Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 231: Tiếp nhận

Chương 231: Tiếp nhận
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
-------------------
Trộm tro cốt, phong ấn quan tài bằng gỗ hòe của âm linh .. .
Phương Minh trầm giọng suy nghĩ, còn Tào Lượng thì bắt đầu điều tra, nhật ký của Trương Phúc trừ những manh mối này ra còn có tin tức của ông ấy, đó chính là người được nhắc đến trong quyển nhật ký.
Người giật dây Trương Phúc cứ cách một tháng lại tới mang đi một thi thể trong quan tài, nhưng quan tài lớn như vậy, nếu muốn thoải mái mang ra ngoài mà không bị người ta phát hiện, hiển nhiên không phải là chuyện đơn giản.
Trải qua điều tra, Tào Lượng nhanh chóng khóa được mục tiêu, đó chính là xe vận chuyển tiền giấy, vàng mã đến nghĩa trang mỗi tháng một lần.
Nghĩa trang là nơi chôn cất người chết nhưng trên thực tế giống như kinh doanh bất động sản không chỉ kiếm lời bằng việc bán nhà cửa.
Chung quanh việc kinh doanh nhà cửa, còn thu thêm phí bảo an.
Mà nghĩa trang cũng giống như vậy, hàng năm đều sẽ chuẩn bị rất nhiều hương nến tiền giấy thậm chí còn hoa tươi các loại, bởi vì khi thân nhân của người chết tới cúng tế đều sẽ mua lấy một ít, cúng tế người chết mà đến tay không là không tốt.
Đối với nghĩa trang mà nói, đây chính là một khoản thu nhập không nhỏ, có vài người đối với người sống có thể rất kẹo, nhưng đối với người chết thì sẵn sàng cho, có lẽ đây chính là mất rồi mới biết quý trọng.
"Phương tiên sinh, tôi đã an bài đội viên đi điều tra tài xế của xe hàng kia, tin rằng sẽ có kết quả sớm thôi. "
"Không ích gì đâu. "
Phương Minh lắc đầu, hắn ngược lại không cho là có thể điều tra ra tin tức gì, đối phương nếu dám giết chết Trương Phúc, hơn nữa còn dùng loại thủ đoạn tàn nhẫn này, vậy rõ ràng là không sợ cảnh sát điều tra, cũng có thể nói đã sớm xóa sạch tất cả dấu vết.
"Nếu muốn tìm được manh mối, phải điều tra sự phản kháng được nhắc đến trong nhật kí của Trương Phúc, Trương Phúc rốt cuộc tại sao lại phản kháng? Được rồi, điều tra chuyện ở nghĩa trang đến đâu rồi?"
"Nhìn thấy mà giật mình, hiện nay tổng cộng phát hiện hơn một trăm phần mộ bị đào lên, bên trong tro cốt toàn bộ đều không thấy, nhưng lúc này mới chỉ là thống kê chưa tới một phần phần ba mộ trong nghĩa trang còn có những phần mộ khác chưa được đào lên nên chưa có kết quả, nhưng dựa theo tỷ lệ này thì có khi có gần ba trăm ngôi mộ bị trộm. "
"Không thể có tới ba trăm ngôi mộ, ước đoán cũng chỉ có hơn một trăm cái thôi. "
"Vì sao? "
Tào Lượng có chút khó hiểu, anh không biết Phương Minh tại sao có thể xác định chỉ hơn một trăm ngôi mộ bị đào, phải biết rằng Trương Phúc lén lút đào mộ đã nhiều năm, có mấy phần mộ nếu như không được đào lên, chỉ nhìn bên ngoài căn bản là không nhìn ra vết tích bị đào móc.
"Người giật dây Trương Phúc cần tro cốt chắc hẳn là để thỏa mãn nhu cầu nào đó.”
Không phải tro cốt của người chết nào trong nghĩa trang này cũng phù hợp với yêu cầu. Nếu không sẽ có không ít tro cốt bị trộm đi mới đúng. Người giật dây Trương Phúc tại sao lại bức bách ông ấy đi đào móc tro cốt của những quỷ hồn bằng hữu kia của ông ấy.”
Phương Minh hiểu rất rõ, đối với Trương Phúc mà nói, họ không chỉ là quỷ hồn, mà còn là bằng hữu của ông ấy, là tồn tại duy nhất mà ông ấy có thể tâm sự được trên đời này. Tro cốt của nnhững quỷ hồn này thỏa mãn được yêu cầu của người giật dây ông ấy, nhưng những năm gần đây bởi vì trong nghĩa trang có người khác cùng lấy trộm tro cốt với ông ấy cho nên ông ấy cảm thấy có tội nhưng vẫn phải tiếp tục.
Mà khi không còn tro cốt thỏa mãn được điều kiện, đối mặt với sự bức bách của người giật dây, ông ấy lựa chọn phản kháng, mà phản kháng chính là chết.
"Điều tra thông tin lúc còn sống của những người chết đã bị trộm tro cốt này, quan trọng nhất là nguyên nhân cái chết, là bệnh chết hay là đột tử hay là chết già, ngoài ra còn có một điểm rất trọng yếu, điều tra hệ thống giám sát trong nghĩa trang một chút, chủ yếu là trước khi Trương Phúc bị mọi người bắt, xem có thể phát hiện được biểu hiện bất thường gì của ông ấy hay không. "
Phương Minh nói, nếu Trương Phúc muốn phản kháng, mà ông ấy lại biết người giật dây cường đại một mình ông ấy không thể chống lại, như vậy tất nhiên là sẽ có chuẩn bị.
"Được, tôi sẽ kêu người đi điều tra, Phương tiên sinh, còn chúng ta thì sao? "
"Bây giờ phải đi tìm một vài nhân chứng. "
"Nhân chứng?" Tào Lượng vô cùng kinh ngạc, Trương Phúc chết không ai thấy, đi đâu tìm nhân chứng?
"Người sống thì không có, nhưng không có nghĩa là người chết cũng không có. "
Phương Minh cười thần bí, Tào Lượng sau một khắc hai mắt cũng sáng lên, bởi vì hắn hiểu được ý tứ của Phương Minh. Kỳ thực cái này cũng không trách anh, anh chỉ là dựa theo tư duy của người bình thường phân tích phán đoán, lại quên mất người trước mặt không dùng lẽ thường để suy đoán.
Rời khỏi nhà gỗ của Trương Phúc, Phương Minh trực tiếp đi về phía những mộ bia bên kia, cuối cùng, dừng trước mộ bia của một ông già.
Ông già này chính là một trong những bằng hữu quỷ hồn của Trương Phúc, nhưng mà đứng không đến một phút đồng hồ, Phương Minh liền xoay người rời đi, hướng mộ bia tiếp theo.
Mười ba cái mộ bia, hắn mới đi có mười cái, sắc mặt cũng là càng ngày càng khó coi, mãi đến cái cuối cùng mới dừng lại trước mộ bia của một phụ nữ trung niên.
"Quả nhiên là không để lại vết tích, đáng tiếc hắn ta không ngờ, bên dưới mộ bia này không chỉ là một bộ tro cốt, mà còn có tro cốt còn nguyên vẹn của một người khác nữa "
Phương Minh cười nhạt, nhìn mộ bia của ngườu phụ nữ trung niên nói: "Ra đi. "
Không có phản ứng.
"Dĩ ngô chi linh, âm linh hiện hình. "
Phương Minh hai tay bấm tay niệm thần chú, sau đó chân phải giẫm từng cái trên mặt đất, mộ bia bên cạnh liền xuất hiện một cô bé.
Chỉ là, cô bé này vẫn len lén núp sau mộ bia, lúc này toàn thân run lẩy bẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy sợ hãi.
"Đừng sợ, ta không phải cái tên xấu xa tối hôm qua. "
Phương Minh nhìn thấy dáng vẻ của bé gái, trong lòng khe khẽ thở dài, tiểu cô nương có thể tránh được một kiếp này, chỉ có thể nói là may mắn.
Những bằng hữu quỷ hồn kia của Trương Phúc đều biến mất hết không thấy tăm hơi rồi, nếu như không phải là bị diệt thì chính là bị bắt đi rồi, mà sở dĩ tiểu cô nương không có bị mang đi, nguyên nhân rất đơn giản, hung thủ đã giết chết Trương Phúc cũng không biết phía dưới mộ bia này có chôn hai bộ tro cốt.
Mộ bia này là của mẫu thân của tiểu cô nương, mà mẫu thân của cô bé chết trước, còn cô bé thì chết sau đó mấy năm.
Không cần suy đoán Phương Minh cũng biết nguyên nhân, Trương Phúc và mẫu thân của bé gái trở thành bằng hữu, mà mẹ của bé gái không đành lòng chia lìa với con gái của mình, cho nên nhờ cậy Trương Phúc đào tro cốt của con gái lên rồi chôn cùng với cô ta.
Đây gọi là chó ngáp phải ruồi, làm cho tiểu cô nương trở thành cá lọt lưới, hung thủ giết chết Trương Phúc sau ki bắt đi mẫu thân của bé gái, không có tỉ mỉ tìm kiếm, cho nên mới để tiểu cô nương tránh được một kiếp.
Dưới ánh nắng chói chang, sắc mặt của bé gái rất nhợt nhạt, bất quá cũng may chính là, Phương Minh có chuẩn bị trước, cầm dù che trên đầu cho bé gái.
"Nói cho thúc thúc, đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Phương Minh cố gắng khống chế giọng của mình, dùng thanh âm êm ái hỏi.
"Người xấu, người xấu bắt được Trương Phúc bá bá, gia gia, thúc thúc bọn họ đi cứu Trương Phúc bá bá, lại bị người xấu kia đánh chết, mẹ ta kêu ta trốn ở bên trong chớ có lên tiếng, sau đó người xấu kia đã bắt lấy Trương Phúc bá bá, bắt Trương Phúc bá bá đem vật kia giao ra đây, nhưng Trương Phúc bá bá không bằng lòng, cuối cùng người xấu kia liền giết chết Trương Phúc bá bá. "
Nghe lời của bé gái, Phương Minh giật mình, quả nhiên như hắn suy đoán, Trương Phúc phản kháng, người giật dây muốn Trương Phúc giao ra đồ đạc, khiến cho Trương Phúc phản kháng.
Chỉ là, rốt cuộc là thứ gì?
Không thể nào để ở nhà gỗ, bởi vì hung thủ sau một màn kia nhất định là sẽ đi tìm, Trương Phúc biết vậy nên Trương Phúc nhất định đem vật kia đem để ở một nơi an toàn mà đối phương khổng thể tìm ra.
Phạm vi hoạt động của Trương Phúc chỉ ở trong nghĩa trang, nghĩa trang này có chỗ nào để giấu đồ mà không bị phát hiện?
Phương Minh đang suy nghĩ thì lúc này trước cửa nghĩa trang xuất hiện mấy vị nam nữ trẻ tuổi và một người đàn ông trung niên, sau khi yêu cầu người đàn ông trung niên lấy giấy chứng nhận ra, cảnh sát phụ trách bảo vệ lập tức cúi chào cho vào.
"Tào Lượng! "
"Lý cục? "
Tào Lượng nhìn người đàn ông trung niên cách đó không xa, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, vụ án này sao lại kinh động đến Lý cục?
"Vụ này điều tra thế nào rồi? Một cái nghĩa trang mà trong hai ngày chết mất hai người, đây cũng không phải là một chuyện nhỏ. "
"Báo cáo Lý cục, vụ án vẫn đang điều tra. "
"Điều tra, dựa vào các người có thể điều tra ra cái gì, vụ án này không phải là vụ các người có thể xử lý, sớm từ bỏ đi ! "
Người đàn ông trẻ tuổi đứng bên cạnh Lý cục lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy khinh thường.
"Anh là ai? "
Tào Lượng nhìn về phía người đàn ông trẻ tuổi, nếu không có Lý cục ở đây, anh đã sớm cho một cái tát tai.
Lý cục biểu tình có chút xấu hổ, nhưng vẫn giới thiệu: "Tào Lượng, vụ án này có chút đặc thù, mấy vị này là tới tiếp nhận vụ án này. . . Đều là người trong ngành, anh có thể cho người của hình cảnh đội đem hết thảy tư liệu chuyển giao cho mấy vị này, sau đó có thể mang theo đội viên của mình rời khỏi đây. "
"Rút lui? "
Tào Lượng vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, đây là vụ án mạng đầu tiên của bọn họ, vậy mà lại yêu cầu bọn họ rút lui.
"Nghe không hiểu sao, vụ án này hiện tại không cần các người xía vào, lập tức mang người rời khỏi đây. "
Người đàn ông trẻ tuổi dùng một loại biểu tình trêu tức để nhìn Tào Lượng, mà cùng lúc này, Phương Minh và Âu Dương Tuyết Tình cũng đi về phía bên này.
"Lý cục, sao chú lại tới đây? "
Âu Dương Tuyết Tình nhìn thấy Lý cục cũng có chút kinh ngạc, bất quá giọng nói của cô lại không có bao nhiêu tôn kính.
"Là Tuyết Tình sao, tôi là tới thông báo cho mọi người, vụ án này sẽ do các đồng chí này tiếp nhận, mọi người không cần để ý đến nữa. "
Nếu như Lý cục đối với Tào Lượng nói chuyện bằng giọng mệnh lệnh của thượng cấp với hạ cấp, thì đối với Âu Dương Tuyết Tình thì hoàn toàn dùng giọng từ ái của trưởng bối đối với vãn bối.
"Vì sao, vụ án này đội chúng tôi vừa mới bắt đầu điều tra, hơn nữa hiện tại đã tìm được chút manh mối. "
Âu Dương Tuyết Tình không hiểu, Phương Minh vừa mới nói cho cô biết, đã phát hiện được một ít đầu mối, lúc này lại kêu hình cảnh đội rút lui, đây chẳng phải là khiến họ bận rộn vô ích sao?”
“Cô là đội viên của hình cảnh đội sao, vụ án này các người không thể xử lý được, bất quá nếu như cô muốn ở lại cũng được, chỉ cần báo cáo lại những manh mối mà các cô đã tìm được, sau khi phá được án cũng sẽ có công lao của cô. "
Vẫn là ngươi đàn ông trẻ tuổi kia mở miệng nói, khi nhìn sang Âu Dương Tuyết Tình ánh mắt của hắn liền bừng sáng, hiển nhiên là bị khuôn mặt xinh đẹp của Âu Dương Tuyết Tình hấp dẫn.
Hai đồng nghiệp nữ trẻ tuổi trên mặt đều lộ ra vẻ bất mãn, còn vẻ mặt của hai đồng nghiệp nam còn lại vẫn bình thản. Đối với bọn họ mà nói thì thêm một người hay bớt một người cũng chẳng vấn đề gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận