Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 972: Xong việc (1)

Chương 972: Xong việc (1)
Biệt thự nhà họ Lý!
Vì Phương Minh đã chiếm cứ thiền viện số một nên ông cụ Lý đành phải quay lại biệt thự nhà họ Lý, do đó sau khi Phương Minh rời khỏi thiền viện số một, Lý Thừa Thuận lập tức lái xe chở cậu đi về phía biệt thự.
Phương Ngọc Nhi không chờ Phương Minh ở thiền viện, bởi vì mấy ngày qua cô ấy phải tham gia một số hoạt động thương nghiệp cùng Lăng Mộ Mai.
Rất hiển nhiên, Phương Minh không thể nào theo nghiệp kinh doanh được, điểm này trong lòng Lăng Mộ Mai cũng hiểu rõ ràng, mà Lăng Mộ Mai lại không muốn nhìn thấy tập đoàn Nghiễm Niên mà bản thân mình khổ cực kinh doanh phát triển suốt mấy năm nay lại rơi vào kết cục không người kế tục.
Mặc dù nói hiện tại có không ít xí nghiệp đều thích mời người quản lý chuyên nghiệp, cũng chính là cái gọi là Hoàng đế làm công, nhưng Lăng Mộ Mai lại muốn con gái của mình kế thừa sự nghiệp của mình, nếu con trai đã không thể kế thừa được vậy thì bồi dưỡng con gái đi.
Chỉ là nếu để Lăng Mộ Mai biết chính người con trai không biết kinh doanh kia của bà lại có số lượng tài phú đủ để mua được hơn mười tập đoàn Nghiễm Niên, không biết bà sẽ có cảm tưởng gì.
Luận tài phú, Phương Minh đã cướp sạch các thế lực lớn ở phương Tây, mỗi một ngân hàng lớn còn có gửi một số tiền khổng lồ, mà đó là còn chưa tính toán tới một số bảo vật trong tay cậu. Nếu cậu tình nguyện tuồn số bảo vật kia ra ngoài, cái gọi là người giàu có nhất thế giới cũng chỉ là trò cười ở trước mặt cậu.
Dùng một câu nói không khách khí, cái gì Burke (1), Jeff (2), cái gì mà Buffett (3) còn có hai vị song Mã (Jack Ma và Pony Ma) kia, ở trước mặt Phương Minh những người này chỉ là em trai mà thôi.
(1) Edmund Burke là một chính khách, nhà văn, nhà hùng, nhà lý thuyết học chính trị, và nhà triết học người Ireland. Sau khi chuyển tới Anh sinh sống, Edmund Burke đã phục vụ nhiều năm trong Viện Thứ dân Vương quốc Anh với tư cách là thành viên của đảng Whig.
(2) Jeff Bezos hiện là người giàu nhất thế giới, theo danh sách tỷ phú năm 2019 do Forbes công bố tuần trước. Với khối tài sản ước tính lên tới 131 tỷ USD, Bezos là người đàn ông giàu có nhất lịch sử hiện đại.
(3) Warren Edward Buffett sinh ngày 30 tháng 8 năm 1930 tại Omaha, tiểu bang Nebraska, Hoa Kỳ, là một nhà đầu tư, doanh nhân và nhà từ thiện người Hoa Kỳ.
"Anh, anh trở lại rồi."
Ở trong phòng khách của biệt thự, ngoại trừ Lăng Mộ Mai cùng Phương Ngọc Nhi ra thì hầu hết người nhà họ Lý cũng đã tới đông đủ, chẳng qua ông cụ Lý lại còn đang ở bên trong phòng của mình chưa ra.
Đối với chuyện anh mình biến mất năm ngày này, Phương Ngọc Nhi là người không cảm thấy kinh hãi nhất, bởi vì cô ấy biết tu luyện đến cảnh giới của anh mình rồi, có chút thủ đoạn người thường không cách nào tưởng tượng được.
"Hiền chất, cháu tìm được biện pháp chữa khỏi thân thể của cha bác rồi sao?"
Vẻ mặt Lý Trạch Khải cũng có chút khẩn trương, bởi vì khi cha mình rời khỏi thiền viện đã từng nói, Phương Minh đang điều phối thuốc để chữa trị thân thể của ông cụ, không thể bị bất kỳ người nào quấy rầy.
Hiện tại nếu Phương Minh đã xuất hiện, điều này đồng nghĩa với hai loại khả năng, một loại là cậu đã phối trí xong thuốc trị liệu, một loại là cậu đã thất bại.
Dựa theo đạo lý đến nói, với tư cách là trưởng tử nhà họ Lý, Lý Trạch Khải là người cầm quyền của nhà họ Lý tại thời điểm này, thế nhưng nói lời duy tâm một chút, nếu như ông cụ Lý mất đi đồng nghĩa với không còn người nào có thể ngăn trên đầu của hắn, hẳn phải tính là chuyện tốt mới đúng.
Nhưng trên thực tế Lý Trạch Khải lại là người để ý tới chuyện cơ thể của ông cụ Lý có khỏe mạnh hay không nhất, nguyên nhân rất đơn giản, tuy rằng hiện tại hắn là người cầm quyền trong tập đoàn, nhưng trong tập đoàn có quá nhiều nhân vật cấp bậc nguyên lão còn chưa triệt để chịu phục dưới sự quản lý của hắn, nếu như không có ông cụ chống đỡ, sợ rằng những người này sẽ đứng ra gây loạn.
Mặt khác nữa, tuy rằng hiện nay có mấy anh chị em trong nhà họ Lý bọn họ đã được phân chia cổ phần của công ty, nhưng cuối cùng vẫn còn một số tài sản chưa được phân chia rõ ràng, nếu ông cụ cứ đi như vậy khó tránh khỏi lại xuất hiện thêm mấy màn tranh cãi giành tài sản trong gia đình.
Đương nhiên, trong đó nguyên nhân tình thân cũng chiếm một phần khá lớn.
"Vâng, cháu đã phối trí thuốc xong cả rồi, cháu sẽ đi cho ông nội Lý uống thuốc ngay bây giờ."
Phương Minh gật đầu, trên tay cầm lấy một cái bình nhỏ, bên trong bình này đương nhiên không đựng thuốc gì cả mà chỉ có nước Minh Hà cậu mang về từ cõi âm.
"Cha đang ở trong phòng, để bác đưa cháu lên."
Nghe được câu trả lời của Phương Minh, trên mặt Lý Trạch Khải lộ ra vẻ vui mừng, vội vã dẫn theo Phương Minh đi về phía gian phòng của ông cụ Lý.
Cốc cốc cốc!
Sau khi gõ cửa vài cái, Lý Trạch Khải hô lên: "Cha, Phương Minh đến, cậu ấy đã phối thuốc cho cha xong rồi."
"Ừm, cha biết rồi, để cậu ấy vào đi, các con cứ chờ ở bên ngoài là được."
Giọng nói của ông cụ Lý truyền đến từ bên trong phòng, Lý Trạch Khải sửng sốt một chút, hắn không rõ vì sao ông cụ Lý lại chỉ để một mình Phương Minh đi vào, nhưng nếu ông cụ đã nói như vậy hắn cũng chỉ có thể tuân theo, hơn nữa dựa vào quan hệ của nhà họ Lý cùng nhà họ Lăng, hẳn Phương Minh sẽ không làm chuyện bất lợi gì đối với ông cụ nhà mình.
Đẩy cửa ra, Phương Minh đi vào.
Trong phòng, ông cụ Lý vẫn ngồi trên xe lăn, sau khi thấy Phương Minh đi vào trên mặt cũng không có vẻ kinh hỉ gì, chỉ chậm rãi mở miệng nói: "Xem ra chuyến đi tới cõi âm này của cậu đã thu được kết quả tốt, chỉ là không biết cõi âm là một nơi như thế nào, cũng không biết chuyện tôi cự tuyệt tử vong có phải là sai lầm hay không…"
Rất hiển nhiên, hồn phách của ông cụ Lý cùng Chu Hồng Cương lại càng tiến một bước dung hợp lại cùng nhau, nhưng tương tự, vấn đề thân thể của ông cụ Lý cũng càng ngày càng nghiêm trọng, đến thời khắc này cũng ông cụ nhà họ Lý chỉ có thể chi phối những bộ phận từ ngực trở lên trên, mà phần bên dưới ngực đã mất đi tri giác.
Phương Minh không đáp lại lời của ông cụ Lý, tình hình nơi cõi âm là như thế nào thật sự không thích hợp để người thường biết, dù cho ông cụ Lý cũng không phải người thường thật sự.
"Uống nước này có thể giải quyết hết vấn đề thân thể bài xích linh hồn trên người ông."
Phương Minh mở cái chai trong tay ra đưa tới ngoài miệng ông cụ Lý, ông cụ Lý cũng không hỏi trong cái chai này là vật gì, cũng không sợ Phương Minh hại hắn, trực tiếp há miệng ra, chờ Phương Minh đổ chất lỏng kia vào trong miệng của hắn.
Nước Minh Hà trong bình đều được đổ vào trong miệng ông cụ Lý, cuối cùng, Phương Minh có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của ông cụ Lý ổn hơn một chút, đồng thời tinh khí thần cả người cũng bắt đầu trở nên ổn định hơn, không còn phù phiếm như lúc trước nữa.
Có lẽ sẽ có người hiếu kỳ, không lẽ có thể đoán được tinh khí thần của một người có phù phiếm hay không sao?
Đáp án tự nhiên là có thể đoán được, dù cho không sử dụng những khả năng khác nhưng ở một số thời khắc, dựa vào mắt thường cũng có thể phát hiện ra tinh khí thần của một người có phù phiếm hay không.
Tỷ như một số người có chuyện phải suy nghĩ trong lòng nên tâm thần bất định, có thể thông qua động tác của hắn thậm chí cả vẻ mặt hắn để nhìn ra một số đầu mối.
Tâm thần bất định trên thực tế cũng là một loại biểu hiện của hồn phách hư phù, chẳng qua là nó quá nhỏ bé, nhưng nếu như một người mang tâm thần bất định lâu dài chắc chắn sẽ gặp phải một số chuyện đột phát ngoài ý muốn, rất có thể sẽ dẫn đến hồn phách bị mất đi.
Mười phút sau, ông cụ Lý mở mắt, ngón tay hơi rung động, một lúc sau chậm rãi từ xe lăn đứng lên.
"Hồn phách của tôi đã không có bài xích với thân thể nữa."
Trên mặt ông cụ Lý lộ ra vẻ mừng rỡ, hắn làm nhiều như vậy không phải là vì có thể tăng trưởng thọ mệnh ấy ư, nhưng nếu tiếp tục sống với cơ thể tê liệt toàn diện như vậy còn chẳng bằng chết quách đi cho rồi.
Trên mặt Phương Minh ngược lại không có vẻ ngoài ý muốn gì, bởi vì chuyện này đã nằm trong dự đoán của cậu, nếu như nước Minh Hà này không thể giải quyết vấn đề trên người ông cụ Lý, vậy cậu mới sẽ cảm thấy bất ngờ đây.
Thân thể đã khôi phục lại, ông cụ Lý kích động đi về phía cửa, tự mình mở cửa phòng ra, mà giờ khắc này bên ngoài cửa phòng, người nhà họ Lý cũng mang vẻ mặt khẩn trương, tuy rằng mọi người vẫn đang ngồi trên ghế sa lon nhưng tầm mắt thỉnh thoảng lại quét về phía cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận