Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 283: Tiệm lẩu thịt cầy

Chương 283: Tiệm lẩu thịt cầy
Việc buôn bán, luôn có mùa ế hàng và mùa thịnh vượng, nhưng đối với một trung tâm thương mại kinh doanh nhiều thứ cùng một lúc, trang phục, đồ trang sức, ẩm thực và rạp chiếu phim… thì không có cái gọi là mất mùa hay được mùa..
Coi như doanh thu của trung tâm thương mại thực sự giảm thì theo lẽ thường cũng không thể giảm xuống một con số kinh khủng là 30% như vậy.
Ba mươi phần trăm, mấy cái chữ này làm cho Tần Tố Tố có chút luống cuống, vì để đẩy mạnh doanh thu, cô còn cố ý tiến hành một vài hoạt động, thế nhưng hiệu quả vẫn khó coi như cũ, doanh thu càng ngày càng giảm.
Thậm chí, hiện tại ngay cả một vài chủ gian hàng trong trung tâm thương mại còn nảy sinh thành kiến với cô, cảm thấy cô không thích hợp làm quản lý, thế là họ bắt đầu xầm xì bàn tán sau lưng cô.
"Có phải hai người anh của cô đang âm thầm phá rối?" Phương Minh nêu ra suy đoán của mình.
"Không thể nào, hai anh trai của tôi không có bản lĩnh lớn như vậy, lẽ nào chủ gian hàng lại nghe lời bọn họ, không bán hàng sao?"
Tần Tố Tố lắc đầu, quan hệ giữa trung tâm thương mại và các gian hàng kỳ thực chính là cho thuê mặt bằng, ngoại trừ các cửa hàng trực tiếp kinh doanh ở ngoài, các gian hàng khác đều vào đây, hàng tháng đều trả tiền thuê và phí bảo vệ.
Còn như nói khiến người tiêu thụ không đến trung tâm thương mại để tiêu tiền, vậy thì càng không có khả năng, người ta đến đâu để tiêu tiền đều là tự nguyện, ai cũng không khống chế được.
"Chị Tố, mấy chuyện kinh doanh buôn bán tìm tôi cũng vô ích, tôi không phải dân làm ăn. "
Phương Minh vuốt hai tay, hắn không phải thiên tài kinh thương, trong lĩnh vực kinh doanh hắn không thể trợ giúp gì cả.
"Nếu chỉ là vấn đề kinh doanh hiển nhiên là không tìm anh, bất quá Phương Minh, chúng ta hoài nghi chuyện này không có quan hệ với việc kinh doanh của trung tâm thương mại. "
Hàn Kiều Kiều lên tiếng, "Trong thương trường gần đây có một đồn đãi, nói là trung tâm thương mại này nằm ở vị trí thuần âm, cho nên tất cả quản lý của trung tâm thương mại nhất định phải là đàn ông, bởi vì chỉ có đàn ông mới đủ khả năng trấn áp được phong thuỷ của trung tâm thương mại, nếu đổi lại là một quản lý nữ, phong thuỷ của trung tâm thương mại sẽ xuất hiện vấn đề, cuối cùng dẫn đến cả trung tâm sẽ đóng cửa.
Nghe Hàn Kiều Kiều nói, Phương Minh trầm mặc trong khoảnh khắc, ánh mắt nhìn về phía Tần Tố Tố, "Chị Tố, chị tin không? "
"Không phải vấn đề tôi tin hay không tin, mà là cha cô đã có chút tin, mấy ngày hôm trước mời một thầy phong thủy đến, thầy phong thủy kia nói trung tâm thương mại này âm khí rất nặng, trong lòng đất chắc là từng chôn không ít người chết, nhất định phải là đàn ông mới có thể trấn trụ. "
Tần Tố Tố trên mặt có vẻ mất mác, luận đầu óc kinh doanh, cô giỏi hơn hai anh của mình, nhưng lại xảy ra vấn đề phong thủy này, thì cô thật sự hết cách, nói thật, cô hoàn toàn mù mịt đối với phong thủy.
"Nếu như bên dưới trung tâm thương mại này từng chôn người chết hoặc là một bãi tha ma mà nói, âm khí đúng là rất nặng, nhưng nói như vậy cũng chẳng có bao nhiêu liên hệ đến người sống, hai ông anh của cô còn không có lợi hại đến mức có thể trấn áp được phong thủy của cả một trung tâm thương mại.”
Phương Minh nói ra phán đoán của mình, khí tràng phong thuỷ nếu chỉ dựa vào con người thì không trấn áp được, cho nên thầy phong thủy đó nói căn bản là lời nói vô căn cứ.
"Phương Minh, ý của anh là ông thầy phong thủy kia gạt người?" Hàn Kiều Kiều hỏi tới.
"Chắc là như vậy, bất quá tôi cũng không dám cam đoan trăm phần trăm, trừ phi mệnh cách của hai ông anh của chị cực kỳ cường đại, đó là mệnh lý thuần dương trong một triệu người mới có một người thì may ra.”
Tuy là Phương Minh không có cam đoan trăm phần trăm, nhưng Tần Tố Tố là ai? Là tinh anh chân chính trên thương trường.
Từ những gì Phương Minh nói cô đã hiểu tất cả, cái này rất có thể là âm mưu cạnh tranh của hai ông anh mình.
Thầy phong thủy đó chưa biết chừng chính là do anh mình mời tới.
Hơn nữa dựa trên kết quả hiện tại, có khả năng lớn nhất là do anh hai của mình làm, bởi vì thành tích khảo hạch của anh hai đã vượt qua anh cả, chỉ cần loại được mình nữa thì quyền thừa kế Tần gia sẽ rơi vào tay anh ta.
"Phương tiên sinh, vậy bây giờ chúng ta nên làm gì? Cha cô đối với vị thầy phong thủy kia đã tin tưởng rồi."
Tần Tố Tố nhìn Phương Minh thỉnh giáo, Phương Minh trầm ngâm trong khoảnh khắc, "Còn phải đến trung tâm thương mại xem tình huống cụ thể rồi nói tiếp. "
"Chúng ta đi luôn đi, mà trung tâm thương mại của Tố Tố tỷ cách nơi đây cũng không xa lắm, nửa giờ là đến rồi."
Ba người bọn Phương Minh nói xong, Hàn Kiều Kiều liền đi thay một cái áo ngắn tay thêm quần soóc, lộ ra dáng đẹp chân dài, trên đầu đội một chiếc mũ màu trắng, sau đó lại đeo một cặp kính mát, biến thành một cô nàng thành thị xinh đẹp, sành điệu.
. . .
Nửa giờ sau, Tần Tố Tố lái xe đến trung tâm thương mại, đang muốn đi xuống bãi đậu xe dưới đất, bất quá Phương Minh liền ngăn lại.
"Tôi sẽ xuống xe ở đây xem xét một chút, mọi người đậu xe xong thị gọi tôi, tôi sẽ vào sau. "
Bởi vì thân phận minh tinh của Hàn Kiều Kiều, dù cho đã cải trang rồi, nhưng nếu như bị người ta nhìn chằm chằm vẫn có nhận ra, cho nên tự nhiên là không thể đi vào cửa chính của trung tâm thương mại.
Phương Minh xuống xe một mình, ngay cửa chính của trung tâm thương mại, nơi này có một chỗ đậu xe lâm thời, rất nhiều người đi taxi tới đây mua sắm đều xuống xe ở đây.
"Trung tâm thương mại này còn mới. "
Phương Minh liếc nhìn bốn chữ lớn trên bảng tên của trung tâm thương mại, cái này không phải là một chuỗi siêu thị, mà chỉ là trung tâm thương mại duy nhất ở Ma Đô, nói thật, siêu thị độc nhất vô nhị như vậy đã không nhiều lắm, đã vậy còn bị các chuỗi siêu thị và các siêu thị thuộc công ty đa quốc gia chèn ép.
Phương Minh nhìn bốn phía, trung tâm thương mại này nằm ở một góc ngã tư đường, đối diện là ngã tư đường trung ương, mặt bên kia là ngân hàng.
Bố cục của trung tâm thương mại này là một hình quạt, ngoại trừ cửa chính ở ngoài, hai bên còn có hai cái cửa hông, mặt bên bên ngoài là bãi đỗ xe đạp điện các loại, ngoài ra còn có một hàng dành cho xe ô tô.
Đây là bố cục thường thấy của các trung tâm thương mại, Phương Minh không ở lâu bên ngoài, mà đi vào bên trong trung tâm thương mại, từ cửa chính đi vào hai bên là quày hàng kinh doanh đồng hồ đeo tay hàng hiệu Rolex các loại, đi tiếp vào bên trong là các dãy hàng kinh doanh mỹ phẩm.
Toàn bộ lầu một là siêu thị, Phương Minh không xuống phía dưới, lầu hai là trang phục, lầu ba là đồ điện gia dụng, lầu bốn là ăn uống lầu năm là rạp chiếu phim và khu trò chơi.
Những nơi này, đều được hướng dẫn trên bản đồ ở lầu một, Phương Minh thoáng lướt mắt, nhíu mày, bởi vì từ bố trí này mà xem, thì trung tâm thương mại không có chút vấn đề nào.
Hơn nữa, trung tâm thương mại này đã tồn tại vài chục năm rồi, bó trí như vậy cũng không phải một sớm một chiều, nếu quả thật có vấn đề, đã sớm xảy ra vấn đề, chứ không chờ tới bây giờ.
Thang máy, trực tiếp đi từ tầng hầm lên tầng năm, nằm ở phía bên phải trong cùng là phòng làm việc của nhân viên, Tần Tố Tố và Hàn Kiều Kiều đã chờ sẵn ở nơi đó rồi.
"Thế nào, có nhìn ra vấn đề phong thủy gì chưa?" vừa tiến vào phòng làm việc của Tần Tố Tố, Hàn Kiều Kiều liền quan tâm hỏi.
"Hiện nay còn chưa tìm ra cái gì, nếu như muốn nói có vấn đề, đó chính là lộ xung sát khí tồn tại ở cửa ra vào nhưng không có ảnh hưởng gì đối với trung tâm thương mại "
"Lộ xung sát khí là sao?" Tần Tố Tố đứng bên cạnh hỏi.
"Cái gọi là lộ xung, chính là chỉ con đường đối diện với cửa lớn, sát khí sinh ra từ đó nhất định là sẽ có ảnh hưởng đến các gia đình bình thường, thế nhưng trung tâm thương mại thì không như vậy, ngược lại còn có thể trợ giúp cho các trung tâm thương mại.
Phương Minh giải thích đơn giản về lộ xung sát khí, nó không có nguyên nhân.
Gọi là sát khí, là bởi vì đối diện đường, cho nên khí tới quá mạnh, rất dễ dàng thương tổn con người.
Thế nhưng trung tâm thương mại là nơi nào, đây là nơi có nhiều người, lộ xung sát khí sẽ bị khí tràng của mọi người phá giải, hơn nữa khí này cũng bao quát lấy nhân khí ở bên trong.
Có thể nói, lộ xung sát khí dối với một nơi có nhiều người mà nói, chẳng những không phải là chuyện xấu mà còn là một chuyện tốt.
"Vậy rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu? "
Nghe Phương Minh trả lời, Tần Tố Tố trong mắt thoáng qua vẻ thất vọng, lẽ nào lúc này đây thực sự phải rút khỏi quyền kế thừa?
“Vấn đề của trung tâm thương mại xuất hiện khi Tố Tố tỷ đến tiếp nhận công việc, vậy có khi nào lúc chị tiếp nhận, anh hai của chị đã động tay động chân một chút không? "
Hàn Kiều Kiều đứng bên cạnh nói ra ý tưởng của cô, mà Phương Minh lúc nghe Hàn Kiều Kiều nói, nhãn tình sáng lên, hỏi: "Chị Tố Tố, làm phiền chị đi xem thử khoảng trong khoảng năm đến mười ngày trước khi chị tiếp nhận công việc, trung tâm thương mại có gì biển đổi không.
"Trong máy vi tính của tôi có tài liệu, để tôi xem một chút. "
Tần Tố Tố mở máy vi tính ra, lật xem các văn bản tổng hợp của trung tâm thương mại, mấy phút sau đó, lắc đầu, "Không có gì thay đổi. "
"Các gian hàng thì sao, gian hàng có thay đổi hay không?" Phương Minh đột nhiên nghĩ đến một khả năng, hỏi.
"Gian hàng a, tôi sẽ xem thử một chút. . . "
Lần này Tần Tố Tố đưa ra trả lời rất nhanh, "Đúng là có một gian hàng sửa lại, khoảng nửa tháng trước khi tôi đến, một tiệm lẩu sau khi chuyển nhượng đổi thành tiệm lẩu thịt cầy.
Quán lẩu và lẩu thịt cầy, tuy là đều là quán lẩu, nhưng giữa hai cái cũng tồn tại chênh lệch, bởi vì thông thường quán lẩu cung cấp thịt dê, thịt bò, thịt heo các loại, rất ít khi có thịt chó, mà quán lẩu thịt cầy như tên gọi chủ yếu là bán thịt chó.
Tiệm lẩu thịt cầy?
Phương Minh khẽ cau mày, sau một khắc trên mặt lộ ra nụ cười, "Như vậy rất có thể điểu mờ ám nằm ở chính tiệm lẩu thịt cầy này. "
"Tiệm lẩu thịt cầy chỉ là một quán lẩu có thể có cái gì mờ ám?" Tần Tố Tố khó hiểu, một trung tâm thương mại làm ăn được hay không tại sao lại do một tiệm thịt cầy quyết đinh, cho dù có người yêu chó không ăn thịt chó thì cùng lắm là không bước vào quán này là được.
"Không nên xem thường tiệm lẩu thịt cầy. Nhưng để biết tôi đoán có đúng hay không thì vẫn nên đến tận nơi xem thử. "
Phương Minh mang trên mặt ý vị thâm trường, Hàn Kiều Kiều hiểu rõ Phương Minh, biết Phương Minh không phải là người bắn tên không đích, nếu nói như vậy vậy khẳng định là có nguyên nhân.
"Chị Tố Tố, chúng ta cứ đi xem thử sẽ biết. "
"Vậy được, quán lẩu này tôi chưa từng vào, bởi vì bản thân tôi không ăn thịt chó. "
Tần Tố Tố có nuôi một con chó cưng, cho nên cô chưa bao giờ ăn thịt chó, nên cũng không bước chân vào tiệm thịt cầy.
Hiện tại đang là mười một giờ rưỡi, chính là thời gian dùng cơm trưa, bất quá lúc ba người bọn Phương Minh đến tiệm lẩu thịt cầy thì thấy công việc kinh doanh vô cùng ế ẩm, không có lấy một người khách.
"Cái này không giống như đang kinh doanh. Cả tiệm chỉ có một mình ông chủ tự nấu tự phục vụ? "
Hàn Kiều Kiều hơi kinh ngạc, theo đạo lý mà nói, bình thường tiệm mới khai trương, những ông chủ kia đều là rất nhiệt tình, cũng sẽ kêu nhân viên ở cửa đón khách.
Nhưng trong tiệm lẩu thịt cầy này, phía trước chỉ một cái bàn thu ngân, nhân viên cũng không có một người, khiến cho Phương Minh suýt chút nữa tưởng mình bước vào một cơ quan chính phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận