Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 233: Chưởng môn La Cẩm Thành

Chương 233: Chưởng môn La Cẩm Thành
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
-------------------
Có Dương thì có Âm, có chính thì có tà, trong giới tu luyện tổ chức Hắc Xà(1) chính là một tổ chức tà ác.
(1)Tổ chức Hắc Xà: tổ chức rắn đen
So với những tổ chức đi theo con đường tà đạo khác thì tổ chức Hắc Xà lại kín đáo vô cùng, nếu như không có chuyện kia chỉ sợ không mấy người trong giới tu luyện biết rõ tổ chức này.
Chuyện man rợ nhất mà tổ chức Hắc Xà từng làm chính là diệt một môn phái, sau đó đào hết mộ của tiền bối môn phái này lên, đánh cắp tổng cộng 18 bộ thi thể.
Mặc dù môn phái kia chỉ là một môn phái nhỏ trong giới tu luyện, thế nhưng chuyện đào mộ trộm thi thật sự khiến cho người ta không thể chấp nhận nổi, nhất là dựa theo phỏng đoán của một số người đứng đầu trong giới tu luyện, tổ chức Hắc Xà này chuyên môn trộm xác chết chính là vì thực hiện một mục đích to lớn gì đó mà không ai biết được.
Bởi vậy giới tu luyện bắt đầu vây giết đám người trong tổ chức Hắc Xà.
Từ ba mươi năm trước khi đầu lĩnh của tổ chức này bị giết chết, cái tên Hắc Xà biến mất trong giới tu luyện từ đó.
Thế mà mấy năm gần đây có người phát hiện tổ chức Hắc Xà này tro tàn lại cháy, thi thể lại bị trộm ở khắp mọi nơi, mà người bị bắt được cũng đã khai nhận bản thân là thành viên của tổ chức Hắc Xà.
“Phương đại ca, dựa theo mấy trưởng bối trong sư môn thì tổ chức Hắc Xà bắt đầu gây dựng lại từ 10 năm trước, mà nó còn trở nên thần bí hơn lúc ban đầu nhiều. Nó giống như một tổ chức ngầm vậy, mỗi người đều có một tuyến liên hệ riêng, do đó cho dù có bắt được thành viên của tổ chức Hắc Xà thì manh mối cũng bị đứt đoạn rất nhanh.”
“Lần này mấy tiền bối trong sư môn để chúng tôi tới lăng viên ở Ma Đô điều tra tình huống, kết quả vừa mới tới thì phát hiện cảnh sát đã phong tỏa nơi này. Chúng tôi mượn dùng con đường riêng để dò tìm tin tức mới phát hiện, người thủ mộ ở đây chết giống hệt cách tổ chức Hắc Xà trừng phạt phản đồ, nhờ đó mới xác định chuyện này hẳn là do tổ chức Hắc Xà làm, cuối cùng tìm quan hệ để nhận vụ án này.”
Dương Tu mồm năm miệng mười kể hết đầu đuôi cho Phương Minh nghe, đối mặt đệ tử của 10 môn phái mạnh nhất giới tu luyện, anh ta không dám giấu diếm chút nào.
“Tổ chức Hắc Xà sao?”
Phương Minh trầm ngâm, một tổ chức chuyên môn trộm cắp thi thể, lại hành động thần thần bí bí như vậy, thật khiến người ta cảm thấy có hứng thú.
Nhất là dựa vào tình huống lúc còn sống cùng với cách thức tử vong của đám tro cốt đã bị trộm đi, cộng thêm lời nói của Dương Tu, cậu đã phát hiện ra một điểm khá thú vị.
Những người bị trộm tro cốt đều có một điểm giống nhau, chính là sinh vào năm tỵ, hoặc ngày tỵ, cũng có thể là chết vào năm tỵ, hoặc ngày tỵ.
Kỳ thực mới đầu Phương Minh còn không nghĩ tới điểm này, chỉ là dựa vào tên của tổ chức Hắc Xà mới đoán ra được điểm đó.
Tổ chức Hắc Xà, trộm cắp những thi thể có liên quan tới rắn, đương nhiên giữa hai chuyện này hẳn phải có mối quan hệ nào đó.
“Phương đại ca, anh cũng tới vì tổ chức Hắc Xà này sao?”
Trần Tuyết đứng bên cạnh hiếu kỳ mở miệng, thế nhưng từ sâu trong lòng vẫn cảm thấy khó hiểu. Mặc dù tổ chức Hắc Xà là một tổ chức tà ác, thế nhưng còn chưa tới mức được thập đại môn phái(2) để vào mắt nha, nếu không cái tổ chức này đã sớm bị tiêu diệt rồi, làm sao có thể càn rỡ tới tận bây giờ?
(2)Thập đại môn phái: mười môn phái lớn nhất
Phải biết rằng trong giới tu luyện chính là một kim tử tháp, cao cấp nhất chính là thập đại môn phái, tiếp đó lại tới mấy chục môn phái trung đẳng, cuối cùng mới tới mấy trăm môn phái nhỏ muôn màu muôn vẻ, mà xếp ở vị trí chót chính là tán tu.
Đối với những người ở tầng cao nhất như thập đại môn phái lại có thể quan tâm chuyện mấy môn phái nhỏ xíu bên dưới đấu đá lẫn nhau sao?
Đáp án cơ bản là không thể nào, trong mắt thập đại môn phái chắc chắn chỉ có nhau mà thôi.
“Xem như là vậy đi.”
Phương Minh trả lời nửa úp nửa mở, mấy người này đã hiểu lầm thân phận của cậu thì cứ để bọn họ hiểu lầm đi, dù sao cậu cũng chưa từng thừa nhận, đều là do bọn họ suy đoán lung tung mà thôi.
“Có Phương đại ca ra tay thì lần này tổ chức Hắc Xà đừng hòng chạy thoát.”
Nghe thấy câu trả lời của Phương Minh trên mặt Trần Tuyết lộ ra vẻ vui mừng, mặc dù khôi phục rất nhanh thế nhưng vẫn không thể thoát khỏi ánh mắt của Phương Minh.
“Nói một chút manh mối của mấy người đối với tổ chức Hắc Xà này đi.” Phương Minh mỉm cười tránh đi đề tài này.
“Trên thực tế từ mấy tháng trước chúng tôi đã vụng trộm tới Ma Đô điều tra tổ chức Hắc Xà, mặc dù thành viên của tổ chức này rất bí ẩn và giảo hoạt, thế nhưng vẫn lộ ra manh mối, chúng tôi phát hiện bọn họ có một điểm dừng chân, chính là một nhà xưởng ở khu ngoại ô Ma Đô.”
Người nói chuyện là Lý Thanh, mà sau khi Dương Tu nghe thấy lời nói của Lý Thanh cũng mở miệng: “Thật ra chúng tôi còn chưa xác định chắc chắn lắm, trước mắt đang có thám tử điều ra, vì sợ đánh rắn động cỏ nên chúng tôi vẫn im lặng, chờ khi trưởng bối trong môn phái tới mới bắt đầu thăm dò công xưởng.”
“Tu huynh, hôm qua không phải anh nói kiểu chắc chắn lắm sao? Dù sao ở trong công xưởng cũng đã tìm thấy ký hiệu của tổ chức Hắc Xà.”
“Ký hiệu gì?” Phương Minh bỏ qua vẻ bối rối trên mặt Dương Tu, trực tiếp quay qua hỏi Trần Tuyết.
“Chính là cái này, đây là hình xăm trên người các thành viên của tổ chức Hắc Xà, nghe nói chính là đồ đằng(3) mà bọn họ vô cùng sùng bái.”
(3)Đồ đằng: vật tổ, tổ của muôn loài
Trần Tuyết mở điện thoại di động ra tìm tìm hình ảnh, sau đó đưa một bức ảnh cho Phương Minh.
Vừa nhìn thấy đồ án trong tấm ảnh, hai tròng mắt của Phương Minh co rút mãnh liệt.
Bên trong là hình ảnh con rắn cuộn lại thành 16 vòng, toàn thân của nó có màu đen, mà điều quỷ dị chính là đầu của con rắn kia lại là mặt người!
Mặt người này nhìn quái dị vô cùng, hay nói đúng hơn là ngũ quan không cân xứng, giống hệt như khi đứa trẻ đắp người cát vậy, tùy hứng đắp mắt mũi miệng trên mặt mà không cần bất kỳ tỉ lệ gì.
Thế nhưng loại không cân xứng đó lại mang cho người ta cảm giác chấn động vô cùng, vừa nhìn vào khuôn mặt này liền khiến người ta vô thức hãm sâu vào, không thể tự kiềm chế.
Mà sở dĩ tròng mắt của Phương Minh co rút cũng không phải vì ngũ quan của gương mặt không cân xứng, mà cậu đang nhớ tới những ghi chép trong truyền thừa Vu Sư.
Thời kỳ thượng cổ những đại năng có năng lực lớn sinh ra từ thiên địa, thai nghén giáo dưỡng vạn vật, mà tuyệt nhiên không phải chỉ có một mình Nhân tộc, ngoại trừ Tổ Vu của Nhân tộc còn có 12 Tổ Vu dị tộc.
Thân rắn mặt người, ngũ quan chếch đi, đây chính là biểu tượng của Tổ Vu Xà Tộc, đứng hàng 12 trong số Tổ Vu dị tộc.
Sau thời thượng cổ, vì con người có trí tuệ vượt bậc nên ngộ ra thiên địa đại đạo, truyền lễ nghi, khai sáng nền văn minh tri thức, giáo hóa vạn dân. Thế nhưng tại thời kỳ đó không phải chỉ có một mình Nhân tộc khai mở linh trí, ngoại trừ Tổ Vu của Nhân tộc thì những chủng tộc khác cũng có người mạnh mẽ xuất thế, chính là Tổ Vu dị tộc.
Điểm khác biệt của bọn họ so với Tổ Vu của Nhân tộc chính là những Tổ Vu của dị tộc này từ lúc sinh ra đã lĩnh ngộ thần thông, thực lực vô cùng khủng bố, trong đó 12 Tổ Vu của dị tộc lại còn xếp hạng vượt trên xa Tổ Vu của Nhân tộc.
Từ sau khi đạt được truyền thừa Vu Sư, Phương Minh vẫn luôn tìm kiếm những ghi chép về Vu, thế nhưng cậu đã đọc rất nhiều sách cổ thì thấy, gần như toàn bộ thế giới đều không có ghi chép gì về Vu, cho dù có cũng là những ghi chép khái quát rải rác, căn bản không có bất kỳ giá trị gì.
Vu, giống như đã bị biến mất trong dòng sông lịch sử.
Thế nhưng bây giờ, một Nhân tộc tạo thành tổ chức Hắc Xà, thế nhưng lại lấy đồ đằng giống hệt loại của Tổ Vu Xà tộc, điều này khiến Phương Minh chấn kinh vô cùng. Tổ chức Hắc Xà này tuyệt đối không hề đơn giản như mấy người Dương Tu nói.
“Địa chỉ của công xưởng kia ở đâu?” Phương Minh hỏi ra vấn đề mà cậu quan tâm.
“Phương đại ca muốn đi xem sao? Em có thể dẫn đường cho anh.” Trần Tuyết xung phong nhận việc.
“Phương đại ca, tôi cảm thấy nên chờ trưởng bối của sư môn tới rồi chúng ta lại đi, dù sao đó cũng là tổ chức Hắc Xà, mặc dù thực lực của anh Phương cao cường thế nhưng nếu để con cá nào lọt lưới, tới lúc đó khó lòng có thể một mẻ hốt gọn.”
Dương Tu lại nói chuyện, Phương Minh nhìn anh ta, đoán chắc đối phương không muốn bản thân mình tới công xưởng như vậy nhưng lại e ngại thân phận của mình, nên không dám từ chối thẳng thừng, từ trong lời nói của anh ta tiết lộ anh ta muốn đợi trưởng bối trong sư môn tới.
“Không cần, tôi chỉ đi tìm hiểu trước một chút mà thôi.”
Nhìn thấy Phương Minh kiên quyết như vậy, Dương Tu hơi do dự một chút nhưng cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa.
“Phương Minh, vậy chúng tôi cần phải làm gì?”
Nghe đoạn đối thoại của Phương Minh cùng Dương Tu, biết Phương Minh muốn tới công xưởng kia, Tào Lượng cùng Âu Dương Tuyết Tình mở miệng hỏi.
“Nếu như đó thật sự là căn cứ của tổ chức Hắc Xà, vậy vẫn cần cảnh sát phong tỏa xung quanh, chẳng qua trước mắt còn chưa thể xác định, vì vậy mọi người cứ tạm thời án binh bất động.”
“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ điều động cảnh sát ngồi chờ trên xe cách đó mấy km, cậu Phương có gì cần xin cứ liên hệ.”
Tào Lượng cũng biết, đây không phải loại chuyện bọn họ có thể xử lý.
Chuyện cuối cùng đã được quyết định như vậy, thế nhưng trước khi tới công xưởng Phương Minh cần phải về cửa hàng một chuyến, cậu cần chuẩn bị một số thứ. Về phần đám người Dương Tu vì không có nơi nào để đi nên theo cậu cũng tới cửa hàng luôn.
Phố đồ cổ.
“Cửa hàng Vu Đạo?”
Ngay lúc đám người Dương Tu theo Phương Minh tới trước cửa hàng, cả bọn kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm. Có đánh chết bọn họ cũng không thể nào hiểu nổi, tại sao một đệ tử trong thập đại môn phái lại mở một cửa hàng trong trần thế?
“A, ông chủ Phương đã về rồi sao? Những người này đều là người trong giới tu luyện? Thế nhưng thực lực hơi kém một chút.”
La Cẩm Thành đang nhàm chán tĩnh tọa trong cửa hàng, sau khi quét mắt nhìn đám người Dương Tu đột nhiên kinh ngạc nói ra.
“Lại là một cao thủ Nhân cấp hậu kỳ!”
Nghe thấy lời nói của La Cẩm Thành vẻ mặt đám người Dương Tu biến đổi, bọn họ không thể cảm nhận được áp bức trên người Phương Minh nhưng lại có thể cảm nhận được một cỗ áp bức trên người La Cẩm Thành.
Đây chính là cảm giác áp bức mà chỉ có người trong giới tu luyện mới có thể cảm nhận được.
Mệt cho bọn họ còn cho rằng bản thân là đệ tử tinh anh của môn phái mình, thế nhưng trước mặt hai người này lại trở thành thấp kém không chịu nổi.
“Xin hỏi tiền bối là…?” Vẻ mặt Lý Thanh vô cùng khiêm tốn hỏi.
Trên mặt La Cẩm Thành râu ria xồm xoàm, nhìn cứ như bốn năm mươi tuổi vậy, thế nên La Thanh mới gọi anh ấy là tiền bối.
“Chưởng môn Quy Nguyên Giáo La Cẩm Thành!” Vẻ mặt của La Cẩm Thành đột nhiên trở nên bễ nghễ, kiêu ngạo nói ra.
“Nguyên lai tiền bối là chưởng môn La, thật là nghe danh đã lâu.”
Mấy người Dương Tu sắc mặt đại biến, tràn đầy nịnh bợ lấy lòng, thế nhưng trong não lại không ngừng chuyển động, Quy Môn Giáo là môn phái nào vậy? Giống như chưa từng nghe nói qua.
La Cẩm Thành mặt không đổi sắc, sư phụ của anh ấy là chưởng môn Quy Nguyên Giáo đời trước, mà ông ấy chỉ có mình anh ấy là đệ tử, sau khi sư phụ qua đời hiển nhiên là anh ấy lên làm chưởng môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận