Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 115: Thần thú đệ nhất Hoa Hạ

Chương 115: Thần thú đệ nhất Hoa Hạ
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: NAC
------------------
Khoảnh khắc khi con côn trùng quái dị xuất hiện, tròng mắt Phương Minh co rút, cậu đã nhận ra lai lịch của con côn trùng này.
“Cổ trùng câu não phệ tủy!”
“Không ngờ đứa nhóc như cậu tuổi nhỏ lại có kiến thức sâu rộng như vậy, có thể biết được tên của Thánh trùng, nhưng mà nếu cậu đã biết tên của nó thì hẳn cũng đã biết kết cục của bản thân rồi đúng không?”
Hồ Xuân cười lạnh lẽo, mà đôi mắt của con trùng kia cũng phát ra ánh sáng màu xanh thẫm, hai cánh màu hồng không ngừng vỗ vỗ, khiến Phương Minh dù đang đứng cách đó 10m cũng cảm nhận được vẻ âm tà.
Cổ trùng câu não phệ tủy, lúc Phương Minh theo sư phụ tới Nam Cương cũng đã được nhìn thấy một lần trên tay một tế ti(1), lúc đó vị tế ti này vừa mới giết chết một tên trùng sư tà đạo, mà loại cổ trùng mà tên tà đạo bồi dưỡng đúng là cổ trùng câu não phệ tủy.
(1) Tế ti: chủ tế, thầy tế
Loại cổ trùng này khi còn bé thì hút hết não tủy của đồng bọn, nếu như có thể may mắn sống sót sẽ bắt đầu hút não tủy của người khác, sau khi được một tuổi sẽ hút não tủy của chim sẻ, được mười tuổi thì đã có thể hút não tủy của một con trâu trưởng thành!
Muốn biết được độ tuổi của cổ trùng câu não phệ tủy này cũng rất đơn giản, chỉ cần nhìn số móng vuốt trên chân nó, nếu có một móng vuốt thì chính là mười năm, hai móng vuốt thì là hai mươi năm…
Ba cái, chính là đại biểu cho ba mươi mạng người!
Bởi vì cổ trùng câu não phệ tủy này có một khuyết điểm lớn đó chính là chỉ có thể sống được 20 năm, những năm sau đó nếu muốn nuôi dưỡng tính mệnh của nó thì nhất định phải cho nó hút não tủy người sống, mà một năm nhất định phải hút ba lần mới có thể giữ mạng.
Nó có ba móng đại biểu nó đã sống được 30 năm, mà ba mươi năm này có ý nghĩa trong 10 năm kéo dài tuổi thọ này mỗi năm ít nhất nó đã hút ba mạng người!
Trong tất cả các loại cổ trùng ở Nam Cương, cổ trùng câu não phệ tủy này không phải mạnh nhất nhưng nếu nói về mặt hung tàn độc ác thì nó tuyệt đối phải được xếp vào top 10, vì vậy những tế ti ở Nam Cương nếu phát hiện có người nuôi loại trùng này nhất định sẽ giết chết không tha!
Không chỉ là vì sự tà ác của cổ trùng câu não phệ tủy, quan trọng là mỗi lần con cổ trùng này hút não người thực lực sẽ tăng trưởng mạnh mẽ, nếu nó mà có tới năm móng thì những tế ti bình thường tuyệt đối không phải là đối thủ của nó!
Mà con cổ trùng câu não phệ tủy này hiện tại có ba móng trên chân, chứng tỏ ít nhất Hồ Xuân đã giết chết 30 người!
“Đi đi, bảo bối, hút não tủy của cậu ta, tôi muốn nhìn thấy cậu ta chết!”
Hồ Xuân cười tàn nhẫn, lão ta có lòng tin rất lớn đối với cổ trùng này, thực lực của cổ trùng câu não phệ tủy này vô cùng mạnh mẽ, không chỉ bởi tốc độ mà còn bởi vì trên chân nó có một loại virus, chỉ cần bị nó đâm trúng thì đừng mong có thể cử động được nữa.
“Nếu như hôm nay cậu không gặp được kỳ ngộ kia, chỉ sợ vừa nhìn thấy cổ trùng này đã bỏ trốn mất dạng, nhưng hiện tại…”
Phương Minh nheo nheo mắt, nhìn con cổ trùng câu não phệ tủy đang bay vun vút tới trước mặt cậu, đôi vuốt của nó lộ ra ánh sáng lạnh lẽo.
Nó còn chưa tới gần Phương Minh đã cảm thấy lạnh lẽo, không nhịn được cả người có chút hoảng hốt, đây chính là bản lĩnh của loài cổ trùng này, không chỉ có móng vuốt của nó có chứa virus khiến thân thể người ta cứng đờ, mà khi nó bay với tốc độ nhanh như vậy, hai cánh của nó không ngừng rung rung tạo ra một loại tần suất khiến con mồi của nó không giữ vững được tâm thần!
Nếu là người bình thường nghe thấy âm thanh này đã sớm đứng ngốc trệ ra đó rồi.
Nhưng Phương Minh cậu không phải là người bình thường, cậu không chỉ là một Vu Sư mà còn là nhị tinh Vu Sư!
“Dùng Vu tên, định!”
Vừa hét xong chữ định, tay phải của Phương Minh cũng giơ lên, trên đầu ngón tay có ánh sáng màu xanh lưu chuyển, vẽ ra một cái phù chú ở trên không, không trung xuất hiện một phù văn phức tạp màu xanh bay về hướng cổ trùng.
Phù văn màu xanh lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng cổ trùng giờ phút này lại như gặp phải vật gì cản trở, không ngừng đập cánh muốn bay tới trước mặt Phương Minh nhưng dù có cố gắng thế nào đi nữa cũng không thể vượt qua chướng ngại vật.
“Cổ trùng độc ác tới mức này, hôm nay nếu như đã chủ động chui đầu vào rọ thì làm sao ta có thể bỏ qua!”
Hai mắt Phương Minh hiện lên một tia sát ý, tuy cậu chưa từng nhìn thấy cách cổ trùng câu não phệ tủy giết người nhưng cũng đã được nghe từ người tế ti kia, loại cổ trùng tà ác này nếu không giết chết thật sự là hậu hoạn vô cùng.
“Vừa hay cho mày thử nghiệm uy lực của Thái Dương Quang Huy đi!”
Ở vùng đan điền, Tinh Huy chi châu màu vàng nửa mềm nửa cứng xoay tròn một chút, một vòng Vu lực màu vàng truyền tới lòng bàn tay Phương Minh.
“Đốt!”
Một ngọn lửa nóng bỏng đột nhiên xuất hiện trên sân, ngọn lửa nóng bỏng tới mức khiến mặt mo của Hồ Xuân đỏ thẫm, mà con cổ trùng câu não phệ tủy trước mặt cậu dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm, muốn vỗ cánh bay về phía bên trái.
Sở dĩ con cổ trùng này không bay ngược về phía Hồ Xuân bởi vì nó được lão ta dùng não tủy của người khác nuôi dưỡng, vì vậy cũng chẳng có bao nhiêu trung thành với lão ta, quan hệ giữa hai bên chẳng qua chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.
Hiện tại con cổ trùng này cảm nhận được có thứ uy hiếp tới tính mạng của nó, đương nhiên chỉ một lòng muốn bỏ trốn, lửa chính là khắc tinh lớn nhất của bọn cổ trùng.
“Muốn đi?”
Trên mặt Phương Minh cũng hiện lên một tia vội vã, tốc độ của loại cổ trùng này thật sự quá mau, nếu nó quyết tâm muốn bỏ trốn thì chưa chắc cậu đã có thể đuổi kịp. Huống gì nơi này chính là Ma Đô, là nơi dân cư đông đúc, nếu để cho con cổ trùng ác độc này chạy thoát thật sự đúng là hậu hoạn vô cùng.
Ngay lúc Phương Minh đang sốt ruột thì một cái bóng màu vàng nhảy ra khỏi bụi cỏ, giống như một con báo theo dõi con mồi đã lâu, trong chớp mắt bay vọt tới trước mặt cổ trùng câu não phệ tủy, tung người trực tiếp nuốt con cổ trùng vào trong miệng!
Cực nhanh, hung ác, chuẩn xác!
“Lão Hoàng?”
Phương Minh sững sờ nhìn thân ảnh kia, sau khi nhìn thấy lão Hoàng rôm rốp rôm rốp vài cái trực tiếp nhai nuốt con cổ trùng câu não phệ tủy vào bụng, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ vô cùng.
Lão Hoàng này thật sự cái gì cũng dám ăn, không hề có chút kén chọn nào!
“Này… Điều này làm sao có thể?”
Hồ Xuân trừng lớn hai mắt, át chủ bài của lão ta chính là con cổ trùng này, nhờ nó mà lão ta có thể trở thành một trùng sư vô cùng lợi hại.
20 năm trước nhờ có cơ duyên xảo hợp mà lão ta tìm thấy một quyển bút kí do một vị khu trùng sư của Nam Cương để lại, trong này có rất nhiều ghi chép về cổ trùng câu não phệ tủy, vì vậy ông ta mất ba năm ròng rã mới tìm được một con cổ trùng câu não phệ tủy này, sau đó bắt đầu bồi dưỡng theo phương pháp đã ghi trong quyển bút kí.
“Không có gì là không thể, những vật âm tà rồi cũng sẽ bị chính đạo giết chết, bây giờ tới lượt lão!”
Phương Minh nhìn chằm chằm Hồ Xuân mà lão Hoàng cũng đang chầm chậm đi tới gần lão ta, nhe răng gầm gừ khiến lão ta rét run.
“Đây… Đây là cái giống gì?”
Hồ Xuân nhìn chằm chằm lão Hoàng, lão ta không thể nào tin tưởng con cổ trùng lão ta cố gắng nuôi dưỡng bao nhiêu lâu nay không ngờ lại bị một con chó ăn mất, ông càng muốn nghĩ rằng đây là một loại động vật vô cùng lợi hại chỉ là có bộ dạng hơi giống chó mà thôi.
“Thần thú đệ nhất Hoa Hạ, chó nông thôn Trung Quốc!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận