Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 350: Tập thể lỗ vốn một cách quỷ dị

Chương 350: Tập thể lỗ vốn một cách quỷ dị
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------
Theo như lời nói của Trần Kiến Quân, Phương Minh liền có thể khẳng định, Tề lão này hẳn là một thầy phong thủy.
"Tôi nghĩ, Tề lão này đã đến..."
"Được rồi, tạm thời không nói nữa, cha muốn đi cùng Tề lão rồi, hy vọng một hồi có thể mời Tề lão đến công ty để xem phong thủy một chút."
Trần Kiến Quân còn chưa nghe xong lời của Phương Minh liền xoay người đi về phía đoàn người, đối với ông ta mà nói, Tề lão cũng không phải là người muốn gặp lúc nào cũng có thể gặp được, phải nắm chặt cơ hội xem xem có thể mời Tề lão đến công ty của ông ta xem phong thủy không.
"Cha tôi chính là như vậy, Phương Minh, chúng ta đi lên đi."
Trần Trạch giải thích một câu, Phương Minh mỉm cười, nhìn Tề lão được mọi người vây quanh như vì sao vây quanh trăng sáng, cuối cùng cũng không tiến lên, theo Trần Trạch đi về phía thang máy.
Ngay lúc Phương Minh vào thang máy, lúc này ở một góc trong sảnh lớn, trong tay Tề Quốc Tá cầm một cái la bàn, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng, nhẹ giọng nói: "Làm sao lại loạn như vậy?"
"Tề lão, tìm được nguồn gốc của vấn đề rồi sao?"
Đám người vây quanh bên cạnh Tề Quốc Tá lộ ra vẻ mặt quan tâm.
"Tôi vừa nhìn kỹ một lần, rõ ràng phong thuỷ ở nơi này không có vấn đề, vì sao từ trường lại hỗn loạn như vậy? Từ trường như thế này hẳn là không nên xuất hiện ở nơi đây mới đúng."
Tề Quốc Tá lắc đầu, tòa nhà Ma Đô là tòa nhà do ông ta thiết kế, hơn nữa nó còn là kiêu ngạo nhất cuộc đời ông ta, bởi vì có thể nói tòa nhà Ma Đô này đã hội tụ hết tất cả sở học của cuộc đời ông ta, cho dù là ông ta cũng không dám hứa chắc có thể lại thiết kế ra được một tòa nhà lớn như thế thêm lần nữa.
"Sư phụ, có phải do lũ Nhật Bản giở trò quỷ rồi?"
Bên cạnh Tề Quốc Tá có một người đàn ông trung niên, người này chính là đồ đệ của Tề Quốc Tá, nghe được lời của đồ đệ mình, Tề Quốc Tá lắc đầu: “Lúc trước tôi đã đi vòng quanh nơi này để xem xét rồi, khí tràng quanh đây rất ổn định, giống hệt năm đó, không có gì thay đổi."
"Tề lão, ông cần phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề này nha, một tháng này doanh thu của công ty tôi đã giảm xuống 30%."
"Công ty của tôi cũng thế."
"Tính ra các người còn tốt đấy, một quý này công ty của tôi hao tổn ba trăm triệu."
Không ít tổng giám đốc ở đây đều mở miệng, nếu như chỉ là doanh thu của một nhà đột nhiên giảm đi còn không có vấn đề gì, thế nhưng một lần vô tình bọn họ phát hiện, tất cả công ty trong tòa nhà lớn này chỉ có bốn năm công ty không bị thua lỗ, còn lại những công ty khác đều gặp tình trạng lỗ vốn.
Thảm nhất chính là hai ba công ty trực tiếp phá sản, ngoài ra còn có vài công ty đi tới bước đường gần phá sản, hơn nữa bọn họ phát hiện tất cả những tình trạng này đều bắt đầu từ năm nay.
Những xí nghiệp lớn như thế này, có thể nói rằng trừ phi mắc phải sai lầm vô cùng lớn trong đầu tư hay chiến lược kinh doanh, bằng không mà nói tuyệt đối không thể nào gặp phải tình huống như vậy đấy, huống chi có một số công ty căn bản là không có gì thay đổi, doanh thu đột nhiên giảm đi một cách vô lý hết sức.
Tòa nhà Ma Đô không giống với những tòa nhà lớn khác, bảo vệ nơi này cũng sẽ ghi lại số liệu của các công ty, sau khi phát hiện tình huống này lập tức báo cho Tề Quốc Tá, do đó mới có hành trình của Tề Quốc Tá hôm nay.
"Tôi mới vừa tra xét tài vị của tòa nhà lớn này, cũng không có vấn đề gì... Dựa theo lẽ thường đáng ra không nên xuất hiện tình huống như vậy mới đúng."
Trong lòng Tề Quốc Tá tràn đầy khó hiểu, chỉ là ở trước mặt nhiều người ngoài như vậy lại không thể biểu lộ ra, bởi vì ông ta không thể rối loạn lòng người được, nếu để cho những ông chủ này biết ông ta cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra với tòa nhà lớn này, sợ rằng tổng giám đốc những công ty này sẽ lựa chọn rời khỏi tòa nhà.
"Sư phụ, người có điện thoại."
Tề Quốc Tá tiếp nhận di động mà đồ đệ mình đưa tới, liếc nhìn dãy số rồi nghe máy: "Lão Tiền, có chuyện gì không?"
"Đúng, chúng tôi đang ở Ma Đô, bây giờ tôi đang ở tòa nhà Ma Đô, ăn cơm sao... Có thể không được, đang gặp phải một chút chuyện bên này... Cái gì, ông cũng ở đây? Vậy được, tôi ở chỗ này chờ ông."
Sau khi cúp điện thoại, ánh mắt của Tề Quốc Tá nhìn về phía cửa cao ốc, không bao lâu, nơi ấy xuất hiện một lão giả, nếu như Phương Minh ở chỗ này liền sẽ nhận ra, vị lão giả này chính là Tiền Gia Lý đang say mê phong thủy.
"Tề sư huynh, huynh đến Ma Đô mà không nói với đệ một câu."
Tiền Gia Lý ngoài miệng oán giận, thế nhưng trên mặt lại mang theo dáng tươi cười đi về phía bên này, thời đại học, ông ta và Tề Quốc Tá cùng theo một giáo sư học lên tiến sĩ, chỉ có điều Tề Quốc Tá lại học sớm hơn Tiền Gia Lý hai khóa, cho nên bình thường vẫn gọi nhau là sư huynh đệ.
"Lão Tiền, lần này huynh tới là có chuyện."
Tề Quốc Tá cười khổ, Tiền Gia Lý nghe nói như thế lại quay qua nhìn đám người vây quanh, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc: “Chuyện gì xảy ra?"
"Có chút phức tạp, lão Tiền đệ xưa nay vẫn không tin vào những thứ này, cũng không cần biết làm gì."
Nét mặt già nua của Tiền Gia Lý biến hóa một chút, ông ta biết sở dĩ trước đây đàn anh này của mình thể trở thành người thiết kế tòa nhà Ma Đô, chính là vì còn có một vài nhân tố khác bên trong.
"Tề sư huynh, không phải ý huynh là nói phong thủy của tòa nhà này xảy ra vấn đề chứ?"
Sắc mặt Tề Quốc Tá biến hóa một chút, có chút bất ngờ nhìn về phía Tiền Gia Lý, bởi vì trong ấn tượng của ông ta, đàn em này của ông ta từ trước tới nay vẫn luôn không tin tưởng mấy thứ phong thuỷ này, cho nên ông ta cũng chưa bao giờ thảo luận vấn đề phong thủy với người đàn em khóa dưới này.
Tề Quốc Tá trước đây không phải chưa từng thảo luận vấn đề phong thuỷ với bạn học, thế nhưng kết quả cuối cùng chính là ầm ĩ rồi tan rã trong không vui, dần dà ông ta cũng không nhắc tới chuyện này nữa.
"Sư huynh, trước kia là đệ ếch ngồi đáy giếng, chẳng qua trong khoảng thời gian này đệ gặp được một vị cao nhân, vị cao nhân này đã khiến cho đệ hiểu ra trên đời này đúng là có phong thủy tồn tại."
Tiền Gia Lý cười khổ, mà trên mặt Tề Quốc Tá ngược lại lộ ra vẻ mặt đồng cảm, bởi vì năm đó ông ta cũng là vì gặp được một vị cao nhân, cho nên mới bước chân vào nghiên cứu phong thủy.
"Nếu lão Tiền đệ cũng tin cái này, huynh đây cũng sẽ không che giấu, phong thủy của tòa nhà này hiện nay đúng là xuất hiện một vài vấn đề, huynh cũng là bởi vì những vấn đề này mới trở lại đây."
"Sư huynh, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Đợi khi Tiền Gia Lý hiểu rõ tình huống cụ thể cũng là kinh ngạc không thôi, 90% công ty trong tòa nhà này dĩ nhiên lại cùng xuất hiện tình huống doanh thu giảm đi cùng lỗ vốn một cách vô cùng quỷ dị, đây đúng là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
"Vậy sư huynh có phát hiện điều gì chưa? Mặc dù hiện tại đệ cũng tin phong thủy, nhưng vẫn là tiếp xúc muộn, nhìn không ra manh mối gì có ích."
Tề Quốc Tá lắc đầu cười khổ: “Đến hiện tại còn không có manh mối gì, thật ra huynh đã là quan sát ba ngày rồi, từ đầu đến cuối đều không nhìn ra mánh khóe gì."
"Vậy làm sao bây giờ?"
Tiền Gia Lý cũng biết tính nghiêm trọng của chuyện này, dưới tình huống như vậy có thể khiến toàn bộ công ty trong tòa nhà Ma Đô đều sẽ rời khỏi đây, với tư cách là tòa nhà lớn nhất trong nước, nếu như rơi vào tình cảnh vườn không nhà trống, đó đúng là một chuyện cười lớn, mà ngay cả quốc gia cũng sẽ bị cả thế giới chê cười.
"Nếu vẫn không còn cách nào thì chỉ có thể tìm một cao nhân trong giới phong thủy, xin bọn họ đến xem giúp."
Lúc nói lời này, trong lòng Tề Quốc Tá cũng không ôm bao nhiêu hy vọng, bởi vì ông ta biết tình huống của giới phong thủy trong nước, thật sự đúng là tốt xấu lẫn lộn, ông ta cũng đã coi như là thầy phong thủy đứng đầu trong đám người này rồi, mà tới cả ông ta cũng nhìn không ra vấn đề, tự ông ta cũng biết sợ rằng không ai có thể giải quyết.
Trừ phi có thể gặp lại cao nhân mà lúc trước ông ta gặp, chỉ là vị cao nhân kia thậm chí không để lại tên họ, căn bản là không biết tìm ở đâu.
"Muốn nói cao nhân..."
Tiền Gia Lý trầm ngâm một lát: “Đệ có biết một vị cao nhân, hơn nữa cậu ấy cũng ở Ma Đô này, có lẽ cậu ấy sẽ có cách giải quyết. Để đệ gọi điện thoại cho cậu ấy hỏi một chút."
"Được rồi, vậy lão Tiền đệ thử xem sao."
Lúc Tề Quốc Tá nói ra lời này, trong lòng ông ta cũng không ôm nhiều hy vọng, ông ta thấy tuy rằng lão Tiền cũng đã tin phong thủy rồi, nhưng người mà ông ta gặp được hẳn cũng chỉ là một thầy phong thủy thông thường mà thôi, cao nhân chân chính đâu phải dễ gặp như vậy.
Trong lúc Tiền Gia Lý gọi điện thoại, Tề Quốc Tá đi đến giữa đám người mở miệng nói: "Các vị, vấn đề phong thủy của tòa nhà này mấy ngày nay tôi sẽ tỉ mỉ nghiên cứu, mọi người quay về công ty của mình trước đã."
Nghe được Tề Quốc Tá nói như vậy, những tổng giám đốc này đều tán đi, chẳng qua có mấy người lại ở ngay tại chỗ, trong đó có Trần Kiến Quân.
"Tề lão, nếu không ông tới công ty của tôi ngồi một chút đi, chỗ của tôi có trà Long Tỉnh thượng hạng."
"Chỗ tôi cũng có, hơn nữa còn lá trà non được hái từ trên cây trà mẹ ở núi Vũ Di."
Trần Kiến Quân mới vừa mở miệng, mấy người khác cũng theo chân nhao nhao đưa ra lời mời, bọn họ có mục đích giống như Trần Kiến Quân, đó chính là hy vọng Tề Quốc Tá có thể đến xem phong thủy cho công ty của bọn họ.
"Các ngươi đều đừng tranh với tôi, cha tôi nói Tề lão thích đồ sứ, vừa vặn gần đây tôi có mua được một cặp đồ sứ, chú Tề hãy tới chỗ tôi nhìn qua một chút đi."
Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi, rất hiển nhiên trưởng bối của người này có quen biết với Tề Quốc Tá.
"Đi, đến nơi của tiểu Tằng xem một chút." Tề Quốc Tá gật đầu đáp ứng, đồng thời hướng phía đám người Trần Kiến Quân nói: "Lời mời nhiệt tình của mấy ông chủ tôi xin ghi khắc trong lòng, lần sau rảnh rỗi tôi sẽ đến nhà thăm hỏi."
Nghe được lời của Tề Quốc Tá, đám người Trần Kiến Quân tuy rằng trong lòng có chút mất mát, nhưng cũng không nói gì nữa, lập tức đều tự mình rời đi.
"Xấu hổ, chậm trễ chút thời gian."
Trần Trạch đang ở trong phòng nghỉ thấy cha mình một người trở về, nói đùa: "Cha, không phải cha nói muốn mời vị Tề lão kia đến công ty sao? Thế nào, đã thất bại?"
"Con một cái tên nhóc láo toét thì biết cái gì, Tề lão là người có thể mời một cách dễ dàng như vậy sao, chẳng qua Tề lão cũng đã đồng ý với cha lần sau lúc rảnh rỗi sẽ đến công ty ngồi một chút, lần gặp mặt này coi như là tạo chút ấn tượng đầu đi."
Ngay trước mặt con trai, Trần Kiến Quân vẫn phải giữ lại mặt mũi cho mình đấy, mặc dù biết mấy lời của Tề lão người ta chỉ là mấy lời khách khí mà thôi.
"Cắt." Trần Trạch hiển nhiên không tin.
"Thế nào, không tin lời của cha con ư, cha cho con biết..."
Trần Kiến Quân đang định nói gì, thế nhưng đúng lúc này trợ lý gõ cửa đi đến: “Chủ tịch, có một người tên là Tề Quốc Tá tới công ty, nói là tìm..."
"Tề lão đã đến, mau mau, mời Tề lão tiến đến, không không không, để tôi tự mình đi nghênh đón."
Trần Kiến Quân nghe được lời của trợ lý, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, đương nhiên trong lòng ông ta cũng cảm thấy vô cùng kỳ quặc, không phải Tề lão là nhận lời mời của một ông chủ khác sao? Tại sao lại đi tới công ty của mình rồi?
Đương nhiên, tuy rằng trong lòng nghi ngờ nhưng trên mặt ông ta sẽ không biểu hiện ra, hơi đắc ý nhìn về phía Trần Trạch: “Thế nào, cha con không có khoác lác đi."
Trần Trạch bĩu môi, mà Trần Hải Tuyền đang đứng bên cạnh vẻ mặt lại trở nên có chút cổ quái, chẳng qua Trần Kiến Quân lúc này nào còn tâm tư chú ý tới những thứ này, lưu lại những lời này xong liền vội vã rời khỏi phòng nghỉ, đi về phía cửa công ty.
Bạn cần đăng nhập để bình luận