Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 304: Quá khứ huy hoàng của sư phụ Phương Minh

Chương 304: Quá khứ huy hoàng của sư phụ Phương Minh
Không sai, lão giả dơ bẩn này chính là người đã giúp Phương Minh cản lại Trần Thặng ở khách sạn Đằng Xung.
"Đa tạ tiền bối che chở." Phương Minh ôm quyền hướng phía lão giả biểu thị cảm kích.
"Nếu như lão phu đoán không sai, thì thực lực lúc đó của cậu hẳn là còn chưa tới cảnh giới bây giờ, thật không ngờ mới trong một thời gian ngắn mà cậu đã đạt đến Nhân cấp hậu kỳ, không hổ là đồ đệ của ông ấy..."
Trên mặt lão giả hiện vẻ cảm thán: "Lão phu tên là Trương Thư Vọng, có lẽ cậu còn chưa từng nghe qua tên của lão phu đấy, nhưng lão phu lại biết lai lịch của cậu, đồ đệ của Bổ Thiên Chí Tôn!"
Vừa nghe được Trương Thư Vọng nhắc tới bốn chữ Bổ Thiên Chí Tôn, tròng mắt của Phương Minh co rút lại một chút, bởi vì lúc sư phụ cậu vân du tứ hải đúng là dùng đạo hiệu Bổ Thiên Đạo Trưởng.
"Lúc lão phu còn trẻ, đã từng có may mắn được gặp Bổ Thiên Chí Tôn một lần, mà sở dĩ lão phu có thể đoán được cậu là đồ đệ của Bổ Thiên Chí Tôn, là vì cậu có thể nhìn ra bố cục phong thủy mà lão phu bố trí trong hội triển lãm dược liệu ở Đằng Xung."
"Cửu Tinh Yêu Nguyệt, Bát Môn Trấn Phủ, bố cục phong thủy này không tính là cao siêu cỡ nào, nhưng phía trước giấu giếm Cửu Tinh Yêu Nguyệt trừ phi là đại sư phong thủy đến đây mới có thể nhìn ra, thế nhưng rõ ràng cậu cũng không phải đại sư phong thủy."
"Không phải đại sư phong thủy lại có thể nhìn ra toàn bộ bố cục phong thủy mà lão phu đã bố trí, như vậy chỉ có một khả năng duy nhất, chính là cậu đã từng nhìn thấy bố cục phong thủy này, mà bố cục phong thủy này thật ra cũng không phải do lão phu sáng chế, cũng là nhờ năm đó lão phu may mắn nhìn thấy một lần thôi."
Nghe đến đó, Phương Minh cũng không tiếp tục giấu giếm nữa, gật đầu thừa nhận: "Đúng là cháu đã nhìn thấy bố cục phong thủy này trong tàng thư của sư phụ, dựa theo lời của sư phụ thì đó là bố cục phong thủy ông ấy đã bố trí hồi trẻ."
Trên mặt Trương Thư Vọng không chút kinh ngạc, bởi vì năm đó lão ta đã biết, đây là bố cục phong thủy mà Bổ Thiên Chí Tôn tự nghĩ ra, cho nên trên đời này trừ lão ta ra chỉ có Bổ Thiên Chí Tôn biết lai lịch của bố cục phong thủy này.
"Chỉ là đạo hiệu lúc trước của ông ấy chính là Bổ Thiên Đạo Trưởng mà không phải Bổ Thiên Chí Tôn." Phương Minh bổ sung một câu.
"Chí Tôn là một cách tôn xưng, là cách tôn xưng mà người trong giới tu luyện dành riêng cho cường giả, cũng giống với tứ đại công tử, từ công tử này đại biểu cho cường giả ở một cấp độ nào đó."
"Chí Tôn, là cường giả đứng đầu trong giới tu luyện, có thể nói mỗi một hành động nhỏ của cường giả ở cấp độ này đều có thể dẫn động phong vân trong giới tu luyện, giậm chân một cái có thể khiến toàn bộ giới tu luyện rung động, mà lệnh sư(1) ông ấy chính là một vị Chí Tôn, hơn nữa còn là một vị Chí Tôn duy nhất trong gần cả trăm năm nay."
(1)Lệnh sư: cách gọi sư phụ của người khác
"Đối với giới tu luyện, Nhân cấp kỳ thực chỉ có thể tính là nhập môn, chỉ có bước vào cấp độ Địa cấp mới coi như thực sự tiếp xúc với giới tu luyện, mà phần lớn người cũng chỉ quanh quẩn ở cấp độ Địa cấp, tứ đại công tử này cũng là như thế. Trên Địa cấp chính là Thiên cấp, mà cường giả bên trong Thiên cấp chính là Chí Tôn."
Phương Minh lẳng lặng lắng nghe, bởi vì cậu không biết chuyện ngày xưa của sư phụ cậu, hiện tại có người nguyện ý kể chuyện về ông ấy cho cậu nghe, đương nhiên là cậu cảm thấy hứng thú vô cùng.
"Lệnh sư là một cường giả đứng đầu, mấu chốt nhất là năm đó lệnh sư cô độc xuất hiện trong giới tu luyện, khác với những đệ tử thiên tài của những môn phái lớn, ông ấy chỉ dựa vào thiên phú khủng bố của bản thân, từng bước từng bước giẫm lên hết tất cả thiên tài để thượng vị."
Nhớ lại khoảng thời gian kia, trong đôi mắt già nua của Trương Thư Vọng hiện lên vẻ kích động: "Chân đạp tứ đại công tử, quyền oanh Thập Đại Môn Phái, thời đại kia, lệnh sư một người mà khiến toàn bộ giới tu luyện ảm đạm thất sắc, toàn bộ thiên tài trong giới tu luyện đều chỉ là hòn đá kê chân cho ông ấy mà thôi!"
Nghe thấy lời nói của Trương Thư Vọng, Phương Minh cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, cậu biết thời đầu ở giới tu luyện sư phụ cậu khẳng định rất trâu bò, nhưng thật không ngờ dĩ nhiên lại trâu đến trình độ này.
Một người, trấn áp tất cả thiên tài trong cùng thời đại, thậm chí sau đó ngay cả người của thế hệ trước cũng không thể làm gì được ông ấy!
"Trước đây, lệnh sư trấn áp tứ đại công tử cùng tất cả đệ tử thiên tài của Thập Đại Môn Phái, dẫn tới những cường giả của thế hệ trước đứng ngồi không yên, đồng loạt ra tay với lệnh sư, nhất là trong đó còn có một vị cường giả Thiên cấp tự mình truy sát lệnh sư."
"Lúc đó lệnh sư bị đánh trọng thương nhưng may mắn trốn thoát, thế nhưng không tới thời gian một năm, lệnh sư đã ngóc đầu trở lại, trước mặt tất cả người trong giới tu luyện, trực tiếp chém giết vị cường giả Thiên cấp kia, từ đó về sau được liệt kê vào hàng cường giả đỉnh cao."
"Từ đó về sau, giới tu luyện tiến nhập thời đại của lệnh sư, hai mươi năm sau, lệnh sư được mọi người tôn xưng là Chí Tôn, thế nhưng không lâu sau khi lệnh sư trở thành Chí Tôn liền triệt để im hơi lặng tiếng trong giới tu luyện."
Trương Thư Vọng là người sống ở trong thời đại đó, chứng kiến sư phụ của Phương Minh từng bước quật khởi, trong khi lão ta vừa bước vào giới tu luyện thì sư phụ của Phương Minh đã bộc lộ tài năng có thể tranh phong cùng tứ đại công tử rồi, sau đó càng là một bước lên trời.
Nói đúng hơn, Trương Thư Vọng là người hâm mộ cuồng nhiệt sư phụ của Phương Minh, dù sao, tất cả mọi người đều sùng bái cường giả.
Phương Minh nghe tới nhiệt huyết dâng trào, cậu thật không ngờ sư phụ mình còn có quá khứ huy hoàng như thế, nếu như nói cậu là người chơi Rb(2), vậy sư phụ cậu chính là người chơi đại R đấy, nạp tiền nhiều hơn cậu không biết bao nhiêu lần!
(2)Người chơi Rb, đại R: người chơi game mà nạp tiền, người chơi Rb nạp tiền ít nhất, đại R nạp tiền nhiều nhất
"Sở dĩ Mục Võ kia cuối cùng cũng lựa chọn rời đi, nguyên nhân cũng là bởi vì lão phu nói cho hắn bốn chữ: Bổ Thiên Chí Tôn."
Trương Thư Vọng cười ha ha, bốn chữ này có ý nghĩa như thế nào, Mục Võ không thể không biết đấy! Cho dù là Mục Võ chỉ sợ cũng không dám đắc tội Bổ Thiên Chí Tôn, bởi vì nếu có ngày hắn ta chọc Bổ Thiên Chí Tôn ra tay, toàn bộ giới tu luyện không ai có thể bảo vệ được hắn.
"Thật ra, cậu xuất hiện ở giới tu luyện với tư cách là đệ tử của Bổ Thiên Chí Tôn, chỉ sợ cậu sẽ trở thành một chuyện phiền lòng của những môn phái lớn trong giới tu luyện kia, phỏng chừng bọn họ lại muốn ngủ không ngon giấc."
Nghe được lời của Trương Thư Vọng, Phương Minh cũng cười khổ trong lòng, sư phụ lão nhân gia ông ấy đúng là rất lợi hại, nhưng mấu chốt là sư phụ lão nhân gia ông ấy đã phi thăng, cậu hiện tại chỉ là kéo một tấm da hổ mà thôi.
Đương nhiên, Phương Minh chắc chắn sẽ không nói chuyện sư phụ đã phi thăng với người ngoài, nếu sư phụ cậu trâu bò như vậy, tấm da hổ này vẫn muốn kéo đấy.
"Chỉ là nếu Mục Võ đã biết lai lịch sư môn cậu, sợ rằng không bao lâu những môn phái lớn trong giới tu luyện cũng đều sẽ biết. Mặc dù nói lệnh sư một người trấn áp cả một thời đại, nhưng cũng là kết thù vô số, những thế lực này ngoài sáng sẽ không xuống tay với cậu, nhưng nhất định sẽ âm thầm giở vài thủ đoạn trong bóng tối đấy."
"Cái gọi là minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, thân phận đồ đệ của Bổ Thiên Chí Tôn này sẽ mang đến lợi ích cực kỳ lớn cho cậu, nhưng cũng sẽ mang đến nguy cơ lớn không kém."
Trương Thư Vọng nhìn Phương Minh: "Không nói những thứ này nữa, lúc này cậu xuất hiện ở đây cũng là vì tham gia đại hội đó nhỉ."
Phương Minh lắc đầu: "Tiền bối, đại hội mà tiền bối nói cháu căn bản không biết chút nào, sau khi xuống núi, sư phụ cháu không hề phân phó hay dặn dò cháu phải làm gì, chỉ nói một câu tất cả tùy tâm mà thôi."
Tuy rằng tin tưởng Trương Thư Vọng sẽ không hại chính mình, nhưng Phương Minh vẫn có chút đề phòng, hơn nữa cậu cũng biết chỉ cần Trương Thư Vọng điều tra một chút liền sẽ biết những hành động của cậu trong thời gian này, cho nên nói ra lời nói là chín thật một giả.
Trương Thư Vọng hơi kinh ngạc, sau đó lập tức cười một tiếng: "Xác thực điều này rất giống phong cách hành sự của Bổ Thiên Chí Tôn, dù sao trước đây Bổ Thiên Chí Tôn chính là tự thân một người đánh ra chiến tích hiển hách, nhìn như vậy có lẽ Bổ Thiên Chí Tôn cũng ký thác rất nhiều kỳ vọng lên người cậu."
Mặc dù biết Trương Thư Vọng đã hiểu lầm nhưng Phương Minh cũng không giải thích.
"Cũng đúng, chút chuyện nhỏ như vậy Bổ Thiên Chí Tôn sẽ không để trong lòng, dù sao đối với cường giả cấp độ như ông ấy thì đây chỉ là một tràng tiểu đả tiểu nháo, chỉ có lão phu nghĩ đây có thể sẽ là cơ duyên đối với cậu."
Vẻ mặt Trương Thư Vọng trở nên nghiêm túc hẳn lên: "Cậu có biết vì sao giới tu luyện sẽ có danh hiệu tứ đại công tử?"
"Có lẽ đây chính là danh hiệu dành cho bốn người trẻ tuổi tài giỏi nhất."
"Giải thích như vậy cũng đúng, nhưng đối với một số thiên tài, bọn họ vốn coi nhẹ hư danh, huống chi trở thành tứ đại công tử đồng nghĩa với đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, cây cao chịu gió lớn, đạo lý này cho dù những thiên tài kia không hiểu thì trưởng bối trong sư môn bọn họ lẽ nào cũng không hiểu sao?"
Lúc này Trương Thư Vọng không chờ Phương Minh trả lời, tiếp tục nói: "Sở dĩ tất cả thiên tài đều mơ tưởng tranh đoạt vị trí tứ đại công tử, đó là vì để tranh đoạt khí vận, cái danh xưng tứ đại công tử đã tồn tại từ hàng nghìn năm trước, mà người đưa ra cái danh xưng này chính là lão thần toán vô cùng cường đại của Thiên Cơ Môn."
Dựa vào lời giải thích của Trương Thư Vọng, Phương Minh cuối cùng cũng biết nguồn gốc của danh xưng tứ đại công tử.
Dựa theo dự đoán của lão thần toán Thiên Cơ Môn, trên đời này có tồn tại khí vận, mà người được khí vận quán chú sẽ có tốc độ tu luyện vượt xa những thiên tài cùng tuổi.
Như vậy, cái khí vận này đến từ đâu?
Hưởng thụ sự sùng bái của mọi người, đánh bại những thiên tài khác...
Cũng chính bởi vì hai điểm này, lão thần toán đã đưa ra danh xưng công tử, chỉ có điều ở ngàn năm trước là Thập đại công tử, theo thời gian trôi qua khí vận càng ngày càng ít đi, nếu vẫn giữ đúng 10 người thì khí vận sẽ không đủ phân phát.
Vì vậy, Thập đại công tử biến thành bát đại công tử, ngũ đại công tử, thẳng đến ba trăm năm trước chỉ còn lại bốn vị trí cho Tứ đại công tử.
Khí vận hiện tài vừa đủ để chia sẻ cho bốn người, mà cũng chính bởi điểm này, vô số thiên tài đều mơ tưởng tranh đoạt vị trí tứ đại công tử, bởi vì một khi có thể trở thành tứ đại công tử cũng có nghĩa bản thân sẽ được cỗ khí vận khủng bố kia gia thân.
"Đương nhiên, khí vận dù sao cũng là hư vô mờ mịt, trở thành tứ đại công tử ngoại trừ vì nhận được khí vận ra vẫn còn rất nhiều lợi ích thực tế khác, tỷ như có thể tiến nhập một số Bí Cảnh… Đương nhiên, điểm này lão phu cũng chỉ là nghe đồn mà thôi, dù sao tồn tại của những thứ như Bí Cảnh này cách lão phu quá xa vời."
"Mà tứ đại công tử cũng rất cần thu hút thiên tài, bởi vì thiên tài hội thụ bên người bọn họ càng nhiều thì khí vận bọn họ đạt được cũng càng lớn, hơn nữa thiên hạ còn đồn giữa tứ đại công tử có tồn tại quy tắc tranh đấu nào đó, số lượng thủ hạ, hay nói đúng hơn chính là số lượng thiên tài sẽ quyết định kết quả của trận tranh đấu này."
Trương Thư Vọng chỉ là cường giả Địa cấp tầng một, cho nên lão ta cũng không biết nhiều về bí mật của tứ đại công tử.
Nghe thấy lời nói của Trương Thư Vọng, trong lòng Phương Minh đã hiểu rõ, nguyên nhân tam công tử kia bồi dưỡng Hoàng Bằng Tiềm hẳn chính là vì khí vận này, mà nguyên nhân nhị công tử Mục Võ bồi dưỡng Lữ Trí Thần càng dễ giải thích, Lữ Trí Thần là một thầy phong thủy, không ai có thể hiểu về khí vận hơn thầy phong thủy cả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận