Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 396: Không bằng súc sinh

Chương 396: Không bằng súc sinh
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
-----------------------
Phương Minh cười lạnh ngăn cản trước lối đi của Lưu Gia Tiên, còn viện trưởng cô nhi viện và nhân viên còn lại không hiểu vì sao Phương Minh đột nhiên nói như vậy.
"Tránh ra, nếu không... Đừng trách tôi không khách khí."
Nhìn thấy Phương Minh gọi điện thoại, Lưu Gia Tiên sắc mặt thay đổi, giơ nắm tay đấm về phía Phương Minh, đám người viện trưởng cô nhi viện vội vã kêu lên sợ hãi, ngược lại Phương Minh cũng không có bất kỳ vẻ kinh hoảng nào, mãi đến khi nắm đấm của Lưu Gia Tiên đến trước mặt rồi, lúc này mới vươn tay, tùy ý vỗ một cái.
Bốp!
Trong khoảnh khắc nắm đấm của Lưu Gia Tiên đấm vào tay của Phương Minh, cả khuôn mặt liền vặn vẹo, nhe răng, mà tiếng ngón tay vỡ vụn vào giờ khắc này cũng rõ ràng truyền đến tai của mọi người.
"Ai u!"
Lưu Gia Tiên thu hồi nắm tay, máu tươi chảy đầm đìa, kẽ tay giữa ngón cái vài ngón trỏ rách một lỗ toan hoát.
"Đánh người, viện trưởng mọi người mặc kệ hắn sao."
Liễu Mi nhìn thấy máu trên tay của chồng mình, lập tức hướng phía đám người viện trưởng cô nhi viện cầu cứu, mà viện trưởng của cô nhi viện cũng muốn mở miệng, nhưng Phương Minh trực tiếp cắt lời.
"Viện trưởng, tôi làm như vậy tự nhiên có dụng ý của tôi, lát nữa mọi người sẽ biết."
Phương Minh không động thủ nữa, mục đích của hắn chỉ là muốn ngăn cản Lưu Gia Tiên thôi, còn như hành vi phạm tội của Lưu Gia Tiên tự nhiên có pháp luật nghiêm phạt.
"Báo án, ta muốn báo án, ta muốn cáo ngươi tội đánh người gây thương tích."
Lưu Gia Tiên vẻ mặt phẫn nộ, cầm điện thoại di động lên báo án, nhưng Phương Minh không ngăn cản, mặc cho Lưu Gia Tiên gọi điện thoại báo cảnh sát.
"Lưu tiên sinh, nên đi băng bó trước, trong viện chúng ta cũng có phòng cứu thương."
Viện trưởng cô nhi viện cuối cùng vẫn không đành lòng, cũng bởi vì Phương Minh là do Hàn Kiều Kiều giới thiệu, nếu như đổi thành những người khác, viện trưởng cô nhi viện đã sớm kêu công an tới rồi.
"Không đi băng bó, ta đã báo cảnh sát, ta muốn đi bệnh viện, ngươi đợi đấy."
Lưu Gia Tien cự tuyệt ý tốt của viện trưởng, muốn rời đi, nhưng mà Phương Minh chỉ lạnh lùng đứng ở nơi đó, như cười như không nhìn về phía hắn, lập tức Lưu Gia Tiên liền lùi bước.
Hắn vừa mới bị Phương Minh đánh một chưởng nên rất sợ, trong lòng thật sự là có chút rụt rè.
"Chờ xem, cảnh sát lập tức sẽ tới." cuối cùng, Lưu Gia Tiên chỉ hừ lạnh một tiếng, cuối cùng vẫn không dám rời đi.
...
Mấy phút sau, một chiếc xe cảnh sát lái vào cô nhi viện, từ trên xe bước xuống mấy vị cảnh sát, mà dẫn đầu lại là một nữ cảnh sát tư thế hiên ngang, chính là người quen của Phương Minh - Âu Dương Tuyết Tình.
"Đồng chí cảnh sát, các vị tới vừa đúng lúc, người này cố ý đánh người ta bị thương, mọi người nhìn tay của tôi xem."
Nhìn thấy cảnh sát đến, Lưu Gia Tiên trên mặt lộ ra sắc mặt vui mừng, vội vã giơ tay của mình lên, mà cảnh sát đến nhanh như vậy tuy hắn kinh ngạc nhưng cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ nghĩ rằng những cảnh sát này đang ở gần đây tuần tra.
"Phương Minh, chuyện gì xảy ra?"
Nhưng Âu Dương Tuyết Tình căn bản không để ý đến hắn, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Phương Minh, đồng thời cô cũng chú ý tới Diệp Tử Du bên cạnh Phương Minh , cho dù là tự tin như cô, nhưng khi nhìn thấy Diệp Tử Du cũng bị hấp dẫn, không thể không ở trong lòng thầm than, bên cạnh Phương Minh thật đúng là đại mỹ nữ thành đàn, người sau so với người trước càng xinh đẹp hơn.
"Chuẩn bị tặng cho cô một phần công trạng, nơi này có hai tên cặn bã."
Phương Minh trả lời làm cho Âu Dương Tuyết Tình lúc này quay lại Lưu Gia Tiên và Liễu Mi, sau khi trầm ngâm một lát, hướng phía anh cảnh sát sau lưng phất phất tay.
"Mang trở về cục thẩm vấn."
"Mọi người làm cái gì?"
Lưu Gia Tiên nhìn thấy mấy vị cảnh sát này tới bắt mình mà không phải Phương Minh, nhất thời nóng nảy,"Đánh người là hắn, mọi người không bắt hắn tới bắt chúng tôi làm cái gì, mọi người đây là bao che, tôi sẽ tố cáo các người."
Mấy vị cảnh sát trên mặt lộ ra vẻ chần chờ, ánh mắt nhìn về phía Âu Dương Tuyết Tình, còn Âu Dương Tuyết Tình suy nghĩ một chút, ý bảo ngừng tay, nhưng sau đó dùng ánh mắt chất vấn nhìn về phía Phương Minh.
Quả thực, cô có thể mạnh mẽ mang đối phương đi, nhưng chuyện đã xảy ra cô còn không rõ ràng lắm, đến lúc đó nếu là xảy ra chuyện không may thật đúng là không thể khai báo, quan trọng nhất là cô là hình cảnh, mà mấy vị này chỉ là cảnh sát nhân dân khu vực.
Coi như cô không để bụng, cũng phải bận tâm mấy vị đồng sự cấp dưới này.
"Tôi tin rằng hệ thống công an của các người cũng có thể tra được tư liệu của một người. Chỉ cần tra một chút hắn mấy năm nay thu dưỡng mấy đứa trẻ là được rồi."
Phương Minh thốt ra lời này khiến hai vợ chồng Lưu Gia Tiên cùng Liễu Mi trên mặt lộ ra vẻ bối rối, vẻ mặt này không tránh được ánh mắt của Âu Dương Tuyết Tình, lập tức Âu Dương Tuyết Tình lấy điện thoại di động ra gọi một cú điện thoại ra ngoài.
"Thu dưỡng mấy đứa trẻ? Vợ chồng Lưu tiên sinh không phải là lần đầu tiên tới xin con nuôi sao?"
Viện trưởng cô nhi viện đứng bên cạnh có chút khó hiểu, song khi Âu Dương Tuyết Tình sau khi nghe điện thoại rồi nói ra một câu nói, cả người bà đều ngơ ngẩn, sau một khắc trở nên vô cùng phẫn nộ.
"Trong sáu năm thu dưỡng bốn đứa trẻ từ sáu đến tám tuổi hơn nữa đều là bé gái..."
Đây chính là kết quả Âu Dương Tuyết Tình điều tra ra được, đây là hồ sơ nội bộ của bên công an, người ngoài thì không cách nào tra ra được.
Viện trưởng cô nhi viện tức giận như vậy chính là bởi vì nghe được Lưu Gia Tiên đã thu dưỡng bốn đứa trẻ mồ côi, làm viện trưởng của cô nhi viện, bà hy vọng vâng những đứa trẻ mồ côi này có thể được người hảo tâm thu dưỡng, nhưng bà cũng đã gặp qua rất nhiều người giả dạng xin con nuôi.
Yêu thích trẻ con!
Xã hội bây giờ có không ít người có một vài đam mê đặc biệt, mà yêu thích trẻ con chính là một trong số đó, đối với Vu viện trưởng mà nói, bà sợ nhất chính là gặp phải loại người này, cho nên họ đối với mỗi một người đến xin con nuôi đều kiểm tra nghiêm ngặt, nếu chưa có gia đình tuyệt đối không cho phép nhận con nuôi.
Nhưng bà chỉ là một viện trưởng của cô nhi viện, làm sao có thể điều tra cặn kẽ một người, bà chỉ là dựa theo thông tin và số diện thoại mà Lưu Gia Tiên cung cấp, gọi đến công ty của hắn, xác nhận Lưu Gia Tiên đúng là có đầy đủ nguồn kinh tế để nhận con nuôi.
Khi kết hôn, có nguồn kinh tế ổn định, có hai điểm này, viện trưởng cô nhi viện sẽ không tiếp tục điều tra, cho nên bà căn bản không biết Lưu Gia Tiên trước kia có thu dưỡng bốn đứa bé.
Mà bây giờ nghe Âu Dương Tuyết Tình nói, bà liền hiểu, Lưu Gia Tiên tuyệt đối không phải thật tình thu dưỡng con nuôi, người bình thường không có khả năng thu dưỡng nhiều con nuôi như vậy, nhưng tất cả đều là bé gái, tất nhiên là có mục đích không thể cho người khác biết.
"Đem hai người này đi."
Âu Dương Tuyết Tình cũng nghĩ tới điểm ấy, trên mặt cười lạnh, dưới cái nhìn của cô, những kẻ xâm hại trẻ em là tội ác không thể tha được.
"Tôi không có phạm tội, tại sao muốn mang tôi đi?"
Lưu Gia Tiên còn muốn giãy dụa, nhưng mà vợ của hắn Liễu Mi lại là trực tiếp xụi lơ ở trên mặt đất, bởi vì cô ta hiểu rất rõ ràng, chuyện hai vợ chồng họ làm tuyệt đối không thể giấu diếm nữa, chỉ cần công an điều tra là sẽ ra.
"Đồng chí cảnh sát, tự thú là có thể giảm bớt hình phạt, tôi nguyện ý khai báo, tôi sẽ nói hết cho các ngươi biết."
Liễu Mi hoàn toàn sụp đổ, mà lời của cô ta làm cho Lưu Gia Tiên đứng bên cạnh trợn mắt nhìn chằm chằm tới,"Con Đàn bà thúi ngươi nói bậy cái gì?"
Bốp!
Nhưng mà Lưu Gia Tien sau khi nói xong lời này cũng không có cơ hội nói câu thứ hai nữa, bởi vì Phương Minh trực tiếp tung một cước đá hắn bay ra vài mét, ngã chổng vó.
"Nói đi."
Phương Minh nhìn về phía Liễu Mi tuy là trong lòng hắn đã là có chút suy đoán, nhưng hắn là muốn từ tìm được bằng chứng trong lời khai của Liễu Mi.
"Tôi và chồng tám năm trước đã gặp nhau, khi đó chồng tôi đặc biệt nghiền internet, chủ yếu là đi dạo mấy loại web dạng đó, tỷ như 91 các loại, hơn nữa khi đó trên mạng có Khang tiên sinh, Đoàn tiên sinh các loại chuyên môn phát video, chồng tôi cũng tâm huyết dâng trào lôi kéo tôi cùng nhau quay video, đăng lên mạng.”
Liễu Mi bất quá chỉ tốt nghiệp trung học, sau khi tốt nghiệp ở Ma Đô đi làm ở hãng điện tử, sau lại quen một gã bạn trai lưu manh, sau đó liền bị dẫn vào con đường lạc lối, rồi sau này đi làm diễn viên phim cấp 3 mãi đến khi lớn tuổi mới rút khỏi cái nghề này, cuối cùng gặp Lưu Gia Tiên..
Đối với Liễu Mi mà nói, Lưu Gia Tiên là hình tượng ông chồng hoàn hảo trong mắt cô, cho nên để gả cho Lưu Gia Tiên, hắn ta yêu cầu gì cô ta cũng bằng lòng, khi Lưu Gia Tiên đăng clip của hai vợ chồng họ lên mạng được rất nhiềm người hâm mộ nên cũng được gọi là Lưu tiên sinh.
Vốn dĩ chỉ là như vậy, Lưu Gia Tiên tối đa cũng chỉ phạm vào tội lưu hành văn hoá phẩm đồi trụy nhưng mà có một lần Lưu Gia Tiên ra nước ngoài, gặp được trang web có bé gái phát sóng trực tiếp, hơn nữa sau khi phát sóng trực tiếp được rất nhiều người khen.
Cũng chính điều đó làm Lưu Gia Tiên nảy sinh ý niệm tội ác trong đầu, sau khi về nước, hắn cùng Liễu Mi thương lượng đến cô nhi viện nhận nuôi bé gái, sau đó bức bách bé gái trực tiếp quay clip vì thế hắn còn cố ý thiết kế một trang web, nếu muốn xem video, phải đăng kí hội viên trên website, và phải đóng phí rất cao.
Dựa vào cái này Lưu Gia Tiên đã kiếm lời mấy trăm ngàn, về sau có một kẻ có tiền liên lạc hắn, muốn có được những bé gái này và đồng ý trả 50 ngàn
Lưu Gia Tiên đồng ý trước rồi sau đó công khai ghi giá, biến những bé gái được nhận nuôi này thành công cụ kiếm tiền của hắn.
Phương Minh biểu cảm lạnh lùng, còn Diệp Tử Du và Âu Dương Tuyết Tình sắc mặt tái nhợt, còn như viện trưởng cô nhi viện và nhân viên tức thì bị tức giận khiến toàn thân run lên, hành động của hai vợ chồng Lưu Gia Tiên khiến người ta giận sôi người.
"Súc sinh."
Có nhân viên nhịn không được mắng, còn Phương Minh không nói được một lời đi về phía Lưu Gia Tiên, Lưu Gia Tiên đang nằm trên mặt đất thấy Phương Minh đi qua, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ,"Ngươi muốn làm gì?"
Phương Minh không trả lời, chỉ giơ chân lên, sau đó một cước dẫm nát hạ bộ của Lưu Gia Tiên không chút lưu tình, nghiền mạnh một cái.
Tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt từ cổ họng của Lưu Gia Tiên truyền ra, nhưng mà Âu Dương Tuyết Tình cũng làm như không thấy, mấy vị cảnh sát nhân dân cũng làm bộ không thấy, đối với kẻ cặn bã như vậy, nếu như không phải là bởi vì bọn hắn mặc áo công an nhân dân thì đã sớm đánh hắn ta một trận.
"Mang đi, gọi bác sĩ cho hắn ta, đừng để hắn ta chết."
Một lúc sau Âu Dương Tuyết Tình mới lên tiếng, mấy vị cảnh sát kéo Lưu Gia Tiên lên xe cảnh sát như lôi một con chó chết, Âu Dương Tuyết Tình nhìn sau lưng Phương Minh, ánh mắt ý bảo mang theo Liễu Mi đi.
"Người như thế nên bắn chết."
Diệp Tử Du cũng là tức đến mức không nhịn được, mới có thể nói ra nói như vậy, bất quá Phương Minh cười nhạt đáp:"Anh ngược lại rất hy vọng hắn ta không bị bắn chết, mà ở tù chung thân cả đời.”
"Vì sao?" Diệp Tử Du có chút khó hiểu hỏi.
"Ở trong tù, có ba loại tội phạm thống khổ nhất, cưỡng gian, phản quốc, còn lại chính là xâm hại trẻ em."
Phương Minh ý vị thâm trường đáp, đối với ba loại người này mà nói, tù ngục không thua gì địa ngục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận