Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 296: Cường giả Địa cấp?

Chương 296: Cường giả Địa cấp?
Đấu pháp chính là như vậy, đầu tiên hai bên phải bấm tay niệm pháp quyết ngâm xướng mất nửa ngày.
Song, khi đám người vây xem thấy Phương Minh chỉ lẳng lặng đứng trên lôi đài, cả đám càng lộ ra vẻ khó hiểu, cho dù Phương Minh có tự biết bản thân không phải đối thủ của Tiễn Bất Thông, nhưng cũng không nên cam chịu như vậy nha.
Người ta nói châu chấu trong chảo nóng còn biết nhảy nhót vài cái kia mà?
Những người này cũng không biết, từ sau khi trở thành tứ tinh Vu Sư, Phương Minh thi triển một ít thuật pháp thông thường căn bản không cần niệm chú ngữ cùng bấm pháp quyết rồi.
Hơn nữa, Phương Minh tuy rằng đứng bất động, thế nhưng không có nghĩa là cậu thật sự ngồi chờ chết, lúc này Vu Sư chi lực trong cơ thể cậu đang điên cuồng vận chuyển, chỉ có điều người ngoài không phát hiện ra được mà thôi.
Đối diện với Phương Minh, Tiễn Bất Thông chân phải giẫm một cái, toàn bộ khuôn mặt già nua nổi đầy gân xanh: “Đi!”
Ba đồng tiền đột nhiên bay thẳng về hướng Phương Minh, cùng lúc đó, trên lôi đài bắt đầu nổi lên một cơn gió lớn, cơn gió thổi mạnh tới mức đám người phía dưới đài không nhịn được lùi về phía sau mấy bước, bởi vì bọn họ cảm nhận được sát khí trong cơn gió mạnh kia.
“Tiễn huynh có ý đánh mạnh một kích tiêu diệt tên tiểu tử này.”
Cách đó không xa mấy người Cầu trưởng lão đang vây xem, vừa nhìn liền biết Tiễn Bất Thông đã hạ quyết tâm rồi, hắn ta muốn dùng tên tiểu tử trên lôi đài này tới lập uy.
“Một tên trẻ tuổi có chút thiên phú đã không biết trời cao đất rộng, dám đi khiêu khích Tiễn huynh, lấy tính tình của Tiễn huynh tự nhiên là sẽ ra tay không chút lưu tình.”
Mấy người này thoải mái trò chuyện, cơn cuồng phong kia chẳng thể ảnh hưởng tới bọn họ chút nào, trên thực tế bọn họ căn bản không để lôi đài chiến này trong lòng, trong mắt bọn họ đây chẳng qua chỉ là một sân khấu đơn giản mà thôi.
Nhưng mà, kết quả trên lôi đài ngay sau đó khiến hiện trường một mảnh xôn xao, cũng khiến mấy người này khiếp sợ.
Trên lôi đài, cuồng phong tiêu biến, ba đồng tiền của Tiễn Bất Thông lúc này đều bị hai ngón tay của Phương Minh kẹp lấy.
Chính là một màn này khiến tất cả mọi người xôn xao, đa số người ở đây đều chưa kịp nhìn rõ chuyện gì xảy ra, thì thấy ba đồng tiền kia đã bị Phương Minh kẹp lấy rồi.
Đồng dạng, đám người Cầu trưởng lão cũng không thấy, bởi vì bọn họ căn bản không quan tâm tới trận chiến trên lôi đài, chỉ là nhìn lướt qua một cái sau đó tiếp tục tán gẫu, bởi vì dưới cái nhìn của bọn họ, trận này Tiễn Bất Thông là mười phần chắc chín.
Trong số mọi người ở đây chỉ có Tiễn Bất Thông đang ở trên lôi đài có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Ba đồng tiền này hắn ta dùng để dẫn động khí tràng, đồng tiền rung động càng mạnh mẽ thì khí tràng trên lôi đài càng thêm cuồng bạo, ngay khi đồng tiền được bắn ra, toàn bộ khí tràng cuồng bạo sẽ khiến Phương Minh trọng thương.
Nhưng mà điều khiến Tiễn Bất Thông không nghĩ tới là, sau khi hắn ta bắn ra ba đồng tiền, đối phương chỉ vươn tay một cái thì ba đồng tiền đã tự động bay tới ngón tay của đối phương.
Đây không phải là đối phương điều khiển được đồng tiền của hắn ta, Tiễn Bất Thông hiểu, đây là bởi vì đối phương nắm khí tràng trong tay. Ba đồng tiền này của hắn ta chính là dùng để điều khiển khí tràng, đối phương lợi dụng lực lượng của khí dẫn động ba đồng tiền đi tới trên tay cậu!
Suy nghĩ cẩn thận những thứ này, trên mặt Tiễn Bất Thông hiện lên vẻ kinh hãi, đối phương có thể khống chế được khí tràng chứng tỏ thực lực của đối phương ở trên hắn ta.
Chỉ là, điều này sao có thể?
Hắn ta là cường giả Nhân cấp tầng tám, mà đối phương chẳng qua chỉ là một thanh niên trẻ không tới 30 tuổi, sao thực lực của đối phương có thể cao hơn hắn ta?
“Vô công bất thụ lộc, ba đồng tiền này nếu tôi nhận lấy thì ngại, hay là trả lại cho ông đi.”
Ngón tay của Phương Minh cuốn lại, búng ngón tay một cái, ba đồng tiền trực tiếp bắn về phía Tiễn Bất Thông.
Dưới con mắt của người ngoài, Phương Minh chỉ là bắn ba đồng tiền về phía Tiễn Bất Thông, nhưng mà Tiễn Bất Thông đang ở trên lôi đài thì biến sắc, bởi vì tại thời khắc này hắn ta có thể cảm nhận được khí tràng cuồng bạo xung quanh.
“Lão phu cũng không tin là, thật không tin tên tiểu tử mày có thể lợi hại hơn lão phu!”
Trên gương mặt già nua của Tiễn Bất Thông lộ vẻ dữ tợn vẻ, hai tay mau chóng bấm niệm pháp quyết, cùng lúc đó trên tay của hắn ta lại xuất hiện một tấm bùa chú.
“Đi!”
Oanh!
Bùa thiêu đốt, trong khoảnh khắc khi Phương Minh nhìn thấy Tiễn Bất Thông ném tấm bùa chú ra, tròng mắt của cậu co rút lại một chút, sau đó lùi về phía sau thật nhanh.
Một cỗ sóng nhiệt bao phủ lôi đài, ba đồng tiền kia còn chưa tới gần Tiễn Bất Thông đã bị nổ nát, đám người vây xem đều cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của cỗ sóng nhiệt kia, kinh hãi lui nhanh về phía sau.
“Tạc Dương Phù, thậm chí Tiễn huynh còn có loại bùa này?”
Trong mắt Cầu trưởng lão hiện vẻ vừa kinh ngạc vừa hâm mộ, hiển nhiên, ngay cả ông ta cũng không có được loại bùa này.
“Đoán chừng là nhị công tử ban cho huynh ấy, xem ra hẳn là nhị công tử rất coi trọng Tiễn huynh đây, ngay cả Tạc Dương Phù cũng đều ban cho huynh ấy.”
Nhắc tới nhị công tử, trên mặt mấy người này liền hiện ra vẻ hiểu rõ, mặc dù trong mắt bọn họ Tạc Dương Phù này rất trân quý, nhưng nó lại chẳng là gì đối với nhị công tử.
“Thật không ngờ Tiễn huynh lại bị bức tới mức phải ném Tạc Dương Phù ra, không ngờ tên họ Phương trẻ tuổi này lại là một cao thủ.”
“Đúng là một siêu cấp thiên tài, chỉ tiếc cho dù cậu ta có là thiên tài cũng vô ích, Tạc Dương Phù ngưng tụ lực lượng Thái Dương, trừ khi là cường giả Địa cấp trở lên, nếu không thì tuyệt đối không thể nào ngăn cản sức bạo tạc của nó.”
Trên lôi đài, Phương Minh thối lui đến sát bờ biên của lôi đài, nhíu mày lại, mặc dù cậu không biết lai lịch của tấm phù trong tay Tiễn Bất Thông, thế nhưng trong nháy mắt khi đối phương ném ra tấm phù, trực giác nói cho cậu biết bùa này ẩn chứa năng lượng vô cùng kinh khủng.
Kết quả cuối cùng cũng đã xác nhận suy đoán của cậu, sau khi tấm bùa bị thiêu đốt, khí tràng mà cậu nắm trong tay bị nổ tung trong nháy mắt, thế nhưng sau khi thối lui đến bên lôi đài cậu lại dừng bước, vẻ mặt trở nên vô cùng cổ quái.
Bởi vì giờ khắc này ở trong cơ thể của Phương Minh, tinh huy chi châu vốn được ngưng tụ từ ánh sáng mặt trời nhảy lên vài cái, sau đó bắt đầu xoay tròn, theo sự xoay tròn của tinh huy chi châu, sóng nhiệt mạnh mẽ đập vào mặt cậu bị hấp thu trong nháy mắt.
“Bùa này có liên quan tới năng lượng mặt trời?”
Sau một thoáng kinh ngạc Phương Minh đã kịp phản ứng lại, chỉ có lời giải thích này mới có thể nói rõ tình huống trước mắt, tinh huy chi châu được ngưng tụ từ lực lượng Thái Dương đã hấp thụ hết năng lượng mà tấm phù kia phóng xuất ra, cũng giống như hấp thụ năng lượng mặt trời bình thường vậy.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, ánh mắt Phương Minh nhìn Tiễn Bất Thông có chút cổ quái, chỉ có thể nói tên này thật quá xui xẻo, trên tay nắm một lá bùa uy lực to lớn, thế nhưng tấm bùa này lại không phát huy được chút tác dụng nào với cậu.
Bên kia, Tiễn Bất Thông thấy Phương Minh vẫn còn hoàn chỉnh đứng trên lôi đài, hai mắt trợn trừng như muốn lồi ra, bởi vì hắn ta thật sự là không thể tin được những gì đang diễn ra trước mắt.
Ngay cả Tạc Dương Phù cũng không thể giết được cậu?
Dưới lôi đài, đám người Cầu trưởng lão cũng trừng lớn hai mắt, trên mặt hiện vẻ không thể tưởng tượng nổi, cho dù là Tạc Dương Phù cũng không thể khiến đối phương bị thương, lẽ nào đối phương là cường giả Địa cấp?
“Không thể, cường giả Địa cấp trẻ tuổi như vậy, đây tuyệt đối không có khả năng!”
Đám người Cầu trưởng lão lẩm bẩm, bọn họ không thể nào tiếp thu được chuyện đột nhiên xuất hiện một cường giả Địa cấp trẻ tuổi như vậy, bởi vì trong giới tu luyện, chỉ có bốn người trẻ tuổi như vậy mà trở thành cường giả Địa cấp, đó chính là Tứ đại công tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận