Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 725: Sao tên sát tinh kia lại ở chỗ này (2)

Chương 725: Sao tên sát tinh kia lại ở chỗ này (2)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Khi người sống nhìn ánh sáng từ nến trắng chỉ thấy đó là ánh sáng bình thường, nhưng khi quỷ hồn cùng Âm Sai thấy ánh sáng từ nến trắng, nơi vị trí tia sáng kia lại chính là vị trí cõi âm, mà Phương Minh lại rải hạt cát vàng ở xung quanh nến trắng, thu hết những tia sáng này lại, cho nên khi người giấy bay về phía cát vàng, Âm Sai kia sẽ cho rằng đây là tám trăm dặm cát vàng bên trong đường hoàng tuyền.
Đây là bước thứ hai, mà bước thứ ba chính là rơm rạ trên cơ thể người giấy, chỉ cần xem qua một số tiểu thuyết quỷ quái đều biết gạo nếp lâu năm có thể gây thương tổn cho quỷ quái, mà cọng rơm với tư cách là nơi sản sinh lúa gạo đương nhiên cũng có công hiệu này, thậm chí tác dụng trên phương diện nào đó còn vượt lên trước cả gạo nếp.
Đè chết lạc đà không nhất định sẽ là một cọng rơm cuối cùng, nhưng một cọng rơm tuyệt đối có thể áp chết một quỷ hồn nhỏ yếu.
Sở dĩ Âm Sai kia sẽ cảm thấy nặng nề khó đi như vậy, cũng là vì trên thân thể người giấy có cột rơm rạ, mà rơm rạ kia cũng có ảnh hưởng nhất định đối với bản thân Âm Sai.
Một bước cuối cùng, chính là khách sạn này, đây cũng là do Phương Minh đã sớm thiết kế xong đấy, ngay khi người giấy vừa bay vào giữa cát vàng, hồn phách của cậu cũng ly thể, sớm một bước xây dựng một tòa nhà gỗ, sau đó chờ Âm Sai rơi vào trong kế hoạch cậu đã thiết kế tốt.
Kế hoạch này rất hoàn mỹ, đương nhiên sở dĩ Phương Minh có thể thành công như thế, cũng không thể phủ nhận công lao của Chu Hải, Chu Hải có bản lĩnh quá âm, có hiểu biết không ít đối với âm phủ, tám trăm dặm cát vàng này, là cậu biết được từ trong miệng Chu Hải.
Trên tay cầm lấy công văn Âm Sai giao cho mình, trên đó viết thân phận lai lịch của bà ngoại mình, này là bằng chứng nhập âm để sau này bà ngoại có thể đi vào âm phủ, phía trên có con dấu của thổ địa ở nơi bà ngoại được sinh ra cộng thêm con dấu của thổ địa ở thủ đô nơi bà ngoại đang ở, ghi lại những chuyện chủ yếu mà bà ngoại mình đã trải qua khi còn sống.
Sau khi cất kỹ công văn, bóng dáng Phương Minh cũng bắt đầu biến mất tại chỗ, mà theo bóng dáng Phương Minh biến mất, cát vàng đầy trời cũng bắt đầu biến mất không thấy gì nữa, nhà gỗ cũng chậm rãi tan rã, đến sau này hóa thành mấy hạt bùn đất.
Bên ngoài phòng giải phẫu!
"Bộ trưởng Lăng, đã hơn một giờ trôi qua."
Triệu Minh cùng những thầy thuốc kia cũng không hề rời đi, mà đứng cùng mấy người nhà họ Lăng trong hành lang, nhưng mà hơn một giờ trôi qua, trong phòng giải phẫu vẫn không có động tĩnh, điều này càng khiến hắn xác định chẳng qua người trẻ tuổi kia chỉ đang cố làm ra vẻ huyền bí.
Lúc này Lăng Mộ Chính cũng có chút do dự, cho dù có tín nhiệm em gái mình nhiều hơn nữa, nhưng hơn một giờ trôi qua vẫn không có chút động tĩnh, thực sự khiến người có chút nghi ngờ.
"Anh cả, anh hai, chị, mẹ thế nào rồi ạ?"
Ngay khi Lăng Mộ Chính do dự, cửa thang máy mở ra, Lăng Cương vội vội vàng vàng đi tới, vẻ mặt vội vàng hỏi, chẳng qua đồng thời hắn cũng nhìn thấy đám bác sĩ Triệu Mẫn đang đứng ở cửa phòng giải phẫu, càng thêm nghi ngờ hỏi: "Bác sĩ, sao mấy bác sĩ lại ra ngoài?"
"Cậu Lăng, chúng tôi là bị người khác đuổi ra ngoài."
Vẻ mặt Triệu Minh vô cùng bất đắc dĩ, Lăng Cương sửng sốt một chút, lập tức nhìn về phía anh cả nhà mình, hỏi: "Anh cả, đây là có chuyện gì?"
"Mấy người bác sĩ Triệu không còn cách nào, cho nên bây giờ là một hậu bối… Mà em gái tin tưởng đang ở bên trong."
"Hậu bối?"
Lăng Cương càng thêm nghi ngờ, ngay cả những bác sĩ này cũng không có cách nào, một hậu bối thì có thể có biện pháp nào chứ? Đây không phải là làm bậy quấy rối sao?
"Bộ trưởng Lăng, thứ cho tôi nói thẳng, tiếp tục trì hoãn tiếp như vậy không có ý nghĩa gì, hơn nữa một mình người trẻ tuổi kia đợi ở trong phòng giải phẫu, cũng không biết có tạo thành tổn hại gì với bà cụ hay không."
Triệu Minh đưa mắt nhìn hướng Lăng Mộ Chính, mà Lăng Cương nghe nói như thế cũng cảm thấy có đạo lý, hắn không biết người đã đi vào là ai, nhưng mà nghe được là một người trẻ tuổi, trong lòng liền có chút bất mãn, như thế nào đi nữa cũng phải để một người đi vào xem sao chứ.
Nghĩ tới đây, Lăng Cương trực tiếp đi về phía cửa phòng giải phẫu, tính cách của hắn vốn là tương đối hấp tấp, Lăng Mộ Mai đang đứng bên cạnh muốn ngăn cản cũng không kịp.
Chẳng qua ngay khi tay Lăng Cương gần chạm đến cửa phòng giải phẫu, cửa phòng giải phẩu đột nhiên mở ra, một bóng người vừa lúc xuất hiện ở trước mặt Lăng Cương.
Khi nhìn thấy bóng người này, Lăng Cương đầu tiên là bị sợ lui về phía sau hai bước, mà khi hắn nhìn rõ ràng gương mặt trước mắt này, sắc mặt trở nên trắng bệch trong nháy mắt, lại một lần nữa lui về phía sau bảy tám bước, môi run rẩy tới không nói được một lời nào.
Sao tên sát tinh này lại xuất hiện ở chỗ này?
Trong lòng Lăng Cương, Phương Minh giống hệt với sát tinh!
Ban đầu ở tứ hợp viện nhà họ Dương, hắn nhận được mệnh lệnh của cấp trên buộc phải ra ngoài, sau đó lại nhận được mệnh lệnh của cấp trên, muốn hắn dẫn theo mấy người cấp dưới làm việc tương đối nghiêm cẩn đi vào, ngay từ đầu hắn vẫn không rõ vì sao cấp trên lại đưa ra yêu cầu như vậy, mà sau khi hắn đi vào tứ hợp viện, liền biết rõ vì sao cấp trên lại có mệnh lệnh như vậy.
Toàn bộ tứ hợp viện, thi thể đầy đất, tất cả người nhà họ Dương đều đã chết, mỗi một viên gạch trên mặt đất đều thấm đẫm máu tươi, loại tràng diện máu tanh này, cho dù là hắn đều cảm thấy tay chân lạnh như băng, toàn người đều run rẩy.
Lại nhìn mấy người thuộc hạ kia của mình, đồng dạng cũng không tốt hơn chỗ nào, hơi run run đứng trơ ra ở nơi đó.
Bọn họ đã từng nổ súng, cũng đã gặp người chết, nhưng chưa lần nào gặp được nhiều người chết như vậy, cảnh tượng giống trước mắt này chỉ có trên chiến trường mới có thể gặp được, nhưng thủ đô là địa phương nào? Quanh năm suốt tháng ngay cả án mạng cũng rất ít khi phát sinh.
Nếu như lúc trước chưa từng tới đây, Lăng Cương còn sẽ cảm thấy có thể là một đám người khác liều mạng với đám người nhà họ Dương, nhưng hắn rõ ràng tình huống bên trong tứ hợp viện, toàn bộ tứ hợp viện ngoại trừ người nhà họ Dương, cũng chỉ có một người trẻ tuổi đó, nói cách khác một mình người trẻ tuổi kia đã tiêu diệt tất cả mọi người nhà họ Dương, kể cả đội cảnh vệ có được vũ khí nhà họ Dương.
Dù cho sau đó hắn còn tìm được một cô gái trong thiên viện của tứ hợp viện, nhưng tinh thần của cô gái này lại có chút thất thường, ngay cả súng mà cũng cầm không vững, lại làm sao có thể giết chết người nhà họ Dương.
Một người có thể đơn độc tiêu diệt toàn bộ người của nhà họ Dương, hơn nữa còn có thể khiến cho phía trên vì thế buông bỏ nhà họ Dương, người như vậy ở trong lòng Lăng Cương chính là tồn tại như sát tinh, trêu chọc phải người này sẽ mang tới tai ương diệt tộc.
Dù cho trong chuyện này cấp trên đã đưa xuống hợp đồng bảo mật, nhưng Lăng Cương vẫn quyết định vẽ tướng mạo của sát tinh đó ra, sau đó cho mấy thằng ranh trong tộc nhìn xem, để cho bọn nó đừng trêu chọc đến vị sát tinh này, ngộ nhỡ chọc tới người này, vậy cũng không nên chuyển ra khỏi nhà họ Lăng, tự cầu phúc là tốt rồi.
Chỉ có điều bởi vì gần đây khu trực thuộc vừa vặn có một vụ án, cho nên mới khiến hắn phải dời chuyện này lại trước, nhưng tướng mạo của Phương Minh vẫn còn mới mẻ trong ký ức của hắn, hiện tại lại đột nhiên nhìn thấy, không bị hù tới hét lên thành tiếng cũng đã là rất tốt.
"Người đã tỉnh."
Phương Minh cũng nhìn thấy Lăng Cương, thấy vẻ mặt hoảng sợ như thể nhìn thấy ma quỷ của Lăng Cương, khóe miệng của cậu cũng co quắp một cái, chẳng qua ngay sau đó cậu liền đưa mắt nhìn về phía Lăng Mộ Mai bên kia, khi thấy ánh mắt mong đợi của Lăng Mộ Mai, có chút mất tự nhiên quay đầu, từ tốn nói.
"Không thể nào!"
Phương Minh vừa nói ra lời này, người phản ứng lại đầu tiên không phải người nhà họ Lăng, mà là bác sĩ mổ chính Triệu Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận