Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 841: Cô cháu nhận nhau (1)

Chương 841: Cô cháu nhận nhau (1)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
Mấy vị đường chủ đã không muốn quan tâm tới Phương Minh, mà mấy vị chấp sự cũng hiểu lần này bản thân đã bị thương vô ích, cũng đều trầm mặc không nói, về phần Phương Giác cùng đệ tử nhà họ Phương càng là một câu cũng không dám nói, rất sợ lại chọc tới vị sát tinh này.
Trong lòng Phương Dương, dường như yêu hồ cũng đã nhận ra tình huống rất có lợi với cô, móng vuốt nhỏ huơ huơ vài cái, chi chi nha nha nói gì đó ở bên tai Phương Dương.
Sáu vị đường chủ này chỉ nhìn lướt qua con yêu hồ kia, sau đó lập tức thu hồi tầm mắt, đệ tử nhà họ Phương không được tư thông cùng tinh quái, đây là tộc quy của gia tộc, nhưng so sánh với việc Phương Minh dám phạm thượng, ra tay đánh tàn người đồng tộc, tội tư thông với tinh quái này thật cũng không tính là gì.
Nếu đám người bọn họ đã không làm gì được Phương Minh, vậy về phần Phương Dương này, mấy đường chủ rất ăn ý làm như không nhìn thấy, không thấy được Phương Minh làm hết thảy những chuyện kia đều là bởi vì người em họ này của cậu sao?
Nếu như lúc này bọn họ hỏi lại tội Phương Dương, chẳng khác gì là muốn đối đầu cùng Phương Minh, nói chung, vấn đề này vẫn nên giao cho các trưởng lão đi đau đầu đi.
Sáu vị đường chủ đã biểu lộ thái độ như vậy rồi, đương nhiên những người khác cũng sẽ không mù mắt mà đi nói chuyện Phương Dương, mà sau khi sáu vị đường chủ lưu lại mấy câu nói mang tính hình thức, cũng đều tự mình rời đi.
"Anh họ, anh thật là quá lợi hại."
Thấy sáu vị đường chủ mang theo mấy vị chấp sự còn có đám người Phương Giác rời đi, vẻ mặt Phương Dương tràn đầy kích động hướng phía Phương Minh giơ ngón tay cái lên, trách không được năm ấy mẹ mình lại sùng bái cậu mình như vậy, hắn phát hiện hiện tại hắn cũng tràn đầy sùng bái đối với người anh họ vừa gặp lần đầu tiên này.
Phế chấp sự, chỉnh đường chủ, một đời trẻ tuổi nhà họ Phương trừ vị này anh họ này của mình ra, còn ai dám làm như thế nữa!
"Dẫn anh đi gặp cô đi."
Phương Minh cười một tiếng, liếc nhìn yêu hồ trong ngực Phương Dương, vốn là muốn nhắc nhở em họ mình mấy câu, chẳng qua cuối cùng ngẫm lại hay là thôi, vấn đề này không cần vội, chờ gặp cô mình rồi lại nói.
"Ah, tốt. Nếu như mẹ em biết anh họ đã trở lại, nhất định sẽ mừng tới phát điên lên."
Phương Dương gật đầu, chẳng qua khi thấy yêu hồ ở trong ngực mình, lại có chút do dự, một hồi phải trở về sơn môn, hắn có chút không xác định liệu bản thân mình có nên dẫn theo Thiến Thiến vào hay không?
"Mang theo vật nhỏ này đi, có anh ở đây, nó sẽ không gặp phải nguy hiểm gì khi ở nhà họ Phương."
Có lời của Phương Minh, Phương Dương cũng không tiếp tục do dự nữa, lập tức dẫn theo Phương Minh đi vào sơn môn.
Cái gọi là sơn môn, chính là lối vào đại trận hộ sơn của nhà họ Phương, mà ngay khoảnh khắc khi cậu bước chân vào sơn môn, cảnh tượng trước mắt Phương Minh hoàn toàn thay đổi.
Đứng ở ngoài sơn môn có thể thấy một ngọn núi xanh biếc bát ngát, nhưng ngay sau khi đạp chân vào sơn môn, lại phát hiện ở trước mặt cậu có tới mười một ngọn núi, mỗi một ngọn núi đều cao vút trong mây, mà mười một ngọn núi này hình thành một vòng tròn, trong đó có mười ngọn núi vây bốn chung quanh, mà ngọn núi ở vị trí trung tâm cũng là ngọn núi có diện tích lớn nhất.
"Anh họ, ở đây tổng cộng có mười ngọn núi, trên mỗi một ngọn núi đều có một vị trưởng lão ở, cũng chính là một vị cường giả Thiên Cấp, bởi vì nhà họ Phương chúng ta tổng cộng có mười vị cường giả Thiên Cấp, cho nên vừa lúc là mười ngọn núi."
Phương Dương biết đây là lần đầu tiên anh họ mình trở lại nhà họ Phương, vì thế mở miệng giới thiệu.
"Dựa theo quy củ của nhà họ Phương chúng ta, mỗi một vị cường giả Thiên Cấp đều sẽ được ở một ngọn núi riêng, chẳng qua qua nhiều năm như vậy, số lượng cường giả Thiên Cấp của nhà họ Phương chúng ta thủy chung không vượt lên trước mười vị."
Nghe được lời giải thích của Phương Dương, Phương Minh cũng hơi kinh ngạc, một một ngọn núi đại biểu cho một vị cường giả Thiên Cấp, như vậy ngọn núi này được hình thành như thế nào? Hẳn sẽ không phải vì mỗi khi có một vị cường giả Thiên Cấp ra đời, lại tạo ra một ngọn núi đó chứ?
Việc hình thành một ngọn núi, đó là kết quả do sự vận động của vỏ trái đất ngàn trăm vạn năm, cho dù là cường giả Thiên Cấp, cũng không thể có thần thông lớn tới mức có thể di sơn đảo hải như vậy, loại đại thần thông này là thủ đoạn của thần tiên chân chính.
"Xem ra nhà họ Phương còn thần bí hơn so với tưởng tượng của mình." Phương Minh nói thầm trong lòng một câu.
"Toà chủ phong ở chính giữa này là tổ phong của nhà họ Phương chúng ta, tổ từ của nhà họ Phương chúng ta được đặt trên ngọn núi này, ngày bình thường, những hoạt động lớn quan trọng gì đó đều được cử hành ở đây, về phần tộc nhân phần lớn đều ở xung quanh tổ phong, mà mười ngọn núi còn lại, chỉ khi được trưởng lão cho phép mới có thể ở lại."
Tổ Phong rất lớn, chỉ tính xung quanh chân núi thôi Phương Minh đã thấy được không dưới mấy nghìn căn nhà gỗ, mà những nhà gỗ này lại được xây dựng chằng chịt uốn quanh chân núi giống như rắn vậy, về phần cảnh tượng trên đỉnh núi, bởi vì bao phủ trong mây mù nên cậu không thể thấy rõ.
"So sáng với bên ngoài, linh khí nơi này nồng nặc hơn rất nhiều."
Đứng ở chân núi, Phương Minh có thể cảm thụ được rõ ràng, linh khí nơi này vừa nồng đậm vừa tinh thuần hơn bên ngoài rất nhiều, có chút cùng loại với ba mươi sáu động tiên mà Đạo giáo đã nhắc tới trước đây.
Phương Minh chưa từng tới ba mươi sáu động tiên, thế nhưng cậu đã hiểu rõ từ trong miệng sư phụ mình, cái gọi là động tiên, cũng là vì nguyên nhân đặc thù dẫn đến thiên địa linh khí ở nơi đó vượt xa những nơi khác, cho nên trở thành nơi mà người tu Đạo khát vọng.
Mà nơi nhà họ Phương ở, cũng tương đương với một động thiên phúc địa.
Chẳng qua nghĩ đến địa vị của nhà họ Phương trong giới tu luyện, Phương Minh có thể hiểu rõ, có thể sừng sững trong giới tu luyện suốt nghìn năm qua, đồng thời vẫn chiếm lấy vị trí gia tộc đứng đầu trong giới tu luyện, nếu không có cái động tiên mới là chuyện không thể nào giải thích nổi.
"Anh họ, mẹ của em sống ở trong một căn phòng phía bên kia."
Một ngón tay của Phương Dương chỉ vào dãy phòng ở phía bên trái dưới chân núi, mà lời của hắn cũng khiến Phương Minh thu hồi mấy suy nghĩ vẩn vơ, ánh mắt rơi vào nơi ngón tay Phương Dương chỉ.
Đó là một loạt gian nhà ở phía dưới dùng, dựa vào bên trái của chân núi, tổng cộng cũng chỉ có hơn mười mấy hàng, đại khái có chừng trăm gia đình, thế nhưng có thể thấy rõ sự chênh lệch của những căn nhà gỗ này so với mấy căn nhà gỗ khác xung quanh.
Nhìn đến đây, Phương Minh nhíu mày một cái, mấy căn nhà gỗ này có thể nói là mấy căn nhà gỗ kém nhất nơi đây, có thể nghĩ cô mình phải sống cuộc sống khổ cực cỡ nào trong gia tộc.
"Anh họ, thiên phú tu luyện của mẹ em cũng không cao, cho nên địa vị ở bên trong tộc cũng không cao, lại thêm trước đây mẹ em vi phạm tộc quy, cho nên đã bị cách chức làm đệ tử ở Tạp Dịch Đường."
Tạp Dịch Đường.
Phương Minh cũng đã biết được một chút từ trong miệng Phương Thiên, toàn bộ những đệ tử nhà họ Phương phạm sai lầm hoặc là thiên phú tu luyện kém đều sẽ tiến vào Tạp Dịch Đường, mà đây cũng là nhóm người có địa vị thấp nhất trong nhà họ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận