Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 600: Màn sáng kinh khủng

Chương 600: Màn sáng kinh khủng
Hình chiếu biến mất, vẻ mặt của Phương Minh lại trở nên có chút không hiểu ra sao, nhất là sau khi nhìn xuống ngọn núi dưới chân mình kia, muôn vàn cảm khái.
Ai có thể nghĩ tới ngọn núi này ở vô số năm trước lại là chân của một vị cường giả, một thí thần giả.
Kiếm khí không hiểu sao biến mất, Phương Minh đứng ở đỉnh núi không biết nên nói cái gì, kỳ thực cậu đã tương đối rõ ràng bảo tháp muốn mình làm cái gì rồi.
"Chủ của mày dù sao cũng đã mất, buông chấp niệm này đi."
Ánh mắt của Phương Minh nhìn về phía thanh kiếm lớn, cậu tin tưởng thanh kiếm lớn có thể nghe hiểu được lời của cậu, bởi vì thanh kiếm lớn này có linh!
Chân của thí thần giả kia đã biến thành ngọn núi, nhưng cái tay gãy này vẫn còn vẫn duy trì dáng vẻ vốn có, chỉ có một khả năng duy nhất, chính là thanh kiếm lớn này đã che chở tay gãy, bởi vì thanh kiếm lớn này không thể nào chấp nhận được sự thực chủ nhân của nó đã rời đi.
Phương Minh từ từ tới gần chuôi kiếm, sau đó đưa tay ra, đưa bàn tay đặt trên chuôi kiếm!
Một giây, hai giây, ba giây...
Khi mấy phút trôi qua, vẻ mặt Phương Minh có chút xấu hổ, cái đó và tình tiết cậu tưởng tượng không giống nhau chút nào, tình tiết bình thường không phải hẳn là lúc này thanh kiếm lớn bị khí thế vương giả của cậu chinh phục, sau đó nhận cậu làm chủ sao?
"Quên đi, tao và mày vô duyên, vậy mày cứ cẩn thận đợi ở chỗ này cùng chủ của mày đi."
Phương Minh tìm cho mình một lý do, sau đó theo thân kiếm leo xuống, chẳng qua đúng lúc này bảo tháp lại có động tác, kim quang chiếu vào trên thân kiếm, chẳng qua cùng lúc đó kiếm khí kinh khủng kia lại một lần nữa xuất hiện.
Kiếm khí tràn ngập cùng kim quang đối kháng lẫn nhau, giống như đang tiến hành giao lưu nào đó, nhìn thấy hai lão đại này giao lưu, Phương Minh biết việc mà dựa vào trình độ của cậu có thể làm lúc này chính là lẳng lặng chờ, dù sao khoảng cách cấp bậc thật sự khác biệt quá lớn.
Mấy phút sau kim quang của bảo tháp biến mất, mà kiếm khí của thanh kiếm lớn cũng tiêu tán, chẳng qua ngay sau đó thanh kiếm lớn bắt đầu chậm rãi nhỏ đi, đến cuối cùng là "xíu" một tiếng hóa thành một đạo kiếm quang bắn về phía một tầng trong bảo tháp, biến mất không thấy gì nữa.
"Ách..."
Phương Minh rơi xuống đất, vẻ mặt cực kỳ xấu hổ, lúc trước cậu còn nghĩ sau khi bảo tháp cùng thanh kiếm lớn câu thông hoàn tất, có thể thanh kiếm lớn sẽ nhận cậu làm chủ, hiện tại xem ra là cậu suy nghĩ nhiều.
Thanh kiếm lớn bay vào trong bảo tháp biến mất không thấy gì nữa, mà bảo tháp cũng biến mất giống hệt, lúc này toàn bộ đỉnh núi chỉ còn lại một mình Phương Minh.
"Cảm tình từ đầu tới đuôi mình không lấy được gì cả!"
Cười khổ một cái, Phương Minh đi về phía chân núi, sau khi đi tới chân núi liền quay đầu thi lễ với núi này một cái, sau đó đưa mắt nhìn về phía bình nguyên cách đó không xa, đi về phía bên kia.
Lúc đi tới sườn núi cậu đã chú ý tới bên trong vùng bình nguyên kia hình như có một tòa thành cổ tồn tại, dưới tình huống đang không có mục tiêu, thành cổ này liền là mục tiêu trước mắt của cậu, trước tới nơi đó.
Vọng sơn bào tử mã (mắt thấy ngay trước mặt nhưng dường như lại cách rất xa)!
Mặc dù lúc ở sườn núi thấy được thành cổ, vốn lấy tốc độ của Phương Minh đi suốt một ngày mà vẫn không thấy hình bóng của thành cổ, có thể nghĩ khoảng cách này xa tới cỡ nào.
"A, nơi này là một mảnh hồ Bạc?"
Phía trước Phương Minh xuất hiện một hồ bạc loại nhỏ, chỉ là hồ này giống như một bãi nước đọng, không có bất kỳ giao động sóng nước nào, cũng không nhìn thấy bên trong có bất kỳ sinh vật gì tồn tại.
Giữa lúc Phương Minh quan sát hồ này, lông mày của cậu đột nhiên nhíu lại, hầu như không hề nghĩ ngợi thân thể lập tức thối lui về phía sau, mà ngay khi thân thể cậu lui về phía sau, một bóng đen hiện lên trên mặt nước, một đám hàn quang bắn về phía Phương Minh, nếu như không phải Phương Minh phản ứng nhanh vài phần như vậy, giờ phút này hàn quang đã rơi vào trên người của cậu rồi.
Ánh mắt của Phương Minh nhìn chằm chằm bóng người này, này là một vị người thanh niên trẻ tuổi, đối phương thấy Phương Minh không bị hắn đánh lén thành công, lúc này sắc mặt cũng hiện lên một tia ảo não.
"Không hổ là thần tử Giáo Hội, lại có thể phát giác sự hiện hữu của tôi!"
Nghe được lời nói của người thanh niên trẻ tuổi, biểu tình trên mặt Phương Minh không xuất hiện một tia biến hóa nào, nhưng trong lòng của cậu lại rất rõ ràng, vừa rồi sở dĩ có thể thối lui nhanh không phải bởi vì cậu nhận ra sự tồn tại của đối phương, mà là vì vào thời khắc ấy đáy lòng đột nhiên xuất hiện cảm giác nguy cơ, cho nên mới làm ra hành động thối lui về phía sau, dù sao nếu quả thật có nguy hiểm mà nói, như vậy khả năng rất lớn đến từ chính hồ này.
Thấy đối phương nhận ra mình, Phương Minh không cảm thấy bất ngờ, thân phận thần tử Giáo Hội vốn sẽ làm cậu trở thành nhân vật tiêu điểm, huống chi trước đây cậu còn đánh bại John, những người có tư cách tiến vào chiến trường thượng cổ hẳn đều sẽ chú ý tới mình.
"Thần tử điện hạ thực lực siêu quần, khiến người ta ngưỡng mộ, tại hạ cáo từ trước."
Crowe lòng sinh thoái ý, nhưng mà Phương Minh chỉ cười lạnh nhìn hắn, sau khi đánh lén mình không thành lại muốn bỏ chạy như vậy, trên đời này làm sao có thể có chuyện tốt như thế.
"Xem vẻ mặt này của thần tử điện hạ không phải đã hiểu lầm gì tôi đấy chứ? Lúc trước tôi chỉ thử dò xét thần tử điện hạ, hơn nữa cho dù thần tử điện hạ sợ rằng cũng không thể bắt tôi lưu lại nơi này, chỉ cần tôi muốn đi, thần tử điện hạ thật sự không làm gì được tôi."
Trên mặt Crowe mang theo nụ cười tự tin, không đợi Phương Minh trả lời liền xoay người một cái nhảy vào giữa hồ, tự hồ chỉ cần nhảy vào trong hồ này hắn sẽ không sợ Phương Minh truy kích nữa.
Ngay khoảnh khắc khi Crowe xoay người nhảy vào nước hồ, Phương Minh lập tức di chuyển, bởi vì đây là cơ hội tốt nhất, trong thời gian mấy giây ngắn ngủi ngay khi Crowe rơi xuống nước này cũng đã đủ để cậu xuất thủ.
XÍU...UU!!
Phương Minh tốc độ rất nhanh, trực tiếp đánh một quyền ra ngoài, nhưng mà quỷ dị chính là một quyền này của Phương Minh cũng không phải vung hướng Crowe, mà là vung về một phía khác trên mặt hồ.
Mà quỷ dị hơn là ngay phía trước quả đấm của Phương Minh, một bóng người cứ như vậy đột ngột xuất hiện ở nơi ấy, là người đàn ông sáu mắt, lúc này biểu tình trên mặt tựa như thấy quỷ nhìn về phía nắm tay đang đánh tới phía hắn.
Nếu như đứng ngoài quan sát, giống như là hắn chủ động chạy tới trước nắm đấm của Phương Minh.
Thấy biểu tình trên mặt đối phương, trên mặt Phương Minh hiện lên ý lạnh, ngay trước khi Crowe nhảy vào hồ nước, Phương Minh đã hoài nghi ở đây còn có những người khác đang mai phục, bởi vì vẻ mặt của Crowe quá bình tĩnh.
Hơn nữa quan trọng nhất là trong khi Crowe nói chuyện với mình, âm thanh rất lớn, nhất là khi nói mình không làm gì được hắn, âm thanh lại lớn thêm vài phần, cho dù có muốn khiêu khích chính mình cũng không nên làm vậy mới đúng, đây càng như là đang báo tin cho những người khác, truyền lại tin tức nào đó.
Chính là phát hiện những mánh khóe này, cho nên ngay khoảnh khắc trước khi Crowe nhảy xuống hồ nước cậu mới không vội ra tay, mà là điều chỉnh giác quan của mình đến trình độ nhạy bén nhất, thời thời khắc khắc chú ý động tĩnh bên hồ.
Mà ngay khoảnh khắc khi Crowe rơi vào hồ, Phương Minh cuối cùng cũng nhận ra một luồng năng lượng đang giao động dưới hồ, điều này cũng khiến cậu hiểu rõ, ở dưới nước này vẫn còn cất giấu một người chuẩn bị đánh lén.
Đối phương quyết định ra tay ngay khi Crowe nhảy xuống nước, bởi vì hành động cùng lúc với Crowe mới có thể ẩn giấu động tĩnh của hắn, hơn nữa theo hắn thấy Phương Minh nhất định sẽ không trơ mắt nhìn Crowe chạy trốn.
Đây là một sát cục liên hoàn không chê vào đâu được trong mắt Crowe cùng đồng bạn hắn, mà trên thực tế trước khi Phương Minh tới bọn họ đã lợi dụng chiêu này thành công giết chết một đối thủ có thực lực mạnh hơn bọn họ, tự thân không có bất kỳ tổn thương nào.
Cho nên lần này bọn họ lặp lại chiêu cũ, nếu quả thật có thể giết chết Phương Minh, không chỉ sẽ giảm thiểu một đối thủ cạnh tranh có thực lực mạnh mẽ, quan trọng nhất là giết chết Phương Minh rồi, cho dù bọn họ không nhận được chỗ tốt gì trong chuyến đi này cũng không sao, bởi vì sau khi ra ngoài bọn họ sẽ nhận được phần thưởng phong phú từ cao tầng trong tộc.
Crowe cùng đồng bạn của hắn đến từ Hắc Ám Hội Nghị!
Một quyền này Phương Minh không nương tay chút nào, một quyền đánh vào ngực đối phương, trực tiếp xuyên thấu ngực đối phương, máu trong nháy mắt vẩy ra, toàn bộ thân hình càng như diều đứt dây rơi về trên mặt nước.
Một kích mất mạng!
Trong lòng Phương Minh hiểu rõ uy lực một quyền này của mình, cho nên ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn thân thể người đàn ông này một lần, Phương Minh đưa mắt nhìn dưới nước, nhìn về phía vị trí lúc trước Crowe lặn xuống nước.
Chỉ là vài phút sau thân thể của Crowe cũng vẫn không xuất hiện, đến cuối cùng toàn bộ mặt hồ đều khôi phục sự yên ả, chỉ có thi thể của người thanh niên kia vẫn còn trôi nổi trên mặt hồ.
"Trực tiếp bỏ mặc đồng bạn của mình sao?"
Phương Minh không truy kích, bởi vì cậu cũng không am hiểu thuỷ chiến, mà giới tu luyện phương Đông cùng phương Tây có một điểm khác biệt rất lớn, đó chính là giới tu luyện phương Tây có rất nhiều chủng tộc thiên phú tồn tại.
Ở phương Đông, giới tu luyện hầu như đều là nhân tộc, ở đây gia tộc và môn phái làm chủ, thế nhưng ở phương Tây lại có rất nhiều chủng tộc, những chủng tộc này bởi vì có chút duyên cớ sinh ra đột biến gen, hình thành chủng tộc có thiên phú vượt xa người bình thường.
Cho nên trước khi chưa điều tra rõ ràng lai lịch của Crowe, Phương Minh chắc chắn sẽ không tự mình xuống nước.
Giết chết một người, Phương Minh tiếp tục đi thẳng về phương hướng thành cổ phía trước, trực giác nói cho cậu biết, nơi ấy cậu sẽ gặp được cơ duyên lớn.
Mà trong lúc Phương Minh đi thẳng về phương hướng thành cổ phía trước, ở địa phương khác cũng bạo phát chiến đấu, có người bị chết, có người bị thương thoát đi, có thể nói trải qua một đoạn thời gian thích ứng, lần này những tinh anh trẻ tuổi tiến đến chiến trường thượng cổ lại bắt đầu không kiềm chế được.
Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người lựa chọn đối đầu chính diện, vẫn có không ít người lựa chọn hèn mọn trốn tránh, cho dù có gặp đối thủ cũng lựa chọn lẩn tránh không ra tay, loại người này đa số người đều là người có thực lực thấp, bài danh ở phía cuối cùng.
Ba ngày sau đó Phương Minh vẫn còn đang đi về phía thành cổ, chẳng qua không bao lâu cậu đã dừng bước, sau đó mang trên mặt vẻ kinh ngạc nhìn về phía sau.
Ở chân trời xa xôi sau lưng cậu, bầu trời dĩ nhiên xuất hiện một màn xanh, chẳng qua lập tức Phương Minh lại phát hiện màn xanh này không chỉ xuất hiện ở phía sau lưng cậu, ở những phương hướng khác cũng xuất hiện, tạo thành một vòng xanh.
Quan trọng nhất là sau khi Phương Minh nhìn chằm chằm cái màn sáng màu xanh này một hồi, phát hiện cái màn sáng màu xanh này đang di động, đang không ngừng thu nhỏ lại.
Khi Phương Minh nghi ngờ không biết cái màn sáng màu xanh này có tác dụng gì, thì giờ khắc này ở bên cạnh màn sáng màu xanh, mấy bóng người đang điên cuồng chạy trối chết.
"Đây là có chuyện gì?"
"Dĩ nhiên chỉ giữ vững được ba giây liền biến thành bạch cốt, này rõ ràng chính là màn sáng trí mạng."
Mấy người kia sở dĩ điên cuồng chạy trối chết là vì vừa rồi khi cái màn sáng màu xanh này ra hiện ở bên cạnh bọn họ, có người bởi vì tò mò đi về phía màn sáng, kết quả mới tiếp xúc đến màn sáng không được ba giây, không ngờ lại hóa thành một bộ xương trắng.
Đã biết uy lực khủng bố của màn sáng màu xanh này, lại thấy được màn sáng màu xanh đang không ngừng co rút lại, những người này đâu còn dám đứng yên, chỉ có thể liều mạng chạy tới phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận