Phong hắn thật sự không tính là gì.
Hơn nữa, bản thân hắn cũng không mấy hứng thú với sự nghiệp giáo dục, vẫn luôn muốn rời khỏi giới này, không ngờ lần này lại có không ít lãnh đạo phía trên bắt chuyện, nếu như hắn làm tốt, được những lãnh đạo này khen ngợi, sau này muốn chuyển qua bộ phận hành chính đảm nhiệm chức vụ tương ứng cũng không phải chuyện khó khăn gì
Trong giới quan lại chính là như vậy, chỉ cần có người chống lưng ngươi có thể lăn lộn vào bất kỳ bộ phận ngành nghề nào, nhưng nếu không có người chống lưng, cho dù có hố bày ra trước mắt ngươi cũng không có cơ hội nhảy xuống, chỉ có thể nhìn người khác gọi tới gọi lui.
Tần Đức Phong thật sự muốn mở miệng đồng ý nhận hết mấy người này, nhưng hắn cũng biết điều đó là không có khả năng, quan trọng nhất là với chuyên ngành xây dựng môi trường này, cho dù hắn muốn quản cũng không có quyền lực đó, đã có một tôn đại phật đứng trơ trơ trước chuyên ngành này.
"Vẫn nên gọi điện thoại cho cậu Phương, hỏi ý kiến của cậu Phương một chút thì hơn."
"Đúng, giao cho cậu Phương tự quyết định."
Trong số những lãnh đạo trường học ở đây không phải ai cũng biết thân phận của Phương Minh, nhưng có thể khiến Tần hiệu trưởng cẩn thận đối đãi như vậy, địa vị của người ấy tuyệt đối không phải chuyện đùa, đám người ở đây cũng đều không phải người ngu.
Huống chi, với tư cách là Viện Y Học, không ngờ phía trên lại đồng ý mở một chuyên ngành không liên quan tới y học, bản thân chuyện này đã nói rõ năng lượng của thầy Phương, bởi vì chỉ cần là người sáng suốt đều có thể nhìn ra, chuyên ngành này là vì thầy Phương mà thiết trí.
Khi Phương Minh nhận được điện thoại của Tần Đức Phong cũng hơi sửng sốt một chút, chẳng qua ngay sau đó cậu lại hiểu, sợ rằng những người này đã nhận được tin tức từ đâu đó, biết rõ bản thân mình muốn mở chương trình học này.
Không cần đoán cũng biết, những người này không phải người tu luyện chính là thầy phong thủy.
Hoặc là người muốn móc nối tạo quan hệ với mình, nói cho cùng thì sau khi vào lớp sẽ trở thành sinh viên của mình, có quan hệ thầy trò, đương nhiên cũng có người thực sự muốn học được kiến thức phong thủy từ lớp của mình.
"Loại bỏ hết những người hơn bốn mươi tuổi, những người khác muốn ghi danh thì cứ để bọn họ ghi danh đi."
Cuối cùng Phương Minh đưa ra quyết định, nếu nguồn tin tức của người ta đã linh thông tới độ biết được những chuyện này, cho dù cậu có cự tuyệt hết thì những người này vẫn sẽ tìm ra biện pháp khác để nhét người vào. Nếu những người này thật sự muốn học tri thức phong thủy, cậu chỉ cần coi bọn họ như sinh viên phổ thông để dạy dỗ là được rồi.
"Ừm, ba ngày sau tôi sẽ đến trường học một chuyến."
...
Viện Y Học mới xây dựng thêm một giảng đường ba tầng, so sánh với rất nhiều giảng đường khác trong trường, giảng đường này tương đối bình thường, nhưng vẫn khiến toàn bộ sinh viên của Viện Y Học bàn tán say sưa.
Nguyên nhân rất đơn giản, tòa giảng đường ba tầng này được đặc biệt kiến tạo vì một chuyên ngành, chính là chuyên ngành xây dựng môi trường rất thần bí đã khiến vườn trường vô cùng huyên náo trong thời gian gần đây.
Chỉ cần là sinh viên trong trường tự nhiên sẽ không đi ghi danh vào chuyên ngành này, nói đùa gì vậy, chạy tới Viện Y Học không học y mà đi học kiến trúc, nếu muốn học kiến trúc thì lúc trước bọn họ đã báo danh vào trường kiến trúc rồi.
Đương nhiên, vẫn có hơn mười sinh viên đăng ký vào chuyên ngành này, nhưng không phải bọn họ tự nguyện mà là bị trường học chuyển tới đây.
Trường học đã hứa với bọn họ, sau khi bọn họ vào ngành này, chỉ cần có thể lấy được chứng nhận tốt nghiệp, sau này trường học sẽ sắp xếp công việc cho bọn họ.
Không nên xem thường năng lượng của Viện Y Học, có rất nhiều bệnh viện dưới quyền phụ thuộc vào Viện Y Học, ngoài ra trường còn có tài sản khác, có vô số cương vị để sắp xếp cho sinh viên, hơn nữa còn có rất nhiều cương vị không cần sinh viên có kiến thức y học, ví dụ như một số công việc quản lý...
Nếu không đưa ra điều kiện như vậy sợ rằng đám sinh viên này sẽ không đồng ý chuyện bị chuyển, đương nhiên, những sinh viên mới nhập học đồng ý chuyển kia thì lại khác.
Dưới giảng đường!
Lúc này, đám sinh viên mới được chuyển đến đây tốp năm tốp ba xuất hiện, chẳng qua những sinh viên này đều vội vội vàng vàng cúi đầu chạy, không có biện pháp, vấn đề này nói ra rất mất mặt.
Có thể thi đậu Viện Y Học người nào không phải sinh viên ưu tú, mà đây cũng là độ tuổi mà bọn họ tự tin nhất, dưới cái nhìn của bọn họ, vì công việc trong tương lai mà phải nghe lệnh điều chuyển của nhà trường là một hành vi thiếu tự tin, thật sự là rất nhục nhã.
Vậy mà, đợi khi những sinh viên này đi tới cửa giảng đường, lập tức trợn tròn mắt.
Nơi cửa giảng đường giống hệt như một phòng triển lãm xe, vô số loại xe sang trọng đậu kín chỗ, xe thể thao vô cùng rêu rao, Lamborghini, Ferrari, McLaren, còn có rất nhiều loại xe thương vụ sang trọng như Benz G63, Rolls-Royce, Bentley cùng Maybach.
"Này... Lẽ nào bên trong giảng đường này đang tổ chức lớp huấn luyện quản lý xí nghiệp sao? Hay là mấy sinh viên ưu tú đã tốt nghiệp quay lại trường vậy?"
Những sinh viên này đều bối rối, tuy rằng trong trường học không thiếu sinh viên lái xe thể thao đến trường, thế nhưng lâu lâu mới xuất hiện, thường thì chỉ có một hai người xuất hiện cùng lúc mà thôi, tình huống một lúc xuất hiện nhiều xe sang trọng như vậy là chuyện trước nay chưa từng có.
Tình huống như vậy thường chỉ xuất hiện ở cửa chính học viện Sân khấu Thượng Hải.
Mang theo nghi ngờ, những sinh viên này đi vào giảng đường tiến thẳng về phía phòng học, mà khi bọn hắn đi vào phòng học, lại một lần nữa bối rối.
Một phòng học có sức chứa hơn 100 người đã bị lấp kín hơn phân nửa, quan trọng nhất là tuổi tác của những người này, vừa nhìn đã thấy không giống sinh viên chút nào, trong đó còn có một người đầu tóc bạc trắng.
"Xem kìa, lại có bạn học tới, mọi người mau hoan nghênh một chút."
Triệu Phi nhìn đám người tươi cười đứng lên kia, đầu óc mơ hồ, chỉ có thể miễn cưỡng trưng ra một nụ cười, mà mấy bạn học bên cạnh cậu ta cũng có biểu cảm không khác gì cậu ta, đều bị đám người bên trong làm cho bối rối.
"Phòng học còn nhiều chỗ trống, tất cả mọi người đều là bạn học, cứ tự chọn vị trí ngồi đi."
"Ah, được."
Triệu Phi mơ mơ hồ hồ đi tới vị trí sát cửa, vừa vặn ngồi cùng một chỗ với người đàn ông đầu tóc bạc trắng kia.
"Bạn học, giới thiệu một chút, tôi tên Trương Thụy."
"Triệu Phi."
Nhìn đầu tóc bạc trắng của Trương Thụy, cuối cùng Triệu Phi cũng không nhịn được hiếu kỳ, hỏi: "Trương... Trương đồng học, ông bao nhiêu tuổi rồi?"
Hai chữ đồng học này thật sự là quá ngượng miệng.
"Ha ha, năm nay tôi hai mươi tám, vì đần độn cho nên đến trường trễ vài năm."
Nghe được câu trả lời của Trương Thụy, Triệu Phi quay đầu trừng trắng mắt, ông như vậy mà mới hai mươi tám?
"Có phải thấy tóc tôi bạc trắng nên cho rằng tuổi của tôi không phải hai tám không? Thực ra tóc này của tôi là bạc từ nhỏ, từ lúc sinh ra đời đã như vậy rồi." Dường như Trương Thụy đoán được suy nghĩ trong lòng Triệu Phi, cười ha hả nói.
"Bạc từ nhỏ, ông gạt quỷ hả?"
Lời này Triệu Phi không nói ra miệng mà chỉ oán thầm trong lòng một câu, cho dù tóc có bạc từ nhỏ, thế nhưng mấy nếp nhăn khuôn mặt kia ông định giải thích thế nào? Cho dù ông có sống trong lo lắng tới mức nào cũng không thể già như vậy được, chẳng qua cậu ta cũng không vạch trần, bởi vì mấy sinh viên trong phòng này đều rất quỷ dị.
"Lâm Kỳ, cậu là giáo hoa trong Viện Y Học của chúng ta đấy, đang yên đang lành tự nhiên muốn chuyển tới chuyên ngành xây dựng môi trường này làm gì? Cậu biết không, tin cậu chuyển khoa vừa được truyền đi đã khiến không ít nam sinh đau lòng một lúc lâu đó."
Trên hành lang vào giảng đường có mấy nữ sinh đang đi về phía bên này, bởi vì đi từ cửa sau của giảng đường lên cầu thang cho nên mấy nữ sinh này chưa nhìn thấy vô số xe sang trọng đậu trước cửa kia.
"Học ở ngành nào chẳng giống nhau, nhìn mạch máu trên cơ thể người quen rồi, đổi sang ngành khác cũng tốt mà." Trong số ba nữ sinh, nữ sinh xinh đẹp da thịt trắng noãn đi ở chính giữa lạnh nhạt mở miệng.
"Có thể giống nhau sao? Đến hiện tại, ngay cả sách giáo khoa của ngành xây dựng môi trường này chúng ta vẫn chưa nhận được, ai biết đến lúc đó sẽ học cái gì chứ?"
"Đúng vậy, nếu không phải trường học đồng ý sẽ sắp xếp công việc sau khi tốt nghiệp, có đánh chết mình cũng sẽ không vào chuyên ngành này, nhưng Lâm Kỳ khác bọn mình, nhà cậu có tiền, căn bản không cần để ý tới công việc mà trường học sắp xếp, vì sao cậu lại muốn đến đây?"
Nghe được lời của hai cô bạn thân, biểu tình trên mặt Lâm Kỳ không thay đổi, nhưng trong lòng lại tràn đầy bất đắc dĩ.
Cô ấy nào có hứng thú gì với chuyên ngành xây dựng môi trường này, hoàn toàn là vì trưởng bối trong nhà ra lệnh, ép buộc cô ấy phải chuyển tới học chuyên ngành này.
Nhà họ Lâm là gia đại nghiệp đại, tài sản trong nhà cũng không ít, nhưng chỉ có bản thân Lâm Kỳ biết sự cạnh tranh trong gia tộc khốc liệt tới mức nào.
Ông nội từng có ba bà nội, cho nên chỉ riêng chú bác cô ấy đã có tới năm sáu người, mà cha và mẹ cô ấy cũng không phải nguyên phối, mẹ cô ấy chỉ là người phụ nữ được cha bao nuôi, sau đó trong lúc sinh ra cô ấy, vì khó sinh mà mất, còn cô ấy lại được đưa về nhà họ Lâm.
Chỉ riêng cha mình đã có hai nam ba nữ, lại thêm những chú bác khác nữa, tuy rằng người ngoài đều biết cô ấy là con gái nhà họ Lâm, nhưng căn bản không được ông nội thương yêu, chỉ có ngày lễ ngày tết mới có thể thấy ông nội, nói vài câu chúc phúc mà thôi.
Lâm Kỳ vốn đã suy nghĩ kỹ, đợi sau khi bản thân mình tốt nghiệp sẽ không dựa vào gia đình, mà sự phú quý nhà họ Lâm cô ấy cũng không muốn có, cứ như vậy sống cuộc sống của người bình thường, nhưng điều mà cô ấy không nghĩ tới là người ông nội chưa bao giờ quản cô ấy, lại đột nhiên đích thân hạ lệnh bắt cô ấy chuyển chuyên ngành.
Quỷ dị nhất là lúc đó cô ấy đã nhìn thấy vẻ hâm mộ trên mặt đám chú bác!
Cái này có gì đáng để hâm mộ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận