Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 471: Mượn vận.

Chương 471: Mượn vận.
"Hey, anh đẹp trai, cho anh nè."
Ashley đi ngang qua một người đàn ông hơn ba mươi tuổi bắn cho một ánh mắt gợi tình, nhét gói giấy vàng đầu tiên vào tay đối phương, sau đó vô tư bỏ đi.
Người đàn ông đó còn tưởng may mắn gặp được người đẹp, nhưng khi anh ta mở gói giấy vàng ra nhìn thấy bên trong là một cọng tóc thì sắc mặt liền thay đổi, khuôn mặt cực kỳ giận dữ vò gói giấy vàng thành một cục rồi vứt đi.

Chưa đến nửa tiếng, Ashley đã tặng được năm gói giấy vàng. Lúc đi đến một ngã rẽ cô phát hiện ở đó có một người ăn xin. Sau khi suy nghĩ một lúc, Ashley liền để gói giấy vàng cuối cùng vào trong bát người ăn xin.
Người ăn xin ngẩng đầu nhìn Ashley. Ashley suy nghĩ một lúc rồi lấy trong người ra một đồng xu bỏ vào bát, làm xong thì ung dung xoay người bỏ đi.
Ashley quay lại chỗ Phương Minh. Phương Minh nhìn Ashley đầy thâm ý, còn Ashley chỉ lắc lắc mái tóc dài hấp dẫn nói: "Đã đưa hết rồi."
"Được, cô đi theo tôi."
Phương Minh gật đầu đi vào phòng. Lúc này Alice cũng đã tỉnh, ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn cơm.
"Nước dưa hấu! Tôi thích uống nước này nhất đó! Có thể cho tôi một ly luôn được không?"
Ashley thấy Alice dùng ống hút hút chất lỏng màu đỏ, tưởng đó là nước dưa hấu. Nhưng Phương Minh lại lắc đầu, không phải cậu keo kiệt, mà là vì thứ Alice hút căn bản không phải là nước dưa hấu, mà là máu.
Nước Anh là nước chủ nghĩa tư bản. Ở những nước như vậy, có tiền chính là vạn năng, chỉ cần Phương Minh có tiền trả, Alice không lo việc kiếm máu.
Đương nhiên, Phương Minh cũng phải khống chế lượng máu Alice dùng. Lấy sức ăn hiện tại của Alice, cô bé mỗi ngày phải uống đến 500ml máu, bằng một hộp sữa người thường uống. Tất nhiên, ngoài máu ra Alice cũng ăn đồ ăn khác giống đám Phương Minh.
Alice cũng giống như tất cả những đứa trẻ khác, thích ăn đồ ngọt, thích pho mát. Nhưng đối với Alice, nếu đồ ăn ngọt và pho mát có thể rưới máu lên vậy thì càng tốt.
"Đúng là đồ con trai keo kiệt."
Ashley bĩu môi. Phương Minh quay lại chỗ trước cái bàn. Trên bàn có một cái lư hương, trên lư hương có cắm ba cây nhang, ngoài ra dưới đế lư hương cũng để ba sợi tóc của Ashley.
Phương Minh bước lên lấy ba cọng tóc để vào lòng bàn tay, cẩn thận tìm đầu mối một lúc, sau mới nhìn về phía Ashley: "Tôi đoán thử nhé, sáu gói giấy vàng cô đều đưa cho nam hết."
"Làm sao anh biết?"
Ashley giật mình, đúng là cô đã đưa sáu gói giấy vàng cho nam, kể cả người ăn xin kia cũng là nam.
"Nếu tôi đoán không sai, có vẻ gói giấy vàng cuối cùng cô không đưa tận tay đối phương."
Nếu nói lúc trước chỉ là giật mình, thì khi Phương Minh nói những lời này ra, trên khuôn mặt Ashley liền biến thành khiếp sợ.
"Anh… anh theo dõi tôi?"
Sau khi thốt ra những lời này, Ashley liền lắc đầu phủ định. Nguyên nhân rất đơn giản. Cô lái xe, còn Phương Minh và Chu Hải trước mắt đều không có xe, làm sao có thể theo dõi cô. Huống chi là một diễn viên, tuy chỉ là diễn viên nhỏ không tiếng tăm, nhưng ý thức phản trinh sát (1) của cô không tệ. Nếu có người theo dõi phía sau cô không có khả năng không phát hiện ra.
(1) Phản trinh sát: hành động che dấu thân phận, hành tung.
"Không cần theo dõi, ba sợi tóc cày của cô đã nói lên tất cả."
Phương Minh giơ ba sợi tóc trong tay lên. Đến lúc này cậu cũng không vòng vo nữa, trực tiếp nói thẳng: "Sở dĩ tôi cho cô sáu gói giấy vàng là để sáu gói giấy vàng đại diện cho những cái giá cô phải trả khi cô sửa vận."
Thấy Ashley và Chu Hải đều tỏ ra hoang mang, Phương Minh suy nghĩ rồi tiếp tục nói: "Vận thế con người thay đổi, được chia làm nguyên nhân bên trong và nhân tố bên ngoài. Nguyên nhân bên trong chính là bản thân, còn nhân tố bên ngoài là dựa vào hoàn cảnh hoặc là quý nhân. Những điều này bình thường đều cần một thời gian dài. Nếu muốn thay đổi vận thế trong khoảng thời gian ngắn, vậy phải trả giá rất lớn."
"Sáu gói giấy vàng, cô cho sáu người đàn ông. Điều này nghĩa là một khi cô sửa vận, cái giá phải trả chính là tình yêu. Sự nghiệp diễn xuất của cô thuận lợi bao nhiêu thì tình yêu của cô sẽ thăng trầm bấy nhiêu."
"Đây là điều thứ nhất. Thứ hai, gói giấy vàng cuối cùng cô cho người ăn xin, có nghĩa là ngoại trừ tình yêu, cô còn phải trả giá bằng tài vận. Nói cách khác tuy cô có thể nổi tiếng trong giới diễn viên, nhưng cô sẽ không giữ được tiền."
Thực ra, có một vài thứ không dịch ra được, nên Phương Minh không giải thích. Biện pháp cậu giúp Ashley chính là mượn vận: mượn khí vận của người khác, trả cái giá tương đương.
Nếu Ashley đồng ý, như vậy sáu người được Ashley đưa gói giấy vàng sẽ cho cô mượn vận thế của mình. Tất nhiên, họ cũng sẽ có thù lao.
Ví dụ như năm người đàn ông đầu tiên tình yêu sẽ thuận buồm xuôi gió, còn người ăn xin cuối cùng tài vận sẽ tăng lên, không đến mức đại phú đại quý, nhưng ít ra có thể có một cuộc sống thường thường bậc trung.
Mượn vận, kỳ thật được xem là một loại tà thuật. Vậy nên Phương Minh không thể để lộ tiên cơ. Nói cách khác, nếu Ashley biết trước sẽ cố ý chọn người tặng gói giấy vàng. Như vậy chính là gian lận.
Nghe Phương Minh nói vậy, Ashley hơi do dự. Tất nhiên, cô không do dự chuyện tình yêu, vì đối với cô chuyện đó căn bản không tính là gì. Chuyện khiến cô do dự là tài vận.
"Mặt khác, tôi cũng không đổi vận miễn phí cho cô, phí là một triệu."
Thấy vẻ mặt há hốc của Ashley, Phương Minh sửa lời nói: "Cũng chính là một trăm ngàn bảng Anh (2)."
(2) 100.000 bảng Anh khoảng 3 tỷ đồng.
Một trăm ngàn bảng Anh, cũng không phải là một con số nhỏ, nhưng đối với Ashley cô vẫn có thể trả đươc. Chỉ có điều cô không chắc chắn Phương Minh có thể đổi vận cho cô hay không.
"Có thể sau khi thấy hiệu quả rồi trả tiền có được không?"
"Không thể."
Phương Minh trực tiếp từ chối. Ashley có chút khó xử. Chu Hải đứng bên cạnh nhìn Phương Minh, có chút đăm chiêu, bèn khuyên: "Ashley, tin tôi đi, cậu ấy có thể thay cô làm được đó."
Ashley nhìn Chu Hải. Hai người bốn mắt nhìn nhau âm thầm trao đổi. Điều này càng khiến Phương Minh chắc chắn, giữa hai người này đã xảy ra chuyện gì đó.
"Được, để tôi trả tiền trước."
Cả buổi sau, Ashley mới đồng ý. Sau khi xin số tài khoản ngân hàng của Phương Minh cô liền dùng di động tiến hành chuyển khoản.
"Cô Ashley, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu rồi."
Thấy tài khoản trên di động nhắn số tiền chuyển khoản, Phương Minh nở nụ cười, đi vào trong bếp, lấy ra một bộ bát đũa.
"Nhỏ mười giọt máu vào trong đây, mỗi giọt máu chảy dọc chiếc đũa này rơi vào trong bát.”
Nghe thấy hướng dẫn của Phương Minh, Ashley thấy hơi lạ, nhưng một triệu cũng đã đưa, chuyện sau đó tất nhiên cô sẽ không lùi bước, lấy kim đâm ngón tay mình, sau đó đưa một đầu của chiếc đũa kề sát vào ngón tay, đầu còn lại để trên mặt bát.
"Phương Minh, cái này là sao vậy?" - Chu Hải nhìn thấy hành động của Ashley, tò mò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận