Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 447: Huyết tộc Alice

Chương 447: Huyết tộc Alice
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Vô luận là huyết tộc hay là bộ tộc Zombie, đều thuộc về tộc bất tử, đều là giới tu luyện phương tây, mà dựa theo ước định của phương đông và phương tây, chỉ cần có một bên vượt qua ranh giới, bên còn lại có thể bắt đối phương thậm chí là tru sát.
Chuyện này cũng giống như việc nhập cư trái phép vậy, nhưng cách xử phạt so với người bình thường nghiêm khắc hơn nhiều, người thường nhập cư trái phép bị bắt bất quá là đuổi về hoặc là phạt tiền ngồi tù.
Phương Minh nhìn cô bé, cô bé cũng dùng ánh mắt vô tội nhìn chằm chằm Phương Minh, bất quá sau khi nhìn Phương Minh nửa ngày vẫn không có hành động gì, cô bé đột nhiên buông tay ra, sau đó quệt vết máu còn dính trên mép mút mút vài cái.
Ha ha.
Khóe miệng Phương Minh co quắp một cái, nhìn thấy vẻ mặt của Phương Minh, cô bé sợ hãi đặt tay ra sau lưng, thành thật đứng im tại chỗ.
"Chớ giả bộ, nói đi, ngươi tại sao xuất hiện ở nơi này. "
Phương Minh mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc, hắn thấy cô bé cuả huyết tộc này là cố ý giả vờ vô tội, bởi vì dựa theo lời của Tang Cẩu, hải vực ma quỷ này xuất hiện không phải một ngày hay hai ngày, đã từng có không ít đội thuyền lái vào đây sau đó hết thảy thuyền viên đều mất tích, cô bé này hai tay đã sớm dính đầy máu tươi.
Nhưng mà, sau khi cô bé mở miệng nói, Phương Minh lại cười khanh khách, bởi vì vấn đề hiện tại của hắn chính là hắn không hiểu tiếng Anh.
Làm một thanh niên hiện đại, nếu kêu hắn nói thể văn ngôn thì đó không không phải là áp lực, thậm chí cho dù là văn tự cổ đại hắn cũng có thể nhận được mặt chữ tàm tạm, bởi vì ... mấy cái này sư phụ hắn đều đã từng đã dạy hắn, từ nhỏ bắt hắn xem không ít sách cổ.
Nhưng tiếng Anh... Hắn cả đại học cũng chưa từng học qua, tiếng Anh của hắn còn không bằng cả học sinh tiểu học.
Phương Minh nghĩ tới Hoa Minh Minh, bởi vì trước đây khi Hoa Minh Minh và hắn nói chuyện tào lao, đã từng nói hắn đi qua rất nhiều quốc gia, lúc đó Phương Minh đã nghi ngờ, Hoa Minh Minh không giống như người ham học, đi đến nước ngoài còn có thể nói chuyện, chắc là nói chuyện với người cùng đoàn rồi
Mà lúc đó Hoa Minh Minh còn dùng ánh mắt như đang nhìn thấy người nhà quê để nhìn về phía Phương Minh, sau đó nói cho Phương Minh, hiện tại chỉ cần có điện thoại di động thì có thể đi bất cứ nơi đâu bởi vì có rất nhiều phần mềm phiên dịch, mặt khác hắn chỉ cần học một câu tiếng Anh là được rồi.
Hello!
Cục pin di động là tổng kết cuối cùng của Phương Minh đối với Hoa Minh Minh
...
Chỉ là, nơi này là biển cả, trên biển ngoại trừ trong lãnh hải của mỗi quốc gia mới có tín hiệu, còn ở ngoài khu vực lãnh hãi mọi tín hiệu đều bị chặn lại cho nên phim ảnh rất ít khi chiếu cảnh dùng điện thoại di động trên thuyền, dĩ nhiên là ngoại trừ điện thoại vệ tinh.
Trên chiếc thuyền này của Tang Cẩu có điện thoại vệ tinh, nhưng điện thoại vệ tinh không phải điện thoại di động thông minh, không có cách nào để dùng phầm mềm phiên dịch.
"Trong các ngươi ai biết nói tiếng Anh? "
Cuối cùng, Phương Minh trở lại buồng nhỏ trên tàu, nhìn mọi người trong khoang thuyền hỏi, hắn không sợ cô bé huyết tộc bỏ đi, bởi vì hắn mang thùng sắt đi rồi, nhìn ánh mắt khao khát của cô bé với máu trong thùng sắt thì biết không có được máu sẽ không rời đi.
Người bên trong khoang thuyền nghe Phương Minh hỏi liền rơi vào trầm mặc, một lúc sau, một người trốn ở góc phòng đứng lên, yếu ớt nói: "Ta biết một chút. "
"Ra giúp ta một việc. "
Phương Minh gật đầu, mà cô bé này cũng không do dự, đi theo Phương Minh ra buồng nhỏ trên tàu, khi thấy một bé gái đứng ở trên boong thuyền vẻ mặt vô tội liếm ngón tay út, nhịn không được nói rằng: "Thật là một cô bé đáng yêu."
Đúng vậy, nếu như từ tướng mạo, tóc vàng, lông mi thật dài tiếp theo là đôi mắt to tròn trong sáng, còn có làn da trắng nõn như búp bê, cô bé đúng là thuộc về cái loại này Kawaii (nhỏ bé dễ thương, chí ít mỗi một người phụ nữ nhìn thấy đều sẽ nảy sinh tình thương của người mẹ.)
"Đáng yêu sao? "
Hiển nhiên cô bé nhân lúc Phương Minh trở lại khoang thuyền đã liếm sạch máu vương trên khóe miệng, nếu để cho ngươi thấy cảnh cô ta hút máu, không biết có còn thấy đáng yêu không.
"Ngươi giúp ta hỏi cô ta một chút, cô ta tên gì đến từ nơi nào? "
"Được. "
Cô gái gật đầu,
Định đi về phía cô bé, nhưng bị Phương Minh ngăn lại.
"Đứng ở chỗ này hỏi đi. "
Ở khoảng cách này, Phương Minh vẫn có thể cam đoan cô gái an toàn, nếu như tiếp xúc cô bé huyết tộc này quá gần, nếu như cô bé đột nhiên phát điên, hắn cũng không dám xác định là có kịp ngăn cản hay không.
"Được rồi. "
Nhược Lâm mặc dù có chút kỳ quái, nhưng vẫn nghe lời Phương Minh đứng tại chỗ, trong miệng bắt đầu nói ra liên tiếp mấy từ tiếng Anh, nói chuyện cực kỳ lưu loát.
Phương Minh có chút kinh ngạc nhìn Nhược Lâm, một cô gái nhập cư trái phép đến Hương Giang để làm gái thì tiếng Anh tốt như vậy đúng là hiếm thấy rồi.
Nhược Lâm và cô bé đang dùng tiếng Anh giao lưu, tuy là nghe không hiểu hai cô nói cái gì, nhưng từ vẻ mặt kinh ngạc của Nhược Lâm Phương Minh có thể phán đoán ra, nội dung mà cô bé đang nói với Nhược Lâm có chút khó tin.
Mấy phút sau, Nhược Lâm và cô bé ngừng nói chuyện ánh mắt chuyển hướng về phía Phương Minh, bất quá cũng không có trực tiếp mở miệng, mà hít sâu một hơi, dùng ánh mắt dò xét nhìn về phía Phương Minh, hỏi: "Tiên sinh, anh không phải là người bình thường."
"Vì sao hỏi như vậy?" Phương Minh cười hỏi ngược lại.
"Bởi vì cô bé kia nói cô ấy sợ anh, mà cô bé này kỳ thực không phải người, mà là Vampire chúng ta vẫn thường thấy trong phim."
Nhược Lâm không nói ra nửa câu còn lại, nhưng Phương Minh hiểu ý tứ Nhược Lâm, Vampire sợ mình, vậy mình khẳng định không phải là người bình thường.
"Cô đoán đúng rồi, tôi quả thực không phải là người bình thường, trên đời này có một vài người đặc biệt tồn tại, cô có thể hiểu nếu xem phim, chỉ là chúng tôi không khoa trương như mấy người trong phim mà thôi. "
Nghe Phương Minh trả lời, ánh mắt Nhược Lâm sáng lên, sửa sang ý nghĩ một chút mới lên tiếng: "Tôi vừa cùng cô bé đó nói chuyện với nhau, dựa theo cô ấy nói, từ nhỏ cô ấy đã lớn lên ở trên biển, cô có một người thân, chỉ là người thân của cô bé đó đã qua đời hai năm trước rồi hiện tại chỉ còn một mình, ah đúng rồi, cô bé này tên là Flanders Alice."
"Alice?"
Phương Minh lặp lại tên của bé gái một lần nữa, bất quá cô bé nghe Phương Minh kêu tên của mình, liền gật đầu, còn nhìn Phương Minh bằng ánh mắt và nụ cười lấy lòng.
"Ah đúng rồi, người thân của cô bé đó trước khi chết trước đã từng để lại một phong thư, chỉ bất quá cô bé xem không hiểu. "
"Kêu cô ấy đưa phong thư đây. "
Nhược Lâm và Alice bắt đầu nói chuyện tiếp, Alice cắn môi một cái tựa hồ là có chút không muốn, bất quá sau khi nhìn Phương Minh vài lần, cuối cùng vẫn gật đầu, vẫy vẫy cánh tay nhỏ bé, một đám quạ bay tới, chở cô bé rời khỏi boong tàu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận