Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 256: Bị phê bình

Chương 256: Bị phê bình
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
-------------------
Sơn Dã Nông Phu lúc nói lời này, giọng nói vô cùng nghiêm túc, mà đám người Trần đại sư sau khi nghe xong, sửng sốt một chút, lập tức nhao nhao giơ ngón cái lên về hướng Sơn Dã Nông Phu.
"Tiên sinh cao thượng!"
"Có ngài ở đây, thật sự là chuyện may mắn trong con đường phong thủy của tôi."
Đám người Trần đại sư nhao nhao cảm động, một người đàn ông trong đó trực tiếp nói: "Tiên sinh, tổ tiền tôi ba đời là thầy phong thủy, chẳng qua tôi tài sơ học thiển, bản lĩnh của tổ tiên chưa thể học được hết, tìm long điểm huyệt vẫn không thể nhập môn, nhưng tôi không quên quy củ tổ tiên, đó chính là dựng nghiệp từ con đường này, làm như vậy là để đảm bảo thái bình tiễn vận thế cho chủ mà không phải công danh lợi lộc của bản thân."
"Nói không sai, thầy phong thủy chúng ta vốn là ngũ tệ tam khuyết, sở dĩ còn kiên trì với con đường này, đó là bởi vì có lòng yêu quý đối với phong thủy, hy vọng có thể dựa vào những gì mình học tạo phúc một phương."
Ngũ tệ tam khuyết, từ này Tiền Gia Lý lần đầu tiên nghe nói, hơi nghi hoặc một chút lẩm bẩm một lần.
"Cái gọi là ngũ tệ, chính là chỉ "góa vợ, góa chồng, lẻ loi, đơn độc, khiếm khuyết." mà tam khuyết chính là "Tiền, mệnh, quyền" . Thế giới này có quy tắc của trời, tiết lộ quá nhiều thiên cơ hoặc là làm cho vận thế thay đổi, sẽ bị quy tắc của trời nghiêm phạt, cho nên, ngũ tệ tam khuyết phải phạm một."
Phương Minh thấy nghi hoặc của Tiền Gia Lý, ở một bên nhẹ nhàng giải thích một câu.
"Nghiêm trọng như vậy?" - Tiền Gia Lý yên lặng, nếu nói như vậy, thầy phong thủy này thật sự là hi sinh chính mình tạo phúc người khác, là một người cần phải có tinh thần hi sinh cao thượng tinh thần mới có thể làm.
"Đúng vậy, cho nên ông Tiền phải suy nghĩ cho kỹ, có phải là thật sự muốn đi vào con đường phong thuỷ này hay không." - Phương Minh nở nụ cười nghiền ngẫm nhìn Tiền Gia Lý.
Tiền Gia Lý do dự chốc lát, lập tức vẻ mặt nghiêm túc đáp: "Tôi không có vấn đề, ngược lại cũng sống cao tuổi rồi, hơn nữa con cháu tôi cũng đều có."
Nghe được câu trả lời này của Tiền Gia Lý, Phương Minh nở nụ cười, xem ra ông Tiền đúng là quyết tâm muốn nghiên cứu phong thuỷ.
Nhưng mà, lời trước đó của cậu cũng chỉ thăm dò mà thôi, ngũ tệ tam khuyết đúng là tồn tại, nhưng cũng không phải là từng thầy phong thủy hoặc thầy tướng đều gặp phải.
Ngũ tệ tam khuyết có một điều kiện tiên quyết, đó chính là nghịch thiên cải mệnh, chỉ có thầy tướng thầy phong thủy làm loại chuyện như vậy sẽ phải gánh chịu hình phạt của quy tắc của trời.
Ví như một người vốn chỉ có thể sống đến mười lăm tuổi, mà một thầy phong thủy thầy tướng nghịch thiên cải mệnh để cho sống đến sáu mươi tuổi, bản thân chính là phá vỡ quy tắc của trời, thậm chí còn phá vỡ cân bằng nào đó của hai giới âm dương, tự nhiên sẽ bị trừng phạt.
Sửa đổi càng nhiều, nghiêm phạt cũng càng nghiêm trọng hơn.
Một loại khác chính là tiết lộ thiên cơ, còn trừng phạt nặng nhẹ thì sẽ liên quan tới thiên cơ tiết lộ là nhỏ hay to, cũng như cậu từng nghe sư phụ nói qua một việc, ở cổ đại có một thầy tướng cực kỳ mạnh, lúc đó bởi vì dự đoán được một trận thiên tai, cuối cùng vì cứu vớt bách tính, không tiếc tiết lộ thiên cơ nói tin tức này cho người đương quyền, kết quả cuối cùng bị quy tắc của trời giết chết tại chỗ, hóa thành một đống xương trắng.
Hơn nữa, cho dù thầy tướng kia chết đi, chuyện này cũng không có truyền cho người đời, tất cả mọi người biết rõ chuyện đều ngậm miệng không nói, bởi vì một khi bọn họ mở miệng, cũng sẽ bị trời phạt.
Mà sư phó Phương Minh sở dĩ biết chuyện này, đó là bởi vì lúc đó thầy tướng cường đại này có một người bạn chí giao, mà người bạn này chính là sư tổ của sư phó Phương Minh, coi như là sư tổ của Phương Minh.
Những thứ này, đều là do sư tổ của Phương Minh trước đây suy đoán ra.
Đây chính là căn nguyên của ngũ tệ tam khuyết.
Cho nên nói câu khó nghe, nếu quả thật có thể phạm ngũ tệ tam khuyết, ngược lại là một loại chứng minh, một minh chứng thực lực, mà trong xã hội hiện đại này mấy thầy tướng phong thủy, coi tướng bói mệnh cho người thì có mấy người thật có thể chọn chuẩn, lại có mấy người thực sự đó có thể thấy được số mệnh của người khác, sau đó còn có thể nghịch thiên cải mệnh.
Không phải là không có, chỉ là hiếm.
"Nông Phu tiên sinh, tôi nguyện ý ra một trăm nghìn đồng thỉnh một cây "Gậy tầm long” về, hy vọng tiên sinh thành toàn."
Vẫn là vị Trần đại sư kia, lạy Sơn Dã Nông Phu một cái, thái độ thành khẩn nói.
"Nông phu tiên sinh, tôi cũng thỉnh một cây."
"Ta cũng vậy."
Ba người này đều lên tiếng, mà trên mặt Sơn Dã Nông Phu lộ ra vẻ khổ sở: "Cây gậy tầm long này chế tác cực kỳ khó, cho tới bây giờ tổng cộng chỉ là chế tạo ra được năm cái, một cây tôi dùng, nếu như ba cây này đều bán cho mấy người vậy thì cũng chỉ còn một cây."
Tiền Gia Lý bên cạnh sau khi nghe Sơn Dã Nông Phu nói lời này, sắc mặt chợt biến, lúc này cũng không kịp suy tính nhiều cái gì, trực tiếp mở miệng hô:"Tiên sinh, cũng bán cho tôi một cây!"
"Hồ đồ, loại gầy tầm long thần vật này làm sao có thể dùng chữ bán chứ, ông đây là làm bẩn nó, cũng là bất kính với Nông Phu tiên sinh." - Một người đàn ông trung niên lập tức quát Tiền Gia Lý.
Trên mặt Tiền Gia Lý lộ ra biểu cảm tức giận, ông ấy chỉ là quá gấp, liền vội vàng giải thích:"Vâng tôi nói sai, tôi cũng muốn thỉnh một cây về."
"Tôi cùng lắm chỉ có thể để lại cho các người ba cây, bởi vì phải để lại một cây tính đợi tới đại hội giao lưu thầy phong thủy của chúng ta lấy ra cho các vị đồng nghiệp xem."
Trên mặt Sơn Dã Nông Phu lộ ra vẻ khổ sở, thấy bốn người Tiền Gia Lý, tựa hồ là không biết đưa cho ai.
"Nông Phu huynh, trên người tôi không mang tiền mặt, ông cho tôi tài khoản, tôi dùng điện thoại di động chuyển khoản cho ông."
"Ai, Trần huynh, ông không thể như vậy, trong thẻ tôi không có tiền, thế nhưng tôi có thể trở về nhà đi lấy chi phiếu, cây gậy tầm long này tôi muốn một cây ."
"Ha ha, đây là số mệnh, ngược lại đưa tiền trước lấy trước, đây cũng là thể hiện thành ý."
Trần đại sư cười ha ha một tiếng, mà Sơn Dã Nông Phu tựa hồ đồng ý với lời này của Trần đại sư, điều này làm cho Tiền Gia Lý bên cạnh động lòng, ông ta đường đường một vị tiến sĩ, chuyên gia thiết kế kiến trúc trứ danh, một trăm nghìn đồng vẫn có thể nhẹ nhàng lấy ra.
Tiền Gia Lý vô ý thức mở miệng, mà con mắt Phương Minh cũng là hơi híp, nhưng lúc này, cô gái mặc sườn xám luôn an tĩnh pha trà cũng lên tiếng.
"Mấy vị đều là thầy phong thủy sao ạ? Tiểu nữ thật không ngờ ngày hôm nay may mắn có thể gặp được thầy phong thủy."
Thanh âm ôn nhu nhưng ngay lập tức cắt đứt hành động của Tiền Gia Lý, mà Sơn Dã Nông Phu lại cười nhạt: "Thầy thì chưa nói tới, chẳng qua chỉ là người yêu thích phong thuỷ mà thôi."
"Đại sư khiêm nhường, tiểu nữ vừa nghe các thầy đàm luận, cũng rất hiếu kì với gậy tầm long này, không biết đại sư có thể để cho tôi thưởng thức một chút được không."
Một cô gái, còn là cô gái xinh đẹp, nói ra lại là lời khen tặng, Sơn Dã Nông Phu do dự phút chốc cuối cùng không từ chối, nhưng mà vẫn dặn dò:"Cô muốn xem thì không thành vấn đề, nhưng gậy tầm long rất trân quý, cô phải cẩn thận một chút."
"Đây là đương nhiên."
Trần Tâm Di nhoẻn miệng cười, cũng không đụng chạm gậy tầm long, chỉ là dời la bàn dưới đáy tới trước người mình, sau đó nhìn về phía Sơn Dã Nông Phu: "Theo lời đại sư, cây gậy tầm long này lúc cảm ứng được long mạch, sẽ tự động chuyển động, đúng không."
"Không sai."
"Nghĩa là nói bây giờ nếu như tôi chuyển động gậy tầm long này, đến khi gậy tầm long dừng lại, phương hướng vẫn giống như hiện tại không hề thay đổi?"
"Đây là đương nhiên." - Sơn Dã Nông Phu ngạo nghễ đáp.
Trần Tâm Di không nói gì nữa, ngón tay ngọc ngà nhẹ nhàng cầm gậy tầm long, kim của gậy tầm long bắt đầu chuyển động như thường, mấy giây sau đó mới chậm rãi dừng lại, phương hướng chỉ vào giống như đúc lúc đầu.
Thấy một màn này, trên mặt Sơn Dã Nông Phu có vẻ ngạo nghễ, mà trên mặt Tiền Gia Lý vẻ kích động tăng vài phần, duy chỉ có Phương Minh biểu tình cười như không cười.
"Quả nhiên là thần kỳ."
Trần Tâm Di tán dương một câu, đồng thời tay phải cầm một ấm thiết nấu nước cách hơi chút xa một chút qua đây, sau đó cầm đung đưa trước mặt gậy kim loại.
Một màn thần kì xuất hiện, gậy kim loại bắt đầu theo ấm thiết trên tay Trần Tâm Di mà chuyển phương hướng.
"Vị đại sư này, lẽ nào ấm thiết trong tay tôi chứa đựng long mạch?"
Trần Tâm Di giật mình, mà sắc mặt Sơn Dã Nông Phu triệt để tối đi, biểu tình trở nên cực kỳ xấu hổ.
"Tôi... Cái này... Tôi..."
"Cái gì tôi tôi tôi chứ... Vị đại sư này ông cho rằng ở dưới la bàn bỏ cục nam châm sắt, sau đó lợi dụng nam châm tới cố định cây kim loại chứa Niken Cô-ban ở phía trên là có thể lừa gạt người ta sao?"
Nghe Trần Tâm Di nói lời này, sắc mặt Sơn Dã Nông Phu thay đổi, mà Tiền Gia Lý sững sờ một lúc, trên khuôn mặt già nua cũng lộ ra biểu tình tức giận, bởi vì ông ta lập tức hiểu rõ.
Làm một học giả chuyên gia, chỉ số IQ của Tiền Gia Lý đương nhiên không thấp, nguyên lý nam châm ông ta càng hiểu rõ, cũng có thể nói trắng ra là, gậy kim loại này kỳ thực giống như nguyên lý kim chỉ nam, chỉ cần giấu ở phía dưới la bàn nam châm không thay đổi vị trí, như vậy gậy kim loại vĩnh viễn chỉ hướng một hướng.
"Hừ, tôi không biết cô đang nói cái gì, một cô nhóc như cô thì biết gì chứ, mau trả gậy tầm long lại cho tôi.”
Sơn Dã Nông Phu đoạt lại gậy tầm long, cũng không nhìn đám người Tiền Gia Lý, đứng lên đi ra cửa chính.
"Quán trà kiểu này, tôi vĩnh viễn sẽ không tới, mọi người cũng tự giải quyết cho tốt đi!"
"Thật không ngờ, Nông Phu huynh lại là một một tên lường gạt."
"Đúng vậy, thiếu chút nữa thì bị lừa."
Trên mặt đám người Trần đại sư lộ ra vẻ xấu hổ, nhưng Trần Tâm Di trực tiếp là cắt đứt lời của bọn họ.
"Mấy người, người hợp tác của mấy người cũng đi rồi, còn muốn ở lại đây diễn với ai, hoặc là mấy người cảm thấy cần tôi báo cảnh sát à?"
Ba người Trần đại sư vừa nghe Trần Tâm Di nói lời này, sắc mặt cũng là thay đổi, biểu tình trở nên tức giận, không dám nhìn gương mặt cứng ngắc xanh xao của Tiền Gia Lý, ỉu xìu rời đi.
Cho tới bây giờ, Tiền Gia Lý sao không rõ được, ông ta bị lừa có tổ chức, mấy thầy phong thủy này đều là bọn lừa đảo, còn phong thuỷ nói đến ngay từ đầu ở cửa cũng là kế hoạch, vì để trợ giúp bản lĩnh phong thủy cao siêu của Sơn Dã Nông Phu kia, dẫn dắt cho âm mưu gậy tầm long phía sau.
"Lớn tuổi vậy rồi, còn bị người ta lừa gạt, ông lão à, về sau phải sáng mắt một chút, phong thuỷ là một trong chín kiểu giang hồ, rồng rắn lẫn lộn, không nên nhẹ dạ tin tưởng."
Trần Tâm Di vẻ mặt thuyết giáo, cô sở dĩ sẽ đích thân qua đây rót trà, là bởi vì ở đại sảnh cô đã nhìn ra mấy người kia là tên lường gạt, một hồi nói phong thuỷ hoàn toàn sai tè le.
"Ừ, cháu nói phải."
Mặt già của Tiền Gia Lý đỏ lên, bị một cô gái bằng tuổi cháu gái của mình giáo huấn, mặt mũi già của ông ta đều mất hết.
"Còn anh nữa, ông lão đầu óc trì độn không phản ứng kịp còn chưa tính, người trẻ tuổi như anh lẽ nào không có một chút nhãn lực, không thấy những người này ăn nói khả nghi sao?"
Trần Tâm Di nhìn về phía Phương Minh, Phương Minh ngạc nhiên, lập tức cười một tiếng có chút buồn bực, cậu rất muốn nói: Cô gái à, tôi đang chuẩn bị nhắc nhở ông Tiền rồi, kết quả bị cô giành trước một bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận