Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1025: Phương Tây bắt đầu loạn

Chương 1025: Phương Tây bắt đầu loạn
Thị trấn Roland vì cây lan tử la mà nổi tiếng.
Mặc dù diện tích toàn bộ trấn nhỏ không lớn, nhưng là một điểm du lịch vô cùng nổi tiếng của phương Tây, bởi vì nơi này rất nhiều tử la lan mọc thành phiến, như mộng như ảo, rất được các cặp đôi trẻ tuổi ưa thích.
Ngoài ra, thị trấn Roland còn có một danh xưng khác là thành phố đi vào giấc mộng.
Cuộc sống tiết tấu nhanh thời nay tạo nên áp lực rất lớn, không ít người đã bị mắc bệnh mất ngủ hay rối loạn giấc ngủ, nhưng sau khi bọn họ tới thị trấn Roland lại không giống vậy, ở thị trấn Roland rất hiếm khi xuất hiện chứng mất ngủ, ai cũng có thể dễ dàng đi vào giấc ngủ.
Cũng chính vì điểm này, thị trấn Roland đã trở thành thiên đường của người mất ngủ, chỉ là thị trấn Roland thuộc về trấn nhỏ nửa phong bế, mặc dù du khách có thể đến du lịch nhưng lại không thể nào ở lại đây vào buổi tối, chỉ có một hai nhà nghỉ duy nhất nhưng lại có giá trên trời, người thường căn bản không thể ở nổi.
Bên trong thị trấn Roland có một tòa thành, đây là tài sản riêng do một vị cựu công tước lưu lại, hiện tại do hậu nhân của hắn kế thừa, chẳng qua vị hậu nhân kia lại cố gắng hạ thấp mình, người bên ngoài không biết quá nhiều tin tức về hắn, đương nhiên càng không biết chủ của tòa lâu đài này là người của tộc Nightmare, mà tòa lâu đài này chính là một trong những đại bản doanh của tộc Nightmare.
Bên trong lâu đài!
Lúc này sắc mặt Mộng Cơ lạnh như băng, ở bên cạnh cô ấy còn có hai cô gái bộ dáng thất kinh, ba người các cô đều là người được đề cử trở thành người thừa kế chức vị tộc trưởng tương lai của tộc Nightmare, lần này các cô ấy xuất hiện ở nơi này cũng là vì tham gia đại hội tuyển cử kế thừa chức tộc trưởng.
Toàn bộ lâu đài, cao tầng của tộc Nightmare gần như đều đã đến đông đủ, mà giờ khắc này ánh mắt của đám người ở đây đều nhìn về phía hai người thanh niên ở phía trước nhất, một người tóc bạc một người tóc vàng.
"Vị trí tộc trưởng tộc Nightmare thuộc về ta, hiện tại nếu các ngươi tuyên bố sẽ hiệu trung với ta còn có thể sống sót, nếu không ta cũng không ngại lạt thủ tồi hoa, hoặc là phế tu vi của các ngươi đi, sau đó bán cho các thế lực khác. Dù sao phụ nữ của tộc Nightmare chúng ta cũng rất nổi tiếng ở chợ đêm hạng nhất đấy." Vẻ mặt người đàn ông tóc vàng tràn đầy âm tà nhìn về phía ba người Mộng Cơ, uy hiếp.
"Tộc trưởng, trưởng lão, các ngươi nghe mấy lời Andre nói đi, người như hắn thích hợp trở thành tộc trưởng sao?"
Một cô gái bên cạnh Mộng Cơ đưa mắt nhìn về phía một ông lão đang đứng bên cạnh, đây là tộc trưởng đương nhiệm của tộc Nightmare.
Chỉ là lúc này sắc mặt tộc trưởng tộc Nightmare cực kỳ khó coi, đối mặt với lời chất vấn của tộc nhân vẫn không nói một lời, chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía người đàn ông tóc bạc đứng sau lưng Andre, trong mắt có vẻ sợ hãi.
Không ai rõ ràng sự kinh khủng của người đàn ông tóc bạc này hơn hắn, nếu không phải người nọ đang ở đây, Andre dám làm càn như vậy đã sớm đã bị hắn thanh lý môn hộ, tiêu diệt sạch sẽ.
Nhưng bây giờ hắn không dám, bởi vì khí tức mạnh mẽ mà người đàn ông tóc bạc mới bộc lộ ra ngoài khiến hắn hiểu rõ, cho dù toàn tộc Nightmare cùng tiến lên cũng không phải đối thủ của người ta, nếu hắn chọc giận đối phương, sợ rằng không có tộc nhân nào ở đây có thể trốn thoát.
Nếu mấy người bọn họ đều gặp độc thủ, tộc Nightmare không khác gì đã bị tiêu diệt.
Tuy rằng Andre dám phạm thượng, nhưng chí ít Andre cũng là người của tộc Nightmare, hơn nữa cũng là một trong những người được đề cử thừa kế chức tộc trưởng, để Andre trở thành người thừa kế tốt hơn chuyện để tộc Nightmare bị tiêu diệt nhiều.
Cho nên, tộc trưởng tộc Nightmare còn có những trưởng lão kia đã ở chấp nhận để Andre khoa trương.
Khác với sự hoang mang rối loạn của hai cô gái kia, nét mặt Mộng Cơ lạnh như băng nhưng trong lòng cũng đang tự hỏi, vì sao tộc trưởng cùng các trưởng lão lại đột nhiên im lặng mặc kệ Andre phách lối như vậy? Có phải còn có chân tướng gì cô ấy chưa biết hay không?
Hiển nhiên Andre có chỗ dựa nên mới không sợ hãi gì, mà trong số những người đang ở đây, người duy nhất cô ấy không biết chỉ có người đàn ông tóc bạc kia, từ sau khi người này xuất hiện vẫn luôn không nói một lời, dường như tất cả mọi chuyện xảy ra ở đây đều không có quan hệ gì với hắn.
Nhưng càng như vậy càng khiến Mộng Cơ cảm thấy, rất có thể lực lượng khiến Andre kiêu ngạo như vậy tới từ chính người đàn ông tóc bạc này.
"Nếu tộc trưởng cùng các trưởng lão đều tán thành Andre trở thành người thừa kế, đương nhiên ta không có dị nghị gì."
Trước khi chưa biết rõ chân tướng, Mộng Cơ không tính để bản thân mình mạo hiểm, tuy rằng cô ấy rất muốn có được thân phận người thừa kế chức tộc trưởng tộc Nightmare, nhưng cũng không phải là không có không được.
"Ha ha, quả nhiên Mộng Cơ ngươi rất thức thời, rất tốt, như vậy đi, ta đảm nhiệm danh hiệu người thừa kế chức tộc trưởng, ngươi trở thành phu nhân của ta, như vậy cũng không tính là bạc đãi ngươi."
Ánh mắt Andre nhìn phía Mộng Cơ có dục vọng, Mộng Cơ không chỉ là một trong những người được đề cử trở thành người thừa kế, cô ấy còn là người phụ nữ xinh đẹp nhất tộc Nightmare, chỉ có điều ngày bình thường Mộng Cơ chưa từng cho hắn sắc mặt tốt, mà hiện tại hắn lại có cơ hội bắt được mỹ nhân này vào tay.
"Cái gì mà người thừa kế, từ hôm nay trở đi, ngươi là tộc trưởng tộc Nightmare."
Người đàn ông tóc bạc vẫn đang im lặng đột nhiên mở miệng, mà hắn vừa nói ra lời này lập tức khiến tất cả mọi người ở hiện trường ngây ngẩn cả người, toàn bộ người của tộc Nightmare dùng ánh mắt căm thù nhìn về phía hắn.
Trong khi tộc trưởng đương nhiệm còn đang tại thế lại muốn để Andre đảm nhiệm chức tộc trưởng, điều này cũng tương đương với việc phản bội tộc Nightmare, sẽ trở thành địch với toàn bộ tộc Nightmare.
"Các hạ khinh người quá đáng, Andre là tộc nhân của tộc Nightmare tôi, có tư cách trở thành người thừa kế chức tộc trưởng, lão phu có thể tiếp nhận kết quả này, cũng nguyện ý nể mặt các hạ, nhưng các hạ nói thế có phải quá không đặt tộc Nightmare tôi vào mắt hay không? Chẳng lẽ các hạ thật sự cho rằng tộc Nightmare tôi là quả hồng mềm ai cũng có thể bóp được sao?"
Tộc trưởng tộc Nightmare căm tức nhìn người đàn ông tóc bạc, thế nhưng người đàn ông tóc bạc lại không nhúc nhích chút nào, chỉ điểm một chỉ về phía tộc trưởng tộc Nightmare.
Không hề thấy năng lượng giao động, vậy mà sắc mặt tộc trưởng tộc Nightmare bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn, miệng há lớn như muốn nói gì đó, đáng tiếc đã không còn cơ hội, còn chưa phát thành tiếng thân thể đã ngã thẳng xuống mặt đất.
Tộc trưởng tộc Nightmare là người đã đạt tới Thiên Cấp, không ngờ lại chết như vậy, trên mặt tất cả tộc nhân của tộc Nightmare bên trong lâu đài đều lộ ra vẻ khủng hoảng cùng sợ hãi.
Đúng vậy, trong tộc Nightmare, ngoại trừ tộc trưởng là cường giả Thiên Cấp ra chỉ còn hai vị trưởng lão cũng là cường giả Thiên Cấp, nhưng ngay cả tộc trưởng cũng không thể tiếp được một chỉ của đối phương, hai vị trưởng lão còn lại kia căn bản không dám phản kháng, rất sợ sẽ rập khuôn theo bước tộc trưởng.
"Thì ra Andre dựa vào các hạ, thực lực của các hạ quả thật rất mạnh mẽ, nhưng tộc Nightmare tôi là một thành viên của Hắc Ám Hội Nghị, các hạ không sợ sau này hội nghị trưởng cùng những đầu sỏ khác của Hắc Ám Hội Nghị tìm tới tận cửa đòi lại công đạo thay tộc Nightmare ta sao?"
Mộng Cơ mở miệng, mặc dù biết mình nói ra lời này có thể mang tới đại họa diệt thân, nhưng lúc này cô ấy không thể giữ yên lặng được, đối phương hung hăng như vậy, dựa vào bản thân tộc Nightmare căn bản không thể đè ép đối phương được, chỉ có thể kéo tấm da hổ là Hắc Ám Hội Nghị này ra.
Hắc Ám Hội Nghị là đông đảo chủng tộc Hắc Ám liên minh tạo thành, tuy ngày thường mọi người có ám đấu, nhưng vẫn có một số luật thép cần phải tuân thủ, nếu có thế lực nào bị người ngoài uy hiếp, nhất là khi gặp phải tai ương diệt tộc, thành viên khác của Hắc Ám Hội Nghị nhất định phải ra tay giúp đỡ.
Cũng chính vì có luật thép này tồn tại nên những chủng tộc nhỏ trong liên minh mới có khả năng sống sót, nếu không đã rơi vào kết cục bị Giáo Hội tiêu diệt hoặc bị các thế lực khác thâu tóm.
"Hắc Ám Hội Nghị?"
Trên mặt người đàn ông tóc bạc lộ ra vẻ trào phúng, "Bây giờ Hắc Ám Hội Nghị không có thời gian để ý tới mấy chuyện nhỏ nhặt này của các ngươi đâu, bọn họ đang phải suy tính cách đối phó với thánh đồ của Giáo Hội."
"Thánh đồ?"
Nghe được hai chữ này, phần lớn tộc nhân của tộc Nightmare đều cảm thấy đầu óc mơ hồ, thế nhưng sắc mặt của mấy trưởng lão cùng Mộng Cơ lại thay đổi, bởi vì bọn họ biết thánh đồ có ý gì.
Ở trong kinh văn của Giáo Hội, Chúa là chí cao vô thượng, mà khi ở nhân gian Chúa hóa thân thành Chúa Giê-su có thu mười hai môn đồ, người ngoài xưng mười hai vị này là môn đồ, trong đó cũng bao gồm kẻ đã phản bội Chúa Giê-su.
Thế nhưng ở nội bộ của Giáo Hội, bọn họ lại xưng mười hai môn đồ này là thánh đồ, là tồn tại gần với Chúa Giê-su nhất.
Có tin đồn mười hai môn đồ này phân biệt thừa kế lực lượng của Chúa Giê-su, mỗi một môn đồ đều có thực lực thâm bất khả trắc, chỉ cần một vị môn đồ xuất hiện đã đủ tiêu diệt tận gốc Hắc Ám Hội Nghị.
Chẳng qua trong điển tịch của Giáo Hội còn có một tin tức khác, Hắc Ám Hội Nghị đã thăm dò được, mười hai vị môn đồ này đã sớm đuổi theo bước chân của Chúa Giê-su rời đi, không ở trong nhân thế nữa.
Nếu đổi lại là những người khác nói ra lời như vậy, nhất định Mộng Cơ sẽ cho rằng đối phương đang nói xạo, nhưng dựa vào thực lực của người đàn ông tóc bạc trước mắt căn bản không cần nói sạo làm gì.
"Loạn thế đã tới, toàn bộ thế lực trên thế giới đều muốn xào bài một lần nữa, mà nếu tộc Nightmare các ngươi muốn sống sót chỉ còn lựa chọn phụ thuộc vào thế lực càng mạnh mẽ hơn, bằng không, kết cục chờ đợi các ngươi chỉ có diệt tộc."
Uy hiếp, người đàn ông tóc bạc đang uy hiếp trắng trợn, thế nhưng hết lần này tới lần khác đối phương có thực lực để nói ra mấy lời uy hiếp như vậy, mà Andre thì lại mừng rỡ như điên, hắn vốn cho rằng mình chỉ có thể lấy được thân phận người thừa kế, không nghĩ tới bản thân có thể trực tiếp trở thành tộc trưởng.
Có vị đại nhân này lại thêm thế lực sau lưng vị đại nhân này ủng hộ, vị trí tộc trưởng tộc Nightmare này ai cũng không đoạt nổi, bản thân mình có thể ngồi cực kỳ an ổn.
Đến lúc này, dường như tộc Nightmare không còn sự lựa chọn nào khác.
Nói cho cùng thần phục vẫn tốt hơn bị diệt vong nhiều.
...
Vatican.
"Giáo hoàng bệ hạ, vừa nhận được hội báo của tổng giám mục France, thần tử điện hạ ở phương Đông đã trở lại rồi, đồng thời còn hỏi tổng giám mục các tin tức liên quan tới tộc Nightmare, tổng giám mục cho rằng thần tử sẽ đến tổng bộ của tộc Nightmare, sợ thần tử gặp phải nguy hiểm nên mới cố ý hội báo tin tức."
Giáo hoàng Louis Vuitton đang ở bên trong thánh điện Vatican nghe cấp dưới báo cáo, biểu hiện trên mặt không chút thay đổi, thế nhưng cô gái đang đứng bên cạnh lại thay đổi sắc mặt.
Cô gái này không phải là ai khác, chính là thánh nữ giáo hội Iveney.
"Chính là cái tên khốn nạn đến từ chính phương Đông sao?"
Một người thanh niên trẻ tuổi tuấn dật đứng bên cạnh Iveney, trên người mặc trang phục kỵ sĩ, một thân khôi giáp phải nặng chừng ngàn cân thế nhưng người đàn ông mặc lên người lại không hề cảm thấy không thoải mái, có thể nghĩ sức thừa nhận của thân thể này mạnh tới cỡ nào.
"Varen, suy cho cùng Phương Minh cũng là thần tử, lời nói phải cẩn trọng chú ý." Trong đại điện, một vị tổng giám mục hơi bất mãn nói.
"Cái gì mà thần tử, tổ tiên ta đã nói, Chúa căn bản sẽ không chuyển thế đến phương Đông, thần tử này là giả mạo, hay các ngươi cho rằng tổ tiên ta sẽ nói dối?"
Varen không có chút tôn kính đối với tổng giám mục, thậm chí đối với giáo hoàng cũng là như thế, ngược lại, đối mặt với sự ngang ngược càn rỡ của Varen, Louis Vuitton cùng những tổng giám mục khác không hề tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận