Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 337: Sơn Hà Chi Điện, Thông Thiên Long Mộ

Chương 337: Sơn Hà Chi Điện, Thông Thiên Long Mộ
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
-----------------
Phương Minh ngừng lại ở vị trí cách đám bèo này hơn 10m, lúc này thủy thảo cũng đã thu về, chỉ là toàn bộ đáy nước hoàn toàn thay đổi hình dạng.
Từ xa nhìn lại, đáy nước hoàn toàn là một màu đỏ mờ mịt, một cỗ mùi máu tươi xông vào mũi. Phương Minh có thể thấy rõ ràng, ở trong đám thủy thảo bên ngoài cùng có vô số cỗ thi thể bị quấn ở nơi này, những thi thể này có cái chỉ còn lại xương trắng, mà có cái vẫn còn có huyết nhục.
Thủy thảo theo sóng lay động, thỉnh thoảng lộ ra bạch cốt âm u, có thể tưởng tượng đã từng có bao nhiêu người chết ở nơi này.
Trong đó ở vị trí cách cậu không xa có hai cỗ thi thể trên người vẫn còn mặc đồ lặn, rất hiển nhiên đó chính là hai người đàn ông trung niên đã xuống nước lúc trước, hai người bị thủy thảo này cuốn lấy, trắng trợn bị siết tới chết.
Dựa theo lời nói của lão giả kia, phương vị của bọn họ phán đoán chắc chắn là không sai, cấp trên của bọn họ cho bọn họ một vật nào đó để định vị, chỉ cần tiếp cận vị trí cổ mộ, vật kia liền sẽ phản ứng.
Lúc trước khi thuyền chạy đến vị trí này, vật kia đã xuất hiện phản ứng, nói cách khác vị trí của cổ mộ ở ngay dưới nước quanh đây.
Phương Minh ở độ sâu này bắt đầu mở rộng phạm vi tìm kiếm, chỉ là qua lại bơi sắp tới phạm vi ba mươi mét, vẫn không phát hiện lối vào cổ mộ, điều này làm cho trong lòng của cậu hơi kinh ngạc.
"Không đúng, mình lại quên một nhân tố rất quan trọng."
Phương Minh đột nhiên nghĩ tới một điểm, cậu chỉ là nghe lời của lão giả kia thế nhưng lại quên mất, bất kể là cái mộ gì, khi hạ táng tất nhiên là có dựa theo phong thủy, bởi vì cổ nhân rất chú ý phong thủy.
Phương vị. . . Phương vị. . .
Tại nguyên chỗ suy tư một hồi, Phương Minh đột nhiên bơi về phía sau, sau nửa giờ, cảnh tượng ở đáy nước lại thay đổi, ở đáy nước không có bất kỳ hải tảo nào nữa nhưng lại có mấy cây trụ đồng.
"Quả nhiên là như vậy, Di Hình Chi Huyệt."
Có thể nói rằng, mộ địa cần phù hợp phong thuỷ, mà cổ mộ dưới nước càng đặc biệt quan trọng, nếu như lão giả kia không nói sai, vậy phía dưới vị trí lúc trước kia đúng là có cổ mộ, nhưng tuyệt đối không phải cửa vào, mà là cửa tử.
Phong thủy của mộ địa dưới nước cùng lục địa có chút khác biệt, lục địa chỉ cần tầm long định huyệt là có thể, nhưng thủy long cùng long mạch ở lục địa khác biệt, cho dù là mộ địa dưới nước nào cũng đều phải dựa vào vị trí đã định sẵn di chuyển về phía trước một chút khoảng cách, về phần phải cách bao nhiêu, vậy quyết định bởi quy tắc của mộ địa này.
Nguyên nhân rất đơn giản, phong thủy dưới nước chú ý một câu khẩu quyết: Trước long hậu sóng, mà hết thảy tất cả những nguyên tắc này đều là vì sóng nước, đương nhiên trong chuyện này khẳng định còn có nguyên nhân càng thêm thâm sâu hơn, chỉ là Phương Minh hiện nay vẫn chưa biết được.
Bơi tới trước một trụ đồng trong số đó, mặt trên có điêu khắc đồ án minh văn mà cậu xem không hiểu, nhưng phương vị xếp đặt những thứ trụ đồng này cậu cũng đã từng gặp trong Vu sư trong truyền thừa: Phong Thủy Trận.
Trận pháp này theo nước mà thiết lập, một khi có người xông vào trong trận pháp, người này sẽ sóng nước do trận pháp thúc giục công kích, sóng nước như đao trực tiếp cứa ngang qua người kẻ xâm nhập, coi như là cường giả Địa cấp xông vào đều là cửu tử nhất sinh(1).
(1)Cửu tử nhất sinh: chín phần chết một phần sống
Mà cái này còn không là khả năng cường đại nhất của Phong Thủy Trận, khả năng cường đại nhất của Phong Thủy Trận chính là hầu như không cách nào phá giải trận pháp từ bên ngoài, trừ phi rút cạn nước nơi này.
Nhưng rất hiển nhiên, dựa vào tình thế trước mắt mà nói khả năng này là chuyện không thể nào.
Chẳng lẽ muốn không đánh mà lui?
Phương Minh có chút không cam lòng, đối với cái cổ mộ này cậu đúng là tràn ngập hiếu kỳ, hiếu kỳ nguồn gốc của cổ mộ, hiếu kỳ nhà họ Trần rốt cuộc đã lấy gì từ trong cổ mộ này ra ngoài, mà lại bị trói chặt ở chỗ này, lại còn cách mỗi một đời lại phải hi sinh người trong tộc.
Cậu càng hiếu kỳ cái quỷ thuyền kia, còn có lai lịch của chiếc hộp màu đen này...
Nhiều hiếu kỳ như vậy mới khiến cho cho cậu chọn tự mình xuống nước mạo hiểm, bằng không mà nói lấy tính tình của cậu là không thể nào hành động như vậy, đã biết dưới nước cất chứa nguy hiểm không lường được vẫn còn xuống nước.
"Năm đó tổ tiên nhà họ Trần khẳng định cũng là từng đến nơi này, hơn nữa cũng không hủy diệt trận pháp này, điều này nói rõ bọn họ là dựa vào những phương pháp khác đi vào, nhưng rốt cuộc là phương pháp kiểu gì đây?"
Phương Minh nhíu mày, trong đầu thật nhanh nhớ lại tất cả tin tức có liên quan tới trận pháp.
Phong Thủy Trận... Phong Thủy Trận...
Vài phút sau đó, trong mắt Phương Minh có tia sáng, bởi vì cậu đột nhiên nghĩ đến một khả năng, để nghiệm chứng khả năng này, cậu bơi tới trước một trụ đồng trong số đó, quan sát kỹ càng một lát, sau đó lại thay đổi một cái trụ đồng.
Tổng cộng sáu cái trụ đồng, mãi khi cậu bơi tới trụ đồng thứ năm cuối cùng Phương Minh mới có phát hiện, phía trên cái trụ đồng này có thiếu một khối, mà kích cỡ khối đồng bị thiếu hụt vừa vặn không sai lệch lắm với kích thước của chiếc hộp màu đen.
"Xem ra là bị mình nói bậy mà nói trúng rồi, chiếc hộp màu đen này quả nhiên là cái chìa khóa."
Đặt chiếc hộp màu đen lên trên trụ đồng, sau đó nặng nề vỗ xuống một cái, Phương Minh cả người bắt đầu đề phòng, vô cùng chăm chú quan sát tình huống phía trước.
Oanh!
Một dòng nước mạnh mẽ đột nhiên kéo tới, dòng nước này trực tiếp đẩy Phương Minh đến phía trước, mà cùng lúc đó chính là, sáu trụ đồng bắt đầu chuyển động, ở trung tâm của trụ đồng xuất hiện một cái huyệt động, dòng nước đều hướng phía hang động chảy tới.
Cỗ lực hút này hút cả thân thể của Phương Minh vào bên trong, mà Phương Minh cũng không chống lại, vươn tay với lấy chiếc hộp màu đen trên trụ đồng, sau đó thân thể liền là theo dòng nước chảy vào trong huyệt động kia.
...
Đợi khi tầm mắt của Phương Minh lại có thể rõ ràng một lần nữa, cậu phát hiện mình bị kẹt ở một cái động dưới nước rộng không quá 1m, dòng nước cuốn cậu vào đều chảy ra khỏi cửa động này.
Vẩy vẩy những giọt nước trên người đi, Phương Minh đứng lên, đưa mắt bắt đầu quan sát bốn phía, phát hiện bản thân đã vào trong một cái sơn động, rất hiển nhiên đây là một cái sơn động do nhân công đào móc mà thành, bởi vì ở phía trước của cậu xuất hiện một loạt thềm đá.
Quỷ dị nhất là, ở trong sơn động dưới nước này, ánh sáng cực kỳ sung túc, nhưng Phương Minh lại không cảm giác được ánh sáng này là từ đâu tới.
Không do dự nhiều, Phương Minh liền bước lên thềm đá, cẩn thận đi về phía trước, đại khái đi mấy trăm bậc đá, trong lòng Phương Minh tính toán, xấp xỉ đã đi lên tới độ cao chừng 20m.
Nói cách khác, lúc trước cậu theo dòng nước cuốn vào, đã chìm xuống rất sâu.
Mười phút sau, Phương Minh ngừng lại, không phải phía trước không có đường, mà là vì ở một bên thềm đá có một tảng đá cao hơn một trượng đứng sừng sững, trên đó viết một số chữ tượng hình.
Chữ tượng hình là chữ từ thời cổ xưa, Phương Minh cũng đã từng gặp một quyển ghi chép về chữ tượng hình từ vô số thư tịch mà sư phó đã cất giữ, chỉ là bởi vì chữ của thời đại kia cũng không nhiều, cho nên muốn suy đoán ý nghĩa của nó nhất định phải liên hệ với bên dưới.
Nhìn chằm chằm hàng chữ này nghiên cứu một phen, Phương Minh đại khái có thể đoán ra một chút.
Thủy Linh Đường, người sống ngừng bước, tự tiện xông vào bên trong, sinh tử tự phụ(2).
(2)Sinh tử tự phụ: sống chết tự chịu
Chữ thứ nhất là vẽ con cá, cho nên Phương Minh liền đoán hẳn là sinh vật có liên quan đến nước.
Chỉ là, nếu đã đến nơi này, chắc chắn cậu sẽ không bởi vì hàng chữ này mà buông tha.
Thế nhưng trước khi tiếp tục tiến về phía trước, Phương Minh bắt đầu vây quanh khối cự thạch(3) này quan sát đánh giá, càng xem càng kinh hãi, bởi vì lúc này cậu chú ý tới lai lịch của khối cự thạch này cũng không phải thứ tầm thường.
(3)Cự thạch: tảng đá lớn
"Thủy Thạch, một trong số Ngũ Hành Thạch, hơn nữa còn là Thủy Thạch lớn như vậy."
Phương Minh tắc tắc xưng kỳ, cái gọi là Ngũ Hành Thạch, đó là tảng đá có chứa năm loại thuộc tính khác nhau, theo thứ tự là kim mộc thủy hỏa thổ năm loại.
Ngũ Hành Thạch chủng loại không có định tính, tất cả đều được quyết định bởi thuộc tính nơi nó tồn tại, ví dụ như mượn một khối đá thông thường tới nói, dưới cơ duyên xảo hợp cũng có thể trở thành Ngũ Hành Thạch.
Trên thực tế, nếu như nói nghiêm túc, trên đời này tất cả tảng đá đều là Ngũ Hành Thạch, đều chứa một thuộc tính nào đó trong ngũ hành, nhưng chỉ có hàm lượng đạt được một trình độ nào đó mới có thể được xưng là Ngũ Hành Thạch.
Ngũ Hành Thạch có tác dụng rất lớn, ví dụ như khi nói tới mộ địa, mộ địa chú ý núi vây quanh nước, nếu có một khối Thủy Thạch bày ở nơi trước mộ 10m, có thể thay thế được một dòng suối nhỏ.
Mà Thủy Thạch lớn tới như vậy, tác dụng tương đương với một con sông rồi.
Điều kiện hình thành Ngũ Hành Thạch rất hà khắc, chí ít hiện nay giới tu luyện không có một người nào có thể định giá rõ ràng, nhưng trong giới tu luyện đều công nhận là, giá tiền giao dịch Ngũ Hành Thạch là tấc thạch tấc kim, một tảng Thủy Thạch lớn như thế thì hẳn phải tương đương với mấy tấn hoàng kim.
"Đại thủ bút nha."
Phương Minh đi quanh Thủy Thạch một vòng, chỉ là lập tức cậu liền sửng sốt một chút, bởi vì cậu phát hiện một hàng chữ ở dưới góc phải phía sau tảng đá kia, mà tên của người lưu chữ này làm cho cậu vô cùng kinh ngạc.
"Sơn Hà Chi Điện, Thông Thiên Long Mộ, danh bất hư truyền, nhưng không phải đạo của tôi, bỏ qua."
Lưu danh: Phương Chính.
Thấy tên này, trong lúc nhất thời Phương Minh không biết nên nói cái gì cho phải, vừa mới từ trong miệng Lăng Phong nghe được tên của người này, thật không ngờ ở chỗ này lại gặp được chữ viết của vị này.
Hơn nữa, ý trong lời nhắn nhủ của vị này, cơ duyên ở bên trong không hợp với con đường tu luyện của ông ấy, lại một lần là lựa chọn bỏ qua.
Đây rốt cuộc là một người trâu bò tới mức nào nha.
Phương Minh đột nhiên có một loại xung động, cậu rất muốn gặp một lần vị ngưu nhân(4) tên Phương Chính này, hạt giống Vu Sư tiện tay liền có thể tặng người, hiện tại đến nơi này, lại chướng mắt với cơ duyên nơi này.
(4)Ngưu nhân: người trâu bò, rất lợi hại tài giỏi
Sơn Hà Chi Điện, Đông Hải Long Mộ, chỉ là dựa theo cái tên này cậu có thể nghe ra cái cổ mộ này tuyệt đối là có địa vị phi phàm, bên trong nếu là có cơ duyên nhất định cũng là cơ duyên lớn.
Cười khổ một hồi, Phương Minh lúc này mới thu suy nghĩ ảo tưởng của bản thân, mặc kệ ngưu nhân này có để ý cơ duyên bên trong hay không, cậu cũng là muốn xông vào một lần.
Đi về phía trước.
Thềm đá biến mất, ở trước mặt Phương Minh xuất hiện một cái vực sâu, đối diện vực sâu này là một mảnh sương trắng mịt mờ, về phần phía dưới vực sâu càng là âm u thăm thẳm, sâu không thấy đáy.
Ở bên trong vực sâu này chỉ có một sợi dây xích, nói cách khác muốn đi qua vực sâu này chỉ còn cách giẫm lên xích sắt hoặc là cầm lấy xích sắt này rồi đi qua.
Chỉ là, Phương Minh chợt nở nụ cười, nguyên nhân là bởi lúc này ánh mắt của cậu nhìn lên phía trên, trong mắt có tinh quang.
"Vẫn là phải cảm tạ vị ngưu nhân kia, nếu không nhờ vậy thiếu chút nữa thì bị lừa."
Phía trên đầu cậu, trên đỉnh của thạch bích này có một cái điểm lồi không dễ thấy, nếu như không nhìn kỹ căn bản không phát hiện được, mà Phương Minh sở dĩ sẽ chú ý tới, là bởi vì cậu nhớ tới lời nhắn của vị ngưu nhân kia.
Sơn Hà Chi Điện, Thông Thiên Long Mộ.
Nếu là thông thiên, như vậy hẳn là phải hướng lên trên đấy, hơn nữa lúc trước cậu đi thềm đá cũng là không ngừng hướng lên trên, bởi vì hai yếu tố này, cẩn thận tỉ mỉ quan sát quả nhiên là có phát hiện.
Thạch bích cũng không cao, Phương Minh chỉ nhảy lên một cái là có thể chạm tới điểm lồi, ngón tay phát lực, đè mạnh điểm lồi xuống, sau đó, vực sâu xuất hiện biến hóa, từ dưới vực sâu chậm rãi mọc lên từng tòa thạch đài(5), tổng cộng chín tòa, mà mỗi một tòa thạch đài đều có một vật, vẻn vẹn chỉ là thấy vật trên thạch đài thứ nhất, Phương Minh cả người liền bị chấn động.
(5)Thạch đài: bệ đá
Bạn cần đăng nhập để bình luận