Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1044: Thế nào lại là hắn

Chương 1044: Thế nào lại là hắn
So với việc mấy ngôi sao như ẩn như hiện trên bầu trời, giờ khắc này ở trong quỷ khí kia có vô số ngôi sao xuất hiện, mà trong những ngôi sao này lại có một bóng người dậm chân bước ra.
Chỉ trong nháy mắt, bóng người ấy đã đi tới sau lưng Cẩn Vô Ngân, đánh ra một quyền rất đơn giản.
Chẳng qua, nói cho cùng Cẩn Vô Ngân vẫn là cường giả cấp bậc thiên vương, gần như trong nháy mắt khi Phương Minh hiện thân hắn đã có phản ứng, không chỉ không né tránh mà còn tiến tới, xoay người lập tức đấm ra một đấm.
Nắm tay mang theo ngôi sao cuồn cuộn va chạm với nắm tay tràn ngập quỷ khí, thân thể Phương Minh lảo đảo lui lại mấy bước, dù đã liều mạng nhưng cuối cùng cậu vẫn không phải đối thủ của cường giả thiên vương, trước đó sở dĩ cậu có thể đấu với Taylor, là vì Taylor đã thụ thương lại thêm bản thân mình vừa vặn tiến vào trạng thái thần bản mệnh thông pháp tắc dung hợp.
"Phân thân? Không đúng, đây mới là bản thể, chẳng trách... Chẳng trách bản tọa không thể nhìn thấu nội tình của Tần Dương, thì ra là vậy."
Cẩn Vô Ngân đẩy lùi Phương Minh, ngay khi hắn thấy mặt Phương Minh, có một thoáng chốc hắn ngây người, chẳng qua rất nhanh hắn đã hiểu được là chuyện gì xảy ra.
Tần Dương này không phải bản thể, mà là phân thân của người trước mắt này, về phần mấy loại khả năng như song bào thai gì gì đó, căn bản là hắn không tin.
"Có thể ngưng luyện ra một bộ phân thân có thiên phú trưởng thành như thế, chắc chắn người này có thân phận bất phàm ở dương gian."
Trong lòng Cẩn Vô Ngân có kiêng kỵ, chẳng qua ngay sau đó hắn lại không để ý nữa, cho dù người này có thân phận siêu phàm ở dương gian thì đã sao? Nơi này là cõi âm, toàn bộ người dương gian dám xông tới đây đều đã vi phạm quy củ, cho dù sau lưng cậu có chỗ dựa thông thiên, nhưng ở cõi âm cũng không phải không có cường giả trấn giữ.
Tại sao Vực chủ phải đồng ý hợp lực đánh Tây Vực với lão Vực chủ Tây Vực, còn không phải vì Vực chủ mới của Tây Vực chính là người nhập cư trái phép tới từ dương gian sao, người đó đã phá hủy quy củ của cõi âm.
"Tên nhóc, mặc kệ ngươi có lai lịch thế nào, nhưng hôm nay ngươi đừng mong có thể còn sống rời khỏi nơi này."
Biểu tình trên mặt Phương Minh không thay đổi, chỉ là giờ khắc này ngôi sao cuồn cuộn phía sau cậu lại thay đổi, hóa thành một tấm Tinh Thần Đồ, chậm rãi đi về phía Cẩn Vô Ngân.
Tuy rằng Tinh Thần Đồ vận hành chậm, nhưng vẻ mặt Cẩn Vô Ngân lại trở nên nghiêm túc hẳn lên, lấy cảnh giới của hắn không ngờ lại không nhìn thấu bức Tinh Thần Đồ này, càng không nhìn thấu bên trong Tinh Thần Đồ này có ẩn chứa năng lượng gì.
Chỉ mơ hồ có một loại cảm giác quen thuộc đối với những vì sao bên trong Tinh Thần Đồ này.
Bản thể Phương Minh thao túng Tinh Thần Đồ, mà phân thân ở một bên khác cũng không dừng lại, vẫn đang đuổi giết Cẩn Vô Ngân, hoàn toàn là lối đánh liều mạng.
"Ở dương gian tác oai tác quái đã quen, còn thật sự cho rằng cõi âm không người nào sao, hôm nay bản Sơn chủ sẽ cho các ngươi biết sự mạnh mẽ của cõi âm, đây không phải là nơi dương gian các ngươi có thể so."
Quỷ khí quanh thân Cẩn Vô Ngân lại tràn ngập, khác biệt là quỷ khí lần này bắt đầu ngưng tụ thành hình, cuối cùng hóa thành một con cự thú. Cự thú gầm lên giận dữ khiến tất cả quỷ dân trong Sơn thành không ngừng run rẩy.
"Truyền thuyết cõi âm có ba thú, một thú có thần nhĩ thông linh, có thể nghe được tất cả âm thanh trên thế giới này; một thú có khả năng thôn thiên, có thể nuốt thế gian vạn vật; một thú là vua trong quỷ đói, nuốt âm linh quỷ hồn."
Ở bên trong Sơn thành, giọng nói có phần run rẩy của một cường giả Lục phẩm vang lên, một tiếng thú gầm này khiến linh hồn hắn hơi run rẩy, phải biết rằng hắn đã đạt tới cảnh giới Lục phẩm, nếu có một tiếng gầm có uy lực tới mức đủ khiến hắn run rẩy, chỉ có thể là tiếng gầm của quỷ đói bên trong ba thú.
Nói cho cùng, tội trạng của quỷ hồn nơi cõi âm đều có dính dáng đến dương gian, nhưng ngoại trừ quỷ đói, quỷ đói mới là vật nguyên thủy chân chính ở cõi âm, hơn nữa nó còn lấy quỷ hồn làm thức ăn. Có tin đồn thời cõi âm mới được sinh ra, quỷ đói hoành hành, rất nhiều quỷ hồn đã trở thành thức ăn của quỷ đói, chỉ có một số ít quỷ hồn may mắn còn sống sót, nhưng số quỷ hồn ấy lại do quỷ đói cố ý chăn nuôi, mục đích là để quỷ hồn sinh sôi nảy nở đời sau khiến quỷ đói thu được càng nhiều thức ăn hơn.
Cho tới sau này, có đại năng nhập cõi âm trảm quỷ đói, cũng phong ấn đạo quỷ đói, lúc này quỷ đói mới không thể tiếp tục tàn sát bừa bãi ở cõi âm nữa, nhưng cho dù là vị đại năng kia cũng chỉ có thể phong ấn quỷ đói mà không cách nào triệt để chém sạch quỷ đói, bởi vì quỷ đói bất tử bất diệt.
Mà sau đó lại có cường giả dùng nguyên hình của quỷ đói để sáng tạo thần thông thuật pháp, được xem là thuật đại thần thông hàng đầu.
Đương nhiên, cường giả Lục phẩm này không cho rằng Sơn chủ có thể triệu hoán được vua của quỷ đói, nhưng cho dù chỉ là quỷ đói bình thường cũng đã vô cùng kinh khủng, lấy thực lực của Sơn chủ, tối thiểu cũng có thể gọi được quỷ đói cấp tướng.
Trong quỷ khí, Phương Minh lạnh lùng nhìn cự thú cao mười trượng mới xuất hiện này, khuôn mặt cự thú xấu xí vô cùng, nhưng độ âm trầm do quỷ khí trên người nó tản mát ra lại âm lãnh hơn quỷ khí chung quanh vài phần.
"Sáu mươi năm trước, bản Sơn chủ may mắn được gặp quỷ đói, nghiên cứu ba mươi năm, rốt cục cũng có thể hình thành thần thông quỷ đói, chỉ có điều còn chưa từng lộ ra trước mặt người khác, hôm nay hai người các ngươi có thể chết dưới tay của quỷ đói này cũng có thể coi là chết có ý nghĩa."
Giọng nói của Cẩn Vô Ngân từ trong miệng quỷ đói truyền ra, âm điệu cực kỳ khó nghe, mà ngay khi giọng nói của hắn truyền ra, quỷ đói kia lập tức giương một chân lên trực tiếp đạp về phía Tinh Thần Đồ, hắn muốn dùng một cước đạp nát Tinh Thần Đồ, đồng thời tay của hắn lại vỗ về phía phân thân của Phương Minh.
Dưới một cước này, Tinh Thần Đồ lảo đảo một chút, trực tiếp bị một cước này đạp xuyên qua, mà vì sao bên trong cũng bị hủy diệt hơn phân nửa, nhưng Tinh Thần Đồ lại không bị hủy diệt ngay, ngược lại một vài vì sao còn tỏa sáng bên trong Tinh Thần Đồ bắt đầu vận chuyển, ngân hà cũng chậm rãi chảy xuôi, trực tiếp hút quỷ đói vào bên trong, mặc cho cự thú nhấc chân vài lần nhưng vẫn không thể kéo chân ra.
Một bên khác, nơi trung tâm trái tim của phân thân của Phương Minh cũng có quang mang hiện lên, Phương Minh mắt sắc, mơ hồ thấy được dáng dấp của viên hạt giống Vu Sư trước đây, hiển nhiên, dù đến hiện tại, phân thân vẫn chưa thể tiêu hóa toàn bộ năng lượng trong hạt giống Vu Sư.
Nơi trung tâm trái tim của phân thân của Phương Minh có ánh sáng lóe lên, mà ở phía sau phân thân lại truyền ra khí tức hồng hoang nguyên thủy, nơi ấy mơ hồ có vô số bóng cự thú, mỗi một đầu đều tản ra uy áp hủy thiên diệt địa.
Vậy mà, lúc này những cự thú ấy không con nào không nằm sấp trên mặt đất, giống như đang thần phục, mà ở phía trên những cự thú ấy có một bóng người to lớn đang đứng, mặc dù không phát ra bất kỳ khí tức gì, nhưng có thể khiến những cự thú này phải thần phục đã đủ chứng minh một ít gì đó.
"Là chủ nhân của viên hạt giống Vu Sư này sao?"
Trong mắt Phương Minh có vẻ suy tư, mà giờ khắc này phân thân của cậu đột nhiên điên cuồng gào thét, hình chiếu cự thú sau lưng phân thân chậm rãi ngưng tụ, cuối cùng hóa thành một vệt sáng bắn thẳng về phía đầu của cự thú.
"Là... Hắn? Này... Điều này sao có thể, lấy thân phận của hắn làm sao có thể cam nguyện làm phân thân cho người khác?"
Dường như Cẩn Vô Ngân đã nhận ra thân phận của bóng người đứng phía trên cự thú kia, kinh hô thành tiếng, mà thân thể đã hóa thành cự thú kia cũng lạnh run, nhưng hắn chẳng kịp nói hết lời, chùm sáng kia đã bắn vào đầu hắn.
Được xưng là quỷ đói bất tử bất diệt, giờ khắc này đầu lâu lập tức nổ vỡ, toàn bộ thân hình cũng cấp tốc nhỏ đi, đến sau này còn biến trở về nguyên dạng.
Cùng lúc đó, Tinh Thần Đồ cũng trực tiếp hạ xuống, trực tiếp trấn áp thân thể Cẩn Vô Ngân, ngôi sao bên trong cũng đang vận chuyển như trận pháp muốn ma diệt thân thể Cẩn Vô Ngân, chỉ mới qua thời gian ba hơi thở, thân thể Cẩn Vô Ngân hoàn toàn bị Tinh Thần Đồ hấp thu, biến mất không thấy gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận