Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 524: Ai nói đi học không kiếm được tiền?

Chương 524: Ai nói đi học không kiếm được tiền?
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
------------------------
"Cậu chính là anh trai của Tần Tuyết, Tần Dương”
Ánh mắt Chung Hân Mục rơi vào trên người Tần Tuyết, làm chủ nhiệm lớp của Tần Tuyết, Chung Hân dĩ nhiên là rất hiểu thành tích ưu tú của Tần Tuyết, biết chuyện trong nhà của Tần Tuyết, cũng biết Tần Tuyết có một anh trai, hai anh em sống nương tựa lẫn nhau.
"Uhm, là tôi."
Phương Minh gật đầu, trong trí nhớ của hắn không có dung mạo của cô giáo này, hắn cũng chưa từng gặp qua cô chủ nhiệm lớp này của Tần Tuyết.
"Cô giáo, mời ngồi."
Tần Tuyết rất ngoan ngoãn dời ghế qua, đó là một trong hai cái ghế duy nhất trong phòng, ghế trên thực tế cũng chính là ba thanh gỗ ghép thành, là Tần Dương trước đây nhặt được vật liệu gỗ bỏ hoang mang về làm.
"Tiểu Tuyết, hãy để cho cô giáo ngồi bên ngoài đi."
E rằng Tần Tuyết cũng không có cảm giác được cái gì, thế nhưng bên trong nhà gỗ tràn đầy mùi vị ẩm ướt nên mốc, kỳ thực không thích hợp mời khách đến, còn không bằng ở ngoài cửa nói chuyện với nhau.
Tần Tuyết rất nghe lời anh mình, mà Chung Hân đúng là không muốn đợi ở trong gian phòng đó, quá bị đè nén, hơn nữa mùi vị cũng không tiện ngửi.
Tần Tuyết dời hai cái ghế ra ngoài, một cái đưa cho Chung Hân một cái còn lại là đặt ở dưới chân của Phương Minh, mà Phương Minh cũng không chút khách khí ngồi xuống.
"Tần Dương, cậu cũng thấy em gái ngươi Tần Tuyết lúc này đi thi đạt thành tích rất tốt, đứng nhất toàn huyện, với thành tích như vậy, chỉ cần lên cấp ba có giáo viên cẩn thận tỉ mỉ phụ đạo, tương lai nhất định là có thể đạt được thành tích tốt hơn nữa, đến lúc đó cũng có thể tìm được một công việc tốt, triệt để rời khỏi sơn thôn."
Dạy học trên trấn mấy năm kỳ thực Chung Hân rất hài long với Tần Dương, bởi vì ở lớp học của bà, lúc bắt đầu có sáu mươi học sinh, nhưng đến đầu tháng ba chỉ còn lại có bốn mươi, mà cuối cùng tham gia thi cũng chỉ có ba mươi.
Hơn một nửa bỏ học để mưu sinh, cũng có khi là do thành tích không tốt nên bỏ học, có khi là cảm thấy đọc sách cũng không có ích gì, mấy đứa trẻ cùng tuổi không đi học đã sớm tiếp xúc với xã hội.
Ngay từ đầu, Chung Hân còn đi tìm ba mẹ của những đứa trẻ kia để nói chuyện, nhưng ba mẹ chúng đại đa số đều ở bên ngoài, đối với giáo dục con cái cũng không thể quản được, đa số tụi trẻ do ông bà nuôi.
Cho nên về điểm này, Chung Hân rất kính phục Tần Dương, bởi vì từ Tần Tuyết có thể hiểu được, Tần Dương đối với Tần Tuyết quản rất nghiêm, hơn nữa tuy là trong nhà tương đối bần cùng, nhưng tất cả những khoản tiền phải đóng, Tần Dương một phần cũng không thiếu cho em gái mình, thậm chí trước đây Tần Tuyết mới vừa vào cấp hai , tiếng Anh không tốt, Tần Dương còn cố ý đi tìm giáo viên tiếng Anh dạy bù cho Tần Tuyết.
Mỗi ngày học một giờ vào buổi tối, một tuần ba trăm đồng, không coi là nhiều, nhưng đối với gia đình của Tần Dương mà nói, ba trăm đồng cũng không tính là ít.
"Uhm, em gái tôi quả thực rất lợi hại."
Phương Minh vò vò đầu của Tần Tuyết, cũng có lẽ là bởi vì tiếp nhận hết thảy tin tức của Tần Dương nên đối mặt với Tần Tuyết, trong lòng Phương Minh liền là có thêm sự thân tình.
"Bất quá Tần Dương, hiện tại cậu và em gái cậu phải đối mặt với một vấn đề rất lớn, đó chính là học phí khi Tần Tuyết lên cấp ba, cấp ba không phải như cấp hai, không thuộc về chín năm giáo dục bắt buộc, toàn bộ học phí đều do cậu chi trả, mà các loại chi phí phụ khi lên cấp ba cộng lại đại khái là khoảng ba nghìn, lại còn tiền ăn uống, một tháng chi tiêu tối thiểu cũng phải hơn hai ngàn."
Nghe cô giáo của mình nói, trên mặt Tần Tuyết lộ ra vẻ sốt ruột, tình hình nhà mình như thế nào cô biết rõ, anh trai của cô bởi vì phải chăm sóc mình, cho nên căn bản không cách nào tìm được một công việc chính thức lâu dài, dựa vào người quen giới thiệu, một tháng có thể kiếm được chừng hai ngàn, nhưng đây là sinh hoạt phí chung của hai anh em, cô không thể để cho anh trai đem tất cả tiền tiêu tốn ở trên người mình.
"Tần Tuyết đừng có gấp, cô đúng là hiểu rõ chuyện nhà em cho nên mới cố ý tới đây."
Chung Hân thấy Tần Tuyết sốt ruột, vội mở miệng an ủi: "Tần Tuyết, tình cảnh của em cô đã báo qua với lãnh đạo cục giáo dục và lãnh đạo huyện của chúng ta, bọn họ nghĩ đến tình cảnh nhà em đặc biệt, đã bằng lòng miễn trừ chi phí phụ của em, trừ cái đó ra mỗi tháng còn trợ cấp cho em một nghìn đồng phí sinh hoạt."
Nghe Chung Hân nói, trên mặt Tần Tuyết lộ ra sắc mặt vui mừng, một nghìn đồng, cô căn bản chưa dùng hết, một tháng chỉ cần ba trăm đồng là được rồi, còn dư lại bảy trăm đồng mình có thể giao cho anh trai.
Nhìn thấy vẻ vui thích trên mặt Tần Tuyết, Chung Hân tuyệt không bất ngờ, nhưng khi bà nhìn thấy vẻ mặt của Phương Minh, lại là có chút bất ngờ, dưới cái nhìn của bà, anh trai Tần Tuyết tuy là lúc này trên mặt cũng mang theo nụ cười, thế nhưng nụ cười kia mang theo vẻ đăm chiêu, giống như là nhìn thấu sự lo lắng trong nội tâm của bà.
Không sai, lúc này bà sở dĩ tìm đến Tần Tuyết, là do cục giáo dục giao nhiệm vụ, phải biết rằng thông thường trong huyện chỉ có một trường công trọng điểm, mà chức hiệu trưởng đang bị treo tại cục.
Chung Hân lúc này đây chính là được vị hiệu trưởng kia ám chỉ, nếu như có thể bắt Tần Tuyết đến trường của vị hiệu trưởng kia học tập, bà cũng sẽ được gọi về dạy tại trường trọng điểm, không cần phải bôn ba đi dạy từ thị trấn lên huyện.
Tuy đây là tâm tư riêng của Chung Hân, nhưng cô xác thực cũng là vì muốn tốt cho Tần Tuyết, Tần Tuyết không lại nguyên nhân bởi vì tiền mà bỏ lỡ cơ hội đi học.
Nếu như Tần Dương vẫn là Tần Dương, như vậy hai an hem họ tự nhiên sẽ đối Chung Hân mang ơn, nhưng cũng tiếc là, hiện tại Tần Dương trong thân thể cất giấu là linh hồn Phương Minh.
Phương Minh không đọc sách nhiều, nhưng là có một chút hắn biết, đầu năm nay, đọc sách thành tích tốt so với làm thuê kiếm tiền nhiều hơn, bởi vì hắn đã từng từ Kỳ Kỳ em gái Đại Trụ biết một số trường học vì cướp đoạt thành tích tốt học sinh mà không ít chuyển ẩn bên trong.
Lúc trước, Kỳ Kỳ thi cấp ba thành tích liền rất lợi hại, mà lúc đó có thật nhiều trường học đều đến chiêu sinh, trừ miễn trừ học phí bên ngoài, lại đưa ra điều kiện ưu đãi, mà Kỳ Kỳ thành tích tại lúc ấy toàn huyện cũng chính hạng một trăm.
Một bên là hạng một trăm, một bên hạng nhất, cả hai phân lượng là hoàn toàn khác biệt, nói trắng ra, Tần Tuyết là trạng nguyên, mà vô luận là thành tích vẫn còn lại hoạt động hoặc là trận đấu, mọi người đều chỉ nhớ kỹ hạng nhất, hạng hai đều không nhớ được, càng đừng nói cái gì top 10, Top 100.
Lúc đó Kỳ Kỳ đã nói với hắn, các cô một lần thi hạng nhất, sau cùng bị một trường cấp 3 tư nhân mời, ba năm học phí toàn miễn, một tram ngàn học phí, mỗi tháng một ngàn tệ sinh hoạt trợ cấp, tiền thưởng căn cứ thành tích cuộc thi, một cái học kỳ qua, một phân tiền không tốn còn có thể kiếm lời ba bốn chục ngàn.
Lúc đó Phương Minh nghe Kỳ Kỳ lời nói sau có chút hiếu kỳ, cố ý còn đi thăm dò tin tức phương diện này kết quả phát hiện những học sinh cấp ba thật sự là kiếm tiền rất lợi hại, có một vị học sinh thi đậu Bắc Đại, trong huyện, trên trấn, trong thôn còn có trường học bảy tám phần khen thưởng lên đến vài tram ngàn, kết quả không đi học, lựa chọn qua một Trường Tư Lập học lại.
Kết quả năm thứ hai, thi đậu Thanh Hoa, lại là một đống lớn khen thưởng, mà này Trường Tư Lập cho năm tram ngàn, tăng thêm tiền thưởng hết thảy cho một triệu.
Thời gian hai năm, một học sinh kiếm lời hai triệu, ai còn dám nói đọc sách không kiếm tiền.
Mà đối với trường học nói, bọn họ cần là sống ngọn nguồn, mà muốn sinh ngọn nguồn trường học liền muốn có xuất ra qua thành tích, bồi dưỡng được một học sinh Bắc Đại hay Thanh Hoa, đây chính là thành tích, sẽ để cho phụ huynh tin tưởng giáo viên.
Đương nhiên, những trường học đó đương nhiên sẽ không nói học sinh là học bổ túc, cũng chỉ có số ít phụ huynh mới sẽ biết những nội tình này, cho nên tốn một triệu để quảng cáo liền không lỗ, thậm chí còn đạt được Sở Giáo Dục khen ngợi.
Lại hướng xa một chút để nói, nếu như học sinh này về sau tốt nghiệp đại học trở thành tinh anh xã hội hoặc là quan to, cái kia chính là trường học một khoản đầu tư lớn, trong mắt người Trung Quốc, con người uống nước nhớ nguồn, nếu là trường cũ tìm tới, có chuyện gì cần trợ giúp, có thể khoanh tay đứng nhìn sao?
Trường học cùng trường học cũng là có chênh lệch, trường Công Lập không thể nào xuất ra số tiền kia cho học sinh, tuy nhiên bọn họ xác thực cũng có tiền, nhưng lại không thể cùng Trường Tư Lập so sánh.
"Tần Tuyết, nếu là đáp ứng lời nói, cô hiện tại có thể cùng lãnh đạo trường học bên kia câu thông, sau đó đưa hồ sơ qua."
Nghe được lời Chung Hân, Phương Minh rốt cục mở miệng.
"Cô Chung, không cần nóng nảy."
Phương Minh tự nhiên không có khả năng dễ dàng như vậy đáp ứng, Tần Tuyết không hiểu giá trị chính mình, hắn còn có thể không rõ ràng.
"Tần Dương, thời cơ bỏ lỡ nhưng liền không có."
Chung Hân có chút không hiểu, Tần Dương không phải đặc biệt để ý sự tình học tập em gái mình sao, dựa theo đạo lý nói hẳn là rất kích động, thế nào lại là ngữ khí không mặn không nhạt?
Coi như Chung Hân nghi hoặc, lại có mấy bóng người xuyên qua ngõ nhỏ hướng phía nhà gỗ đi tới.
Một hàng bốn năm vị, đi ở trước nhất là một người thanh niên trẻ tuổi, mà phía sau là theo chân một vị bụng phệ trung niên, ngoài ra còn có hai, ba người bồi tiếp, rất rõ ràng người trung niên mang theo cặp công văn là dẫn đầu đoàn người này.
Động tĩnh tự nhiên cũng là gây nên chú ý của Chung Hân, thời điểm khi thấy đoàn người này, Chung Hân trên mặt có bối rối, nhất là thanh niên trẻ phía trước là đồng nghiệp, mà phía sau vị trung niên kia cô cũng nhận biết, Hiệu Trưởng trường cấp 3 tư nhân nổi danh nhất trong huyện
Lúc này, đồng nghiệp mình mang theo Lương hiệu trưởng tới đây, vì là cái gì, Chung Hân tâm lý quá rõ ràng.
Phát giác được trên mặt Chung Hân biểu hiện biến hóa, Phương Minh đối với mấy người kia lai lịch không sai biệt lắm, trên mặt lộ ra nụ cười rực rỡ, đưa tiền đến cửa.
"Thầy Khương."
Tần Tuyết cũng là nhìn thấy chàng trai trẻ, thấy thầy đem theo nhiều người tới, Tần Tuyết trên mặt có nghi, tuổi còn nhỏ cô còn không biết mục đích đến nhà của thầy.
"Tần Tuyết, ở nhà đâu? Chung Hân lão sư cũng tại đây."
Khương Ấn nhìn thấy Chung Hân cũng là sững sờ một chút, bất quá hắn cũng trước tiên đoán ra được mục đích Chung Hân tới nơi này, nghĩ đến Chung Hân, tâm lý máy động, vội vàng là hướng phía Tần Tuyết nói: "Trò Tần Tuyết, giới thiệu cho con một chút, vị này Lương hiệu trưởng của trung học Đế Nhất, hôm nay là cố ý đến chúc mùng cho Tần Tuyết, chúc mừng con thi toàn huyện hạng nhất."
Bạn cần đăng nhập để bình luận