Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 499: Người của Giáo Hội đến

Chương 499: Người của Giáo Hội đến
Ở trên đời này, ngũ hành của tất cả mọi người đều có một thuộc tính chủ, có một nhóm người sẽ thiếu thốn một vài thuộc tính nào đó, vì thế mới có rất nhiều người đặt tên có kèm theo yếu tố kim mộc thủy hỏa thổ bên trong, mục đích đúng là vì dùng tên để bồi đắp phần ngũ hành bị thiếu sót kia.
Đương nhiên, người nước ngoài sẽ không hiểu rõ những thứ này, cũng không biết ngũ hành thiếu thốn có ý nghĩa thế nào, cho nên Shirley không biết thời gian cô ấy được sinh ra đại biểu cho điều gì.
Bát tự độc nhất, ngũ hành thiếu tứ, chỉ lưu lại một, chỉ còn lại thuộc tính Mộc.
Người mà ngũ hành chỉ có một gần như rất khó có thể sống sót, bởi vì ngũ hành thiếu thốn cũng đồng nghĩa với Âm Dương mất thăng bằng, Thái Cực sinh Âm Dương, Âm Dương hóa ngũ hành.
Nhưng Shirley lại có thể sống đến hai mươi tuổi, có nguyên nhân rất lớn là vì ngũ hành của cô ấy là thuộc tính Mộc.
Kim mộc thủy hỏa thổ, trong đó thuộc tính Mộc là đặc thù nhất, bởi vì thuộc tính Mộc có nghĩa là sinh cơ, nếu như nói khả năng sống sót lớn nhất của loại người ngũ hành thiếu tứ này chính là hai loại thuộc tính, một loại là mộc, một loại là thổ.
Thổ mộc, một đại biểu cho đại địa, một đại biểu cho sinh cơ, nếu như vận khí tốt thì người nắm giữ hai loại thuộc tính này còn có thể sống sót, mà người thuộc ba thuộc tính còn lại căn bản không hề có cơ hội.
Trên thực tế, sau khi suy đoán ra Shirley là thuộc tính Mộc, Phương Minh cảm thấy hẳn Shirley nên cảm thấy biết ơn lần té ngã khi cô ấy năm tuổi kia, lần té ngã đó khiến hồn phách của cô ấy bị hao tổn, nhưng cũng chính vì điều đó mới khiến cô ấy có thể sống đến bây giờ.
Nếu như so sánh hồn phách của một người với một căn nhà lầu, theo tuổi tăng trưởng cùng hồn phách lớn mạnh, số tầng của căn nhà kia cũng đang không ngừng tăng lên, mà thuộc tính ngũ hành của con người chính là nền móng phía dưới cùng, khi nền tảng thiếu khuyết dĩ nhiên không thể chống đỡ nhà lầu, kết quả sau cùng chính là căn nhà này bị sập xuống.
Thế nhưng hồn phách của Shirley thiếu thốn lại đồng nghĩa với căn nhà không chỉ không to thêm, ngược lại căn nhà này còn nhỏ hơn so với những căn nhà bình thường khác, vì thế nền móng ở phía dưới mới có thể chống đỡ ngôi nhà, không để ngôi nhà rơi vào tình cảnh đổ nát.
Tái ông thất mã yên tri phi phúc (1), những lời này dùng để hình dung Shirley lại quá thích hợp.
(1) Tái ông thất mã yên tri phi phúc: Ông lão ở biên giới mất ngựa, còn chưa biết là họa hay là phúc.
Thiếu khuyết hồn phách, ngũ hành độc mộc, vận mạng như vậy cho tới bây giờ Phương Minh vẫn chưa từng thấy qua, cho nên đối với tình huống của Shirley cậu cũng rất tò mò, cậu cũng muốn dùng Shirley đến nghiệm chứng những gì mà cậu đã được học một chút.
"Dựa theo ghi chép bên trong truyền thừa Vu Sư đã nói, nếu một người thiếu khuyết hồn phách muốn tu bổ lại chỉ có hai biện pháp, một loại là tu tập thuật luyện hồn, dùng đó để bổ túc hồn phách của mình, một biện pháp khác chính là mượn những thiên tài địa bảo có tác dụng với hồn phách, sau khi dùng sẽ có thể bổ sung hồn phách."
Trong lòng Phương Minh âm thầm so sánh, biện pháp phía trước ngược lại không có gì, bên trong truyền thừa Vu Sư có không ít công pháp có liên quan tới hồn phách, về phần phương pháp sau lại thật sự khó khăn hơn nhiều, bởi vì loại thiên tài địa bảo này gần như đã tuyệt tích, cho dù có thì đó cũng là thứ vô giá, khó có thể tìm.
Hơn nữa Shirley còn có một vấn đề rất lớn, đó chính là nếu như hồn phách được bổ toàn, lấy ngũ hành của cô ấy căn bản không thể chịu đựng sức nặng của hồn phách, kết quả cuối cùng hoặc là hồn phách ly thể, hoặc là hồn phách tiêu tán.
Cho nên tình huống của Shirley có chút đặc thù, đã phải bù đắp hồn phách nhưng phải làm sao để cơ thể chịu được sức nặng của hồn phách hoàn chỉnh, mà đây mới là điểm khó khăn nhất.
Phương Minh rơi vào yên tĩnh, Shirley khoác khăn lụa ngồi xuống trên sô pha, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn lén Phương Minh vài lần, chẳng qua cô ấy chỉ liếc mắt nhìn xong lại lập tức rụt người lại, cả người đã rụt tới mức giống hệt một con đà điểu.
Mấy phút đồng hồ sau, Phương Minh ngẩng đầu nhìn về phía Shirley, vừa lúc va chạm với ánh mắt Shirley, mặt Shirley lại đỏ bừng lên, cúi thấp đầu không dám đối diện cùng Phương Minh.
"Tình huống của cô có chút phức tạp, cần một ít thời gian, như vậy đi, cô đi theo tôi."
Phương Minh từ vị trí đứng lên, mở cửa phòng làm việc ra, Shirley lập tức vội vàng đứng lên muốn đi theo Phương Minh ra ngoài, chẳng qua dường như Phương Minh lại nghĩ tới điều gì, đột nhiên quay đầu nói: "Cô cứ ngồi bên trong này thêm một chút nữa đã."
Trên mặt Shirley viết lên hai chữ không hiểu thật to, không hiểu rõ vì sao cô ấy còn phải ngồi trong phòng làm việc?
"Cô cảm thấy cô như vậy đi ra ngoài có được không?"
Khóe miệng Phương Minh cong lên, mang trên mặt dáng tươi cười, Shirley cúi đầu liếc nhìn quần áo trên người mình, trong nháy mắt lập tức im lặng không nói, cúi đầu ngồi về tới trên ghế sa lon.
Nếu để Shirley cứ như vậy đi ra ngoài, bị người hầu trong lâu đài nhìn thấy thì không biết sẽ nghĩ sao, một số thời khắc vẫn phải chú ý ảnh hưởng một chút.
Mở cửa đi ra khỏi phòng làm việc đã thấy Ashley đang đứng ở cửa, ánh mắt của Phương Minh nhìn Ashley, "Tôi sai người tìm một bộ quần áo cho cô ấy.”
"Không có chuyện gì đâu, cậu Tần cứ việc đi làm việc... A, tìm quần áo..."
Ashley chỉ là thuận miệng nói ra, sau khi nói xong mới phản ứng được ý trong những lời Phương Minh nói, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, thấy Phương Minh không để ý tới cô ấy mà trực tiếp đi về phía trước, cô ấy cũng không nhịn được hiếu kỳ đi vào phòng làm việc.
"Oh my god!"
...
Đợi khi người hầu cầm quần áo đưa vào phòng làm việc, ba phút sau Ashley cùng Shirley cùng nhau từ trong phòng làm việc đi ra, Ashley mang vẻ mặt tò mò nhiều chuyện, mà Shirley thì lại đỏ mặt, căn bản không dám phản ứng hành động nháy mắt ra hiệu của bạn thân mình.
Người hầu dẫn Ashley cùng Shirley tới hậu viện, lúc này Phương Minh đang đứng trước mặt vườn Kiến Linh Thảo, thấy Ashley cùng Shirley đi tới, đưa tay vẫy vẫy tay với Shirley.
"Cô tới tưới nước cho số cỏ này thử xem."
Phương Minh đưa bình tưới nước cho Shirley, thời khắc này trên người Shirley có mặc một bộ váy dài màu trắng, sau khi Phương Minh nói phương pháp tưới nước cho cô ấy, cô ấy lập tức kéo váy đi vào bên trong vườn Kiến Linh Thảo, ngồi xổm người xuống rất nghiêm túc tưới nước cho những cây Kiến Linh Thảo này.
Nếu có một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp chụp lại cảnh này từ đằng xa, sẽ chụp ra được những tấm hình không khác gì các hot mạng đang ngồi bên vườn hoa.
Trong lúc Shirley tưới nước, ánh mắt Phương Minh vẫn luôn rơi vào trên người Shirley, Ashley đang đứng bên cạnh hơi nghi hoặc một chút, không rõ vì sao Phương Minh muốn Shirley làm những việc này.
"Cậu Tần, cái kia... Shirley cô ấy mới vừa cái kia… Có lẽ thân thể có chút suy yếu..."
Nghĩ đến dáng dấp của Shirley mà bản thân mình nhìn thấy sau khi đi vào phòng làm việc, đến hiện tại Ashley vẫn đang khiếp sợ không thôi, cô ấy không nghĩ tới cậu Tần thoạt nhìn rất cao lãnh lại còn có sở thích như vậy. Lúc ấy quần áo của Shirley giống hệt như đã bị người khác xé toạc ra, xem ra quả nhiên đàn ông từ trong xương đã ưa thích dùng sức mạnh, đều có ước số bạo lực.
Nghĩ đến Shirley giống như một con cừu nhỏ bị con sói xám là cậu Tần ép buộc, Ashley lập tức cảm thấy phấn chấn, thậm chí bất tri bất giác thân thể của chính mình đều đã có cảm giác.
Ánh mắt của Phương Minh nhìn Ashley, cũng lười giải thích, đoán chừng cậu có giải thích Ashley cũng sẽ không tin tưởng.
Thấy Phương Minh không để ý tới bản thân mình, Ashley cũng không dám nói gì nữa, dù sao ở trong nội tâm của cô ấy vẫn tràn đầy kính sợ đối với Phương Minh, cao nhân có thể làm cho cô ấy trở thành minh tinh như vậy hiển nhiên cũng có thể khiến cô ấy bị chìm vào quên lãng.
"Tốt rồi, có thể ngừng."
Thấy Shirley tưới xong một lần, Phương Minh mở miệng gọi lại, mà giờ khắc này trên mặt Shirley lại lộ ra dáng vẻ chưa thỏa mãn, không hiểu sao khi tưới nước cho những cây cỏ này tâm tình của cô ấy rất sung sướng, thậm chí còn giống như có thể cảm thụ được những cây cỏ này đang hô hấp vậy.
Loại cảm giác này trước đây cô ấy cũng đã từng gặp qua, đó là một lần khi cô ấy và Ashley đi tới một khu du lịch, nhìn thấy một gốc cây già hơn nghìn năm ở nơi đấy, cô ấy phảng phất như có thể cảm thụ được sự uể oải cùng tang thương của gốc cây già, thậm chí cuối cùng còn bởi vậy mà rơi nước mắt.
Lúc đó Ashley chê cười cô ấy quá dễ xúc động, thậm chí chỉ nhìn thấy lá rụng cũng có thể ảnh hưởng tới tâm tình.
"Bệnh nói lắp của cô có thể trị hết, chẳng qua cô cũng phải trả một cái giá thật lớn tương ứng, đó chính là ở lại tưới nước cho số cỏ nơi này trong ba tháng."
Phương Minh mở miệng, để Shirley đến tưới nước cho Kiến Linh Thảo là chuyện cậu đột nhiên nghĩ tới, bởi vì Shirley là ngũ hành thuộc mộc, trời sinh đã có cảm giác thân cận với cây cỏ, để Shirley trồng Kiến Linh Thảo rất có lợi với sự trưởng thành của Kiến Linh Thảo.
Chí ít là sau khi Shirley hoàn thành việc tưới nước, cậu có thể cảm thụ được rõ ràng linh tính ẩn chứa trong Kiến Linh Thảo đã nhiều hơn lúc ban đầu một chút, mà nếu đổi người tưới nước thành chính bản thân cậu, tối thiểu cần hai ba ngày mới có thể khiến Kiến Linh Thảo lại tăng trưởng thêm một phần.
"A!"
Ashley nghe được lời Phương Minh nói lập tức há miệng thật to, để Shirley đến tưới nước cho những cây cỏ này, đây là kiểu trả giá gì vậy?
Không phải chỉ là tưới nước cho mấy cây cỏ thôi sao? Chuyện như vậy ai cũng có thể làm được, tòa lâu đài này nhiều người hầu như vậy, tùy tiện lấy ra một người làm cũng có thể hoàn thành, không cần phải để Shirley đi làm mới phải.
Ánh mắt Ashley nhìn về phía Shirley, khi nhìn thấy bạn thân mình xấu hổ gật đầu đáp ứng, cô ấy lại vỗ bắp đùi của mình, ngay sau đó trên mặt đều lộ ra nụ cười dâm.
"Thiếu chút nữa đã không kịp phản ứng, sao cậu Tần có thể để Shirley đến tưới nước cho những cây cỏ này, cậu ấy chỉ tìm một lý do để giữ Shirley ở lại lâu đài mà thôi, thời gian ba tháng... Ha ha, đoán chừng con phượng hoàng nhỏ Shirley này sẽ bị cậu Tần khai khẩn đủ."
Mấy suy nghĩ trong lòng Ashley này Phương Minh cùng Shirley cũng không biết, Phương Minh là vì Kiến Linh Thảo, mà Shirley cũng thực sự thích phần công tác này.
...
Một tiếng đồng hồ sau Ashley rời đi, hiện tại vận may của cô ấy vừa mới tới, có quá nhiều quảng cáo đang đợi cô ấy thực hiện, mà lâu đài thì lại có thêm một ngườ, đó chính là Shirley, ở tại phòng khách của lâu đài.
Ngay khi xe của Ashley rời khỏi lâu đài thời gian, giờ khắc này ở phòng làm việc của thị trưởng thành phố Sheffield, Vương Hâm cũng nghênh đón một đoàn khách đặc thù.
"Giáo chủ Elfa đường xa mà đến, buổi tối Vương mỗ sẽ tổ chức yến tiệc đón gió vì giáo chủ."
Ở nước Anh, lực lượng của Giáo Hội phương Tây rất mạnh mẽ, cho dù là Vương Hâm cũng không muốn đắc tội với Giáo Hội phương Tây, huống chi lần này người tới đây còn là Elfa, một trong ba mươi sáu vị giáo chủ, người có quyền lực chỉ dưới giáo hoàng cùng tổng giám mục trong Giáo Hội phương Tây.
Nói cách khác, quyền lực của Elfa có thể lọt vào Top 100 trong giáo hội, mà đối với loại chính khách như Vương Hâm đến nói, nhất là khi thời gian tuyển cử tới nhất định ông ta phải tranh thủ lực lượng của Giáo Hội, nguyên nhân vì Giáo Hội có rất nhiều tín đồ, đắc tội với Giáo Hội cũng đồng nghĩa với việc từ bỏ tuyển cử.
"Thị trưởng Vương, lần này chúng tôi đến là vì thành phố Sheffield xuất hiện tội nhân của Chúa, thân làm tôi tớ trung thành nhất của Chúa, toàn bộ tội nhân đều phải tiếp nhận thẩm lí và phán quyết, bị tiêu diệt."
"Thành phố Sheffield có tội nhân của Chúa?"
Vương Hâm sửng sốt một chút, tuy rằng cậu không thờ phụng Giáo Hội phương Tây, nhưng cũng tương đối hiểu rõ Giáo Hội phương Tây, lời Elfa nói đồng nghĩa với ở thành phố Sheffield có dị giáo đồ tồn tại, hơn nữa còn là loại phần tử dị đoan kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận