Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1035: Tiền giả

Chương 1035: Tiền giả
Cõi âm rất hoang vắng, càng ở phía ngoài lại càng hoang vắng, mà càng đi tới nơi gần núi lại càng phồn hoa.
Phương Minh nhanh chóng xuyên toa mấy quận thành, chẳng qua mặc dù vậy, đợi khi cậu đến Sơn thành đã là chuyện một ngày sau.
Quan trọng nhất là Phương Minh không dám toàn lực chạy đi, bởi trên người cậu vốn không có quỷ khí, chỉ ngưng tụ quỷ khí xung quanh đến quanh thân, nếu là quỷ tu dưới Thiên Cấp còn có thể lừa gạt được, nhưng chắc chắn quỷ tu Lục phẩm trên Thiên Cấp có thể nhìn ra.
Cho nên càng đến gần Sơn thành, tốc độ di chuyển của Phương Minh cũng càng chậm hơn.
Sơn thành là khu vực trung tâm Lạc Sơn, lấy một tòa sơn mạch làm trung tâm, phòng ốc được xây dựng ở bốn chung quanh sơn mạch ấy, càng đến gần khu vực trung tâm thì thân phận địa vị của quỷ tu cũng càng cao, mà ở trung tâm sơn mạch có một cung điện huy hoàng, cung điện đó chính là phủ Sơn chủ, là khu vực Sơn chủ Lạc Sơn cư trú.
Toàn bộ cung điện gần như chiếm hơn nửa dãy núi, mà ở khu vực sườn núi chính là nơi quyền quý trong Lạc Sơn cư trú, còn khu vực phía dưới chính là một số khu chợ cùng khu vực giải trí, đương nhiên cho dù đã trở thành quỷ tu vẫn cần mua bán trao đổi, vẫn có nhu cầu giải trí.
Nói cho cùng, không phải ai cũng muốn khổ tu mãi, mục đích cuối cùng của tu luyện đều là vì hưởng thụ, vì thu được càng nhiều tài nguyên cùng đặc quyền hơn.
Lúc này, Phương Minh xuất hiện bên trong một khu chợ.
"Đến đến, mấy người đi ngang qua mau ghé vào xem, ngưng khí cầu cấp A, bên trong có quỷ khí do cường giả Ngũ phẩm tự mình quán chú vào, có thể đủ cho quỷ tu dưới Ngũ phẩm tu luyện ba tháng, là lựa chọn tốt nhất cho những quỷ tu cần đột phá bình cảnh, chỉ cần một nghìn quỷ tệ."
"Nhìn một chút, nhìn một chút, quỷ tuyền vừa đào được, là bảo vật loại bỏ tạp chất trong cơ thể, chỉ cần 600 quỷ tệ, bỏ qua là không còn nữa."
"Bảo kiếm ngưng luyện thượng đẳng, một trăm quỷ tệ là có thể mang đi."
Xung quanh không ngừng có tiếng la truyền đến, Phương Minh nhìn cửa hàng hai bên đường, cảm thấy có chút hứng thú.
Loại hình kinh doanh kiểu gào thét thời cổ đại cùng dùng loa phóng thanh thời hiện đại rất phổ biến ở đây, không khác gì so với việc giảm giá 50% theo mùa, chỉ là những thứ được bán ở đây hơi khác.
Đối với quỷ tệ Phương Minh cũng biết đến, đây là đồng tiền thông hành ở cõi âm, dùng tài liệu đặc biệt ở cõi âm đúc thành đấy, bên trong còn ẩn chứa quỷ khí, có thể dùng để tu luyện.
Chẳng qua cho dù là một số cường giả Lục phẩm cũng luyến tiếc không dám dùng quỷ tệ để tu luyện, bởi vì trong một miếng quỷ tệ không ẩn chứa nhiều quỷ khí lắm, thế nhưng giá của một miếng quỷ tệ lại rất xa xỉ.
Mượn Cù Trì Bằng đến nói, hắn là một quỷ dân ở một địa khu xa xôi trong Lạc Sơn, quanh năm suốt tháng vẫn không thể kiếm nổi một quỷ tệ, mà mười quỷ tệ đã có thể mua một căn nhà ở trấn trên.
Mười quỷ tệ đã có thể đổi lấy một căn nhà, mà ở nơi đây, động một chút đã trên trăm quỷ tệ, điều này cũng thể hiện chế độ giai tầng sâm nghiêm ở cõi âm, chênh lệch của người tầng dưới chót cùng thượng tầng thật sự là quá xa.
Kỳ thực, ở dương gian cũng giống như vậy, số tiền người ở tầng dưới chót kiếm được trong một năm còn chưa đủ để mua một bình rượu mà người tầng lớp trên uống.
Trên người Phương Minh cũng có quỷ tệ, chỉ là quỷ tệ này không phải của chính cậu, cậu lấy được nó từ trên người mấy quỷ tu đã bắt lúc trước, tổng cộng là 1300 quỷ tệ, cũng có thể xem là một khoản tiền lớn.
Quỷ tệ ở cõi âm có một điểm đặc thù, chính là có thể trọng điệp vô hạn, trọng lượng của hơn một ngàn ba trăm quỷ tệ này tương đương với một quỷ tệ, bởi vì chỉ cần đặt chung một chỗ những quỷ tệ này sẽ lập tức dung hợp, mà khi nào muốn sử dụng chỉ cần động niệm một cái đã có thể lấy nó ra.
"Lạc Dương thảo, một quỷ tệ một gốc, mới đào ra khỏi đất còn nóng hổi đấy, bán xong là không còn đâu."
Cuối cùng Phương Minh dừng lại ở trước một gian hàng, ánh mắt rơi vào một loại thảo dược bên trên gian hàng, đó là một dược thảo có vẻ sáng bóng, mà Phương Minh đã từng nhìn thấy những dược thảo này bên trong truyền thừa Vu Sư.
Lạc Dương thảo, vốn ở dương gian cũng có, chẳng có điều sau đó nó đã tuyệt tích, công hiệu của Lạc Dương thảo chỉ có một, đó chính là khiến thần hồn vững chắc, mà lấy cảnh giới hiện tại của Phương Minh đương nhiên không cần nó làm gì. Chỉ là cậu nghĩ tới con gái mình, nếu có thể để con gái mình dùng Lạc Dương thảo từ nhỏ, thần hồn của con bé sẽ vô cùng vững chắc.
Một quỷ tệ một gốc, mặc dù giá cả này không tính là rẻ nhưng cũng không mắc, bởi vì nếu đặt loại dược thảo này ở dương gian, một gốc cây tuyệt đối có thể bán với giá trên trời, sẽ có vô số thế lực muốn đoạt lấy.
"Mười cây này ta muốn hết."
Phương Minh chỉ vào mười cây Lạc Dương thảo trong gian hàng, quay qua nói với chủ quán.
"Ôi, tốt."
Chủ quán nghe được lời nói của Phương Minh, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, ở cõi âm Lạc Dương thảo cũng không phải loại dược thảo quá quý hiếm, chỉ có điều muốn hái được nó có chút khó khăn, phải tốn khá nhiều thời gian, mặt khác quỷ tu bình thường đều không cần mấy thứ này, chỉ có một số quỷ tu mới vừa sinh ra mới cần nó, mà phần lớn quỷ tu đều đã chuẩn bị Lạc Dương thảo cẩn thận trước khi sinh đứa bé ra.
Có thể bán được mười cây một lần đã là một mối làm ăn lớn, đương nhiên chủ quán rất vui vẻ, sau khi đóng gói mười cây Lạc Dương thảo cẩn thận lập tức đưa tới cho Phương Minh, Phương Minh cũng lấy mười miếng quỷ tệ ra đưa cho chủ quán.
"Cảm ơn... Chờ đã, đứng lại."
Tiếp nhận quỷ tệ Phương Minh đưa tới, chủ quán đầu tiên là tươi cười, chỉ có điều ngay sau đó dáng tươi cười biến thành giận dữ, mà tiếng hét lớn này của hắn cũng hấp dẫn sự chú ý của những người khác, ánh mắt mọi người đều rối rít nhìn về hướng bên này.
Phương Minh quay đầu, hơi nghi hoặc một chút, tuy rằng cậu đã che giấu thực lực của mình, chỉ hiển thị cảnh giới Địa Cấp tầng hai, thế nhưng chủ sạp này chỉ mới là quỷ tu Địa Cấp tầng ba, vốn không nên hành động nông nổi gì sau khi đã bán hàng mới đúng.
"Mọi người chú ý, người này mới đưa cho tôi mười quỷ tệ nhưng mười quỷ tệ ấy là giả, nếu không phải tôi chú ý cẩn thận thử thăm dò một cái, chắc chắn đã bị hắn lừa."
Chủ quán giận dữ, mà nghe thấy những lời hắn nói, những người khác ở đây đều nhìn về phía Phương Minh với ánh mắt bất thiện, cho dù là cõi âm hay là dương gian, đều căm thù tiền giả đến tận xương tuỷ.
"Đây rõ ràn là tiền thật, tại sao có thể là tiền giả."
Phương Minh cũng lạnh mặt, tiền này là cậu lục soát lấy được từ trên người những quỷ tu kia, thân làm thuộc hạ của Sơn chủ, làm sao có thể mang theo tiền giả được.
"Còn không thừa nhận, mọi người đến sờ thử đi, xem mấy đồng tiền này có phải tiền giả hay không, bên trong căn bản không hề ẩn chứa quỷ khí."
Chủ quán thấy Phương Minh không thừa nhận, lập tức đặt mười quỷ tệ kia lên trên gian hàng, ra hiệu cho đám người đang vây xem đi tới sờ sờ cảm nhận thử.
"Ta đến xem."
"Ta cũng tới xem thử."
Có vài vị quỷ tu đi tới đưa tay cầm mười miếng quỷ tệ này lên sờ sờ, mà Phương Minh thì lại nhíu mày, chủ quán đương nhiên không thể đánh tráo ngay dưới mí mắt của cậu, mười miếng quỷ tệ này chính là quỷ tệ cậu vừa lấy ra, nhưng rõ ràng số quỷ tệ đó là quỷ tệ thật...
"Thực sự là giả."
"Ừm, ta cũng phát giác ra, thế nhưng kỹ thuật của người làm giả rất lợi hại, bề ngoài quỷ tệ này không khác gì so với quỷ tệ thật, điểm giả dối duy nhất chính là quỷ khí bên trong quỷ tệ không tinh khiết, vừa nhìn đã nhận ra đây là quỷ khí mới được rót vào, không phải kèm theo lúc chế tạo."
Nghe được lời nói của mấy quỷ tu này, đoàn người xôn xao một mảnh, mà con ngươi của Phương Minh cũng hơi híp, hiện tại cậu phải cân nhắc một vấn đề, đó chính là mấy quỷ tu này đang kết phường lừa gạt mình hay quỷ tệ này thực sự đã xảy ra vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận