Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 798: Tôi là Tần Thủy Hoàng, thu tiền

Chương 798: Tôi là Tần Thủy Hoàng, thu tiền
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
Trong cửa hàng Vu Đạo!
Đại Trụ đang ở cùng hai người đàn ông lớn tuổi, chỉ có điều hai ông lão này rõ ràng rất không yên lòng, nhất là một ông lão trong số đó, càng là thỉnh thoảng đứng lên muốn rời khỏi.
"Lão Từ à, ông ngồi chờ một lát đi, sư phụ tôi sắp trở lại rồi." Một ông lão khác mở miệng khuyên nhủ.
"Lão Tiền, không phải tôi không chờ, nhưng mà lập tức tới thời gian vào triều rồi, nếu tôi còn không đi, bệ hạ sẽ tức giận đấy, thật vất vả tôi mới có thể lên tham gia chánh sự, nếu như vì vắng mặt trong buổi triều mà bệ hạ trách tội xuống, chức quan này đều sẽ khó mà giữ được."
Đại Trụ đang đứng bên cạnh nghe đến lời của ông lão, khóe miệng co quắp một cái, tuy rằng hắn học ít, đọc sách ít, không biết tham gia chánh sự là cái chức quan gì, nhưng cũng biết bây giờ là thế kỷ hai mươi mốt, hoàng đế gì gì kia từ đâu tới kia chứ?
"Ông có cái rắm chức quan, lão Từ ông tỉnh táo cho tôi, cái gì mà hoàng đế, ông đó chính là bị người lừa gạt."
"Bị lừa, không thể."
...
Phương Minh mới đi tới cửa lớn của cửa hàng Vu Đạo, người còn chưa vào liền nghe được đoạn đối thoại bên trong, vẻ mặt trở nên có chút cổ quái, phát hiện ở niên đại này còn có hoàng đế, điều này khiến cậu nhớ lại một tiết mục ngắn: Ta là Tần Thủy Hoàng, thu tiền.
Ban đầu đây là thủ đoạn của tên lừa gạt, nói bản thân mình là con riêng của một người nào đó, sau đó bản thân có bao nhiêu tài sản bị phong lại, chỉ cần chuyển cho hắn một số tiền, đến lúc đó hắn sẽ trả lại cho người chuyển vài trăm triệu.
Mà có cư dân mạng căn cứ câu chuyện lừa gạt này bắt đầu bịa đặt đủ loại tiết mục ngắn, trong đó bản vô lý nhất dĩ nhiên chính là: ta là Tần Thủy Hoàng, kỳ thực ta cũng chưa chết, ta có một trăm tấn hoàng kim ở Hàm Dương, hiện tại ta cần năm nghìn đồng mua lại mảnh đất đã chôn hoàng kim lúc trước kia, tài khoản chính là số điện thoại di động, Wechat hay Alipay (1) đều được, đợi sau khi đào được vàng lên, ta liền đưa tam quân của ta sống lại, để cho ngươi làm thống soái tam quân.
(1) Alipay là một ví điện tử tại Trung Quốc do tập đoàn Alibaba Group sở hữu và phát triển. Hiểu một cách đơn giản nhất, Alipay là một kênh trung gian để thanh toán, ở nó giống như tài khoản của ngân lượng, hoặc Paypal vậy
Loại thủ đoạn lừa gạt này kỳ thực rất thấp kém, cơ hồ là sẽ không có người sẽ mắc lừa, mọi người cũng chỉ coi nó như một câu chuyện tiếu lâm mà thôi, dù sao đầu năm nay cơ hồ không có người nào có chỉ số thông minh thấp tới như thế.
Cho nên, nghe tới lời lão Từ nói, Phương Minh đều cảm thấy có chút sợ ngây người.
"Lão sư, thầy trở lại rồi!"
Tiền Gia Lý thấy Phương Minh đang đứng ở cửa, vẻ mặt kích động đi lên nghênh đón, chính là người trẻ tuổi trước mắt đã dẫn dắt hắn đi lên một con đường khác, cho hắn biết thế giới này thật sự có huyền học tồn tại.
"Lão Tiền, ông đây là…?"
Phương Minh nhìn Tiền Gia Lý, trên thực tế cậu có chút áy náy đối với vẫn Tiền Gia Lý, dù thế nào đi nữa thì Tiền Gia Lý vốn là người đã theo nghề kiến trúc, lại còn là nhân tài xuất chúng, nếu như mình không nói cho hắn biết quá nhiều về chuyện phong thủy, hắn xấp xỉ có thể sống lâu trăm tuổi, nghỉ ngơi thật tốt, nhưng từ sau khi khiến Tiền Gia Lý biết tới phong thuỷ, lão già này lại cứ như người mới đi học, đầu nhập toàn bộ tâm thần đi vào.
Chỉ là năm tháng không buông tha người, người lớn tuổi như vậy càng nghiên cứu thì càng hao tổn tâm thần, tâm thần tiêu hao nhiều cũng sẽ khiến tinh khí thần của mình ít dần đi.
"Quên đi, lúc rảnh rỗi lại kê cho ông ta một phương thuốc tẩm bổ vậy."
Trong lòng có quyết định, Phương Minh lại đưa mắt nhìn về phía người già bên cạnh Tiền Gia Lý, người già này có tuổi tác không lớn hơn Tiền Gia Lý bao nhiêu, hơn nữa ăn mặc cũng rất thể diện, liên tưởng đến thân phận của Tiền Gia Lý, trong lòng Phương Minh cũng đã có hiểu biết đại khái, vị này hẳn cũng là một giáo sư chuyên gia nào đó.
"Lão sư, đệ tử giới thiệu cho thầy một chút, đây là đồng nghiệp từng tại viện khoa học cùng đệ tử, tên Từ Khắc."
Từ Khắc nghe thấy những lời Tiền Gia Lý nói, đưa mắt nhìn thoáng qua Phương Minh, đột nhiên oán giận nói: "Lão Tiền, ông nói tôi không đáng tin bị gạt, tôi thấy ông còn không đáng tin cậy hơn tôi, người này tuổi trẻ như vậy đã có thể làm sư phụ ông, ông mới là người bị gạt."
"Lão Từ, lão sư là người có bản lãnh thật sự, có câu nói là cầu đạo chẳng phân biệt được trước sau, đạt giả vi sư."
"Được được được, vậy ông cứ ở đây nghe thầy của ông giảng khóa đi, tôi muốn đi tham gia lễ triều của tôi, ah đúng rồi, vấn đề này hiện nay còn phải giữ bí mật, lão Tiền ông cũng đừng để tôi bị lộ ra ngoài, bằng không dựa theo luật lệ tôi sẽ bị nhốt vào thiên lao."
Từ Khắc nói xong cũng muốn đi thẳng tới cửa cửa hàng, chẳng qua Phương Minh lại ngăn ở cửa, không phải cậu thích xen vào việc của người khác, mà là cậu chỉ có lòng hiếu kỳ thôi.
Từ tướng mạo của người trước mắt này có thể thấy được, cũng không phải trúng tà hoặc là bị người khác thôi miên, đã như vậy, một phần tử trí thức đã được giáo dục đại học, lại vẫn sẽ tin tưởng có đế hoàng cổ đại sống đến nay, ngược lại cậu muốn biết làm sao người kia có thể đầu độc lão ấy được.
"Ông Từ không cần lo lắng, cá nhân tôi cũng rất tin tưởng những điều này, không biết ông Từ có thể nói với tôi một chút tình huống cụ thể của mấy người hay không? Nhìn xem tôi có thể gia nhập chung với mấy người không..."
Nghe được lời nói của Phương Minh, vẻ mặt Từ Khắc mới dễ nhìn hơn một chút, về chuyện chính mình làm quan, ngay cả con gái của mình hắn cũng không có nói cho, duy chỉ nói cho lão Tiền, nhưng lão Tiền lại vẫn không tin, còn nói hắn bị gạt, điều này khiến hắn có một loại cảm giác bị phản bội.
"Còn là người anh em cậu có kiến giải, nếu như cậu thực sự có lòng, ừm, tôi có thể lấy một chức vị tuần kiểm ty cho cậu, mặc dù chỉ là quan cửu phẩm, nhưng chỉ cần nỗ lực vẫn có cơ hội thăng chức đấy, đến lúc đó nếu như biểu hiện tốt, tôi sẽ nói tốt vài câu cho cậu trước mặt bệ hạ, thời gian một năm nhảy lên ba bậc cũng không khó."
Nghe thấy những lời Từ Khắc nói, khóe miệng Phương Minh co quắp một cái, tuần kiểm ty? Chức cửu phẩm, hình như là chức quan thấp nhất, chẳng qua từ trong lời của đối phương cậu cũng nghe rõ, đây cũng là chức quan triều Minh, nói cách khác vị hoàng đế này là tới từ triều Minh.
"Ông à, đương nhiên tôi nguyện ý nhận chức tuần kiểm ty này, chẳng qua các người có đáng tin không, không phải là lừa đảo đấy chứ?" Phương Minh giả vờ nghi ngờ hỏi.
"Tại sao có thể là lừa đảo, tôi nói cho cậu biết, hoàng đế của chúng tôi là thật sự, Huệ Đế biết không, hoàng đế của chúng tôi chính là Huệ Đế."
Từ Khắc thấp giọng, mà con mắt Phương Minh ngược lại sáng ngời, vội vã đáp: "Huệ Đế? Đương nhiên tôi đã biết, có phải là cháu trai của Chu Nguyên Chương Chu Duẫn Văn không? Cái vị hoàng đế bị chú Chu Lệ giật ngôi kia..."
"Cái gì đoạt ngôi vị hoàng đế, đó là hoàng của tôi cùng Yến vương cố ý bày một cái bẫy mà thôi, các người không biết được."
Sắc mặt Từ Khắc có chút bất mãn, mà Phương Minh cũng lộ ra vẻ mặt xin rửa tai lắng nghe, nói: "Ông Từ nói rất đúng, vậy Ông Từ có thể nói một chút tình huống cụ thể hay không?"
"Vốn chính là cơ mật của triều đình, là không thể nói cho người ngoài, nhưng nếu cậu đã chuẩn bị gia nhập triều đình chúng tôi, vậy cũng không tính là người ngoài, tôi sẽ nói cho cậu biết chân tướng lịch sử."
Từ Khắc có chút tự đắc chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu ưỡn ngực nói: "Hoàng đế Hồng Vũ khi được sinh ra vốn là một tên ăn mày, cuối cùng lại đánh hạ được giang sơn lớn như vậy, ngoại trừ hoàng đế Hồng Vũ có một thân tài hoa, còn không thể rời bỏ chuyện ông có một người hỗ trợ, dĩ nhiên người kia chính là Lưu Bá Ôn tiếng tăm lừng lẫy."
"Sau khi hoàng đế Hồng Vũ đánh hạ giang sơn, nghĩ đến tình cảnh tiền triều bị tiêu diệt, sợ hãi triều đại sẽ giẫm lên vết xe đổ, cho nên đã đi tìm quốc sư Lưu Bá Ôn thương lượng, mà Lưu Bá Ôn nói cho hoàng đế Hồng Vũ, thiên hạ này không thể nào là giang sơn vĩnh cố, đây là quy tắc của thiên đạo, ai cũng không thể vi phạm, nếu quả thật muốn Minh triều muôn đời vĩnh cố vậy chỉ có một biện pháp, chính là che đậy thiên đạo."
Sau khi nói đến đây, vẻ mặt Từ Khắc đột nhiên trở nên kích động lên, giống như là về tới cái thời không kia, chính mắt thấy một màn đó vậy, nói:
"Quốc sư không hổ là quốc sư, phương pháp xử lý hắn nghĩ ra chính là khiến Chu Lệ mưu đoạt ngôi vị hoàng đế, khiến Huệ Đế cố ý giả chết, bởi vì ngôi vị hoàng đế là trời cao ban tặng, hoàng đế là con của thiên mệnh, khi ngôi vị hoàng đế đổi chủ, một khắc này thiên đạo hỗn loạn, mà cũng chính là tại thời khắc này, quốc sư vận dụng thủ đoạn thông thiên, ẩn giấu Huệ Đế đi, đưa ông ấy vào quan tài vĩnh sinh."
"Cậu có biết quan tài vĩnh sinh kia là cái gì không? Đó là dùng huyền thiết Nam Hải chế tạo, dung hợp giọt máu đầu tiên ở tim của mấy vạn đứa trẻ sơ sinh, đưa vào trong quan tài để có thể thanh xuân vĩnh trú, giữ vững sinh cơ bất diệt, hơn nữa còn có thể không bị thiên đạo phát hiện."
"Huệ Đế, chính là dựa vào quan tài vĩnh sinh này còn sống, đương nhiên chỉ dựa vào một mình Huệ Đế nhất định là không được, hoàng đế Hồng Vũ còn cố ý huấn luyện một đạo nhân mã, nhóm nhân mã này là Thủ Long tộc, sứ mệnh đời đời kiếp kiếp của bọn họ liền là thủ hộ Huệ Đế."
Nhìn Từ Khắc càng nói càng kích động, Phương Minh cũng không quấy rầy, chỉ mỉm cười lắng nghe.
"Dựa theo quốc sư đã nói, chỉ có như vậy mới có thể kéo dài vận mệnh quốc gia của Đại Minh triều, sau khi Huệ Đế đi ra, chỉ cần tìm được bảo tàng hoàng đế Hồng Vũ lưu lại cho Đại Minh, tất nhiên có thể phục quốc."
"Phục quốc? Ông cảm thấy bây giờ mọi người còn có thể tiếp thụ được xã hội phong kiến sao?" Tiền Gia Lý đang đứng bên cạnh rốt cục cũng không nhịn được, lão Từ cũng đã từng nói mấy lời này với hắn một lần, căn bản chính là cực kỳ khó khăn, ngay cả viết tiểu thuyết cũng không dám viết như thế.
"Cho dù không thể khôi phục lại xã hội phong kiến, nhưng đến lúc đó Huệ Đế sẽ cầm bảo tàng ra nước ngoài mua một mảnh, chúng ta một lần nữa kiến tạo một quốc gia, mà vùng đất kia là thuộc về chúng ta đấy, từ nay về sau không lo nghèo khó, tất cả mọi người ở trên đảo đều là người có tiền."
Nói đến xã hội kia, trên mặt Từ Khắc lộ ra vẻ hướng tới, ở xã hội kia, hắn chính là đại thần nhị phẩm, có thể hưởng thụ được đãi ngộ cực tốt của triều đình, chính là tử tôn cũng không cần lo ăn uống, bởi vì đến lúc đó hắn chỉ cần xin một tước vị với bệ hạ, có thể thế tập (2) đi xuống.
(2) Thế tập: cha truyền con nối
"Lão Từ, thật sự là ông đã nhập ma rồi, nào có cái gì Huệ Đế, đây cơ bản chính là một chuyện lừa đảo." Tiền Gia Lý lo lắng quát.
"Giáo sư Tiền, lời này của ông chính là không đúng rồi, ông Từ có chỉ số thông minh cao tới mức nào, làm sao có thể bị bọn lừa bịp kia lừa được chứ, ông Từ sẽ tin tưởng nhất định là có nguyên nhân của riêng mình đấy, không tin thì cứ để tự ông Từ nói."
Nghe được lời nói của Phương Minh, sắc mặt Từ Khắc mới dễ nhìn chút, có chút bất mãn nhìn về phía Tiền Gia Lý, nói: "Lão Tiền, tôi biết ông là có ý tốt, sợ tôi bị lừa, nhưng lão già tôi là người ngu xuẩn như vậy sao? Có phải là tên lừa gạt hay không tôi còn không phân rõ sao? Tôi nói cho mấy người biết, Huệ Đế không phải là tên lừa gạt, ông cho rằng có tên lừa đảo nào biết trong nhà tôi có ngầm chôn đồ cổ sao?"
Lời Từ Khắc nói khiến cho trên mặt Phương Minh lộ ra vẻ tò mò, Đại Trụ đang đứng bên cạnh cũng lộ ra vẻ lắng nghe.
"Nói thật nói với các ngươi đi, ngay từ đầu khi có người tìm được tôi, nói hắn là sứ giả của Huệ Đế, này tôi cũng không tin, thiếu chút nữa đã gọi điện báo cảnh sát, chẳng qua người kia cũng không tranh luận, chỉ lưu lại cho ta một tấm bản đồ, sau đó để tôi dựa theo phương hướng đã được đánh dấu trong bản đồ đào bới, sẽ đào được một món đồ cổ, mà món đồ cổ này chính là đồ cổ trước đây Huệ Đế phái người chôn xuống."
Lúc đó tôi là xì mũi coi thường, chẳng qua sau lại thấy phương vị biểu thị trên tấm bản đồ, vừa lúc là vườn rau xanh ở hậu viện nhà tôi, cho nên tôi liền ôm tâm lý lấy hên đào thử một lần, kết quả dĩ nhiên thực sự bị tôi đào ra được một hộp sắt, hơn nữa tôi có thể xác định, đất đai này tuyệt đối chưa từng bị người nào đào lên, chút nhãn lực này tôi vẫn phải có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận