Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 976: Khí vận đại đạo (1)

Chương 976: Khí vận đại đạo (1)
Cung thỉnh Thánh sư ra tay!
Sau khi nghe thấy một câu nói kia, Phương Minh còn chưa kịp phản ứng, mà giờ khắc này, tròng mắt của những cường giả Thiên Cấp như đám trưởng lão nhà họ Phương lại co rút lại một chút, bởi vì bọn họ rõ ràng hai chữ Thánh sư đại biểu cho cái gì.
Thánh sư không phải cách xưng hô đối với cường giả cảnh giới nào đó, bởi vì sau khi đạt tới Thiên Cấp chỉ có ba cảnh giới là thiên nhân, thiên vương cùng thiên tôn.
Thánh sư chính là cách xưng hô dành cho cường giả đả đạt tới đỉnh cao của một lĩnh vực nào đó.
Mà lĩnh vực này chính là lĩnh vực phong thủy.
Với tư cách là cường giả Thiên Cấp nắm trong tay năng lượng thiên địa, đương nhiên ít nhiều gì bọn họ cũng có chút liên quan tới phong thủy, nói không khoa trương chút nào, dựa vào khả năng khống chế năng lượng thiên địa, mỗi một cường giả Thiên Cấp như bọn họ gần như có thể so sánh với đại sư phong thủy.
Nhưng phía trên đại sư phong thủy còn có Tông sư phong thủy, mà nếu muốn trở thành Tông sư phong thủy, không phải dựa vào cảnh giới là có thể bù đắp được, nhất định phải có nghiên cứu lâu năm trên phương diện phong thủy này mới có thể đạt tới một bước đó.
Mà phía trên Tông sư chính là Thánh sư.
Từ cổ chí kim, người có thể xưng là Thánh sư đã ít nay lại càng thêm ít, là chân chính có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng cũng chính bởi vì muốn trở thành Thánh sư quá gian nan, một khi thực sự bước chân vào cấp bậc Thánh sư, thực lực cũng sẽ đạt tới một trình độ cực kỳ kinh khủng.
Cường giả Thiên Cấp có thể điều động năng lượng thiên địa, mà Thánh sư lại có thể điều động lực lượng địa thế sơn hà, không có vị cường giả Thiên Cấp nào dám xông vào địa thế mà Thánh sư đã bố trí từ trước.
Trong giới tu luyện có một nhận thức chung, Thánh sư chính là tồn tại đồng cấp với Thiên vương.
Mà đang lúc những cường giả Thiên Cấp này lâm vào khiếp sợ, lúc này đột nhiên có một bàn tay lớn xuất hiện, như thể từ trên trời giáng xuống trực tiếp rơi vào bên trên bàn tròn này, sau đó nhanh chóng bị bàn tròn hấp thu.
"Đây không phải là tay thật, là hình thái do khí vận ngưng tụ thành."
Đợi khi bàn tay lớn này bị hấp thu hơn phân nửa, Phương Minh lập tức thấy rõ, nguyên một bàn tay này đều do khí vận ngưng tụ mà thành, không người nào có thể điều khiển được nhiều khí vận hơn Thánh sư phong thủy.
Tầng trên cùng của bàn tròn rốt cục cũng xoay tròn.
Toàn bộ mười sáu tầng tròn của bàn tròn đều đã chuyển động. Giờ khắc này khuôn mặt Vô Cực Tử cũng có vẻ rung động, hít sâu một hơi, Vô Cực Tử thu hồi bàn tay từ trên vai của Phương Minh, bắt đầu bấm niệm pháp quyết.
"Khí vận đủ, Long Môn hiển!"
Theo một tiếng gầm này của Vô Cực Tử, mây mù phía trước sơn cốc bắt đầu sôi trào cuồn cuộn, ánh mắt mọi người cũng bắt đầu nhìn chằm chằm đám mây mù kia không chớp mắt, hô hấp của không ít cường giả Địa Cấp hậu kỳ cũng bắt đầu trở nên dồn dập lên, bởi vì bọn họ biết một bước mấu chốt nhất đã đến.
Mây mù cuồn cuộn che khuất một mảnh bầu trời nơi này, mà ở trong mây mù xuất hiện rất nhiều mảnh vỡ đại lục.
"Long Môn bí cảnh!"
Trong mắt một số cường giả có hiểu biết với Long Môn bí cảnh lộ ra tinh quang, mà trên mặt không ít cường giả Thiên Cấp cũng đã lộ ra vẻ hồi ức, bởi vì trong số bọn họ cũng đã có mấy người từng đi vào Long Môn bí cảnh, cũng chính vì thu được khí vận đại đạo bên trong Long Môn bí cảnh nên hiện tại bọn họ mới có thể bước chân vào cảnh giới Thiên Cấp.
"Chư vị, Long Môn bí cảnh đã mở ra, mong rằng chư vị dành nhiều thời gian để tìm khí vận đại đạo hơn, thiếu tạo sát nghiệt."
Vô Cực Tử thu tay về, xoay người nhìn về phía đám cường giả Địa Cấp hậu kỳ sau lưng, chẳng qua hắn cũng biết sợ rằng lời của hắn không có bao nhiêu hiệu quả, khi đối mặt với cơ duyên có thể giúp bản thân bước vào cảnh giới Thiên Cấp, không có cường giả Địa Cấp hậu kỳ nào có thể giữ bình tĩnh được.
Đến lúc đó vì tranh đoạt một đạo khí vận đại đạo mà tàn sát lẫn nhau cũng không phải chuyện hiếm có, mỗi một lần Long Môn bí cảnh mở ra đều sẽ có người chết ở bên trong, cũng sẽ có rất nhiều người bị trọng thương.
"Sau khi tiến vào Long Môn bí cảnh không nên trì hoãn, trực tiếp đi tìm khí vận đại đạo, sau khi tìm được một đạo lập tức hấp thụ nó rồi ra ngoài, ngàn vạn lần không nên ham hố."
"Bản thân Long Môn bí cảnh không có nguy hiểm, nguy hiểm chân chính đến từ chính những người đi vào chung với các ngươi, phải cẩn thận đề phòng."
Lúc này cường giả Thiên Cấp của các thế lực lớn cũng đang dặn dò cường giả Địa Cấp hậu kỳ nhà mình, mà bên phía nhà họ Phương ngược lại đơn giản hơn rất nhiều, thất trưởng lão nhà họ Phương chỉ nói một câu đơn giản: "Sau khi tiến vào cẩn thận một chút, về phần có thể thu được bao nhiêu khí vận đại đạo thì còn phải xem chính các ngươi."
Với tư cách là gia tộc lớn nhất trong giới tu luyện, đương nhiên nhà họ Phương đã có nền tảng tương đối, nếu không phải bất đắc dĩ chắc chắn những cường giả Địa Cấp hậu kỳ khác sẽ không đối đầu với người nhà họ Phương ở bên trong bí cảnh.
Sau khi thông báo xong, Bát trường lão đơn độc nhìn về phía Phương Minh, nói: "Phương Minh, cậu còn trẻ, cho dù lần này cậu không nhận được khí vận đại đạo cũng không cần gấp gáp, nhất định cậu phải nhớ kỹ, an nguy của cậu quan trọng hơn khí vận đại đạo này nhiều."
Trên thực tế, các trưởng lão nhà họ Phương đã từng thảo luận một phen xem có nên cho Phương Minh tham gia Long Môn bí cảnh hay không, cũng có mấy vị trưởng lão không đồng ý để cậu đi vào bí cảnh lần này. Bởi vì dưới cái nhìn của bọn họ, lấy thiên phú của Phương Minh cho dù không đi vào Long Môn bí cảnh lần này, nhưng trong vòng mười năm chắc chắn vẫn có thể bước vào cảnh giới Thiên Cấp, vì thế không cần phải mạo hiểm như vậy.
Mà trưởng lão ủng hộ thì lại cho rằng nếu Phương Minh tiến vào Long Môn bí cảnh lại lấy được khí vận đại đạo, như vậy trong ba năm tất nhiên có thể bước vào cảnh giới Thiên Cấp, nói như vậy cũng có thể rút ngắn được rất nhiều thời gian, đến lúc đó cũng có thể đi xa hơn ở cấp độ Thiên Cấp, có lẽ còn có thể trở thành cấp bậc lão tổ.
Chỉ có một số cường giả Thiên Cấp như bọn họ mới biết được, bước vào cảnh giới Thiên Cấp sớm một năm cùng bước vào cảnh giới Thiên Cấp muộn một năm sẽ có ảnh hưởng như thế nào đối với con đường tu luyện.
Kỳ thực sở dĩ bọn họ giằng co như vậy cũng là vì thiên phú Phương Minh triển lộ ra quá nghịch thiên, các trưởng lão nhà họ Phương thật sự có chút không yên lòng, mà lúc này những trưởng lão ấy cũng nhớ tới cái người đã khiến bọn họ nhức đầu mấy chục năm trước kia.
Nếu như hai cha con này đều còn tồn tại thì tốt biết bao, bọn họ cũng không cần phải lo lắng như vậy.
Chẳng qua cuối cùng vẫn là lão tổ quyết định, mà đối với quyết định của lão tổ, đương nhiên các trường lão khác nhà họ Phương sẽ không phản đối.
Toàn bộ thế lực đều đã dặn dò xong, mà có một số cường giả Địa Cấp hậu kỳ, chính bản thân họ đã là người đứng đầu một thế lực, đương nhiên cũng không cần phải dặn dò gì.
"Phương Minh tiểu hữu, cậu đi vào trước đi."
Vô Cực Tử ra hiệu mời, nhường ra một con đường đi thông sơn cốc cho cậu.
Nghe thấy những lời Vô Cực Tử nói, trên mặt những cường giả Địa Cấp hậu kỳ khác đều lộ ra vẻ hâm mộ, nhưng bọn hắn lại không đố kị bởi vì bọn hắn cũng đã nhìn thấy cái giá Phương Minh phải trả, hơn nữa trước khi Long Môn bí cảnh mở ra Thiên Cơ Môn cũng đã nói tin tức này với bọn họ.
Đương nhiên, những cường giả Địa Cấp hậu kỳ này cũng không quá lo lắng chuyện cho Phương Minh vào sớm hơn một chút như vậy sẽ giúp cậu có thời gian giành hết khí vận đại đạo của bọn họ.
Thực ra Long Môn bí cảnh chẳng phân biệt tới trước tới sau, bởi vì sau khi đi vào mỗi người được truyền tống tới một nơi khác nhau, cũng giống những đại lục như ẩn như hiện bên trong mây mù kia, người khác nhau sẽ được truyền tống tới đại lục khác nhau, mà số lượng đại lục bên trong Long Môn bí cảnh đủ để phân chia cho mỗi người một đại lục.
Có đại lục có khí vận đại đạo nhưng cũng có đại lục không có, hơn nữa bởi vì phụ thuộc vào cơ duyên khi truyền tống nên chưa hẳn người được truyền tống vào trước sẽ được truyền tống tới đại lục có khí vận đại đạo, những người được truyền tống sau này nếu may mắn cũng có thể được truyền tống tới đại lục có ẩn chứa khí vận đại đạo.
Hơn nữa diện tích của những đại lục này cũng không giống nhau, có đại lục có diện tích lớn, đôi khi dùng cả thời gian một ngày một đêm vẫn không thể đi tới điểm cuối cùng, nếu đụng phải một đại lục có diện tích lớn nhưng lại không có khí vận đại đạo, trong một giờ căn bản không đủ để làm bất kỳ chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận