Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 693: Một cục diện rối rắm

Chương 693: Một cục diện rối rắm
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Người nhà họ Mục đi rồi, đông đảo người tu luyện đến đây cũng chuẩn bị tán đi, chẳng qua đúng lúc này, Kiều Hạo mở miệng.
"Hai mươi mấy năm qua đi, Phương Thiên, một đời chúng ta này cũng đã đến lúc lại xác định một thứ hạng."
Lời Kiều Hạo nói, đưa tới sự khiếp sợ của đông đảo người tu luyện ở đây, sau đó liền mừng rỡ như điên, bọn họ biết đám người Kiều Hạo đến đây tuyệt đối không chỉ là bởi vì thiếp anh hùng.
So sánh với ân oán giữa Phương Minh cùng nhà họ Mục, loại kết quả gần như nghiêng về một bên này, bọn họ càng muốn nhìn thấy sự tranh đấu giữa các thiên tài kiệt xuất của Thập đại môn phái, chiến đấu như vậy mới hồi hộp, hơn nữa không phải lúc nào cũng có thể gặp được.
"Không sai, trước đây Phương Chính khiến chúng ta nản lòng thoái chí, nhưng nếu Phương Chính đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn, cũng đã tới lúc nên lập xếp hạng mới một lần nữa."
Chu Tinh của Thái Ất Lâu cũng theo chân mở miệng, mà giống Long Tử còn có mấy người khác nữa mặc dù không nói, nhưng bọn hắn xuất hiện ở nơi này, bản thân cũng đã nói rõ thái độ.
Giữa mấy môn phái lớn không thể nào toàn diện khai chiến, cường giả của thế hệ trước cũng sẽ không ra tay, cho nên so đấu chỉ có thể đặt ở Phương Thiên thế hệ này, bọn họ chính là nhóm người có thực lực mạnh nhất của các môn phái lớn ngoại trừ những cường giả thế hệ trước, thậm chí đại biểu cho thời gian tới của các môn phái lớn, bởi vậy giữa bọn họ ai có thể lực áp quần hùng, cũng liền có nghĩa thời gian tới chiến lực mạnh nhất của phái này sẽ cường thịnh hơn.
Sở dĩ nhà họ Phương có thể ngồi vững trên bảo tọa hạng nhất, không phải cũng là vì người mạnh nhất mỗi một thời đại đều xuất phát từ nhà họ Phương sao?
Chẳng qua trăm năm gần đây, ngoại trừ Phương Chính ra, chênh lệch của cường giả lĩnh quân của mỗi một thời đại nhà họ Phương cùng cường giả những môn phái khác cũng không phải rất lớn, chỉ có một chút mà thôi, cũng chính bởi vì vậy, trước đây khi Phương Chính xuất thế, quét ngang các đại thiên tài, gần như khiến những môn phái này tuyệt vọng, đã cho rằng trong thời gian trăm năm tới không cách nào lay động địa vị đứng đầu của nhà họ Phương.
Nhưng có lẽ là trời cao đố kỵ anh tài, hoặc có lẽ là thiên đạo luân hồi, không muốn nhìn thấy nhà họ Phương vẫn chiếm vị trí số một, vậy mà Phương Chính, vị thiên tài yêu nghiệt nhà họ Phương này lại gặp phải chuyện ngoài ý muốn, điều này làm cho các môn phái lớn thấy được hy vọng.
Mặc dù nói thực lực của Phương Thiên cũng không kém, nhưng rốt cuộc không giống Phương Chính không thể chiến thắng như vậy.
"Các người muốn chiến, đương nhiên tôi phụng bồi."
Phương Thiên không có bất kỳ tức giận nào, bởi vì này nằm trong dự liệu của hắn, lần này từ gia tộc đi tới, trưởng lão trong tộc cũng đã nói với hắn, môn phái khác vẫn luôn nhìn chằm chằm nhà họ Mục như hổ đói, lần này chỉ sợ sẽ có sự cố.
Cũng chính bởi vì điểm này, lần này hắn mới sẽ đích thân xuất hiện, bằng không mà nói, chỉ dựa vào thiếp anh hùng của nhà họ Mục kia thì ngay cả Kiều Hạo cũng không hấp dẫn được, làm sao có thể hấp dẫn đến hắn đến đây.
"Ba ngày sau, chúng ta tìm một chỗ thống khoái chiến một hồi, ngày hôm nay tôi không có tâm tình phụng bồi."
Lời của Phương Thiên vừa nói ra khỏi miệng, trên mặt không ít người ở đây lộ ra vẻ tiếc nuối, nếu như mấy vị này không đánh nhau ngay, sợ rằng ba ngày sau bọn họ sẽ không thấy được.
"Tốt."
Kiều Hạo không phủ quyết, bởi vì hắn biết vì sao Phương Thiên phải dời thời gian tới ba ngày sau, không phải bởi vì Phương Thiên sợ hãi, mà là vì nếu Phương Minh kia là tộc nhân lưu lạc bên ngoài của nhà họ Phương, tất nhiên lúc này Phương Thiên có rất nhiều chuyện phải xử lý, chỉ có xử lý xong mới có thể toàn tâm toàn lực đối chiến cùng bọn họ.
Tuy rằng Kiều Hạo muốn đánh bại Phương Thiên, nhưng thiên tài giống như hắn vậy tuyệt đối khinh thường chuyện dùng một số mánh khóe cùng thủ đoạn nhỏ bỉ ổi hạ lưu, muốn thắng đó cũng là thắng được đường đường chánh chánh, bằng không mà nói cho dù thắng, đó cũng là thắng mà không anh hùng, hơn nữa căn bản cũng không thay đổi được khí vận của nhà họ Phương.
Khí vận đại đạo, không phải dựa vào thủ đoạn xấu xa có thể cướp đoạt, đó cũng là vì thiên đạo không thể lừa gạt, duy chỉ có dùng thủ đoạn quang minh chánh đại mới có thể đoạt được khí vận.
Kiều Hạo đồng ý, đám người Chu Tinh cũng đều không có dị nghị gì, về phần ba ngày sau mọi người ở đây thi đấu ở nơi nào, mặc dù không nói ra địa điểm cụ thể, nhưng hiển nhiên đám người Phương Thiên đều hiểu rõ trong lòng.
"Ah đúng rồi, tôi cảm thấy vị trí Tứ Đại Công Tử cũng đã tới lúc phải thay đổi, đến lúc đó tôi sẽ phái hậu bối đệ tử đi tới theo."
"Thiên Long Tông tôi cũng là như thế."
Sắc mặt Phương Chiến có chút khó coi, đối phương nói lời này chính là đang nói cho hắn nghe, nói cách khác ba ngày sau chẳng những bác cả sẽ có một hồi ác chiến, ngay cả hắn cũng là như thế, mấu chốt hơn là đệ tử trẻ tuổi của thập đại môn phái thế hệ này rất thần bí, căn bản không có mấy người xuất thế, mà tự mình thân là đệ nhất công tử, nhưng thủy chung bại lộ ở trước mắt mọi người, khiến trong lòng hắn dâng lên một trực giác không tốt.
Nhưng cho dù trong lòng kiêng kỵ tới mức nào, trên mặt Phương Chiến ngược lại không có bất kỳ biểu tình sợ hãi, ngược lại ngạo nghễ nói: "Cứ tới chính là, có bao nhiêu khiêu chiến tôi đều tiếp."
Đám người Kiều Hạo rời khỏi, mà những người khác ở đây biết không còn náo nhiệt gì để coi cũng đều rối rít rời đi, chẳng qua còn có một người qua đường ngược lại dừng ở tại chỗ chưa đi.
Ánh mắt của Phương Minh cũng nhìn thấy người qua đường này, ánh mắt rơi vào trên người cô gái tươi cười rạng rỡ như gió mùa xuân, cuối cùng, cất bước đi tới.
"Phương đạo hữu, thật không nghĩ tới, kết cục này nằm ngoài dự liệu của tôi, hẳn nên gọi là biến đổi bất ngờ."
Niệm Dao Băng nhìn Phương Minh trước mặt, mặc dù chỉ mới qua thời gian một năm, thế nhưng góc cạnh trên gương mặt người này càng thêm rõ ràng hơn so với một năm trước. So với một năm trước, thần thái nhiều hơn một phần bình tĩnh cùng kiên nghị.
"Tôi vốn cho là, cho dù cậu muốn về nước, cũng nên đợi tới thời gian sau mười năm, không nghĩ tới thời gian một năm cũng chưa tới mà cậu đã trở về."
Niệm Dao Băng thật sự giật mình, không che giấu khiếp sợ của mình chút nào, lập tức lại lắc đầu than thở: "Đáng tiếc trước đây sau khi Lữ Trí Thần chữa khỏi thương tổn đã lập tức rời đi, cũng không nguyện ý tiếp nhận trợ giúp của tôi, thậm chí ngay cả địa chỉ đều không để lại, nếu không hiện tại báo tin tức này cho hắn, nhất định hắn sẽ hết sức vui mừng."
Nghe thấy những lời Niệm Dao Băng nói, trong lòng Phương Minh lại mỉm cười, tự mình trở về Lữ Trí Thần không nhất định sẽ mừng rỡ, bởi vì hắn cùng Lữ Trí Thần không tính là bạn bè, trước đây sở dĩ Lữ Trí Thần sẽ mật báo cho mình, cũng chỉ là trả lại mình một cái ân tình mà thôi.
"Nhân tình của Niệm tiên tử tôi ghi nhớ trong lòng, sau này có chỗ nào cần dùng tới tôi cứ nói thẳng."
Thái độ của Phương Minh rất thành khẩn, mặc kệ Niệm Dao Băng có phải xuất phát từ nguyên nhân gì đó khác mới trợ giúp mình hay không, cho dù là xuất phát từ đầu tư, nhưng nếu người ta đầu tư ở tại trên người mình, đồng thời thực sự bỏ ra vốn liếng, vậy cũng nên hưởng thụ tiền lời từ đầu tư này.
Niệm Dao Băng biết thái độ này của Phương Minh đại biểu cho cái gì, mỉm cười cũng không tiếp lời, nhưng cũng không cự tuyệt, bởi vì cô ấy giúp Phương Minh vốn chính là xem trọng Phương Minh thời gian tới, không cần phải dối trá phủ nhận như vậy.
"Đây hẳn là thánh nữ do phái nào bồi dưỡng ra đi, xem ra có quan hệ không tệ với Phương Minh."
Phương Thiên thấy Phương Minh cùng Niệm Dao Băng nói chuyện với nhau, trên mặt lộ ra vẻ ý vị thâm trường, chẳng qua theo sau chính là cười khổ lắc đầu, vấn đề này không phải hắn có thể quản, hơn nữa đợi khi Phương Minh trở lại trong tộc, sợ rằng còn có thể có phiền toái không nhỏ.
Trước đây người em họ kia của mình đã ngang ngạnh đắc tội với một người phụ nữ, nếu để cho bên kia biết Phương Minh là con hắn, sợ rằng sẽ lập tức tìm tới cửa mà tính sổ.
Nghĩ đến vị kia, Phương Thiên liền có chút im lặng liếc nhìn bầu trời, người em họ nhà mình kia thế nhưng để lại một cục diện rối rắm không nhỏ, đứa cháu này của mình tốt nhất tạm thời không nên bại lộ thân phận thì hơn, bằng không mỗi ngày trôi qua tuyệt đối không khá giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận