Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 615: Tới vậy rồi còn chưa chết

Chương 615: Tới vậy rồi còn chưa chết
Bên ngoài Cự Thạch Trận, khi người thanh niên của Băng Tuyết Thần Điện cùng Iveney một trước một sau xuất hiện, đoàn người một mảnh xôn xao, lão già của Băng Tuyết Thần Điện cùng mấy vị tổng giám mục Gamma sắc mặt buồn bã, xem ra Carlo này quả nhiên đã đắc thủ.
"Iveney cùng người thanh niên của Băng Tuyết Thần Điện đang kế thừa truyền thừa của thần linh cũng đều đã đi ra, Carlo thật sự muốn đuổi hết tất cả đối thủ cạnh tranh đang nhận truyền thừa ra ngoài, bản thân hắn chính là người duy nhất thừa kế truyền thừa của thần linh, thời gian tới còn ai có thể cạnh tranh với hắn?"
Những cường giả khác trong đoàn người cũng đều nhao nhao cảm khái, chẳng qua rất nhanh đã có người phát hiện có điểm gì đó không đúng.
"Không đúng, tại sao tôi cảm thấy khí tức trên người thánh nữ Giáo Hội cùng cái vị kia của Băng Tuyết Thần Điện có điểm gì đó không đúng, có một loại khí tức kỳ lạ nào đó đang tồn tại."
Có một vị cường giả mở miệng, mà lời của hắn khiến cho lão già của Băng Tuyết Thần Điện cùng đám người Gamma lập tức đưa mắt nhìn chòng chọc vào đệ tử nhà mình.
"Loại khí tức này… Đây là khí tức của thần linh Băng Tuyết, sẽ không sai, Hebrew đã chiếm được truyền thừa của thần linh?"
"Thánh nữ, truyền thừa của Thiên Sứ vẫn còn ở trên thân thể cô sao?"
Gamma cùng lão già của Băng Tuyết Thần Điện gần như đồng thời mở miệng, lúc trước vì ấn tượng ban đầu khiến bọn họ cho rằng sở dĩ đệ tử nhà mình ra ngoài ngay lúc này, nhất định là vì đã bị Carlo đuổi ra, bị mất truyền thừa của thần linh, giống y như ảnh tử của Hắc Ám Hội Nghị.
Nhưng bây giờ có những người khác nhắc nhở, bọn họ cũng nhanh chóng phát hiện điểm kỳ lạ trong khí tức trên người đệ tử nhà mình, hơn nữa với tư cách là cao tầng của mỗi thế lực, đương nhiên cũng có hiểu biết tương đối về thần linh.
Liền lấy Giáo Hội làm ví dụ, giáo sĩ bình thường không biết, thế nhưng Gamma những cao tầng này lại biết Giáo Hội có một con bài lớn chưa lật, đó chính là thần khí phong ấn mấy vị thần linh lưu lại, những thần khí này có năng lượng khủng bố, mặc dù chỉ có tác dụng một lần duy nhất nhưng tuyệt đối là tồn tại như vũ khí hạt nhân.
Gamma với tư cách là người lớn tuổi nhất trong số những tổng giám mục, đã từng nhìn thấy thần khí do một vị thần Thiên Sứ lưu lại, mà khí tức trên thần khí này giống y hệt khí tức trên người Iveney tản mát ra.
"Carlo đã chết, bị một vị cường giả viễn cổ đến từ Hắc Ám Hội Nghị đang ngủ say bên trong thần linh thành cổ giết chết."
Iveney cùng người thanh niên của Băng Tuyết Thần Điện không trả lời, người nói chuyện là một đệ tử thiên tài trẻ tuổi theo ra phía sau, nói hết tất cả những gì hắn đã nhìn thấy ra.
Xôn xao!
Hiện trường lần thứ hai một mảnh xôn xao, không ai nghĩ cái vị kia của Băng Tuyết Thần Điện cùng Iveney hành động như vậy có gì không ổn, đối mặt với cường giả như vậy, bảo trụ truyền thừa mới là lựa chọn chính xác nhất, về phần Carlo chỉ có thể nói vận khí của hắn quá không tốt.
Mọi người chuyển tầm mắt nhìn về hướng trưởng lão Hỏa Thần Giáo, lúc trước trưởng lão này còn đang mang trên mặt vẻ hả hê hăng hái, giờ khắc này sắc mặt trắng bệch, gương mặt hiện lên vẻ khiếp sợ và không thể nào chấp nhận được.
Ngay một khắc trước hắn còn đang đắm chìm bên trong giấc mộng thiếu chủ nhà mình mang theo truyền thừa của thần linh ra ngoài, sau đó cưới thánh nữ Giáo Hội Iveney làm vợ, toàn bộ Hỏa Thần Giáo đi lên con đường phục hưng, nhưng trong nháy mắt tất cả những hi vọng này đều tan vỡ, thiếu chủ nhà mình lại bị diệt.
"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tại sao đột nhiên lại xuất hiện một vị cường giả viễn cổ của Hắc Ám Hội Nghị?"
Trưởng lão Hỏa Thần Giáo gầm thét rống giận, chẳng qua khi vị đệ tử thiên tài kia kể lại tất cả những chuyện đã xảy ra, hắn nhưng lại đưa ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía Hắc Ám Hội Nghị bên kia.
Chỉ là cường giả Hắc Ám Hội Nghị bên kia không để ý tới hắn, nếu như Carlo còn sống, có thể bọn họ còn chừa lại cho Hỏa Thần Giáo mấy phần mặt mũi, nhưng bây giờ Carlo chết rồi, cộng thêm việc Carlo uy hiếp đuổi Ảnh Tử ra khỏi chiến trường thượng cổ, bọn họ không gây sự với Hỏa Thần Giáo đã không tệ rồi.
So sánh với trưởng lão Hỏa Thần Giáo đang vô cùng phẫn nộ, Giáo Hội bên này quả thật vui vẻ ra mặt, chẳng qua Gamma lập tức nghĩ tới điều gì, trầm giọng hỏi: "Thánh nữ, thần tử điện hạ đâu?"
Nghe được lời của Gamma, vẻ mặt đám người Hill trở nên khẩn trương hẳn lên, bọn họ vẫn còn nhớ kỹ lời tổng giám mục Gamma đã dặn dò bọn họ trước khi bọn đi vào, đó chính là nhất định phải bảo vệ thần tử điện hạ thật tốt, nếu như thần tử điện hạ gặp phải điều gì ngoài ý muốn, vậy bọn họ cũng phải chịu phạt.
Trên mặt Iveney không có chút lo lắng nào, từ tốn nói: "Thần tử không thể chạy tới thành cổ kịp thời, cuối cùng mất mạng ở trong màn sáng khủng bố, bởi vì chiến trường thượng cổ quá lớn, sau khi chúng tôi đi vào đã mất liên lạc với thần tử, căn bản chưa từng gặp nhau."
Iveney không lo lắng là có nguyên nhân, Tần Minh này đã chết rồi, mà chính mình lại chiếm được truyền thừa của thần linh, một thánh nữ chiếm được truyền thừa của thần linh đương nhiên phải có giá trị hơn một thần tử đã mất mạng.
Gamma trầm mặt không nói gì, tuy rằng trong lòng hắn tràn đầy phẫn nộ, nhưng hắn cũng biết đối với việc có nhất định phải trừng phạt đám người Iveney hay không không phải hắn có thể quyết định, vấn đề này chỉ có giáo tông mới có tư cách quyết định.
Ở trong lòng Gamma, Phương Minh cực kỳ trọng yếu, bởi vì hắn đã cho rằng Phương Minh là thần tử chân chính, mà thần tử là cái gì? Là Chúa chuyển thế, với tư cách tín đồ trung thành nhất của Chúa, cho dù thánh nữ đã đạt được truyền thừa của thần linh cũng không thể so sánh với Chúa.
"Chúc mừng Giáo Hội, chúc mừng cô Iveney chiếm được truyền thừa của thần Thiên Sứ."
Người thanh niên của Băng Tuyết Thần Điện vẫn luôn mang bộ dáng lạnh lẽo khó gần từ khi hắn xuất hiện tới giờ, lần này dĩ nhiên lại chủ động đi về phía Giáo Hội, ánh mắt nhìn về phía Iveney mang theo vẻ dị dạng.
Quan hệ giữa Băng Tuyết Thần Điện cùng giáo hội phương Tây vốn không tốt, giữa song phương thậm chí có thể nói tràn đầy hận thù, dù sao Giáo Hội phương Tây cũng đã từng thử chinh phạt Băng Tuyết Thần Điện, mà cũng có rất nhiều cường giả của Giáo Hội phương Tây chết trên tay Băng Tuyết Thần Điện.
Cho nên khi nhìn thấy Hebrew đi về phía Giáo Hội phương Tây bên kia, trưởng lão của Băng Tuyết Thần Điện nhíu mày một cái, nhưng khi hắn thấy ánh mắt của Hebrew nhìn về phía Iveney, trong đôi mắt già nua có tia sáng.
Lúc trước Carlo muốn se duyên cùng thánh nữ Giáo Hội Iveney, đưa tới rất nhiều thế lực ước ao, mà bây giờ Carlo chết rồi, lúc này người đã từng nhận được truyền thừa của thần linh cũng chỉ có Hebrew cùng thánh nữ Giáo Hội.
Một nam một nữ, đều đã đạt được truyền thừa của thần linh...
Lão già của Băng Tuyết Thần Điện biết Hebrew muốn làm gì, mà đối với suy nghĩ trong lòng Hebrew hắn cũng ôm thái độ ủng hộ.
Tuy rằng Băng Tuyết Thần Điện cùng Giáo Hội phương Tây có cừu oán, nhưng chỉ cần không phải loại thù hận thủy hỏa bất dung như giữa Giáo Hội cùng Hắc Ám Hội Nghị, chỉ cần có đủ lợi ích, kẻ thù cũng có thể biến thành đồng minh.
Hebrew chiếm được truyền thừa của thần Băng Tuyết, Băng Tuyết Thần Điện đương nhiên không cần phải lánh đời nữa, Băng Tuyết Thần Điện lại xuất thế, nếu như có thể hình thành liên minh cùng Giáo Hội phương Tây, như vậy sẽ có trợ giúp thật lớn đối với chuyện Băng Tuyết Thần Điện xuất thế.
Nếu như Hebrew có thể se duyên cùng thánh nữ Giáo Hội, đây thật là kết quả bọn hắn vui vẻ nhìn thấy, tin tưởng các trường lão khác trong thần điện cũng sẽ không phản đối.
Trưởng lão Thần điện có thể nhìn ra, những người khác ở đây đương nhiên cũng đều có thể hiểu rõ, cũng chính bởi vì vậy, những người này lần thứ hai đưa mắt nhìn về phía trưởng lão Hỏa Thần Giáo, dù sao ngay một khắc trước, Hỏa Thần Giáo thế nhưng thiếu chút nữa kết thành thông gia cùng Giáo Hội phương Tây, đây không phải đang công khai tát vào mặt lão sao?
Vẻ mặt trưởng lão Hỏa Thần Giáo rất khó coi, thậm chí không muốn tiếp tục ở lại đây thêm một phút giây nào nữa, hừ lạnh một tiếng trực tiếp dẫn theo đệ tử Hỏa Thần Giáo rời đi.
"Tiểu thư mỹ lệ, không biết tôi có thể may mắn được biết tên của cô không? À, đã quên tự giới thiệu mình, tôi là Hebrew. Haiya."
Tầm mắt của Iveney lúc này cũng rơi vào trên người Hebrew, không thể không nói luận bề ngoài Hebrew còn vượt lên Carlo một bậc, hơn nữa cái loại khí chất cao lãnh này của Hebrew càng thêm hấp dẫn người khác.
Hơn nữa, ở trong lòng Iveney, cô ta chiếm được truyền thừa của thần linh nên trên đời này người có thể xứng đôi mình, cũng chỉ có Hebrew đã từng nhận được truyền thừa của thần linh này mà thôi
"Iveney. Helen."
Iveney nói ra họ tên của mình, điều này làm cho vẻ mặt không ít người ở đây trở nên quái dị, bởi vì Iveney trả lời như vậy đại biểu cho cô ta thực sự có hảo cảm với Hebrew.
"Iveney. Helen, thực là một cái tên xinh đẹp êm tai, giống hệt như dung mạo của cô Iveney, đẹp tới khiến người ta say mê."
Hebrew vươn tay nắm lấy tay của Iveney, chuẩn bị hôn một nụ hôn xã giao, mà Iveney không ngờ lại không có ý cự tuyệt, tay phải bị Hebrew nắm, mắt thấy Hebrew sắp hôn xuống, chẳng qua đúng lúc này trong vòng sáng lại có người xuất hiện.
Tầm mười bóng người từ trong vòng sáng đi ra, đây là nhóm người cuối cùng bên trong chiến trường thượng cổ, mà theo những người này ra ngoài, Hebrew cùng Iveney đều liếc xéo nhìn sang.
"Ha ha, thiên tài tộc tôi ra ngoài rồi."
"Caleb cũng ra ngoài rồi, tôi biết ngay lấy bản lĩnh của Caleb tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện ở chỗ này."
Cường giả phía ngoài thấy thân ảnh đệ tử nhà mình xuất hiện, nguyên một đám lên tiếng cười như điên, lúc trước bọn họ vẫn luôn lo lắng đề phòng, hiện tại cuối cùng cũng có thể yên lòng, hơn nữa lần này chỉ cần có thể còn sống đi ra ít nhiều gì cũng đều có thu hoạch, cho nên đệ tử của bọn hắn cũng là như thế.
"Người của Giáo hội phương Tây ở đâu? Đang ở đâu?"
Chẳng qua trong số những người này có một bóng người lớn tiếng hô lên, ở trên lưng của hắn còn đang cõng một người.
Nghe được tiếng la tất cả mọi người nhìn sang hướng người này, khi thấy đối phương đang cõng một người trên lưng, không ít người lộ ra biểu tình nghi hoặc, duy chỉ có Gamma tại thời khắc này đột nhiên trở nên vô cùng kích động, hầu như ngay trong khoảnh khắc người này bước chân ra khỏi vòng sáng lập tức phóng tới trước mặt đối phương.
"Là thần tử điện hạ?"
Khoảng cách gần như thế, Gamma rốt cục cũng có thể xác định người đối phương đang cõng trên lưng chính là thần tử điện hạ, vốn cho rằng thần tử điện hạ đã chết ở tại chiến trường thượng cổ, hắn còn đang uể oải vô cùng, không nghĩ tới hiện tại lại có một kinh hỉ lớn như vậy.
"Ách, tổng giám mục, lúc nãy khi tôi đang chuẩn bị rời khỏi cổ thành đột nhiên phát hiện thần tử nằm ngất bên cửa thành, bởi vì còn có hô hấp cho nên tôi liền cõng hắn ra ngoài."
Người cõng Phương Minh là một chàng thanh niên, thế lực hiện tại của người thanh niên này có quan hệ không tệ cùng Giáo Hội, cho nên hắn mới cõng Phương Minh ra đây.
"Tốt, tốt, cậu làm rất tốt, cứu được thần tử đối với Giáo Hội đến nói chính là lập được công lớn, đợi sau khi tôi bẩm báo với giáo hoàng bệ hạ, nhất định sẽ khen thưởng cậu đầy đủ."
Trên mặt Gamma cùng mấy vị tổng giám mục đều lộ ra dáng tươi cười, mà Iveney cùng Hebrew hai người sắc mặt đột nhiên âm trầm xuống, Phương Minh không chết, vậy có nghĩa nếu Hebrew muốn theo đuổi Iveney chắc chắn Giáo Hội sẽ không đồng ý.
"Chết tiệt, như vậy cũng không chết, thực sự là mạng lớn!" Iveney âm thầm chửi bới trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận