Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 491: Quyết định không lý trí

Chương 491: Quyết định không lý trí
Trong sảnh lớn của lâu đài, Mercy từ dưới đất đứng lên, ánh mắt ông ta nhìn về phía Phương Minh mang theo vẻ sợ hãi, một người có thể chỉ dựa vào nắm tay mà đánh ông ta tới bờ vực cái chết, thực lực như vậy coi như là ở trong Huyết tộc ngoại trừ những đại nhân kia thì không ai có thể chống lại.
Phải biết rằng, mặc dù ông ta chỉ là một sơ ủng, nhưng chủ của ông ta, gia tộc Vlad là Huyết tộc có được huyết mạch mạnh mẽ nhất của thân vương Dracula, tiếp nhận máu của thân vương Dracula, trong số những sơ ủng thì năng lực biến thân của bọn họ là mạnh mẽ nhất.
Phải biết rằng coi như là sơ ủng cũng có thực lực sai biệt, mà căn nguyên thực lực của sơ ủng liền tới từ chủ của bọn họ, chủ của bọn họ càng mạnh mẽ, huyết thống càng tinh khiết thì tiềm lực của sơ ủng cũng lại càng lớn, tốc độ tăng trưởng thực lực cũng vượt lên trước những sơ ủng khác.
Cho nên, rất nhiều người khi muốn trở thành sơ ủng của quỷ hút máu đều chọn chủ nhân mạnh mẽ, đương nhiên cách lựa chọn này cũng giống Huyết tộc khi quyết định lựa chọn sơ ủng.
Huyết tộc mạnh mẽ không thiếu sơ ủng, thậm chí có Huyết tộc vì để thực lực của bản thân càng thêm mạnh mẽ, vốn đã là một thành viên của Huyết tộc lại vẫn muốn trở thành sơ ủng của những cường giả kia, mục đích chính là vì khiến cho huyết mạch càng tinh khiết, tổ tiên của gia tộc Corgi cũng chính là loại tình huống này.
Cũng chính bởi vì gia tộc Corgi là sơ ủng của gia tộc Vlad, cho nên người của gia tộc Corgi khi biến thân thành Huyết tộc sẽ có thực lực mạnh mẽ hơn những sơ ủng khác, chỉ bằng vào lực lượng đã có thể tiếp cận cấp bậc Địa Cấp.
Nhưng chính là bởi vì biết mình mạnh mẽ, Mercy mới càng thêm sợ hãi Phương Minh, bởi vì đối với phương Đông thần bí ông ta cũng có hiểu biết đôi chút, những người tu luyện ở phương Đông kia không giống phương Tây của bọn họ, người tu luyện phương Đông đa số là mượn dùng lực lượng thần kỳ trong trời đất này, thật giống như giáo hội những người đó vận dụng lực lượng của thượng đế vậy, nhưng sức mạnh của bản thân căn bản không đáng giá được nhắc tới.
Trong một cuốn ghi chép Mercy đã nhìn thấy tổ tiên ghi lại một lần đại chiến của phương Đông và phương Tây, lần đại chiến kia, một cường giả phương Đông dẫn động thiên lôi hạ xuống, toàn bộ phương Tây hơn mười vị cường giả trong nháy mắt tan thành mây khói, tràng diện cực kỳ kinh khủng.
Nhưng chính là như vậy một vị cường giả phương Đông, sau khi có một vị Huyết tộc cấp bậc hầu tước tiếp cận cơ thể liền trực tiếp bị vị Huyết tộc này dùng lực lượng mạnh mẽ xé rách.
Cho nên tổ tiên của Mercy từng lưu lại phương pháp như thế này, khi đối mặt với người tu luyện phương Đông, ra tay nhất định phải nhanh, tuyệt đối không cho phép người kia kéo dài khoảng cách để có cơ hội thi triển thuật pháp phương Đông thần bí.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Mercy lựa chọn vừa biến thân liền trực tiếp ra tay, chỉ là điều khiến ông ta không nghĩ tới là người tu luyện phương Đông họ Tần này lại có thân thể mạnh mẽ như vậy, hoàn toàn khác hẳn với những gì tổ tiên đã viết lại trong bút ký.
Chỉ dựa vào lực lượng của thân thể liền đánh bại chính mình, mà pháp thuật phương Đông càng thần bí cùng mạnh mẽ còn chưa có thi triển, Mercy đã không dám tưởng tượng nữa…
"Tôi xin lỗi vì sự lỗ mãng của tôi, hy vọng cậu Tần có thể tha thứ tôi."
Phương Minh mắt lạnh nhìn Mercy, Huyết tộc chính là Huyết tộc, trong xương vẫn là lãnh huyết thị sát khát máu đấy, nếu như không phải chính mình thực lực đầy đủ, vậy bây giờ cũng không phải ở chỗ này chấp nhận Mercy xin lỗi, mà đã trở thành một cỗ thi thể rồi.
"Trung Quốc có một câu là người không phạm tôi tôi không phạm người, người nếu phạm tôi, xin trả gấp mười."
Lời nói của Phương Minh khiến cho trên mặt Mercy đổ mồ hôi, ông ta biết người trước mắt này chính là thực sự động sát cơ, nếu như ông ta không đưa ra một câu trả lời thuyết phục cho đối phương mà nói, chỉ sợ cũng không thể sống sót rời khỏi tòa lâu đài này rồi.
"Cậu Tần, mặc dù tôi là tộc trưởng của gia tộc Corgi, nhưng trên thực tế đây chỉ là đối ngoại, gia tộc Corgi tôi còn có một số trưởng lão tồn tại, trong đó càng là có một vị tử tước trưởng lão, thế nhưng trải qua lần kiểm tra vừa rồi, thực lực của cậu Tần đã đạt được sự tôn trọng của tôi, hoàn toàn có tư cách trở thành anh của tiểu công chúa."
Lời của Mercy có hai cái ý, đầu tiên là ý nói gia tộc Corgi tôi còn có người mạnh mẽ hơn, nếu như cậu giết tôi vậy thì sẽ bị trưởng lão của gia tộc Corgi tôi truy sát.
Ý trong tầng thứ nhất là uy hiếp, ý ở tầng thứ hai liền là lấy lòng, ý là tôi thay mặt gia tộc Corgi tán thành thực lực của cậu, có thể trở thành anh của tiểu công chúa.
"Tôi có phải anh của tiểu công chúa hay không, điểm này không cần gia tộc Corgi các người thừa nhận." Phương Minh biết chút tâm tư nho nhỏ kia của Mercy, chẳng qua cậu cũng không thèm để ý, gia tộc Corgi có nhất cường giả Huyết tộc cấp bậc tử tước tồn tại, vậy thì tương đương với một vị cường giả Địa Cấp trung kỳ.
Cường giả Địa Cấp trung kỳ quả thật không phải là người hiện tại cậu đủ khả năng chống lại, nhưng nếu như đối phương thực sự xuất thủ, cậu cũng không phải là không có phương pháp đối phó, chí ít cậu còn có một sợi tóc mà sư phụ cậu đã lưu lại.
Chỉ có điều, nếu dùng sợi tóc này trên người gia tộc Corgi thì thật là tương đối lãng phí.
"Cậu Tần, tôi bảo đảm gia tộc Corgi tôi sẽ không tiếp tục có nửa điểm địch ý đối với cậu nữa, điểm này tôi xin lấy danh dự của gia tộc Corgi thề, hơn nữa bởi vì cô chủ nhỏ mà nếu sau này cậu Tần có nhu cầu gì, gia tộc Corgi tôi tuyệt đối sẽ toàn lực thỏa mãn."
Nghe được lời của Mercy, Phương Minh nở nụ cười, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn đưa bàn tay ra. Mercy thấy Phương Minh vươn tay, đôi mắt già nua lộ ra vẻ sợ hãi.
Nhưng đau đớn mà Mercy tưởng tượng chưa từng xuất hiện, tay của Phương Minh đặt ở trên đầu của ông ta, xoa tóc của ông ta.
"Ông Mercy, tôi có thể sờ chứ?"
"Được, được, tôi biết đây là phương thức biếu đạt sự thân thiết của người phương đông, từ nay về sau chúng ta chính là người một nhà."
Trên mặt Mercy lộ ra nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, lúc này đừng nói là sờ đầu, coi như là sờ soạng chim ông ta, ông ta cũng không dám nói gì, có thể bảo vệ tánh mạng là được rồi.
"Được rồi, vậy tôi sẽ không tiễn, ông Mercy đi thong thả."
Phương Minh phất tay ra hiệu Mercy có thể đi, Mercy liền vội vàng gật đầu, ngay cả chào hỏi khách sáo cũng không có vội vàng xoay người chạy ra ngoài sảnh lớn, bởi vì ông ta sợ mình đi chậm một chút, Phương Minh sẽ thay đổi chủ ý.
"Người ngoại quốc cũng là bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, còn tưởng rằng ông lão này kiên cường cỡ nào, thật không ngờ cũng là loại nhu nhược, vừa nãy nếu Phương Minh cậu bắt ông ta cởi sạch quần áo đi ra ngoài, phỏng chừng ông ta cũng sẽ làm theo." Nhìn bóng lưng Mercy chạy trối chết, Chu Hải bĩu môi nói.
Phương Minh chưa trả lời lại, chỉ là lông mày hơi nhíu liếc nhìn Alice.
Gia tộc của Alice có địa vị lớn như vậy ở Huyết tộc là điều mà cậu không nghĩ tới, đây cũng không phải là chuyện tốt lành gì.
Nếu như gia tộc của Alice vẫn tồn tại, kia đối với Alice đến nói là một chuyện tốt, bởi vì Alice có thể được gia tộc che chở, nhưng vấn đề quan trọng nhất lúc này là gia tộc của Alice đã bị giáo hội tiêu diệt rồi, toàn bộ gia tộc Vlad chỉ còn lại có một người là Alice.
Một gia tộc đã từng cực kỳ huy hoàng, một Huyết tộc có được huyết thống cao quý, thế nhưng tình cảnh hiện tại của Alice lại rất nguy hiểm, một khi thân phận của cô bé bị bại lộ, giáo hội bên kia tuyệt đối sẽ không buông tha Alice.
Cũng giống vậy, Huyết tộc bên này chỉ sợ cũng có người sẽ có ý đồ với Alice, bởi vì dựa theo lời của Mercy, gia tộc Vlad trước đây có không ít gia tộc phụ thuộc, tuy rằng đều bị giáo hội diệt tới không sai biệt lắm, nhưng vẫn là có con cá lọt lưới đấy, gia tộc Corgi chính là một cái ví dụ.
Đối với Huyết tộc khác đến nói, chỉ cần có thể nắm Alice trong tay thì chẳng khác nào có thể tiếp quản toàn bộ lực lượng Huyết tộc phụ thuộc của gia tộc Vlad, đây là một cỗ lực lượng khả quan.
Mặt khác chỉ riêng bản thân Alice liền đã có giá trị thật lớn, bởi vì Alice là con cháu đời sau của thân vương Dracula, sự tinh khiết của dòng máu trên người cô bé vượt xa Huyết tộc bình thường, mà đây đối với Huyết tộc khác đến nói cũng đủ để cho bọn họ điên cuồng.
"Phương Minh, thân phận của Alice không đơn giản, cậu phải chú ý đấy."
Phương Minh nghĩ tới đương nhiên Chu Hải cũng nghĩ tới, cậu ta mở miệng nhắc nhở Phương Minh, bây giờ Alice giống như một vũ khí hạt nhân, có người muốn hủy diệt cô bé nhưng cũng có người muốn có được cô bé.
"Tôi sẽ chú ý."
Phương Minh gật đầu biểu thị tự mình biết ý của Chu Hải, mà Alice lúc này dường như cũng cảm nhận được cái gì, từ trên ghế xuống chạy lên trước, bàn tay nhỏ ôm lấy bắp đùi của Phương Minh, ngẩng đầu, mắt to làm bộ đáng thương nhìn chằm chằm Phương Minh: "Anh, Alice rất biết điều."
"Ừm, anh biết Alice thật biết điều."
Phương Minh sờ sờ cái đầu nhỏ của Alice, ôm lấy Alice đi lên trên lầu, sau khi đưa cô bé vào phòng riêng của cô bé thì đặt cô bé lên giường lớn.
"Ngoan ngủ đi, có anh ở đây tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
Phương Minh cúi người hôn một cái lên cái trán bóng loáng của Alice, nhìn Alice từ từ nhắm hai mắt lại, vẻ mặt Phương Minh cũng có chút phức tạp.
Đối với cậu mà nói, lựa chọn tốt nhất thật ra là giao Alice cho gia tộc Corgi, bởi vì đối với gia tộc Corgi đến nói, Alice cô chủ nhỏ của bọn họ, lấy thái độ mà Mercy biểu hiện ra, đối với Alice bọn họ tuyệt đối là tràn ngập kính úy, sẽ chăm sóc cô như chăm sóc chủ của mình.
Giao Alice cho gia tộc Corgi tuyệt đối sẽ không khiến cô bé bị một điểm ủy khuất nào, mà chính cậu cũng có thể miễn trừ rất nhiều nguy cơ có thể xuất hiện, giáo hội phương Tây truy sát, còn có Huyết tộc ngấp nghé.
Lưng đeo cừu hận liều chết chạy trốn đến phương Tây, đối với Phương Minh đến nói việc quan trọng nhất cậu phải làm là đề cao thực lực của chính mình, trong thời gian ngắn nhất đề cao thực lực của chính mình sau đó giết trở về, cho nên việc đắc tội với quái vật khổng lồ như giáo hội phương Tây này thật sự không phải một sự lựa chọn sáng suốt.
Nhưng mà khoảng thời gian này ở chung với cô bé, Phương Minh đã sớm có cảm tình với Alice rồi, Alice vô cùng ỷ lại cậu, mà cậu cũng coi Alice như em gái của mình, nếu không mà nói cậu cũng sẽ không vội vã tìm gia tộc của Alice như thế.
Tâm trí của Alice không khác gì đứa bé ba bốn tuổi, cậu thật sự lo lắng cho Alice, dù cho gia tộc Corgi sẽ như chúng tinh phủng nguyệt chăm sóc Alice, nhưng nhân tâm thứ này là có thay đổi đấy, Tào Tháo lúc mới vừa cầm quyền chẳng phải một thân lòng son dạ sắt, nhưng cuối cùng thì thế nào đâu, ép buộc thiên tử ra lệnh cho chư hầu.
"Anh, không nên rời bỏ em."
Alice mới vừa nhắm mắt lại đột nhiên lại mở mắt, thấy Phương Minh đứng ở trước mắt liền vươn tay nắm thật chặt tay của Phương Minh.
Thấy vẻ mặt thương cảm này của Alice, trong lòng Phương Minh mềm nhũn: "Yên tâm, chỉ cần Alice không rời đi, anh tuyệt đối sẽ không rời khỏi Alice."
Nghe được lời của Phương Minh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Alice mới lộ ra dáng tươi cười, hai chiếc răng nanh nho nhỏ cũng lộ ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận