Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 956: Kỳ thực tôi thích nam (2)

Chương 956: Kỳ thực tôi thích nam (2)
"Có phải cậu muốn hỏi liệu tôi có phải vật dẫn của một nhân vật lớn thần bí nào đó hay không, đúng không?" Dường như Lưu Nguyệt đã đoán được Phương Minh muốn hỏi điều gì, vẻ mặt không tự nhiên đáp: "Dĩ nhiên không phải."
"Tôi là ai? Mỹ nam tử độc nhất vô nhị trong thiên hạ, người nào đủ khả năng có thể để tôi làm vật dẫn cho hắn chứ? Chẳng qua nếu cậu hiếu kỳ với bí mật của tôi như vậy, tôi đây cũng có thể nói cho cậu một bí mật mà từ trước tới nay tôi chưa từng tiết lộ cho người nào khác."
Nói xong, Lưu Nguyệt áp sát lại gần Phương Minh, dùng giọng điệu õng ẹo nhỏ nhẹ nói: "Kỳ thực, tôi thích nam."
Lăn!
Phương Minh dùng khẩu hình miệng biểu đạt ra từ này.
...
"Anh, không sao chứ."
"Phương đại ca, anh đã đi đâu vậy?"
Sau mười mấy phút, bóng dáng Phương Minh xuất hiện ở sườn núi, mà thấy Phương Minh xuất hiện, Phương Ngọc Nhi vội vã chạy tới.
"Tôi không sao, về nhà trước đi."
Phương Minh cũng không định nói tin tức về cha mình mà Lưu Nguyệt mới nói cho cậu biết với em gái ngay lúc này, cậu dự định tới cõi âm tìm được tung tích của cha mình rồi mới nói ra.
Phương Minh không giải thích bản thân vừa tới nơi nào, Lý Thừa Thuận muốn hỏi nhưng lại không dám mở miệng, nhất là sau khi hắn thấy một mình Phương Ngọc Nhi đánh bại sáu con cương thi, hắn liền hiểu, hẳn hai anh em Phương đại ca đều không phải người bình thường.
Xe dừng tại biệt thự nhà họ Lý, mà sau khi xuống xe, Phương Minh lấy ra một trang giấy đưa cho Lý Thừa Thuận, "Báo cảnh sát đi, nơi này có rất nhiều người bị bắt nhốt, mà chủ mưu phía sau có dính đến nhà họ Trịnh."
Trên tờ giấy này có viết địa chỉ của một kho hàng bị bỏ hoang, cũng là nhà xưởng của nhà họ Trịnh, mà ở bên trong nhà xưởng này có rất nhiều người bị nhà họ Trịnh âm thầm bắt tới. Những người này đều là người mà nhà họ Trịnh bắt tới cho ông lão kia tu luyện Vô Tức Phệ Hồn Thuật.
Nghe thấy Phương Minh nhắc tới nhà họ Trịnh, vẻ mặt Lý Vy Vy trở nên nghiêm túc hẳn lên, đưa tay nhận lấy trang giấy, liếc nhìn dòng chữ phía trên rồi mới nói ra: "Tôi đi tìm cha thương lượng."
Nhà họ Lý cùng nhà họ Trịnh đều gia tộc cao cấp, mỗi một ban ngành ở Hương Giang đều có người nhà họ Trịnh, nếu chỉ đơn giản là báo cảnh sát, có lẽ cảnh sát còn chưa tới thì nhà họ Trịnh đã chuyển hết người đi rồi.
"Cậu Phương, vấn đề này nhà họ Quách chúng tôi cũng có thể xuất lực."
Quách Mỹ Kỳ cùng đi theo cũng mở miệng, cô ấy rất thông minh, từ chuyện Phương Minh biến mất lại xuất hiện, sau đó còn cầm theo tờ giấy này đã nói rõ, rất có thể những cương thi xuất hiện đêm nay chính là do người nhà họ Trịnh sắp xếp.
Nhà họ Trịnh đắc tội với cậu Phương, như vậy nhất định nhà họ Quách của cô ấy sẽ đứng về phía cậu Phương để đối phó với nhà họ Trịnh, hơn nữa nếu quả thật có nhà xưởng giống với lời cậu Phương đã nói, như vậy lần này nhà họ Trịnh tuyệt đối là chạy trời không khỏi nắng.
Một gia tộc cao cấp sụp đổ đồng nghĩa với nhà họ Quách có thể từng bước xâm chiếm lợi ích cùng tài nguyên thuộc về nhà họ Trịnh, cho nên cho dù là vì kết giao với cậu Phương hay vẫn là vì lợi ích của chính nhà họ Quách thì lần này vẫn phải đứng về phía cậu Phương.
"Mấy người tự nhìn rồi xử lý đi."
Phương Minh nhàn nhạt mở miệng, lấy thực lực của cậu căn bản không đặt nặng chuyện đối phó với nhà họ Trịnh, một mình cậu đã có thể giải quyết tất cả, chỉ là thế tục có quy củ của thế tục, cậu cũng không muốn tùy tiện phá hỏng quy củ.
Tiến vào sảnh lớn nhà họ Lý, Phương Minh gọi một cuộc điện thoại cho mẹ mình.
"Mẹ, hôm nay con muốn gặp được ông cụ nhà họ Lý."
Nếu không gặp phải Lưu Nguyệt, Phương Minh cũng không vội chuyện gặp mặt ông cụ nhà họ Lý kia, nhưng sau khi gặp mặt nói chuyện với Lưu Nguyệt một hồi, Phương Minh rất muốn đích thân nhìn thấy ông cụ nhà họ Lý, sau đó nghiệm chứng tính thực giả trong lời nói của Lưu Nguyệt.
"Con muốn gặp ông cụ nhà họ Lý ngay bây giờ sao?"
Lăng Mộ Mai vừa tham gia một bữa tiệc thương nhân bên Hương Giang xong lập tức nhận được điện thoại của con trai mình, ngay sau đó bà lấy điện thoại di động ra bấm số điện thoại của Lý Trạch Khải.
"Anh Lý, vừa rồi Phương Minh điện thoại nói với em..."
Sau nửa giờ, Lý Thừa Thuận lái một chiếc xe ra chở hai anh em Phương Minh còn có chị mình rời khỏi Quan Âm Sơn, đi về phía Từ Vân Tự.
Từ Vân Tự là do nhà họ Lý dùng tiền xây dựng, mà sau khi ông cụ nhà họ Lý về hưu cũng không quản lý nghiệp vụ trong công ty nữa, phần lớn thời gian đều ở lại trong Từ Vân Tự, chẳng qua có rất ít người biết tin tức này.
Ai có thể nghĩ tới, một người đã từng là thủ phủ lại có thể ở yên trong chùa miếu thiền viện đây? Hơn nữa còn đã ở suốt hơn nửa năm.
Từ Vân Tự là chùa miếu tư nhân, buổi tối nơi này không mở cửa đón người ngoài cho nên khi Phương Minh tới chùa này, toàn bộ ngôi chùa cực kỳ quạnh quẽ, mà cuối cùng xe cũng dừng lại ở cửa thiền viện số một.
Từ Vân Tự!
Thiền viện số một là thiền viện chuyên dụng thuộc về ông cụ nhà họ Lý, toàn bộ thiền viện đều được xây dựng từ tài liệu cực kỳ trân quý, có người nói chắc chắn độ kiên cố bên ngoài đã đạt đến cấp bậc chống đạn, chỉ cần khóa ngược từ bên trong thiền viện, nếu không có vũ khí hạng nặng căn bản là không thể nào tấn công vào bên trong.
Mặc dù nói việc xây dựng như vậy ở đô thị lớn như Hương Giang thuần túy là có chút lãng phí, nhưng kẻ có tiền cũng không để ý tới chút tiền như vậy, thứ bọn họ quan tâm hơn là an nguy của bản thân mình. Từ điểm đó có thể thấy được quả thật ông cụ nhà họ Lý rất tiếc mệnh.
Càng già càng tiếc mệnh, bởi vì chỉ có bọn họ mới hiểu được thời gian quý giá tới mức nào, càng trẻ càng sẽ không để ý tới những thứ này, bởi vì người trẻ tuổi có quá nhiều thời gian để làm càng.
Cũng chính bởi vì điểm này nên những loại sản phẩm bảo vệ sức khỏe giả mạo mới có thể bán dễ bán như thế, những cụ già kia mới bị lừa đi lừa lại như vậy, thế nhưng những cụ già này thật sự ngu ngốc như vậy sao?
Đáp án đương nhiên là không phải, phần lớn người già đều đã trải qua năm tháng tôi luyện, có thứ đồ gì mà họ chưa từng gặp qua kia chứ? Sở dĩ bọn họ tin tưởng những quảng cáo tuyên truyền giả dối kia không phải chỉ là vì có thể sống lâu thêm một chút sao? Có thể sống lâu một chút, cũng có thể làm bạn với con gái của mình càng lâu hơn.
Khi Phương Minh xuống xe, đồng thời cũng có một chiếc xe con vừa lái tới, trên xe, mẹ Phương Minh là Lăng Mộ Mai cùng Lý Trạch Khải cùng xuống xe.
"Hiền chất, có chuyện gì mà cháu gấp gáp như vậy?"
Lý Trạch Khải mở miệng hỏi Phương Minh, vừa rồi Lăng Mộ Mai nói cho hắn biết Phương Minh khăng khăng muốn gặp cha hắn ngay trong đêm nay, điều này khiến hắn hơi khó xử, bởi vì từ sau khi cha hắn nghỉ hưu đã định ra một quy củ, đó chính là sau tám giờ tối không cho phép bất kỳ người nào quấy rối việc nghỉ ngơi của ông cụ.
Ngủ sớm dậy sớm, đây là quy luật làm việc và nghỉ ngơi của cha mình.
Nhưng Lăng Mộ Mai lại nói với mình con trai bà nhất định muốn gặp được cha mình, nếu không gặp được cha mình thì cậu sẽ không nhúng tay vào vấn đề thân thể của cha mình nữa, điều này khiến Lý Trạch Khải không thể không liên hệ với thư ký cuộc sống của cha mình.
Cũng may chính là cuối cùng ông cụ vẫn đồng ý.
"Ừm, sự tình có chút vội vã, ông cụ Lý đang ở bên trong đúng không?"
Phương Minh gật đầu, mà hiển nhiên người ở bên trong thiền viện cũng nhận ra được động tĩnh nơi cửa, không bao lâu sau cửa kính đã bị đẩy ra, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi đi ra.
"Thiếu gia, mọi người đã tới, lão gia đã chờ bên trong thiện phòng rồi."
Người đàn ông này chính là thư ký cuộc sống của ông cụ nhà họ Lý, đã đi theo ông cụ nhà họ Lý mấy chục năm. Mặc dù chỉ là thư ký, nhưng ngay cả Lý Trạch Khải cũng không dám qua loa khi đứng trước mặt người đàn ông trung niên này.
Mặc dù những gia tộc lớn cũng có tình thân nhưng càng nhiều hơn vẫn là lợi ích, mà thư ký lại là tâm phúc của ông cụ Lý, thậm chí còn có sức nặng hơn cả một số người nhà.
Theo người đàn ông đi vào cửa chính, lúc này bên trong viện có một ông lão đang ngồi trên xe lăn, khi thấy dáng dấp của ông lão này, trên mặt Lăng Mộ Mai hiện lên vẻ kinh ngạc.
Phải biết rằng chỉ mới mấy tháng trước bà còn đến Hương Giang thăm hỏi ông cụ nhà họ Lý, mà lúc kia thân thể của ông cụ Lý còn rất bình thường, tinh thần cũng rất đủ đầy. Mặc dù biết cơ thể của ông cụ Lý xảy ra vấn đề nhưng bà không nghĩ tới vấn đề ấy lại sẽ nghiêm trọng như vậy, không ngờ đã tới mức không thể đi đứng được mà phải ngồi xe lăn.
"Ông nội Lý."
Lăng Mộ Mai mở miệng trước, sau đó chỉ vào Phương Minh cùng Phương Ngọc Nhi, giới thiệu: "Ông nội Lý, đây là con trai cùng con gái của cháu."
Khi ánh mắt của ông cụ nhà họ Lý rơi vào trên người Phương Minh, tròng mắt co rút lại một chút, nét mặt già nua tràn đầy nếp nhăn kia có vẻ khiếp sợ, một lúc sau mới lên tiếng: "Lăng nha đầu, ông muốn tâm sự riêng với con trai của cháu, mọi người đều ra ngoài hết trước đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận