Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 151: Đệ tử xuất mã

Chương 151: Đệ tử xuất mã
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
----------------------
Bà đồng
Một người cao nhân có uy vọng vô cùng to lớn trong thôn, là bồ tát sống trong lòng Trương Tuyền Căn.
Khoảnh khắc khi Phương Minh nói ra bà đồng chính là người trong bóng tối ra tay hại cả gia đình lão ta, Trương Tuyền Căn cảm thấy như trời đất sụp đổ, lòng biết ơn sâu sắc suốt ba mươi năm qua của lão ta nay cũng đã bắt đầu dao động.
Lão ta là người trung thực, nhưng điều đó không có nghĩa lão ta là một người ngu ngốc!
Nếu như không nhờ có những lời nhắc nhở của Phương Minh, có lẽ lão ta còn khó có thể tin tưởng, thế nhưng bây giờ cẩn thận suy nghĩ lại, thời gian bà đỡ kia xuất hiện rồi biến mất thật sự vô cùng đáng ngờ.
Còn cả chuyện sau khi vợ của lão ta mất đi, bà đỡ này đúng thật luôn hung hăng vội vàng thúc giục ông ta hạ táng, còn lấy lý do vì cứu sống con trai của lão ta, nghịch thiên cải mệnh, vì thế nên chuyện tang sự của vợ lão ta đều do bà đồng một tay xử lý tất cả.
Khi đó trong lòng lão ta đã sớm hoang mang lo sợ, bà đồng nói sao thì răm rắp nghe theo như thế, cho nên từ khi vợ lão chết cho tới khi bà ấy được hạ táng, lão không hề nhìn thấy thi thể.
Bây giờ hồi tưởng lại, tất cả mọi chuyện thật sự quá khả nghi.
“Nếu như tôi đoán không lầm, con của lão hẳn là người thuần âm.”
“Đúng vậy, tiểu Long quả thật là người thuần âm.” Trương Tuyền Căn trả lời.
Bởi vì con trai luôn đau ốm bệnh tật nên Trương Tuyền Căn rất hay đi tới chùa thắp hương cầu thần phật bảo hộ, cùng đã từng mời thầy bói đoán mệnh, mà những hòa thượng cùng thầy bói kia cũng đã đoán được con trai lão ta là người thuần âm.
Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Hoa Minh Minh cùng Hồ Quang Vinh, Phương Minh lại giải thích: “Cái gọi là người thuần âm có nghĩa là bát tự toàn âm, mọi người cũng đã biết ngày sinh tháng đẻ của mỗi người được cấu thành từ ngày tháng năm và giờ, được gọi là tứ trụ.”
“Tổ tiên của chúng ta đã sáng tạo ra phương thức tính toán thời gian Thiên can địa chi, trong đó thiên can có mười, lần lượt là giáp, ất, bính, đinh, mậu, kỷ, canh, tân, nhâm, quý; mà địa chi thì có mười hai, chính là thứ khá quen thuộc với chúng ta tý, sửu, dần, mão, thìn, tị, ngọ, mùi, thân, dậu, tuất, hợi.”
“Mười thiên can cùng với mười hai địa chi lưỡng hợp, dù là dùng để tính năm hay tính tháng, tính ngày thì vẫn giống nhau, vì vậy một người khi sinh ra sẽ có tứ trụ: ngày tháng năm sinh và giờ sinh, mỗi yếu tố dựa theo thiên can địa chi để tạo thành tổ hợp, vừa đúng hợp thành tám chữ, mà tám chữ này cũng chính là bát tự mà người ta vẫn biết tới.”
“Thiên can có mười, được chia thành năm âm năm dương, năm dương lần lượt là: giáp, bính, mậu, canh, nhâm, năm âm là: ất, đinh, kỷ, tân, quý. Địa chi có mười hai, chia làm sáu âm sáu dương, sáu dương là: tý, dần, thìn, ngọ, thân, tuất, sáu âm là: sửu, mão, tị, mùi, dậu, hợi.”
“Ví như năm tân mùi, tháng đinh dậu, ngày đinh mùi, giờ đinh mùi, loại bát tự được hình thành từ những thuộc tính âm trong thiên can địa chi chính là người thuần âm.”
Phương Minh nói xong lại nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Hồ Quang Vinh cùng Hoa Minh Minh thì biết là bọn họ vẫn chưa hiểu, mà với chuyện này cậu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, thiên can địa chi là phương pháp vô cùng cổ xưa, hiện tại đa số người trẻ tuổi đều xem không hiểu. Nguyên nhân thiên can địa chi rất phức tạp là bởi vì nó ẩn chứa quỹ tích vận hành của những ngôi sao, là kết tinh trí tuệ của các bậc tiên hiền.
“Hiểu đơn giản là như vậy, phàm là những năm có lẻ không thể chia hết cho hai là năm âm, những tháng hai, bốn, sáu, tám, mười, mười hai lại là tháng âm, ngày và giờ sinh cũng sẽ được tính toán như vậy. Đương nhiên cho dù là thiên can hay là địa chi, đều là dương thiên cùng dương địa, hoặc là âm thiên cùng với âm địa, không thể nào xuất hiện trường hợp âm dương kết hợp với nhau.
Nghe được lời giải thích này của Phương Minh, Hoa Minh Minh với Hồ Quang Vinh mới lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, mặc dù vẫn còn chút mơ hồ nhưng so với lời giải thích lúc trước thì rõ ràng đã hiểu hơn nhiều.
“Bát tự của Trương Đức Long toàn âm, bởi vì là toàn âm nên mới dẫn tới âm thịnh dương suy, cơ thể cũng theo đó mà dễ dàng cảm ứng được một số vật không sạch sẽ, vì vậy sau khi sinh ra người thuần âm cha mẹ vẫn luôn cố gắng tìm cách tăng dương khí cho con mình.”
“Đối với người bình thường thì người thuần âm không phải là điều tốt, bởi vì nó mang ý nghĩa có quá nhiều thứ phải cố kỵ, ví như sau mười hai giờ đêm tuyệt đối không được ra ngoài đi lại, hay không thể đi tới nơi có âm khí quá nặng, không được đi leo núi, cắm trại…”
“Nhưng thật ra người thuần âm cũng không phải quá xấu, thiên đạo thật sự rất công bằng, có được tất có mất, người thuần âm có thể dễ dàng cảm nhận được âm linh vì thế nên rất thích hợp để làm một thầy âm dương, cũng rất thích hợp để làm đệ tử xuất mã.”
Mà khi nói tới đệ tử xuất mã giọng điệu của Phương Minh cũng trở nên nặng nề hơn hẳn.
“Phương nam có nhiều hòa thượng đạo sĩ, vì vậy mọi người có khả năng sẽ không hiểu đệ tử xuất mã nghĩa là gì, nhưng nếu đi tới phương bắc mọi người sẽ biết, đó là truyền thừa của Tất Mãn Nhất Giáo, cái gọi là đệ tử xuất mã chính là thờ phụng một vị tinh quái trong từ đường, tự xưng là tiên gia, thường thấy nhất chính là bọn tinh quái mãng xà vàng Bạch Liễu Khôi.”
Nhìn thấy đám người Hoa Minh Minh lại lộ ra vẻ khó hiểu, Phương Minh tiếp tục giải thích.
“Đệ tử xuất mã cùng thầy âm dương khác nhau, thầy âm dương dựa vào tự thân tu luyện, mà đệ tử xuất mã mặc dù cũng có bản lĩnh sưu hồn vấn quỷ thế nhưng đó không phải bản lĩnh của bản thân bọn họ, mà là dựa vào tiên gia tinh quái mà bọn họ thờ phụng.”
“Vì vậy xuất mã không xuất gia, những đệ tử xuất mã rất ít khi rời khỏi nhà của mình mà đi tới nhà người khác giải quyết vấn đề, bởi vì bình thường tiên gia thật sự không thể đi qua đi lại. Đây cũng là lý do vì sao xuất mã đệ tử chỉ có ở phương bắc, mà phương nam thì rất ít người biết đến.”
Giải thích tới đây Phương Minh hơi ngừng, nguyên nhân quan trọng khiến đệ tử xuất mã không xuống phía nam, chính là phương nam có đạo của phương nam, đệ tử xuất mã tới đây chính là vượt qua ranh giới.
Trong lịch sử, người phản đối đệ tử xuất mã mãnh liệt nhất chính là Mao Sơn, hai thế lực lớn này có thể nói là một mất một còn, vì thế mỗi người tự chiếm cho mình một nữa giang sơn, từ đó có câu nam mao bắc mã.
Sở dĩ Phương Minh chán ghét cùng xem thường đệ tử xuất mã chính là bởi vì đệ tử xuất mã chỉ biết dựa vào tinh quái mà tự thân không có thực lực, loại trợ lực này được người phương nam coi là đường tắt.
Đương nhiên đây chỉ là một trong số các nguyên nhân, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn chính là trước khi đệ tử xuất mã muốn mời tinh quái tới nhà thì phải chịu đựng tra tấn mà không phải người nào cũng có thể chịu nổi, có thể là bệnh ung thư, có thể là thân thể thiếu hụt…
Theo lời của đệ tử xuất mã thì những tiên gia đó đang ma luyện bọn họ, để bọn họ biết được khó khăn của nhân gian, chỉ có vượt qua thì mới có thể thành đệ tử xuất mã.
Người phương nam xưa nay vẫn khinh thường cách giải thích này, càng trào phúng những đệ tử xuất mã bản thân không thể tự học thành tài nên mới đi thờ cúng tiên gia, bái tinh quái làm thầy, thật sự là làm con người mất hết mặt mũi.
Nhưng nếu chỉ có vậy thì Phương Minh cũng không căm ghét đệ tử xuất mã, bởi vì cho dù bọn họ có đi đường tắt trong tu luyện, cuối cùng cũng là để giải quyết vấn đề của con người.
Thế nhưng những tiên gia mà đệ tử xuất mã này cung phụng rất cần công đức, bởi tinh quái tu luyện so với nhân loại còn khó khăn hơn gấp trăm lần, nếu như không đủ công đức sẽ không thể chống cự được thiên kiếp.
Bởi vì cần công đức nên những tinh quái này lựa chọn đệ tử của bọn họ, sau đó mượn nhờ cơ thể của bọn họ để tu luyện tích lũy công đức tại trần thế, chờ khi tích lũy đủ công đức thì bọn họ sẽ rời đi.
Có thể nói đây là mối quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi.
Nhưng đệ tử xuất mã cũng không đơn giản như vậy, cho dù là một trăm vạn năm cũng khó mà xuất hiện một người thích hợp để làm đệ tử xuất mã, mà cho dù có gặp được người như vậy cũng chưa chắc đối phương đã muốn làm đệ tử xuất mã, mà lùi một vạn bước, nếu như người đó thật sự muốn làm đệ tử xuất mã cũng sẽ lựa chọn tiên gia cường đại.
Chính vì những điều này khiến đệ tử xuất mã vô cùng thưa thớt, mà tinh quái muốn tích lũy công đức, không còn cách nào khác chỉ có thể dụ dỗ lợi dụng, ép buộc người khác trở thành đệ tử của nó, không thể không cung phụng nó trong nhà.
Mà thủ đoạn thường thấy nhất chính là quấn thân, làm cho người đệ tử nó muốn bị nhiễm bệnh, hoặc khiến cho gia đình người đó gặp chuyện xui xẻo, cuối cùng bắt buộc phải đưa nó về thờ cúng.
Mà Phương Minh chán ghét nhất chính là loại tinh quái này!
Phương Minh nhớ tới sư phụ cậu đã từng nói, tiên gia phân ra làm hai loại, bảy loại mãng xà vàng Bạch Liễu Khôi chính là loại tiên gia được nhiều đệ tử xuất mã tu luyện nhất, mà tinh quái nhiều không đếm xuể, đâu chỉ có bảy loại như vậy, có một số tinh quái sẽ bày ra thủ đoạn khác để có đệ tử.
Chỉ là những thủ đoạn này cực kỳ tàn nhẫn, thậm chí có những người đệ tử vì bị tinh quái quấn thân nên gia đình vốn dĩ an khang cũng trở thành nhà tan cửa nát.
Những lũ tinh quái như vậy không còn là tiên gia gì nữa, mà đệ tử của bọn chúng sau này, mỗi lần muốn bọn chúng giải quyết việc gì đều phải tốn thù lao không nhỏ.
“Bà đồng này chắc chắn cũng là một đệ tử xuất mã, nhưng nếu tôi đoán không sai thì tinh quái bà đồng này tu luyện lúc trước cũng đã chủ động quấn thân bà ta, mà không phải do bà ta chủ động mời tới.”
“Loại tinh quái này không cần công đức, chỉ muốn có người cung phụng hương hỏa, vì vậy sau khi vợ lão mang thai thì đã lọt vào mắt xanh của tinh quái, nếu có thể mượn dùng người thuần âm, nó không những có thể được cung phụng trong nhà thậm chí còn có thể đi đây đi đó, dụ hoặc này đối với lũ tinh quái thật sự là quá lớn.”
“Mà cũng bởi vì người thuần âm này cung phụng nó, là đệ tử của nó, cho nên nó cũng xem như không vi phạm pháp tắc của thiên đạo, sẽ không phải chịu bất kỳ hình phạt nào của ông trời.”
Phương Minh nhìn Trương Đức Long gằn từng chữ.
“Việc này… Thật sự là quá xấu xa rồi!”
Hoa Minh Minh cùng Hồ Quang Vinh vô cùng kinh ngạc, mà giờ phút này Trương Tuyền Căn đang nắm sài đao trong tay cũng run lẩy bẩy, tức giận tới không thể kìm nén mà run rẩy!
“Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn thì con trai của lão chắc chắn đã bị nó chiếm cứ thân thể.” Phương Minh cười lạnh: “Nhưng mà người tính không bằng trời tính, cuối cùng vẫn xảy ra bất trắc.”
“Ngoài ý muốn?” Hoa Minh Minh cùng Hồ Quang Vinh lại cảm thấy khó hiểu, bởi vì dựa theo lời Phương Minh thì Trương Đức Long này hẳn là phải phù hợp với những đặc điểm của người bị tinh quái quấn thân mới đúng, sao lại còn có ngoài ý muốn gì nữa?
Phương Minh nhìn Trương Tuyền Căn: “Lão còn nhớ thần bà này đã chết như thế nào sao?”
“Cái gọi là chết bất đắc kỳ tử chính là bị tinh quái này hại chết, mà việc tinh quái móc hai mắt của bà ta xuống chắc hẳn cũng là vì muốn trừng phạt bà ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận