Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 903: Sứ mệnh của Vu Sư (1)

Chương 903: Sứ mệnh của Vu Sư (1)
Bên trong thiện phòng!
Phương Bảo Bảo cầm bồ đoàn tùy ý loay hoay trong phòng, thoạt nhìn lộn xộn nhưng mà Phương Minh lại có thể nhìn ra, đây là một loại trận pháp nào đó, tác dụng của loại trận pháp này chính là ngăn cản thần thức của người khác theo dõi.
Chùa Đại Chiêu là nơi có cường giả Thiên Cấp tồn tại, nếu như không ngăn cản thần thức theo dõi, như vậy tất cả những gì hai người nói trong thiện phòng này đều sẽ bị cường giả Thiên Cấp nghe thấy rõ rõ ràng ràng.
Tuy rằng Phương Bảo Bảo là Phật tử, cường giả Thiên Cấp của chùa Đại Chiêu không dám làm như thế, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, từ cử động cẩn thận này của Phương Bảo Bảo Phương Minh cũng có thể nhìn ra, giao dịch mà Phương Bảo Bảo muốn nói với bản thân mình hẳn không phải chuyện nhỏ.
"Nói thẳng đi, ta cần có thân phận Phật tử này."
Phương Bảo Bảo nhìn về phía Phương Minh, Phương Minh tuyệt không ngoài ý muốn, thế nhưng cậu xác định Phương Bảo Bảo tuyệt đối không phải Phật tổ chuyển thế gì gì kia, đoán chừng lần này cậu bé cũng lâm vào tình cảnh giống bản thân mình khi lấy được thân phận Thần tử, vừa vặn là đánh bậy đánh bạ mà thôi.
"Cho nên ngươi muốn ta phối hợp với ngươi?"
"Không sai, ta cần sự phối hợp của ngươi, chí ít về xuất thân của ta cần ngươi tới phối hợp, đến lúc đó, ta cần ngươi nói cho những người khác ngươi đã nhìn thấy ta từ trong Phật điện, lúc đó ta bị một cây bồ đề bao quanh, mà ngươi đã ôm ta ra từ trong cây bồ đề đó."
Phương Minh đã hiểu rõ, Phương Bảo Bảo không cách nào nói ra cha mẹ ruột của mình là ai, cho nên cậu bé chuẩn bị chọn dùng loại cách nói nửa huyền huyễn này, giống như Tôn Ngộ Không trong Tây Du Kí vậy: Trời sinh đất nuôi.
"Ngươi không sợ bọn họ tự tới nơi đó điều tra sao?"
"Điều tra? Muốn điều tra được thì bọn hắn phải biết cửa vào ở nơi nào mới được. Hơn nữa cho dù có vào được, nhưng có thể xuất hiện lại một lần nữa hay không lại là một chuyện khác."
Trên mặt Phương Bảo Bảo có vẻ tự tin, vậy là mộ địa của cậu bé, dám bước vào vậy chỉ có thể là có đi mà không về, đương nhiên trong lòng của cậu bé ngược lại kỳ vọng càng có nhiều người tiến vào cổ mộ kia hơn.
Sơn Hà Chi Điện, thông thiên long mộ!
Chỉ riêng tám chữ này truyền ra đã có thể khiến những cường giả trong giới tu luyện kia vừa nghe tin lập tức hành động, cũng giống như những chuyện đã xảy ra từ nghìn năm trước vậy, trước đây thiếu chút nữa cậu bé đã có thể thành công, đáng tiếc cuối cùng bị một ít người nhìn ra mánh khóe, phong ấn chặt cổ mộ của cậu bé.
"Mục đích của ngươi là gì?"
Phương Minh nhìn về phía Phương Bảo Bảo, nếu cậu bé đã muốn thân phận Phật tử này, nhất định là có mục đích của chính mình.
"Cũng không có gì, chỉ là muốn tìm cho mình một thân phận trâu bò hơn mà thôi, cái thân phận Phật tử này vừa lúc rất hợp."
Nghe được câu trả lời của Phương Bảo Bảo, Phương Minh ngoài cười nhưng trong không cười, đáp án này cậu tuyệt đối sẽ không tin, nếu như không có mục đích, Phương Bảo Bảo sẽ gióng trống khua chiêng giả mạo Phật tử như vậy sao? Còn lộ bản thân mình ra trước mắt toàn bộ giới tu luyện?
Chí ít sau khi thân phận Phật tử này của cậu bé được xác định, mỗi một hành động của cậu bé đều sẽ bị vô số người quan tâm, cũng đồng nghĩa với căn bản cậu bé không còn bí ẩn gì có thể nói.
"Ha ha!"
Phương Bảo Bảo biết nhất định là Phương Minh không tin, nhưng nguyên nhân chân thật là gì đương nhiên cậu bé sẽ không nói ra, bởi vì nếu như cậu bé nói ra, nhất định Phương Minh sẽ không đồng ý chuyện phối hợp với cậu bé.
"Nếu như ngươi đồng ý phối hợp với ta, thứ nhất ta sẽ không vạch trần những chuyện ngươi đã làm trước mặt cô gái ngốc nghếch kia, thứ hai ta sẽ nói cho ngươi một bí mật, một bí mật có liên quan tới Vu Sư nhất tộc các ngươi, bí mật này liên quan đến khởi nguyên của Vu Sư các ngươi."
Nghe được lời của Phương Bảo Bảo, trên mặt Phương Minh thực sự lộ ra vẻ rung động, thực sự cậu có chút tò mò đối với Vu Sư nhất mạch này, nhưng tuy rằng đã động lòng nhưng cậu lại không vội đáp ứng.
"Ngươi yên tâm, ta trở thành Phật tử cũng không nguy hại đến thế giới này, ta chỉ vì một mục đích nhỏ của ta mà thôi, sẽ không ảnh hưởng đến giới tu luyện, càng sẽ không tạo thành sinh linh đồ thán gì, điểm này ta có thể phát thệ bảo đảm."
Phương Bảo Bảo biết Phương Minh cố kỵ điều gì, không có gì hơn ngoài việc sợ cậu bé lợi dụng thân phận Phật tử này làm mưa làm gió.
Mà sau khi nghe được Phương Bảo Bảo bảo đảm, lúc này Phương Minh cũng không do dự thêm nhiều, trực tiếp gật đầu đáp ứng, chẳng qua vẫn bổ sung thêm một câu, "Đương nhiên tiền đề là phải để ta xem cái bí mật này có hữu dụng hay không đã."
"Đương nhiên hữu dụng, nếu như ngươi không biết bí mật này, tương lai chính ngươi chết như thế nào cũng không biết."
Phương Bảo Bảo trực tiếp nói thẳng: "Vu Sư nhất mạch các ngươi kỳ thực đều là những nhân vật phụ quét đường, bắt đầu từ thuỷ tổ Vu Sư trước đây, mỗi một vị Vu Sư đều khiến người ta căm thù đến tận xương tuỷ, bởi vì các ngươi hủy diệt hy vọng sống sót của con người trên thế giới này."
"Có ý gì?"
"Nếu ngươi từng thấy Diệt Hồn Bàn, vậy hẳn cũng đã từng gặp những cửa này. Biết không? Tất cả cường giả đều muốn đi vào bên trong cánh cửa này, nhưng mà muốn vào được nhất định phải đối diện với nhất mạch của các ngươi, nguyên nhân là vì ý nghĩa nhất mạch này của các ngươi tồn tại chính là ngăn cản những cường giả kia tiến vào."
Lời Phương Bảo Bảo nói khiến Phương Minh nghĩ tới một việc, ban đầu cậu đã nhìn thấy chín vòng sáng trong hồn phách Trương Hạo, mà lúc đó có mấy vị cường giả muốn lướt qua bậc thang leo lên vòng sáng, nhưng cuối cùng đều thất bại, tuy rằng vị cuối cùng có thể vượt qua bậc thang, nhưng lại bị ngăn chặn ngay trước khi bước vào vòng sáng.
Sau khi bị ngăn cản, tồn tại đã phụ thân vào người Trương Họa kia tức giận nói một câu.
"Trước đây Nhân Bì ngăn ta, hiện tại Vu tổ ngươi cũng ngăn ta..."
Những lời này đến bây giờ cậu vẫn nhớ rõ như in, mà bây giờ kết hợp với lời Phương Bảo Bảo nói, cậu có thể xác định Phương Bảo Bảo không nói láo, nhưng cậu còn muốn biết kỹ lưỡng hơn, cho nên cậu chờ đợi Phương Bảo Bảo nói tiếp.
"Lúc đầu ta đã nói qua, thế giới này phức tạp hơn nhiều so với những gì ngươi biết, có rất nhiều thời đại đã bị chôn vùi, mà trong những thời đại này đều có rất nhiều thiên tài có thiên tư tuyệt luân, sau khi những thiên tài này trưởng thành đã trở thành đầu sỏ, đương nhiên không cam lòng để bản thân mình bị lịch sử chôn vùi như vậy, mà thứ duy nhất có thể khiến bọn họ biến thành tồn tại vĩnh hằng chính là cánh cổng ánh sáng, chỉ khi đi vào mới có thể trở thành vĩnh hằng chân chính."
Vẻ mặt Phương Bảo Bảo cũng rất nghiêm túc, bởi vì trước đây chỉ thiếu chút nữa cậu bé đã đi lên một bước này, chỉ có điều sau đó bởi vì một số nguyên nhân nên cậu lựa chọn một con đường khác, nhờ vậy mới không đối đầu với Vu Sư nhất mạch.
"Vì sao nhất mạch chúng ta muốn làm như thế?" Phương Minh dò hỏi.
"Cái này tiểu gia ta cũng không biết, chẳng qua dựa theo những gì ta đã điều tra được lúc đầu, đây chính là sứ mệnh khiến Vu Sư nhất mạch các người tồn tại, ngăn cản bất kỳ người nào tồn tại vĩnh hằng, chẳng qua điều quỷ dị là sau khi một thời đại biến mất, khi thời đại mới xuất hiện, Vu Sư các ngươi lại bắt đầu đảm nhiệm vai trò giống như tiên tri, bồi dưỡng và bảo vệ thời đại mới này."
Vẻ mặt Phương Bảo Bảo cũng có chút nghiêm túc, nước trong Vu Sư mạch này rất sâu, càng điều tra lại càng kinh hãi, sau lưng Vu Sư có thể dính đến bí mật nguyên thủy nhất của thế giới này.
Cho nên khi điều tra tới trình độ nhất định, cậu bé lập tức ngừng điều tra, bởi vì cậu bé sợ nếu tiếp tục điều tra sâu hơn nữa sẽ tự rước lấy họa, lấy thực lực và cảnh giới của cậu bé trước đây cũng không dám miệt mài theo đuổi bí mật của mạch Vu Sư này, có thể nghĩ bí mật này phải khủng bố đến mức nào, liên lụy lớn tới bao nhiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận