Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1101: Người đá sống ba đời (1)

Chương 1101: Người đá sống ba đời (1)
Chuyện phong ấn Cự Thạch Trận lại được giải khiến toàn bộ liên minh phương Tây khiếp sợ, mà chuyện này cũng khiến người tu luyện phương Đông quan tâm, vô số người đi thẳng về phía Cự Thạch Trận này.
Vậy mà, những người ấy đều bị ngăn cản ở bên ngoài Cự Thạch Trận, bởi vì bên ngoài Cự Thạch Trận có một bình chướng, bình chướng này ngăn cản không cho tất cả mọi người tiến vào.
"Phong ấn Cự Thạch Trận cũng không bị hóa giải, đây là có người mạnh mẽ tiến vào bên trong." Có cường giả Thiên Cấp quan sát bên ngoài Cự Thạch Trận nửa ngày, cuối cùng đưa ra kết luận.
"Mạnh mẽ mở phong ấn tiến vào, điều này sao có thể, phải biết rằng cho dù là bậc thánh của Giáo Hội chúng ta cũng không thể làm được chuyện ấy."
"Không sai, đây thật sự là chuyện không thể tưởng tượng nổi, phải biết rằng ngoại trừ những đại nhân đã đến tử thành kia, trên đời này còn có ai có thể mạnh mẽ phá vỡ phong ấn này?"
Vị cường giả Thiên Cấp đã phát biểu ý kiến lúc trước cười lạnh một tiếng, đưa mắt nhìn về phía đông phương xa xôi, hơi ngầm thâm ý nói: "Cũng đừng quên, phương Đông còn có vị kia tồn tại."
Nghe nói như thế, mấy vị cường giả Thiên Cấp khác đồng loạt im lặng, chuyện giới tu luyện phương Đông hỗn loạn lúc trước đương nhiên bọn họ cũng chú ý, cũng biết cuối cùng vì sao hỗn loạn ấy lại lắng xuống, cho nên cũng biết vị kia của phương Đông là chỉ ai.
Nếu như trên đời này còn có ai có thể phá vỡ phong ấn Cự Thạch Trận này, hiển nhiên không phải vị phương Đông kia thì không còn ai nữa, dù sao hai năm trước, vị kia cũng đã triển lộ ra thực lực quá kinh khủng.
Cách không một kiếm chém giết một vị cường giả thiên vương, rất nhiều người đánh giá sợ rằng vị kia đã có thực lực thiên tôn.
...
Phương Minh cũng biết chuyện bản thân mình phá vỡ phong ấn Cự Thạch Trận sẽ khiến thế giới oanh động, nhưng cậu lại không thèm để ý, bởi vì cậu còn đang nóng lòng đi làm một chuyện khác, cậu phải nhanh chóng tìm hiểu hóa giải nghi ngờ trong lòng.
Chiến trường thượng cổ!
Lại bước đến nơi đây, trên mặt Phương Minh cũng có vẻ nhớ lại, đây có thể tính là vùng đất khởi nguyên cho sự quật khởi của cậu ở phương Tây, chính là ở chỗ này cậu đã trải qua màn cải tạo được xưng là cải tạo thần linh, đã lấy được đầy đủ Dịch Thần Linh, mà từ đó mới có màn hậu tích bạc phát phía sau.
Phương Minh đi khắp mọi nơi nhưng lại không phát hiện ra nơi cải tạo thần linh lúc trước, nơi ấy giống như đã biến mất, cuối cùng, bóng dáng Phương Minh xuất hiện ở trước thành Thần linh.
Thành Thần linh vẫn giống y hệt năm đó, không có quá nhiều biến hóa, Phương Minh cứ lửng thững đi vào bên trong tòa thành cổ như vậy, lấy cảnh giới hiện tại của cậu, cảm nhận của cậu sau khi tiến vào thành Thần linh này cũng phong phú hơn trước đây rất nhiều.
Điểm rõ ràng nhất chính là cậu có thể cảm nhận được nơi trung tâm vùng đất này có dựng dục một cỗ lực lượng kinh khủng, chỉ có điều cỗ lực lượng này giấu rất kỹ, ngay cả cậu cũng chỉ có thể bắt được một tia.
Thật giống như một dã thú đang ẩn nấp, thỉnh thoảng lại bộc lộ một tia khí tức ra ngoài.
Ngoại trừ lực lượng này ra còn có rất nhiều lực lượng khác, chỉ có điều so sánh với lực lượng kia, những lực lượng khác này có vẻ nhỏ bé hơn quá nhiều, những cái được gọi là pho tượng thần linh cũng vẫn đang sừng sững trong tòa cổ thành này như cũ.
Cuối cùng, Phương Minh đi tới nó đỉ là một pho tượng trước, hồi lâu sau, đột nhiên một đấm hướng phía pho tượng này đánh giết tới, không giữ lại chút nào một đấm.
Oanh!
Ngay khi đầu quyền của Phương Minh đụng tới pho tượng kia, bản thể của pho tượng bộc phát ra ánh sáng sáng chói, tia sáng này hóa giải một quyền của Phương Minh, mà Phương Minh cũng không tiếp tục lại quyền, chỉ yên tĩnh nhìn chằm chằm pho tượng này.
Quang mang bao lấy pho tượng, một lúc sau, bên trong truyền đến một tiếng hừ lạnh.
"Ngươi muốn làm gì?"
"Ta chỉ đến báo tin cho các ngươi, hiện tại đã đến lúc các ngươi nên quan tâm một chút tin tức của ngoại giới."
Nghe được lời nói của Phương Minh, pho tượng im lặng, chẳng qua quang mang quanh người hắn lại càng thêm sáng chói, mà giờ khắc này bên trong một tòa Thần điện ở phương Tây xa xa, có một người đàn ông trung niên đột nhiên lộ ra biểu tình nghi hoặc, bởi vì hắn phát hiện năng lượng trong cơ thể xuất hiện chập chờn.
"Đây là?"
Người đàn ông đã có thực lực Thiên Cấp, mà sở dĩ hắn có thể đột phá tới cảnh giới Thiên Cấp nhanh như vậy cũng là vì trước đây hắn đã tiến vào bên trong thần linh cổ thành, đã từng nhận được cơ duyên.
Năng lượng giao động xuất hiện nhanh nhưng biến mất cũng nhanh, nhanh đến mức khiến người đàn ông trung niên này phải hoài nghi, không biết vừa rồi có phải bản thân mình đã sinh ra ảo giác hay không.
Bên trong thần linh cổ thành, pho tượng kia mở miệng.
"Tử thành hiện thân? Ngươi muốn mượn lực lượng của ta tiến vào Cửa Vĩnh Hằng."
Ngay vừa mới rồi, là thần linh bên trong pho tượng này khống chế người đàn ông trung niên đã tiếp nhận truyền thừa từ hắn kia, sau đó đọc trí nhớ ở bên trong đầu của hắn ta, cũng đã biết những chuyện xảy ra trên thế giới trong khoảng thời gian này.
"Phải sửa lại một chút, không là là lực lượng của ngươi mà là lực lượng của các ngươi, chỉ dựa vào một mình ngươi sợ rằng còn chưa thể tiến vào Cửa Vĩnh Hằng được."
Trên mặt Phương Minh hiện lên dáng tươi cười, mà câu nói của cậu lại chỉ đổi lấy được một tiếng hừ lạnh của pho tượng, nhưng pho tượng không phản bác, hiển nhiên cũng biết những lời Phương Minh chính là sự thực.
"Tại sao chúng ta phải giúp ngươi?"
"Lại phải sửa ngươi thêm một lần nữa, không phải giúp ta mà là giúp chính các ngươi, đại kiếp nạn đời này đã sắp tới, nếu không vào Cửa Vĩnh Hằng các ngươi cũng không thể thoát được." Phương Minh đáp.
Pho tượng cười lạnh vài tiếng, khinh thường nói: "Chạy trốn? Bọn ta ở trong thành này, cho dù thế giới có bị hủy diệt cũng chẳng có liên quan gì với chúng ta, chúng ta vẫn tồn tại như cũ."
Thần linh cổ thành là tồn tại có thể vượt qua thời đại, cho dù dị tộc có hủy diệt thế giới thì thần linh cổ thành vẫn tồn tại như cũ, đối với câu trả lời của pho tượng, Phương Minh tuyệt không cảm thấy bất ngờ.
Phương Bảo Bảo cũng có thể sống sót, đương nhiên những người được gọi là thần linh bên trong thần linh thành cổ này cũng có cách giúp bản thân sống sót sau tai nạn.
"Không sai, quả thật là các ngươi có thể tránh được đại kiếp nạn, nhưng sau khi thế giới này bị hủy diệt, đợi khi thế giới mới được hình thành thậm chí lại có sinh mệnh xuất hiện, chỉ sợ các ngươi đã không thể chờ đợi một khoảng thời gian dài dòng như vậy nữa."
Phương Minh có thể cảm nhận được, bên trong tòa cổ thành này có một số pho tượng đã hoàn toàn không còn hơi thở sinh mệnh, cho dù những người này có thể sống thêm một thời đại, nhưng đợi tới thời đại thứ hai rồi thời đại thứ ba thì sao đây?
"Các ngươi tiếp tục sống sót bằng phương thức này đồng nghĩa với thực lực của các ngươi sẽ không được tăng lên, chẳng qua cũng chỉ có thể kéo dài thời gian tử vong hơn một chút mà thôi, hoặc nói chính xác hơn, hiện tại các ngươi khác người đã chết ở điểm nào chứ?"
Pho tượng lại im lặng, bởi vì lời nói của Phương Minh đã đánh trúng xương sườn mềm của bọn họ, tồn tại dựa vào thành Thần linh có thể giúp bọn họ sống mãi, căn bản không cần quan tâm tới sự hủy diệt của dị tộc, bởi vì bọn họ có cách chạy trốn.
Nhưng cái giá phải trả để có thể chạy trốn này cũng rất lớn, đó chính là biến bản thân mình biến thành trạng thái như bây giờ đây, trở thành một pho tượng, vào lúc bình thường bọn họ không thể thức tỉnh, lại càng không cách nào rời khỏi thành Thần linh. Bởi vì một khi rời khỏi đồng nghĩa với một kiếp nạn mới lại tới, mà khi ấy bọn họ chạy trời không khỏi nắng.
Nhưng có thể thoát khỏi tràng tai nạn do dị tộc mang tới lại không thể thoát khỏi chuyện sinh mệnh bản thân tiêu tán, đây mới là chuyện những người này muốn giải quyết nhất.
"Ngươi xác định phía sau Cửa Vĩnh Hằng..."
"Ta không xác định."
Hồi lâu sau, pho tượng mở miệng lần nữa, chẳng qua Phương Minh lại trực tiếp ngắt lời hắn, bởi cậu biết pho tượng kia muốn hỏi gì.
"Chuyện này, chúng ta sẽ suy tính một chút!"
Quang mang quanh thân pho tượng biến mất, lại khôi phục phong cách cổ xưa, ánh mắt Phương Minh nhìn lướt qua pho tượng, cậu cũng không tiếp tục đợi ở đây, bóng người biến mất khỏi thần linh cổ thành này.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận