Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1021: Gặp chuyện không may

Chương 1021: Gặp chuyện không may
Có tật giật mình!
Hàn Kiều Kiều càng nghĩ càng giận, trong chuyện này rõ ràng người chịu thiệt chính là cô ấy, sao bây giờ lại phải khiến mình chịu thiệt thêm nữa?
"Con cái đứa nhóc khốn kiếp này, chờ sau khi con ra ngoài, xem mẹ thu thập con thế nào."
Nghĩ tới đây, bàn tay Hàn Kiều Kiều nhẹ nhàng vỗ một cái lên bụng, ngay lúc tay cô ấy vỗ xuống, đột nhiên khuôn mặt nhíu lại, không nhịn được kinh hô một tiếng.
"Tiểu vương bát đản này lại đá mình, ai u."
Trương Yến thấy sắc mặt Hàn Kiều Kiều trở nên tái nhợt, đột nhiên nhận ra có điểm gì đó không đúng, tuy rằng trước đây đứa bé trong bụng chị Kiều Kiều cũng thường nghịch ngợm, nhưng tuyệt đối sẽ không khiến sắc mặt chị Kiều Kiều tái nhợt như thế, đây là biểu hiện đau đớn khó nhịn.
"Chị Kiều Kiều, chị chịu một chút, em lập tức gọi bác sĩ."
Lần này xuất ngoại dưỡng thai, Hàn Kiều Kiều lựa chọn một bệnh viện tư nhân, từ khi bắt đầu mang thai đã có bác sĩ y tá tùy thời ở bên cạnh theo dõi, Trương Yến cầm điện thoại trên bàn bấm gọi một số điện thoại, không bao lâu sau đã có bác sĩ cùng hộ sĩ nhanh chóng đi đến.
...
Thủ đô, một quán cà phê bên ngoài đại học Thủy Mộc.
Trước mặt hai người Diệp Tử Du cùng Phương Minh đều có một ly cà phê, chỉ có điều lúc này hai người đều không có lòng dạ nào để uống.
Vẻ mặt Phương Minh rất thấp thỏm, không còn vẻ bình tĩnh của cường giả Thiên Cấp, cậu im lặng nhìn Diệp Tử Du, ngay vừa mới cậu đã nói thẳng chuyện giữa cậu cùng Hàn Kiều Kiều.
Biểu tình trên mặt Diệp Tử Du thoạt nhìn rất bình tĩnh, nhưng nếu quan sát kỹ có thể phát hiện, ngón tay nắm muỗng của cô đã hơi trắng bệnh, nói rõ sự bối rối cùng chấn động của cô ngay lúc này.
Là một cô gái, đương nhiên cô luôn hi vọng mình có thể có một tình yêu hoàn mỹ, ở bên cạnh người đàn ông mình yêu suốt đời, không phản bội, không tranh cãi...
Diệp Tử Du là một cô gái kiêu ngạo, hơn nữa cô có tư cách để kiêu ngạo, một cô gái như vậy làm sao có thể cam tâm chia sẻ một người đàn ông với những người phụ nữ khác, nhất là khi người phụ nữ khác ấy còn đã có con.
"Anh Phương Minh, em cũng không biết nên làm gì bây giờ, em muốn gặp mặt Hàn Kiều Kiều."
Diệp Tử Du trực tiếp gọi tên Hàn Kiều Kiều, có thể nghĩ trong lòng cô ấy đã oán hận Hàn Kiều Kiều tới mức nào.
Cũng đúng, bất kỳ người phụ nữ nào gặp phải tình huống như vậy cũng không thể rộng lượng được, không lập tức trở mặt ngay đã tốt lắm rồi.
"Có thể, tuy rằng cô ấy đã kéo số điện thoại của anh vào danh sách đen, nhưng anh vẫn có cách để tìm được cô ấy."
Phương Minh gật đầu, quả thật ba người nên ngồi xuống thẳng thắn nói chuyện với nhau, tuy rằng hiện tại Hàn Kiều Kiều đang ở nước ngoài, hơn nữa còn kéo số điện thoại của cậu vào danh sách đen nhưng nếu Phương Minh muốn tìm, vẫn có thể tra được vị trí của Hàn Kiều Kiều một cách dễ dàng.
Ngay khi Phương Minh lấy điện thoại di động ra chuẩn bị tìm người điều tra vị trí của Hàn Kiều Kiều, điện thoại di động của cậu đột nhiên vang lên, sau khi liếc nhìn dãy số, Phương Minh sửng sốt một chút, bởi vì không ngờ ngay lúc này Hàn Kiều Kiều lại gọi điện thoại cho cậu.
"Này... Tử Du, anh thật sự không lừa em, trước đây quả thật cô ấy đã kéo số điện thoại của anh vào danh sách đen."
Đối mặt với ánh mắt ai oán của Diệp Tử Du, Phương Minh có một loại cảm giác nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch, vấn đề này vốn là do cậu làm sai trước, mới vừa nói Hàn Kiều Kiều đã kéo số điện thoại của mình vào danh sách đen, kết quả hiện tại bị vả mặt như vậy, khó tránh khỏi sẽ khiến Tử Du cho rằng mình lừa cô.
"Anh nghe máy đi." Diệp Tử Du yếu ớt nói.
"Ah tốt."
Trên trán Phương Minh túa mồ hôi lạnh, hiện tại cậu chỉ hi vọng bà cô Hàn Kiều Kiều này không nói lung tung gì, nhất là khi cậu thấy cơ thể của Tử Du hơi nghiêng về phía trước, biểu tình vô cùng nghiêm túc, làm ra tư thế chiến đấu, khiến đáy lòng cậu càng thêm thấp thỏm.
Điện thoại được kết nối, bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói, nhưng thật bất ngờ đây không phải giọng nói của Hàn Kiều Kiều.
"Alo, alo, là cậu Phương sao?"
Đầu bên kia điện thoại, vẻ mặt Trương Yến tràn đầy gấp gáp, trên tay cô ấy là điện thoại của Hàn Kiều Kiều, ngay vừa mới rồi sau khi chị Kiều Kiều được đưa vào phòng giải phẫu, cô ấy lập tức lấy điện thoại của chị Kiều Kiều ra lục danh sách cuộc gọi.
Loại chuyện này không phải cô ấy có thể ứng đối, mà căn bản là chị Kiều Kiều không có bạn bè gì, vì thế lúc này trong đầu Trương Yến lập tức hiện lên bóng dáng cậu Phương kia.
Chỉ là, lật tung danh sách cuộc gọi của chị Kiều Kiều vẫn không tìm thấy người nào họ Phương, vì thế cô ấy chỉ có thể dùng phương pháp loại trừ, sau khi loại trừ hết tất cả số điện thoại của những người cô ấy biết trong danh sách cuộc gọi, cuối cùng chỉ còn sót lại bảy tám số, lại gọi hết một lượt các số điện thoại này, hiện tại chỉ còn đúng một số được lưu với tên tiểu đạo sĩ.
"Cô là Trương Yến sao?"
Phương Minh cũng nghe ra được giọng nói này là giọng trợ lý của Hàn Kiều Kiều.
"Thật là cậu Phương, cậu Phương, nhanh nhanh cứu chị Kiều Kiều đi, hiện tại chị Kiều Kiều đang ở trong phòng giải phẫu."
Xác nhận đầu bên kia đúng là cậu Phương, Trương Yến kích động hô lên, mà sau khi Phương Minh ở đầu bên kia điện thoại nghe thấy những lời Trương Yến nói, sắc mặt biến đổi, vội vàng hỏi: "Trương Yến, cô nói đàng hoàng lại, Hàn Kiều Kiều làm sao vậy?"
"Vừa rồi chị Kiều Kiều đau bụng, đến bệnh viện kiểm tra thì bác sĩ nói nước ối vỡ, có thể đứa bé sẽ phải sinh non, nhưng khi lên bàn phẫu thuật chị Kiều Kiều lại xuất huyết quá nhiều, bác sĩ nói sợ rằng đứa bé không giữ được, nếu không bỏ đứa bé e là mẹ đứa bé cũng sẽ gặp nguy hiểm."
"Vậy thì bỏ đứa bé đi." Phương Minh không nhịn được quát.
"Thế nhưng chị Kiều Kiều không đáp ứng, tôi có khuyên cỡ nào chị ấy cũng không nguyện ý bỏ đứa bé, tôi cũng chẳng còn cách nào khác mới phải gọi điện thoại cho cậu Phương, hi vọng cậu Phương có thể khuyên chị Kiều Kiều."
"Yến Tử, em vào đây cho chị, chị nói cho em biết, không được gọi điện thoại cho bất kỳ người nào, nếu không chị sẽ sa thải em ngay lập tức."
Phía bên này điện thoại, Phương Minh nghe được giọng của Hàn Kiều Kiều, giọng điệu hữu khí vô lực, còn kèm tiếng bác sĩ nói, điều này khiến lông mày cậu nhíu chặt hơn.
Rất nhanh bên kia điện thoại đã dập máy, Phương Minh ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Tử Du, kết quả phát hiện lúc này vẻ mặt Diệp Tử Du cũng tràn đầy khẩn trương.
"Anh Phương Minh, chị Kiều Kiều không gặp nguy hiểm gì chứ?"
Tuy rằng trong lòng cô rất hận Hàn Kiều Kiều, nhưng nói cho cùng Diệp Tử Du vẫn là cô gái hiền lành, nhất là khi nghe nói Hàn Kiều Kiều cùng đứa bé có thể gặp phải nguy hiểm tính mạng, tâm tình oán hận lập tức bị lo lắng thay thế.
"Anh..."
"Anh Phương Minh, anh nhất định không thể để chị Kiều Kiều có chuyện, về phần đứa bé..." Khuôn mặt Diệp Tử Du lộ ra vẻ bối rối, một lúc sau khẽ cắn răng: "Đứa bé là vô tội, nếu có thể giữ được, tốt nhất vẫn nên giữ lại."
Sao Diệp Tử Du có thể không biết, nếu để Hàn Kiều Kiều sinh đứa bé này ra sẽ có ý nghĩa như thế nào đối với cô, nhưng người thiện lương như cô lại càng rõ ràng đứa bé có ý nghĩa như thế nào đối với người phụ nữ.
"Anh đi gọi điện thoại trước."
Phương Minh gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Tử Du mang theo vẻ cảm kích.
"Alo, tôi có chuyện cần cô hỗ trợ, tới một bệnh viện ở Gromo tìm một người phụ nữ tên Hàn Kiều Kiều, tôi tin tưởng hẳn bên chỗ cô vẫn còn Dịch Thần Linh, dùng Dịch Thần Linh để bảo vệ cô ấy, hiện tại tôi bắt đầu xuất phát từ phương Đông, sẽ tới đó ngay."
Sau khi gọi điện thoại xong Phương Minh không khách khí chút nào, trực tiếp nói ra yêu cầu của mình, bởi vì cậu biết người phụ nữ ở đầu bên kia điện thoại sẽ biết nên làm như thế nào, hơn nữa, đối phương cũng có thực lực này.
"Được rồi, tôi sẽ đi sắp xếp ngay bây giờ."
Đầu bên kia điện thoại, một cô gái mặc áo đen cúp điện thoại, trong mắt có vẻ suy tư, mà bên cạnh cô ấy lại có hai bà lão đang đứng.
"Tôi muốn đến Gromo một chuyến đi."
"Vì sao tiểu thư lại muốn tới Gromo lúc này? Tiểu thư đừng quên hôm nay chính là ngày tranh cử vị trí người thừa kế chức vị tộc trưởng, nếu tiểu thư vắng mặt chẳng khác nào đã buông tha cho cơ hội này."
Trên mặt hai bà lão hiện lên vẻ nghi hoặc, vì tranh cử vị trí người thừa kế chức tộc trưởng mà tiểu thư mưu đồ đã lâu, lúc này chỉ còn kém một bước cuối cùng, tại sao đột nhiên lại muốn bỏ qua như vậy?
"Đầu tư, tôi tin tưởng khoản đầu tư này sẽ mang tới hồi báo càng lớn hơn cho tôi."
Cô gái mặc áo đen cười cười, thân phận người thừa kế chức tộc trưởng tuy tôn quý, thế nhưng cô ấy tin tưởng nếu lúc này cô ấy có thể giúp đối phương, sẽ lấy được chỗ tốt càng lớn hơn như vậy.
Có thể khiến vị kia gọi điện thoại cho mình, hơn nữa còn dùng giọng điệu lo lắng như vậy, chỉ có thể nói người phụ nữ đang ở trong bệnh viện Gromo kia có quan hệ không cạn với cậu, hơn nữa đối phương lựa chọn tìm mình mà không phải tìm Giáo Hội đã nói rõ, đối phương không muốn để giáo hoàng biết chuyện này.
Không ai rõ ràng giao dịch giữa vị kia và giáo hoàng hơn chính bản thân mình, song phương vẫn luôn lợi dụng lẫn nhau, nhưng nếu giáo hoàng biết được người phụ nữ này quan trọng với cậu tới vậy, rất có thể giáo hoàng sẽ mượn người phụ nữ này để uy hiếp cậu, nói cách khác, trong lòng cậu, người phụ nữ này đã đủ quan trọng để có thể đánh vỡ cân đối giữa cậu và giáo hoàng.
"Nhưng là tiểu thư..."
"Được rồi, ý tôi đã quyết."
Vẻ mặt của cô gái mặc áo đen rất kiên quyết, có một số việc rất nhiều người còn không nhìn thấu, nhưng biến hóa đã xuất hiện khắp toàn bộ phương Tây, sóng ngầm cuồn cuộn, nếu lúc này còn dùng tâm tính trước kia để đối đãi với thế giới này, rất có thể sẽ gặp nhiều thua thiệt.
"Loạn thế sắp đến, nếu muốn tiếp tục sống nhất định phải nắm lấy cơ hội, có ít người, nhất định sẽ quật khởi từ trong loạn thế."
Nói nhỏ một câu, cô gái mặc áo đen lập tức rời khỏi trang viên.
...
Bệnh viện Gromo!
Xuất hiện rất nhiều phóng viên người Trung Quốc, ngay từ đầu những phóng viên này còn quanh quẩn ở cửa bệnh viện, thế nhưng không bao lâu sau, một đám đàn ông to cao mặc đồ đen xuất hiện, toàn bộ phóng viên đang ở cửa bệnh viện đều bị đuổi đi, người nào không muốn đi lập tức bị đám đàn ông cao to mặc đồ đen này kéo vào ngõ nhỏ hàn huyên, ngay sau đó đều ngoan ngoãn rời đi.
Sau khi dọn dẹp đám phóng viên, cô gái mặc áo đen xuất hiện ở cửa bệnh viện, cuối cùng đi tới trước phòng giải phẫu, trực tiếp đẩy cửa phòng giải phẫu ra.
"Nơi này là phòng giải phẫu, cô đang làm gì vậy? Nhanh chóng lui ra ngoài."
Bác sĩ trong phòng giải phẫu thấy cửa bị mở ra, trên mặt nguyên một đám lộ ra vẻ giận dữ, chẳng qua cô gái mặc áo đen này không hề để ý tới mấy bác sĩ ấy, ánh mắt rơi vào người phụ nữ đang nằm trên bàn giải phẫu.
Tuy rằng khuôn mặt cô ấy tái nhợt, nhưng vẫn có thể thấy được gương mặt này tinh xảo mềm mại tới mức nào.
"Khuôn mặt nhỏ này… cũng khó trách cậu ta lại để ý tới thế."
Cô gái mặc áo đen dời tầm mắt, sau khi thấy bụng của người phụ nữ này, ánh mắt càng thêm sáng ngời, "Chẳng trách, xem ra lần này cậu phải cảm ơn tôi thật nhiệt tình đấy."
Sau khi nói xong lời này, cô gái mặc áo đen lạnh lùng nhìn thoáng qua mấy bác sĩ, tay phải vung lên, lập tức có người mặc đồ đen đi đến, trực tiếp đuổi hết những bác sĩ này ra ngoài.
Ngay cả Trương Yến cũng bị đuổi ra như thế, mặc dù cô ấy không ngừng giãy giụa nhưng Trương Yến nào phải đối thủ của đám đàn ông mặc đồ đen này, lập tức bị kéo ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận