Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 265: Vu sư bốn sao

Chương 265: Vu sư bốn sao
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
----------------
Trong phòng, Phương Minh tắm thuốc sau đó đứng dậy, bất quá lúc này đây hắn cũng không có tiến nhập trạng thái tu luyện, mà đem hộp gỗ mở ra, nhìn mười cây cố hồn thảo trong hộp.
Cố hồn thảo, có màu đen, mọc sáu lá...
Mười cây cố hồn thảo trong hộp gỗ và cố hồn thảo được miêu tả bên ngoài giống nhau như đúc, điều này làm cho Phương Minh xác định đây đúng là cố hồn thảo.
Không phải hắn không tin Âm Sai, mà là người thì nên có tâm phòng bị, Âm Sai bị hắn lường gạt như vậy trong lòng tuyệt đối là mất hứng, nếu như cố ý thay một loại cỏ khác để hãm hại hắn một phát cũng không phải là không thể.
Xác định là cố hồn thảo, Phương Minh trong mắt cũng có vẻ kích động, lúc này đây cầu phú quý trong nguy hiểm xem như là thành công.
Đưa tay cầm cố hồn thảo trong hộp gỗ lên, đầu ngón tay mới vừa chạm vào thân cỏ, một khí tức âm lãnh theo đầu ngón tay truyền đến toàn thân của Phương Minh.
Khí tức âm lãnh này làm cho Phương Minh toàn thân nổi da gà, nhưng mà cùng lúc đó, một cảm giác mát mẻ thoải mái từ linh hồn của hắn truyền đến từ sâu bên trong.
Thân thể không thích ứng với khí tức của cố hồn thảo, nhưng đối với linh hồn mà nói, cố hồn thảo tản mát ra khí tức chỉ như trời hạn gặp mưa làm dịu.
Cách sử dụng cố hồn thảo rất đơn giản, đó chính là trực tiếp nuốt chửng.
Ngồi xếp bằng xuống, Phương Minh đem hoa trường sinh quan tưởng ra, sau đó, nuốt cố hồn thảo.
Cố hồn thảo vào miệng, một cảm giác băng lãnh làm cho hàm răng Phương minh suýt chút nữa bị đông lại, cái loại cảm giác này còn lạnh hơn cả cảm giác giá rét vào mùa đông
Lạnh tê dại.
Bất quá không giống với cảm giác mà thân thể truyền tới, Phương Minh có thể cảm nhận rõ ràng linh hồn mình đang thoát ra, hai cảm giác này hoàn toàn không giống nhau, vừa lạnh vừa nóng.
Lạnh rồi lại lạnh, Phương Minh tiếp tục nuốt cố hồn thảo, cả cây cố hồn thảo đều bị hắn nuốt vào trong bụng, Phương Minh trước tiên nhìn vào trường sinh quan tưởng.
Mười sáu tầng bảo tháp, lại một lần nữa xuất hiện trong tầm mắt Phương Minh.
Bảo tháp vẫn bị bao phủ ở trong mây mù, bất quá lúc này đây Phương Minh nhìn chòng chọc tầng thứ nhất của bảo tháp,giống như lần trước, không bao lâu hồn phách của hắn chính có cảm giác không ổn định, hồn phách lại một lần nữa muốn xuất ra.
Chỉ là đúng lúc này, một năng lượng âm lãnh đột nhiên dũng mãnh nhập vào hồn phách của hắn làm cho hồn phách lung lay bắt đầu ổn định một cách chậm rãi.
Phương Minh biết đây là tác dụng của cố hồn thảo, cố định hồn phách, bao quát thần hồn, đây chính là công hiệu lớn nhất của cố hồn thảo.
Dựa vào công hiệu của cố hồn thảo, Phương Minh rốt cục có thể nhìn thấy rõ ràng tầng thứ nhất của bảo tháp rồi.
Tầng thứ nhất, rỗng tuếch, không có gì cả.
"Sao lại thế? Trong tháp không có gì hết? "
Đang lúc Phương Minh còn nghi ngờ, hắn phát hiện mình đã xuất hiện ở bên trong tháp, xuất hiện ở tầng thứ nhất của bảo tháp.
"Đây là hồn phách của mình tiến nhập hay là ảo ảnh? "
Phương Minh không dám xác định, thế nhưng hắn có thể khẳng định là, thân thể của hắn không có tiến nhập bảo tháp, bởi vì ... có thể thấy bảo tháp này không có thật.
Một tòa bảo tháp xuất hiện trong tâm tưởng, cũng không phải là tồn tại có thực, tự nhiên là không thể hút thân thể của hắn vào đây.
Bất quá Phương Minh hiện tại không muốn nghĩ đến những chuyện này, hắn hiện tại đang quan tâm việc mình xuất hiện ở đây có gì tốt.
Ánh mắt bắt đầu quan sát tầng một của bảo tháp này, chỉ có mấy cây cột bên ngoài, không có đồ đạc gì, bất quá khi hắn ngẩng đầu nhìn về phía phía trên liền nhất thời bị chấn kinh.
Trên đỉnh tầng một có một cái hình bát quái khổng lồ, nói là bát quái nhưng Phương Minh cũng không dám xác định, bởi vì ... cái bát quái này quá đơn giản, thậm chí ngay cả tám phương vị cơ bản nhất cũng không có.
"Đây là hình vẽ gì? "
Giữa lúc Phương Minh đang suy nghĩ, hình vẽ đơn giản phía trên đỉnh đầu cũng bắt đầu động, chậm rãi chuyển động, mà theo hình vẽ này chuyển động, sau một khắc, ánh sao lấp lánh xuất hiện ở phía trên đỉnh đầu của hắn.
"Đây là? "
Lúc này đây Phương Minh chân chính biến sắc, bởi vì ... ngôi sao này chính là ngôi sao mà hắn cảm ứng được mỗi khi tu luyện.
Không giống ở chỗ, ngôi sao này rực rỡ hơn nhiều so với ngôi sao mà hắn cảm ứng được.
"Đây là đang cho ta thấy biến hóa trong công pháp mà ta tu luyện sao? Nếu như đổi thành người khác sẽ hiển lộ ra khả năng của họ sao? "
Phương Minh không biết đáp án, thế nhưng hắn biết hiện tại với hắn mà nói quan trọng nhất không phải đáp án, mà là nắm cơ hội này, đây là cơ hội tốt ngàn năm có một.
Ngồi xếp bằng xuống, Phương Minh bắt đầu tiến nhập trạng thái tu luyện, tinh huy lực của những ngôi sao rực rỡ do sao Văn khúc dẫn đầu bắt đầu rơi xuống cơ thể của hắn, mà những ngôi sao này là tự nguyện rơi xuống
"Đây là tinh huy lực tinh khiết? "
Phương Minh mang trên mặt vẻ khiếp sợ, bởi vì ... năng lượng của các ngôi sao này đã được thanh lọc, có nghĩa là hắn có thể hấp thụ chúng hoàn toàn mà không lo lắng tới bất kỳ tác dụng phụ nào.
Chỉ trong nháy mắt như thế, Phương Minh chính là biết, cái này với hắn mà nói là một cơ hội to lớn, bởi vì điều này có nghĩa là khi tu luyện hắn không cần lo đến việc hấp thụ sức mạnh của các ngôi sao khác nữa.
Thậm chí, ở trong bảo tháp này, nhìn lên ngôi sao, cho dù là tinh huy của mặt trời hắn cũng có thể tu luyện.
Đây giống như hành vi ăn gian.
"Có lẽ là do cố hồn thảo nên mình xuất hiện ở đây, cũng có thể nói ta rất có thể chỉ có mười lần cơ hội vào được đây, đã như vậy thì không thể lãng phí được. "
Phương Minh quả đoán như vậy, không lãng phí một chút thời gian nào nữa, bắt đầu liều mạng hấp thu tinh huy lực.
Hơn mười đạo tinh huy rơi vào thân thể hắn, thấm vào bên trong cơ thể cuối cùng toàn bộ hội tụ về phía đan điền.
Lúc trước khi Phương Minh hấp thu tinh thần lực phải cẩn thận từng li từng tí không đụng chạm vào các ngôi sao khác ngoại trừ sao Văn Khúc, cho nên tốc độ hấp thu cũng không nhanh, bất quá bây giờ, hắn thậm chí không cần hấp thu, chỉ ngồi yên tiếp nhận là được.
Những ngôi sao này điên cuồng phát ra tinh huy lực bên trong đan điền hai khỏa sao Văn Khúc ngưng tụ tinh huy châu và một nửa tinh huy do mặt trời ngưng tụ ra.
Không đến một khắc đồng hồ, hai khỏa sao Văn Khúc tinh huy đột nhiên nứt ra, hóa thành một bãi chất lỏng màu xanh, bất quá chỉ sau đó một khắc, loại chất lỏng này lại từ từ đọng lại, cuối cùng hợp thành ba viên tinh huy châu.
Tam tinh.
Trong một khắc đồng hồ, cảnh giới của Phương Minh lại một lần nữa đột phá, đạt được trình độ vu sư tam tinh.
Nếu như đổi thành ngày hôm qua, có người nói với Phương Minh sẽ tăng một sao mỗi một lần tu luyện, Phương Minh tuyệt đối sẽ không tin tưởng, bởi vì ... tinh huy châu này càng về sau càng khó tăng thêm một viên, ngưng tụ được hai viên tinh huy châu sẽ được thêm hai sao, ngưng tụ ba viên tinh huy châu thì được gấp bốn…
Cho nên, mục tiêu lúc trước của Phương Minh là trong vòng ba năm đột phá đến cảnh giới ba sao là được rồi, thật không ngờ lúc này đây cố hồn thảo dĩ nhiên đã khiến hắn bừng tỉnh.
Hơn nữa, chưa hết, sau khi ba viên tinh huy châu màu xanh xuất hiện, tinh huy lực của những ngôi sao kia sau khi dũng mãnh tiến nhập sẽ tiến về phía nửa viên tinh huy châu màu vàng được tinh huy lực của thái dương ngưng tụ.
Tinh huy châu màu vàng cũng bắt đầu chậm rãi ngưng tụ ngày càng lớn, tuy tốc độ rất chậm, nhưng vẫn có thể cảm nhận được nó đang ngưng tụ và lớn dần.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, đến cuối cùng Phương Minh đã tiến nhập vào cảnh giới tiếp theo là vong ngã.
Cũng không biết qua bao lâu, Phương Minh mãi đến khi phát hiện ngôi sao trên đỉnh đầu biến mất rồi mới từ trong trạng thái tu luyện tỉnh táo lại, sau khi hắn tỉnh lại, hết thảy chung quanh thay đổi, bảo tháp biến mất, hiện tại trước mắt hắn chỉ có đóa hoa trường sinh quan tưởng kia.
"Thì ra đã ba canh giờ trôi qua? "
Liếc nhìn thời gian, Phương Minh trên mặt có vẻ kinh ngạc, ba canh giờ chính là sáu tiếng đồng hồ, tuy trước kia hẵn cũng từng tu luyện, nhưng chưa bao giờ tu luyện lâu như vậy, bởi vì hắn còn phải duy trì 4 canh giờ để ngủ.
Bất quá so với thu hoạch, Phương Minh cũng không thèm để ý đế thời gian đã tiêu tốn.
Sáu giờ, lập tức từ vu sư hai sao tăng lên thành bốn sao, đây là một bước đại nhảy vọt, vu sư bốn sao, nếu như dựa theo tu luyện giới hiện tại mà nói, đó chính là tương đương với nhân cấp tầng chín, có thể nói chỉ cần không phải gặp phải cường giả địa cấp thì hắn đều không sợ.
"Lần này đúng là đã cược thắng rồi. "
Phương Minh trên mặt có vẻ thỏa mãn, một lần đánh cược, chiếm được mười cây cố hồn thảo, mà bây giờ chỉ sử dụng một cây liền tăng thực lực lên tới vu sư bốn sao. Tuy bốn sao và năm sao chênh lệch rất lớn, nhưng vẫn còn dư lại chín cây cố hồn thảo chưa dùng, có đến ba thành cơ hội đột phá đến đẳng cấp vu sư năm sao.
Mặc dù không chắc là có thể đột phá, nhưng ít ra cũng có thể tiếp cận được đẳng cấp vu sư năm sao
Bất quá Phương Minh cũng biết, không phải cố hồn thảo có công hiệu mạnh mẽ như vậy, mà là bởi vì bảo tháp.
Cho tới bây giờ Phương Minh đã xác định, toà bảo tháp tuyệt đối là một chí bảo cực kì công hiệu, thậm chí so với chí bảo của hai nhà phật đạo đều không kém chút nào.
Phải biết rằng, lúc này mới chỉ là tầng thứ nhất, mà toàn bộ bảo tháp tổng cộng là có mười sáu tầng, tầng thứ nhất đã như vậy, mười lăm tầng còn lại có khi nào lại có tác dụng nghịch thiên chăng?
Nghĩ tới đây, Phương Minh trên mặt càng kích động, bảo tháp này nhất định chính là tạo ra dựa theo nhu cầu tu luyện của hắn.
"Là vu sư bốn sao, mình sẽ thi triển được rất nhiều thuật pháp. "
Phương Minh đi ra khỏi phòng, đi vào trong sân, lão Hoàng đang ngủ ở cửa mở mắt liếc nhìn Phương Minh, lại lập tức nhắm mắt ngủ tiếp.
Đứng trong sân, Phương Minh chậm rãi giơ tay phải lên, ở tay trái của hắn, xuất hiện một đoàn ánh sáng màu xanh, còn chính giữa tay phải của hắn xuất hiện một đoàn hào quang màu vàng.
Hai tay vũ động, sau một khắc, Phương Minh đẩy hai tay về phía trước, cái cây cách đó mười mét giống như bị một thanh đao vô hình chép đứt.
"Vu sư bốn sao, không cần dùng thuật pháp cũng có thể vận dụng tinh huy lực trong cơ thể, quả thế. "
Phương Minh nói nhỏ một câu, đẳng cấp của Vu sư bốn sao chẳng khác nào cao thủ có nội công cao cường trong võ hiệp, có thể dùng nội lực đả thương người khác.
Nói đơn giản, chính là trước khi trở thành vu sư bốn sao, năng lực vu sư của Phương Minh Vu phải dựa vào thuật pháp mới có thể thi triển được, nhưng sau khi đạt đến bốn sao, không cần niệm khẩu quyết hay bấm phá quyết, hắn cũng có thể dùng được sức mạnh của vu sư .
Bạn cần đăng nhập để bình luận