Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1060: Hiện tại đủ tư cách chưa?

Chương 1060: Hiện tại đủ tư cách chưa?
Nhất tướng công thành vạn cốt khô, những lời này cũng được áp dụng trên con đường tu luyện, khi có một vị cường giả chí tôn quật khởi đồng thời cũng sẽ có thi hài cùng sự tiếc nuối của những thiên tài cùng thời đại khác.
Cho nên, vì không để thiên tài tuyệt thế của gia tộc bị hủy diệt, những gia tộc có năng lực sẽ sử dụng Phong Năng Thuật, phong ấn mấy thiên tài tuyệt thế đó lại, chẳng qua trong thời gian trăm năm gần đây, không có thế lực tu luyện nào làm như vậy nữa, bởi vì chi phí quá cao.
Ngoại trừ nguyên nhân này ra còn có một nguyên nhân khác, đó chính là thời cơ không đúng.
Sở dĩ những tông phái lánh đời này sẽ lánh đời, thậm chí tình nguyện nhượng lại một số động thiên phúc địa, không phải là vì cảm thấy thời gian chưa tới sao, thời đại hoàng kim thịnh thế chân chính còn chưa đã tới, mà bây giờ thời đại vàng son trong lòng bọn họ đã đến gần, cũng đã đến lúc thức tỉnh những thiên tài tuyệt thế đang bị phong ấn trong tộc bọn họ, để những người ấy tranh bá trong thời đại vàng son này.
Loại người này, dù có nói bọn họ sống trên trăm năm cũng không sai, mà nói bọn họ chỉ mới hơn mười tuổi cũng không có vấn đề, còn phải xem bản thân phải tìm hiểu từ đâu.
"Thì ra là dựa vào phương thức này, kể ra thì cũng có thể tính là một đời tuổi trẻ."
"Thủ đoạn ăn gian như vậy, không nghĩ tới tông phái ẩn thế lại vô sỉ tới thế."
Một đời tuổi trẻ trong giới tu luyện xì xào bàn tán, mặc dù bọn họ không dám lớn tiếng nghị luận, nhưng dưới cái nhìn của bọn họ, hành vi này của tông phái ẩn thế chính là đang chơi xấu.
"Bọn ta chỉ mới bốn mươi, làm gì có giả mạo? Chỉ có điều thời cơ chưa tới nên mới lựa chọn phong ấn chính mình, hiện tại thời đại vàng son đã tới, tự nhiên phải đoạt lại những thứ vốn thuộc về chúng ta."
Vị thiếu chủ Nguyên tộc kia cười lạnh liên tục, uy áp mạnh mẽ lan ra, cuối cùng trực tiếp tập trung ở trên người Phương Minh.
"Người đứng đầu trong một đời tuổi trẻ giới tu luyện sao? Cái danh hiệu này ngươi còn chưa đủ tư cách nhận."
Vẻ mặt Phương Minh không chút thay đổi, cười cười trả lời: "Cho dù là giới tu luyện hay là tông phái ẩn thế các ngươi cũng đều có cùng nguồn gốc, hiện tại thế giới đang náo động, chúng ta cần gì phải nội đấu."
Thật ra, Phương Minh cũng không có hảo cảm gì đối với tông phái ẩn thế, nhưng cậu cũng không muốn ra tay với tông phái ẩn thế, sau khi cậu biết được bí mật của thế giới này, lại biết còn có dị tộc đang nhìn chằm chằm, Phương Minh càng dành nhiều tâm tư để suy nghĩ phương pháp đối mặt với đại kiếp nạn do dị tộc mang tới hơn.
"Con đường tu luyện là cường giả vi tôn, không nên hòa bình, nếu giới tu luyện các ngươi muốn hòa bình thì mau nhường lại động thiên phúc địa, sau đó thần phục môn phái lánh đời chúng ta." Một vị cường giả Thiên Cấp khác hừ lạnh nói.
Con ngươi của Phương Minh ngưng lại, hỏi: "Không còn gì để bàn sao?"
"Si tâm vọng tưởng."
"Đã như vậy, lão thân cũng muốn biết một chút xem tông phái ẩn thế có khác biệt gì."
Cung chủ Vọng Nguyệt cung cũng mang vẻ mặt nghiêm túc, mấy tên này nói muốn thu đệ tử nhà mình làm thị nữ chỉ là cái cớ mà thôi, mục tiêu chân chính của bọn hắn còn không phải là Vọng Nguyệt cung của bà sao, muốn mượn cơ hội này ra tay với Vọng Nguyệt cung, đồng thời đả kích sĩ khí của giới tu luyện, nếu không vì sao ba vị cường giả Thiên Cấp này lại xuất hiện nhanh như vậy?
"Hà tất phải phiền phức cung chủ, chẳng qua chỉ là màn luận bàn giữa tiểu bối, cung chủ ở một bên kiên trì quan chiến là tốt rồi."
Chẳng qua Phương Minh lại mở miệng ngăn cản cung chủ Vọng Nguyệt cung, bởi nếu cung chủ Vọng Nguyệt cung động thủ, đồng nghĩa với người của thế hệ trước đã ra tay, mà tông phái ẩn thế chỉ chờ một cơ hội như vậy, đến lúc đó, giới tu luyện sẽ phải khai chiến toàn diện với tông phái ẩn thế.
Phương Minh đưa mắt nhìn về phía ba người thiếu chủ Nguyên tộc, nụ cười trên mặt biến mất, thay đổi dáng dấp ôn hòa khi trước, từ tốn nói: "Các ngươi đã nói giới tu luyện không đủ tư cách, vậy các ngươi cùng lên đi."
Hí!
Phương Minh vừa nói những lời này ra khỏi miệng, ở đây một mảnh yên lặng, đông đảo người trẻ tuổi trong giới tu luyện dùng một loại ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Phương Minh, tuy rằng bọn họ cảm thấy lời của Phương Minh rất khí phách, nhưng lúc này không phải lúc để qua loa.
Đối diện cậu là ba vị cường giả Thiên Cấp, là cường giả cùng cấp bậc với cậu đấy.
"Ta cảm thấy Phương Minh chỉ nói mạnh miệng thôi, đương nhiên đám người kia xấu hổ không dám xông lên cùng một lúc đâu." Có người âm thầm suy đoán dụng ý trong lời nói của Phương Minh.
Nghe được lời nói của Phương Minh, trên mặt ba vị cường giả Thiên Cấp kia thực sự lộ ra vẻ giận dữ, Phương Minh nói lời này rõ ràng là đang khinh thường bọn họ, ngay sau đó nguyên một đám giận quá thành cười đứng lên.
"Đối phó ngươi, còn không cần ba người chúng ta đồng loạt ra tay."
Oanh!
Thiếu chủ Nguyên tộc xuất thủ trước, trong tay xuất hiện một thanh trường mâu, quang mang chớp lóe, sát khí lăng liệt, toàn bộ năng lượng hội thụ quanh thân, trực tiếp quét thẳng về phía Phương Minh.
Phương Minh đấm ra một đấm, không có bất kỳ xinh đẹp gì, thậm chí ngay cả một tia năng lượng giao động đều không cảm thấy được, nhưng lại có thể trực tiếp đánh gãy trường mâu này, đồng thời tay trái còn đấm ra một đám bao trùm hai người còn lại vào cùng tấn công.
Sau khi nói đối phương cùng tiến lên, lúc này Phương Minh dùng hành động thực tế để chứng minh lời nói của mình.
Tất cả người ở đây hít vào một ngụm khí lạnh, mà hai vị cường giả Thiên Cấp kia thì lại giận dữ, đến lúc này đương nhiên bọn họ không thể không ra tay, thần thông pháp tắc của hai người đánh ra, liên thủ cùng thiếu chủ Nguyên tộc, ba đạo năng lượng pháp tắc hội tụ thành một đạo gió xoáy đánh về phía Phương Minh.
Oanh!
Phương Minh vẫn chỉ đánh ra một quyền, tại thời khắc này pháp tắc Thời gian cũng được thi triển ra, trực tiếp bao phủ ba người kia vào trong lĩnh vực Thời gian của cậu.
Cờ-rắc!
Ở trong mắt người ngoài, chỉ thấy thiếu chủ Nguyên tộc trực tiếp bị một đấm của Phương Minh đánh xuyên ngực, cả người nhanh chóng uể oải, máu me tung tóe té bay ra ngoài, mà hai vị khác cũng không khá hơn bao nhiêu.
Bên ngoài nắm đấm của Phương Minh có vô số ánh sao lấp lánh, mà dưới con mắt của người ngoài dường như những ánh sao này không có năng lượng gì, thế nhưng ở trong mắt hai vị cường giả Thiên Cấp kia, ánh sao này cực kỳ kinh khủng, chỉ cần bị nhiễm phải một chút, ngay cả lực lượng pháp tắc cũng không thể bảo vệ bọn họ được.
Bang bang!
Trên người hai người này có vô số lỗ hổng, chảy máu không ngừng.
Không tới mười hiệp, ba vị cường giả Thiên Cấp đã bị đánh bại, một màn trước mắt rung động tất cả mọi người ở đây.
"Này..."
Trên mặt cung chủ Vọng Nguyệt cung cũng hiện lên vẻ không thể tin được, không ngờ vị thiên tài nhà họ Phương này lại đã thành trường đến bước ấy, sợ rằng dưới thiên vương không có ai là đối thủ của cậu nữa.
Nhưng cường giả thiên vương, coi như là tông phái ẩn thế có nhiều Phong Năng Thuật hơn nữa cũng không có khả năng phong ấn ra một vị cường giả thiên vương, trong thế hệ trẻ, Phương Minh là vô địch chân chính.
"Hiện tại, ta nghĩ chắc ra đã có tư cách này."
Phương Minh một thân áo trắng như tuyết, lại khôi phục khí tức phiêu miểu xuất trần, nếu không phải ba vị cường giả Thiên Cấp bị thương ngay trước mắt bọn họ, có ai có thể nghĩ đến cậu chỉ dùng thời gian ngắn ngủi như vậy đã có thể đánh bại cường giả Thiên Cấp.
Ngôn ngữ rất bình thản, nhưng Nguyên Nhất cùng đám người Nguyên Tiếu lại kinh hoảng, đến hiện tại bọn hắn mới biết mình cùng đối phương có chênh lệch lớn tới cỡ nào.
Đám người thiếu chủ Nguyên tộc không nói một lời, mà đúng vào lúc này, tất cả mọi người ở đây đột nhiên cảm thụ được bầu không khí ngột ngạt, bởi vì không biết lúc nào, lại có một vị cường giả Thiên Cấp xuất hiện.
Một vị, hai vị, ba vị...
Liên tiếp chín vị, mỗi một vị đều có dáng dấp trẻ tuổi, nói cách khác, tông phái ẩn thế lại có chín vị cường giả Thiên Cấp phủ xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận